XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Hắn thà bị đội chấp pháp chém chết còn hơn là bị ngựa của người Đảng Hạng đạp cho bét nhè.  

Tuy nhiên không chỉ một mình hắn sợ hãi, tất cả các phụ binh đều sợ hãi.  

Bây giờ có người dẫn đầu, những phụ binh khác lập tức có “tấm gương”.  

Advertisement

Chỉ trong mấy chục giây ngắn ngủi, hàng trăm phụ binh đều đã vất dụng cụ xuống đất và bỏ chạy.  

Đội chấp pháp chỉ có mấy chục người, làm sao mà ngăn nổi nhiều người thế chứ?  

Advertisement

Đến cuối cùng, ngay cả đội chấp pháp cũng phải quay đầu bỏ chạy theo.  

Phía sau họ mấy trăm mét, kỵ binh đã tới chân núi, xuất hiện trong tầm nhìn của An Túc Quân và Vĩnh An Quân.  

Cũng may vài phương trận đã được thiết lập xong.  

Đinh Vân Phi lo đến mức nói không ra lời, Trình Bằng lập tức tiếp nhận quyền chỉ huy đại quân, truyền lệnh cho các phương trận đã thiết lập xong ở phía trước.

"Thành công hay thất bại là ở đây!"  

Trình Bằng vô thức nắm chặt tay.  

Gia thế của ông ấy không được coi là mạnh, dựa vào Binh bộ Thị lang mới có thể đứng vững trong triều đường, vì vậy ông ấy liều mạng hơn các tướng lĩnh khác nhiều.  

Nếu chiến thắng trận chiến này, gia tộc của ông ấy có thể bước lên một đẳng cấp mới.  

Trình Bằng là người có dã tâm, nhìn chằm chằm vào kỵ binh Đảng Hạng đang tiến tới, ông ấy không có sợ hãi, chỉ có phấn khích.  

Không có sự ngăn cản của hố vùi ngựa, tốc độ kỵ binh Đảng Hạng không giảm, giống như một đám mây đen bị gió mạnh cuốn tới.  

"Đội hình phòng ngự, chuẩn bị sẵn sàng!"  

Sau một tiếng hét lớn, mấy phương trận lập tức cắm các thanh tre xuống đất, đầu nhọn hướng về phía trước, sẵn sàng đối phó với cuộc tấn công của kỵ binh.  

Nhưng không ngờ rằng kỵ binh Đảng Hạng đột nhiên phân tán, tạo thành những nhóm nhỏ trăm người, tránh hướng chính diện của phương trận, lao về hai phía cạnh sườn.  

“Không hay rồi, bọn chúng định tấn công vào mạn sườn!”  

Trình Bằng lập tức phát hiện ra vấn đề, hét lên: “Mau, truyền lệnh xuống, thay đổi đội hình, trấn thủ bốn phía”.  

Ông ấy cũng là một cựu chiến tướng trên chiến trường, sau khi có được phương trận, nghiên cứu suốt mấy đêm, biết được rằng hai bên cánh và phía sau của phương trận chính là điểm yếu chí mạng.  

Vì vậy ông ấy không chỉ học các đội hình tấn công và phòng thủ mà Thiết Lâm Quân đã thể hiện mà còn tự mình phát triển một đội hình mới khác để giải quyết vấn đề phòng thủ trên diện tích rộng.  

Khi mệnh lệnh được truyền đi, hai phương trận lập tức hợp nhất trở thành một phương trận duy nhất, như vậy mặc dù không thể di chuyển, nhưng bọn họ có thể tránh được tấn công từ phía sau.  

Thực chất đội hình trấn thủ bốn phía, hai bên trái phải còn cần có một trận pháp nữa, dùng để tránh những nguy hiểm có thể gặp phải ở bên bên cánh.  

Nhưng kỵ binh tới quá nhanh, phương trận hai bên trái phải đã bị chia cắt, không cách nào tiến lại gần được.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi