XUYÊN NHANH KÍ CHỦ LÀ ĐỒ THAM ĂN

109: Thế Giới 3 Công Lược Cảnh Sát Băng Lãnh 39


Quân Thiên thấy Tử Du đang làm nũng cũng thuận theo ý cô, dang tay kéo cô ôm vào lòng.

Sau đó anh lạnh nhạt nhìn mấy cảnh sát thực tập, bọn họ dường như biết ý anh cũng nhanh chóng tiến lên, bắt đầu tiến hành còng tay và áp giải mấy tên côn đồ kia về đồn.
Tử Du đang giả bộ đáng thương bỗng dưng tò mò lí do Quân Thiên có mặt ở đây, thế là cô liền giả bộ lo lắng hỏi:
“Anh dẫn theo người tới đây làm gì vậy?”
Quân Thiên cũng nhìn thấu cô, cũng biết tính cô tò mò nên giả bộ thần thần bí bí thủ thỉ vào tai Tử Du, anh đưa tay chỉ lên môi sau đó mỉm cười nhìn cô và nói:
“Đây là bí mật, nhưng nếu như em hối lộ anh thì nó sẽ không còn là bí mật nữa.”
Tử Du rất tức giận, tại sao lần nào cái tên này cũng dùng chiêu này để ép buộc cô hôn hắn cơ chứ, có điều vì tò mò nên cô cũng ngầm đắng nuốt cay hi sinh thân mình.
Vì thần hình của Tử Du quá thấp bé nên cô cố gắng nhón chân lên, lại vẫn không chạm tới môi của Quân Thiên.

Mấy người cảnh sát thực tập đang được đút cơm chó mà hậm hực, hận không thể chọc mù mắt của bản thân ngay lúc này.
Sau mấy lần cố gắng hôn anh, cô vẫn không thể chạm tới môi của Quân Thiên.

Tử Du thẹn quá thành giận cô dùng tay véo vào ngực của anh thật mạnh.
Quân Thiên thấy trêu đùa cô như vậy đủ rồi, cũng một phần lo sợ Tử Du sẽ thật tức giận, nên anh liền cúi đầu phối hợp.
Tử Du ngoài mặt hôn anh, nhưng trong lòng vẫn tức giận vô cùng, cô nhân lúc anh không đề phòng liền cắn môi anh một cái rõ đau, lập tức trong miệng tràn đầy mùi máu tươi nồng nặc lan tỏa khắp khoang miệng hai người.

Thấy mục tiêu đã đạt thành, Tử Du liền nhanh chóng rời khỏi môi của anh và bỏ của chạy lấy người.
Quân Thiên sau những lần thấy Tử Du ngại ngùng, xoay người trốn tránh thì cũng không có ngăn cản cô nữa, anh vui vẻ nói với cô lí do anh ở đây:
“Trong sở có nguồn tin, mấy tên côn đồ lúc nãy đang buôn bán với tàng trữ ma túy trái phép.”
Theo lực lượng cảnh sát nằm vùng cung cấp thông tin, cho nên cấp trên đã điều Quân Thiên đi điều tra và bắt giữ những đối tượng này.

Khi các anh đang chuẩn bị tiến hành bắt giữ thì đã thấy mấy tên đó bị thương nằm nha nhả trên đất, và người hành động còn nhanh hơn cả cảnh sát, không ai khác ngoài Tử Du của chúng ta đây.
Quân Thiên cũng trở lại thành một cảnh sát mẫu mực, bắt đầu lục soát xung quanh để tìm ma túy.

Nhưng kì lạ thay, anh và cấp dưới đã lục soát khắp phòng nhưng lại không tìm thấy dấu tích của ma túy xung quanh đây.

Tử Du liền lợi dụng thời cơ để sinh lợi nhuận, cô lúc nãy nhân cơ hội vừa vào cửa đã phát hiện được chỗ mấy tên kia giấu ma túy.

Thế là cô cũng dùng cách của Quân Thiên lừa cô nãy, cười vui vẻ ra điều kiện với anh:
“Nè, muốn tìm đồ đúng không? Đơn giản mà, chỉ cần anh mua cho em 6 hộp socola và 8 gói kẹo, thì em sẽ chỉ cho anh, nói trước có mình em biết nơi cất giấu tang vật.”
Quân Thiên nghe Tử Du nói vậy, suy nghĩ một lúc mới chịu đồng ý đáp ứng yêu cầu của cô, có điều anh vẫn không yên tâm nên nói thêm:
“Em không thể ăn quá nhiều kẹo, thân thể em chưa tốt, ăn quá nhiều đường sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.”
Tử Du thấy Quân Thiên đang nhiều lời, bĩu môi cảm thấy thật phiền phức, nhưng khi anh vừa nói tới kẹo, cô liền không còn kiên nhẫn mà lên tiếng cắt ngang lời Quân Thiên:
“Dưới hàng ghế số hai chỉ cần lật chiếc ghế ở giữa lên, trong đó có cái hộc tủ đang cất chứa cái thứ hay ho cực luôn đó, nãy thấy bọn kia dấu ở dưới đó.”
Quân Thiên và cấp dưới nghe theo lời chỉ dẫn của Tử Du, đến đó lục soát y như rằng ở dưới chiếc ghế kia, có rất nhiều túi bột trắng được chia làm nhiều túi nhỏ, qua kiểm tra thì nó đích thực là ma túy.
Tử Du nhân lúc không ai chú ý, cầm lấy chai rượu duy nhất còn trên bàn uống mấy ngụm lớn.

Khi Quân Thiên phát hiện ra thì đã quá muộn, Tử Du của chúng ta đã ngà ngà say đứng không vững rồi.
Quân Thiên thấy thế chỉ đành đem cả đống ma túy, kèm theo con sâu rượu Tử Du về cảnh sát báo cáo tình hình cho cấp trên, rồi mới đem cô về nhà.

Anh dìu Tử Du lên xe chuyên dụng của cảnh sát, lợi dụng còn bẹo má cô khiến cho cô nhăn hết mặt mày, rồi sau đó tràn đầy sủng nịnh nói:
“Đúng là con sâu rượu mà, uống đến như thế này giờ tôi đem em đi bán, chắc em còn giúp tôi đếm tiền quá.”
Cứ thế, Tử Du say bí tỉ được Quân Thiên đem về sở cảnh sát trong con mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

Ngay cả mấy người cảnh sát thực tập lúc nãy, cũng mắt không tin được hiện lên chữ A miệng há chữ O, khi thấy anh đỡ cô lên xe cảnh sát.

Mà còn cô thì vẫn đang ôm chạy cánh tay anh, hai người như một đôi sam dính chặt lấy nhau..

Chương 110: Thế Giới 3: Công Lược Cảnh Sát Băng Lãnh (39)

Quân Thiên thấy Tử Du đang làm nũng cũng thuận theo ý cô, dang tay kéo cô ôm vào lòng. Sau đó anh lạnh nhạt nhìn mấy cảnh sát thực tập, bọn họ dường như biết ý anh cũng nhanh chóng tiến lên, bắt đầu tiến hành còng tay và áp giải mấy tên côn đồ kia về đồn.

Tử Du đang giả bộ đáng thương bỗng dưng tò mò lí do Quân Thiên có mặt ở đây, thế là cô liền giả bộ lo lắng hỏi:

“Anh dẫn theo người tới đây làm gì vậy?”

Quân Thiên cũng nhìn thấu cô, cũng biết tính cô tò mò nên giả bộ thần thần bí bí thủ thỉ vào tai Tử Du, anh đưa tay chỉ lên môi sau đó mỉm cười nhìn cô và nói:

“Đây là bí mật, nhưng nếu như em hối lộ anh thì nó sẽ không còn là bí mật nữa.”

Tử Du rất tức giận, tại sao lần nào cái tên này cũng dùng chiêu này để ép buộc cô hôn hắn cơ chứ, có điều vì tò mò nên cô cũng ngầm đắng nuốt cay hi sinh thân mình.

Vì thần hình của Tử Du quá thấp bé nên cô cố gắng nhón chân lên, lại vẫn không chạm tới môi của Quân Thiên. Mấy người cảnh sát thực tập đang được đút cơm chó mà hậm hực, hận không thể chọc mù mắt của bản thân ngay lúc này.

Sau mấy lần cố gắng hôn anh, cô vẫn không thể chạm tới môi của Quân Thiên. Tử Du thẹn quá thành giận cô dùng tay véo vào ngực của anh thật mạnh.

Quân Thiên thấy trêu đùa cô như vậy đủ rồi, cũng một phần lo sợ Tử Du sẽ thật tức giận, nên anh liền cúi đầu phối hợp.

Tử Du ngoài mặt hôn anh, nhưng trong lòng vẫn tức giận vô cùng, cô nhân lúc anh không đề phòng liền cắn môi anh một cái rõ đau, lập tức trong miệng tràn đầy mùi máu tươi nồng nặc lan tỏa khắp khoang miệng hai người. Thấy mục tiêu đã đạt thành, Tử Du liền nhanh chóng rời khỏi môi của anh và bỏ của chạy lấy người.

Quân Thiên sau những lần thấy Tử Du ngại ngùng, xoay người trốn tránh thì cũng không có ngăn cản cô nữa, anh vui vẻ nói với cô lí do anh ở đây:

“Trong sở có nguồn tin, mấy tên côn đồ lúc nãy đang buôn bán với tàng trữ ma túy trái phép.”

Theo lực lượng cảnh sát nằm vùng cung cấp thông tin, cho nên cấp trên đã điều Quân Thiên đi điều tra và bắt giữ những đối tượng này. Khi các anh đang chuẩn bị tiến hành bắt giữ thì đã thấy mấy tên đó bị thương nằm nha nhả trên đất, và người hành động còn nhanh hơn cả cảnh sát, không ai khác ngoài Tử Du của chúng ta đây.



Quân Thiên cũng trở lại thành một cảnh sát mẫu mực, bắt đầu lục soát xung quanh để tìm ma túy. Nhưng kì lạ thay, anh và cấp dưới đã lục soát khắp phòng nhưng lại không tìm thấy dấu tích của ma túy xung quanh đây.

Tử Du liền lợi dụng thời cơ để sinh lợi nhuận, cô lúc nãy nhân cơ hội vừa vào cửa đã phát hiện được chỗ mấy tên kia giấu ma túy. Thế là cô cũng dùng cách của Quân Thiên lừa cô nãy, cười vui vẻ ra điều kiện với anh:

“Nè, muốn tìm đồ đúng không? Đơn giản mà, chỉ cần anh mua cho em 6 hộp socola và 8 gói kẹo, thì em sẽ chỉ cho anh, nói trước có mình em biết nơi cất giấu tang vật.”

Quân Thiên nghe Tử Du nói vậy, suy nghĩ một lúc mới chịu đồng ý đáp ứng yêu cầu của cô, có điều anh vẫn không yên tâm nên nói thêm:

“Em không thể ăn quá nhiều kẹo, thân thể em chưa tốt, ăn quá nhiều đường sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe.”

Tử Du thấy Quân Thiên đang nhiều lời, bĩu môi cảm thấy thật phiền phức, nhưng khi anh vừa nói tới kẹo, cô liền không còn kiên nhẫn mà lên tiếng cắt ngang lời Quân Thiên:

“Dưới hàng ghế số hai chỉ cần lật chiếc ghế ở giữa lên, trong đó có cái hộc tủ đang cất chứa cái thứ hay ho cực luôn đó, nãy thấy bọn kia dấu ở dưới đó.”

Quân Thiên và cấp dưới nghe theo lời chỉ dẫn của Tử Du, đến đó lục soát y như rằng ở dưới chiếc ghế kia, có rất nhiều túi bột trắng được chia làm nhiều túi nhỏ, qua kiểm tra thì nó đích thực là ma túy.

Tử Du nhân lúc không ai chú ý, cầm lấy chai rượu duy nhất còn trên bàn uống mấy ngụm lớn. Khi Quân Thiên phát hiện ra thì đã quá muộn, Tử Du của chúng ta đã ngà ngà say đứng không vững rồi.

Quân Thiên thấy thế chỉ đành đem cả đống ma túy, kèm theo con sâu rượu Tử Du về cảnh sát báo cáo tình hình cho cấp trên, rồi mới đem cô về nhà. Anh dìu Tử Du lên xe chuyên dụng của cảnh sát, lợi dụng còn bẹo má cô khiến cho cô nhăn hết mặt mày, rồi sau đó tràn đầy sủng nịnh nói:

“Đúng là con sâu rượu mà, uống đến như thế này giờ tôi đem em đi bán, chắc em còn giúp tôi đếm tiền quá.”

Cứ thế, Tử Du say bí tỉ được Quân Thiên đem về sở cảnh sát trong con mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người. Ngay cả mấy người cảnh sát thực tập lúc nãy, cũng mắt không tin được hiện lên chữ A miệng há chữ O, khi thấy anh đỡ cô lên xe cảnh sát. Mà còn cô thì vẫn đang ôm chạy cánh tay anh, hai người như một đôi sam dính chặt lấy nhau.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi