XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đông Đông nói, với tính của chàng, nếu gặp họa mà chưa giải quyết được thì chàng khó mà an lòng đi xa, vì vậy hôm nay, khi chàng cùng đám Hầu gia, Chung Ngũ rời đi, Đông Đông đã đoán ngay là chàng đi giết thổ phỉ".  

"Đông Đông thực sự quá giỏi".  

Kim Phi không khỏi ngưỡng mộ.  

Chỉ với rất ít manh mối, về cơ bản đã có thể suy ra chuyện đã xảy ra.  

Advertisement

Phải nói rằng khả năng suy luận của Đường Đông Đông thực sự quá siêu.  

"Đúng vậy, Đông Đông thật sự rất giỏi".  

Advertisement

Quan Hạ Nhi thán phục theo sau.  

"Không được nói đến chuyện kết hôn với cô ấy nữa!"  

Kim Phi nhanh chóng bổ sung một câu.  

"Không nói thì không nói", Quan Hạ Nhi bị chặn lại hỏi: "Tướng công, tên đầu trọc là thổ phỉ ở đâu thế, chàng với Hầu gia giết hết chưa?"  

"Đừng lo, kẻ bị bắt, kẻ bị giết, không còn một mống".  

Kim Phi trả lời.  

Bọn thổ phỉ ở núi Miêu Miêu không nhiều, chỉ có vài chục tên, gã đồng đội da đen to lớn của Trương Lương đều biết hết.  

Khi Chung Ngũ bắt giết người, anh ta đã trốn trong bóng tối xác nhận điều đó.  

Không sót một tên nào, tất cả đều bị tóm gọn.  

"Tướng công giỏi nhất".  

Quan Hạ Nhi nhìn Kim Phi đầy ngưỡng mộ.  

"Tất nhiên".  

Kim Phi đương nhiên không để ý đến vợ đang ngưỡng mộ y, y cười ôm Quan Hạ Nhi xuống giường: "Đã muộn rồi, chúng ta nghỉ ngơi sớm chút được không?"  

"Ừm..."  

Quan Hạ Nhi thì thầm và vùi đầu vào vòng tay của Kim Phi.  

Chẳng mấy chốc, đã có tiếng cót két phát ra từ chiếc giường gỗ.  

Biết rằng Kim Phi sẽ đi xa, Quan Hạ Nhi vốn thường nhút nhát, tối nay đã phá lệ chủ động, mãi đến nửa đêm thì gian phòng mới yên tĩnh trở lại.  

Kim Phi cảm thấy mình vừa chìm vào giấc ngủ thì bên ngoài vang lên một tiếng trống trầm.  

Đây là trống tập kết binh lính, trước khi xuất chinh đều sẽ đánh trống này.  

Mặc dù Kim Phi không phải là lính, nhưng Khánh Hoài đã gõ trống rồi, không thể không rời giường.  

Quan Hạ Nhi bật dậy sau tiếng trống đầu tiên, vội vàng giúp Kim Phi mặc quần áo.  

"Không cần đâu, nàng cứ ngủ tiếp đi".  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi