XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Từ làng Tây Hà về đến Kim Xuyên không hề gần, Kim Phi nghĩ phải đến ngày hôm sau A Mai mới về đến nhưng không ngờ lại về nhanh như thế, khiến Kim Phi hơi lo cô ấy nghe không rõ.  

“Dĩ nhiên A Mai không dám chậm trễ việc tiên sinh đã giao, cả đường đi đều đi với tốc độ nhanh nhất”.  

A Mai nhận lấy cốc nước bằng hai tay, ừng ực một hơi uống hết.  

Advertisement

Đợi cô ấy ngồi xuống, Kim Phi mới hỏi: “Nói thế nào, sư gia Chu là người nhà họ Chu sao?”  

“Đúng thế”.  

Advertisement

A Mai gật đầu: “Nhưng ông ta chỉ là chi phụ của nhà họ Chu, ông tổ của ông ta là con vợ lẽ của gia chủ nhà họ Chu thời đó, sau khi gia chủ đó chết đi, ông tổ của ông ta dẫn theo cả nhà di chuyển từ Biện Kinh đến Tây Xuyên, sau đó đến đời cha của sư gia Chu lại lưu lạc đến huyện Kim Xuyên, ngày càng ít khi qua lại với tông tộc bên Biện Kinh, chỉ có khi tông tộc bên đó xảy ra việc trọng đại mới mời họ về.  

Đến thế hệ sư gia Chu, có mười hai năm không đến Biện Kinh rồi”.  

“Chi phụ?”  

Kim Phi khẽ thở phào.  

“Tiên sinh, ta từng nói phải điều tra rõ ràng ba đời tổ tiên của ông ta, không gạt huynh chứ?”  

Khánh Mộ Lam đắc ý cười nói.  

“Tin tức có chính xác không?”  

Kim Phi hỏi: “Điều này vô cùng quan trọng”.  

Trong điều kiện tài nguyên đầy đủ, huyết thống của con người sẽ được di truyền một cách nhanh chóng.  

Với gia tộc không thiếu tiền như nhà họ Chu, nhiều đàn ông đều có nhiều thê thiếp, con trai, con gái có cả một đám.  

Trong mấy mươi năm ngắn ngủi, hai huynh đệ có thể sinh ra một gia tộc lớn với nhân khẩu lên đến hơn một trăm người.  

Nhà họ Chu truyền thừa gần hai trăm năm, có thể hình dung được gia tộc này lớn đến mức nào, các chi phụ đều phân tán đi khắp nơi ở Đại Khang.  

Lúc này quan trọng nhất là dòng tộc trực hệ ở tông tộc, các chi phụ sẽ không còn quan trọng nữa.  

Chẳng hạn như Lưu Bị trong Tam Quốc Diễn Nghĩa đời trước, ông cha là Hoàng tộc, trải qua nhiều thế hệ, đến thời Lưu Bị, ông ta đã trở thành người dân thường, lưu lạc đến bước bán giày rơm mới đủ ăn.  

Hoàng tộc còn như thế nữa thì nhà họ Chu không cần nói đến.  

Nếu Chu sư gia chỉ là một trong nhiều chi phụ của nhà họ Chu, nhà họ Chu ở Biện Kinh chưa chắc biết đến sự tồn tại của hắn, Kim Phi có muốn đối phó cũng không cần lo nghĩ nhiều như thế.  

“Chu sư gia này âm thầm khống chế huyện lệnh Kim Xuyên, cũng là đối tượng quan sát trọng điểm ở Kim Xuyên của anh ta, đã điều tra rõ từ lâu rồi”.  

Khánh Mô Lam cười nói: “Ngài yên tâm, tin tức tuyệt đối chính xác”.  

“Nếu hắn chỉ là một chi phụ, thì đâu ra khả năng khống chế một huyện lệnh chứ?”, Kim Phi hỏi.  

“Người hỗ trợ Trương huyện lệnh không phải là Chu sư gia mà là chú họ của hắn – Chu Trường Lâm ở quận thành”, Khánh Mộ Lam nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi