XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Do lượng lao động đổ về đông nên công trường vốn chậm chạp trước đây nay cũng được đẩy nhanh lên trông rõ, một ngày một khác.  

Ngoài làng Tây Hà, Kim Phi còn lên kế hoạch xây dựng một pháo đài như thành trì nhỏ trên tất cả các con đường núi dẫn thẳng đến làng Tây Hà và làng Quan Gia, đồng thời bổ sung cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá để bảo vệ an toàn cho hai ngôi làng.  

Như vậy sẽ ngăn chặn một cuộc tấn công lén lút khác xảy ra.  

Bên phía Hắc Thủy Câu có Lão Hắc canh chừng cẩn thận, Kim Phi chỉ ở lại mấy ngày, dặn dò một vài hạng mục cần chú ý, sau đó y quay trở lại làng Tây Hà và lao vào phòng thí nghiệm, mãi đến khi Khánh Mộ Lam kéo y ra ngoài.  

"Thưa tiên sinh, có tin tức từ kinh thành”.  

“Kết quả thế nào?”, Kim Phi nôn nóng hỏi.  

Sau khi trở về từ Quảng Nguyên, y với Quan Hạ Nhi và Nhuận Nương đã cùng nhau tạo ra một mẻ xà phòng thơm đặc biệt, chuẩn bị gửi vào hoàng cung cho Khánh Phi.  

Đáng tiếc cuộc tranh đấu ở kinh thành mãi vẫn chưa kết thúc, Kim Phi sợ nhà họ Chu giở trò, kế hoạch này chỉ đành trì hoãn hết lần này đến lần khác.  

Nếu không, một khi giao xà phòng thơm cho Khanh Phi, danh tiếng cũng được xây dựng mà kết quả lại không thể bán xà phòng thơm ở kinh thành thì thật xấu hổ.  

"Còn có thể thế nào được nữa? Chu Văn Viên và thị vệ vô cớ giết binh lính canh giữ thanh chắc chắn là chuyện không thể bỏ qua. Quận trưởng Quảng Nguyên mỗi ngày đều dâng tấu chương, cầu xin Bệ hạ làm chủ cho mình, cộng thêm đối thủ của nhà họ Chu nhân cơ hội nhổ cỏ tận gốc, nhà họ Chu chỉ có thể nhận thua”.  

Khánh Mộ Lam nói: "Tiên sinh biết không, lần này nhà họ Chu chịu lỗ lớn rồi, không chỉ đồng ý với nhà họ Khánh bọn ta...”  

Kim Phi ngắt lời Khánh Mộ Lam, y hỏi thẳng: "Ta không muốn biết nhà họ Chu đã đồng ý với ai điều gì, ta chỉ muốn biết, nếu ta bán xà phòng thơm ở kinh thành thì liệu nhà họ Chu có giở trò gì hay không?"  

Kỳ thật Kim Phi trong chuyện này cũng có lý, nhưng đôi khi không thể dùng lý lẽ để làm việc.  

Thế lực của nhà họ Chu quá lớn, hơn nữa Kim Phi không có căn cơ ở kinh thành, nếu đối phương tùy ý gây khó dễ thì có thể ép chết Kim Phi.  

"Yên tâm đi, đây là một trong những điều kiện nhượng bộ do nhà họ Khánh bọn ta và quận trưởng Quảng Nguyên cùng đề xuất, nhà họ Chu đồng ý sau này sẽ không vì chuyện này mà làm khó ngài và quận trưởng Quảng Nguyên”, Khánh Mộ Lam đáp lời.  

“Nhà họ Chu sẽ không lật lọng đấy chứ?”, Kim Phi hỏi: “Lời nói trên miệng thì không khó, nhưng đợi đến khi ta đưa xà phòng thơm đến kinh thành, bọn họ lại âm thầm giở trò”.  

"Ngài yên tâm đi, chuyện đó sẽ không xảy ra đâu”.  

Khánh Mộ Lam nói: "Đại gia tộc như nhà họ Chu vẫn rất coi trọng chữ tín, trong tình huống bình thường họ sẽ không lật lọng đâu. Nếu không sau này sẽ không ai tin lời hứa của họ. Đây là một đòn trí mạng đối với một đại gia tộc như họ. Nhà họ Chu sẽ không làm mất đi danh dự đã tích lũy hàng trăm năm chỉ vì một tên Chu Văn Viên.  

Nếu ngài vẫn còn chưa yên tâm thì có thể tạm thời để xà phòng thơm trong cửa hàng của nhà họ Khánh bọn ta để bán".  

"Vậy thì được!"  

Lúc này Kim Phi mới yên tâm.  

"Đúng rồi, ngoại trừ chuyện này, ta còn nghe được một tin tức”.  

Khánh Mộ Lam nói: "Bây giờ chẳng phải sắp tới vụ thu hoạch mùa thu rồi sao? Ta nghe nói triều đình sẽ ban hành một thông báo thuế mới trong vài ngày tới”.  

“Là thế nào?”, Kim Phi hỏi.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi