XUYÊN KHÔNG TỚI VƯƠNG TRIỀU ĐẠI KHANG

Lực nện xuống của cột buồm, cộng thêm sức lực khủng khiếp của đội trưởng đội thị vệ đâm thủng cả con thuyền nhỏ của thủy tặc.  

Thủy tặc trên một con thuyền đều bị cuốn vào trong lòng sông.  

Đội trưởng đội thị vệ không có thời gian nhìn xem bọn chúng đã bị dìm chết hay chưa, gắng sức nhấc cột buồm lên nhắm thẳng về phía con thuyền nhỏ thứ hai.  

Tên trùm thủy tặc phát hiện ra dự tính của đội trưởng đội thị vệ, lập tức hạ lệnh cho con thuyền nhỏ thứ hai tạm thời rời đi.  

Đội trưởng đội thị vệ bất lực, chỉ đành nhấc cột buồm lên nhắm về phía con thuyền nhỏ thứ ba.  

Thế nhưng vào lúc hắn sắp sửa ném xuống thì con thuyền nhỏ thứ ba cũng chạy nốt.  

Mà con thuyền nhỏ thứ hai lại trở về vị trí khi trước, tiếp tục đục thuyền.  

“Không được, cách này cũng không ổn”.  

Cửu công chúa nhíu mày, tiếp tục quan sát xung quanh.  

Thế nhưng lần này cô ấy lại không tìm ra được thứ gì có thể dùng.  

Đang sốt ruột thì đột nhiên nghe thấy Thấm Nhi hô lên: “Điện hạ, người nhìn phía trước, hình như là cờ của tiêu cục Trấn Viễn!”  

“Tiêu cục Trấn Viễn?”  

Cửu công chúa ngẩng đầu nhìn về phía trước.  

Lúc trước sự chú ý của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía thủy tặc, không biết từ lúc nào trên mặt sông đã xuất hiện một con thuyền lớn.  

Con thuyền đó còn lớn hơn nhiều con thuyền của Cửu công chúa, giống như đang kéo theo hàng hoá gì rất nặng, mạn thuyền chìm khá sâu dưới nước, tốc độ di chuyển cũng cực kỳ chậm.  

Lá cờ màu đen thêu chữ “Trấn Viễn” bị gió thổi cho tung bay phấp phới.  

Những người mua bán lương thực khác khi gặp phải thủy tặc, thổ phỉ chặn đường về cơ bản đều ngoan ngoãn nộp phí qua đường.  

Thế nhưng tiêu cục Trấn Viễn thì khác, trước giờ họ chưa từng có bất cứ thoả hiệp vào với thổ phỉ, gặp phải thổ phỉ chắn đường sẽ dùng cung nỏ hạng nặng để mở đường.  

Thật sự không đánh lại được thì sẽ vứt lại hàng hoá mà chạy, trở về gọi nhiều người hơn tới.  

Lúc khai phá thị trường quận thành sát cạnh, họ từng gặp phải một nhóm thổ phỉ có quy mô vài trăm người chặn đường, gi ết chết hai nhân viên của thương hội Kim Xuyên. Trương Lương hay tin đã tập kết hai trăm nhân viên hộ tống, phát động tiến công đánh thẳng vào hang ổ của nhóm thổ phỉ này, sau đó giế t chết tất cả thổ phỉ dưới núi.  

Kể từ sau lần đó, thổ phỉ thông thường gặp cờ của tiêu cục Trấn Viễn thì giống như chuột nhìn thấy mèo, quay đầu chạy luôn.  

Các tiêu cục thông thường sẽ thu cờ lại khi trời mưa, nhưng tiêu cục Trấn Viễn thì không.  

Cờ chính là ký hiệu của tiêu cục Trấn Viễn!  

Truyền thống này cũng được Quan Trụ Tử gìn giữ, chỉ cần là vận chuyển hàng hoá thì chắc chắn sẽ treo cờ của tiêu cục Trấn Viễn lên.  

Hiệu quả cũng cực kỳ rõ ràng, từ lúc mỏ muối xây dựng tới nay, Quan Trụ Tử đã vận chuyển hàng hoá rất nhiều lần, lần nào cũng không gặp phải thủy tặc.  

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi