XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Saya
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
“Ký chủ, đến rồi.”
Giọng nói mềm mại và non nớt của Tiểu Ác vang lên trong đầu. Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy hơi đau đầu, nhưng cả người lại ấm áp dễ chịu.
Cô từ từ mở mắt, đập vào mắt chính là chiếc chăn màu xanh, chiếc giường lớn xa hoa và gian phòng rộng như phòng khách. Cách bài trí trong phòng cho thấy gia đình này rất có tiền.
Tiểu Ác: “Tối qua cô và bạn bè đã uống rượu đến say khướt nên bị đau đầu.”
Nguyễn Tiểu Ly ôm một cái gối ngồi dậy, sau khi ngơ ngẩn một hồi mới lên tiếng: “Nói cho ta biết ta sắm vai gì trong thế giới này.”
Nhìn căn phòng này cũng đủ biết đây là thế giới hiện đại.
Tiểu Ác: “Thân thể này của cô gọi là Nguyễn Tiểu Ly, trùng với tên thật của cô, là Đại tiểu thư của nhà họ Nguyễn. Nhưng từ hôm nay trở đi, cô sẽ không còn là Đại tiểu thư nữa, mà sẽ biến thành Nhị tiểu thư.”
Nghe vậy, Nguyễn Tiểu Ly nhướng mày một cái.
“Bởi vì sáng hôm nay, cha cô sẽ đưa con gái riêng ở bên ngoài về, người này chính là nữ chính. Mà nữ chính lại lớn tuổi hơn cô, vậy nên cô sẽ từ Đại tiểu thư biến thành Nhị tiểu thư.”
Nữ chính của thế giới này là con riêng?

Như vậy có nghĩa rằng cô và cô ấy là cùng cha khác mẹ. Xem ra đây là một cuộc tranh đấu giữa hai chị em.
Cô đã có thể tưởng tượng ra bản thân mình sẽ đóng vai là một cô em gái ác độc rồi.
Tiểu Ác: “Nữ chính đến, khiến cô từ Đại tiểu thư trở thành Nhị tiểu thư, lại còn phá hủy giấc mơ về gia đình hoàn mỹ của cô. Vốn dĩ cô đang có một cuộc sống không buồn không lo, luôn cho rằng bản thân có được một gia đình tốt đẹp trọn vẹn, cha mẹ yêu nhau, mình là đứa con gái duy nhất…”
“Người cha từng rất yêu thương cô vậy mà lại là người đàn ông ngoại tình, ở bên ngoài còn có một đứa con gái riêng lớn hơn cô. Tất cả những điều này đều khiến cô chán ghét. Cô sẽ đem tất cả những chán ghét này đổ hết trên người nữ chính, từ đó về sau đều nhắm vào nữ chính.”
Cô gái ngồi trên giường gật nhẹ đầu.
Thật ra Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn có thể hiểu được suy nghĩ của nguyên chủ. Bất kỳ ai đang có một gia đình tốt đẹp, đột nhiên xuất hiện một chị gái là con riêng, trong lòng đều sẽ không vui vẻ gì.
Ngay cả chị em trong gia đình bình thường cũng có sự tranh giành tình cảm, càng không cần phải nói đến một đứa con riêng không quen thuộc, lại còn lớn hơn mình. Nguyên chủ nhắm vào nữ chính cũng là điều có thể hiểu được.
Trong không gian, ngón tay ngắn ngủn của tiểu chính thái đang hoạt động trên màn hình. Nó đã nhìn thấy một thứ gì đó thú vị hơn.
Tiểu Ác: “Cô có biết kịch bản của thế giới này là gì không?”
“?”
“Nam chính của thế giới này là ông chủ của một công ty quản lý, có khả năng lũng đoạn tài nguyên của giới giải trí. Sau này, nữ chính sẽ bước vào giới giải trí. Cô cũng vậy.”
“Hơn nữa, ông nội của nam chính và ông nội của nhà họ Nguyễn có chút giao tình. Nguyện vọng trước khi qua đời của ông nội nam chính là hy vọng hắn kết hôn với con gái của nhà họ Nguyễn.”
Nguyễn Tiểu Ly nhướng mày: “Vì thế, ta và nữ chính phải tranh đoạt để được gả cho nam chính ư?”

Tiểu Ác: “Không phải, cô chẳng những không cần phải gả cho nam chính mà còn phải khiến cho nữ chính gả đi.”
Trên mặt Nguyễn Tiểu Ly lộ ra vẻ khó hiểu. Vì sao lại như vậy?
Nam chính là tổng giám đốc của công ty quản lý, là một boss lớn nên hẳn phải vừa có nhan sắc, vừa có tiền và quyền thế. Nguyên chủ bị ngốc hay sao mà lại không chịu gả?
Tiếu Ác: “Cái này phải nói đến cốt truyện của thế giới này. Vào lúc nam chính thừa kế công ty, hắn đã bị chú ruột của mình cản trở mà xảy ra tai nạn xe cộ. Người ta đồn rằng đôi chân của hắn đã tàn phế, chỉ có thể ngồi xe lăn, nửa thân dưới dường như cũng không thể cử động được. Hơn nữa, năm nay hắn đã ba mươi ba tuổi, cũng xem như một ông già rồi.”
Đối với một người đàn ông vừa già vừa tàn phế, sao nguyên chủ Nguyễn Tiểu Ly mới hai mươi ba tuổi có thể chịu gả cho một người lớn hơn mình tới mười tuổi như vậy được?
Tiểu Ác: “Nguyễn Tiểu Ly không muốn kết hôn với lão già tàn tật nam chính, vì vậy cô ấy mới từ chối và để nữ chủ gả thay. Dù sao thì di nguyện của ông nội nam chính chỉ nói là cưới con gái của nhà họ Nguyễn, mà lúc này nhà họ Nguyễn lại có đến hai người con gái, vả lại bên nhà trai cũng chưa chỉ định là sẽ lấy ai, không phải sao?”
Cái cốt truyện máu chó này…
Về cơ bản thì Nguyễn Tiểu Ly đã hiểu, đây là một quyển truyện về gả thay cho tổng tài: Nam chính thì tàn phế, còn nữ chính thì bị nữ phụ là em gái bắt ép phải gả thay.
Tiểu Ác: “Nhiệm vụ ta giao cho cô đến rồi đây. Bắt đầu ngay khi nữ chính bước vào nhà, cô sẽ nhắm vào cô ấy, để nữ chính kết hôn thay cô. Cô và nữ chính đều sẽ tiến vào giới giải trí phát triển, hơn nữa cô còn phải cướp đoạt tài nguyên của nữ chính. Nhiệm vụ đại khái là thế, hãy làm tốt vai trò một cô em gái phản diện nhé~”
Mỗi khi ký chủ muốn bắt đầu một nhiệm vụ, Tiểu Ác đều rất hưng phấn. Nó thích nhất là xem ký chủ làm chuyện xấu.
Nguyễn Tiểu Ly: “Ừ”.
Tiểu Ác: “Đúng rồi, hiện tại cô đã bước vào giới giải trí và vừa quay xong một bộ web drama (*), nhờ vào giá trị nhan sắc cao mà bất ngờ nổi tiếng. Đồng thời, công ty cô ký hợp đồng đúng là công ty của nam chính.”

(*) web drama: phim chiếu mạng
Nguyễn Tiểu Ly: “…”
Một cô em gái ác độc, chuyên ức hiếp nữ chính lại ký hợp đồng với công ty của nam chính? Đây chẳng phải là tự đưa tới cửa cho nam chính treo lên đánh sao?
Cô bỗng cảm thấy tương lai của mình sẽ không được tốt đẹp cho lắm.
“Tiểu Ác, kết cục của ta thế nào?”
Tiểu Ác: “Nhà họ Nguyễn bị phá sản. Nam chính và nữ chính như đôi chim liền cánh, ân ái không rời. Còn cô thì ở tầng dưới cùng giới giải trí mà trải qua một cuộc sống đầy gian khổ.”
Kết cục thế này… Không chết, không tàn phế, cũng chưa phải vào tù, xem ra cũng không nát đến tận cùng.
Tiểu Ác: “Cô chỉ có ba nhiệm vụ: chèn ép nữ chính, đẩy nữ chính đi kết hôn thay cô và cướp tài nguyên của nữ chính.
Hoàn thành xong những nhiệm vụ này, kết cục của cô có lẽ sẽ không khác mấy so với cốt truyện gốc, nhưng cũng có khả năng sẽ thay đổi. Mấy cái này cũng chẳng liên quan gì với nhau, dù sao thì cô cũng không cần phải đi đến kết cục giống như trong cốt truyện.”
“Được.”
Cô thích nhất kiểu này, không bắt buộc ký chủ phải đi đến kết cục trong cốt truyện…
Nguyên nhân là vì cô luôn cảm thấy rằng mỗi khi mình làm nhiệm vụ, chẳng biết tại sao mà nội dung cốt truyện cứ lệch đi, mãi không đến được cái kết ban đầu. Nếu muốn đoạn kết quay về như cũ, cô còn phải tự mình nỗ lực uốn nắn lại.
Nguyễn Tiểu Ly hễ nghĩ đến những chuyện này là cảm thấy vô cùng mệt mỏi. Làm nhân vật phản diện thật không dễ dàng chút nào.
Đúng lúc này, có người lên gõ cửa. 
Ba tiếng “cốc, cốc, cốc” vang lên.

Nguyễn Tiểu Ly vén chăn bước xuống giường, lộ ra chiếc váy ngủ hai dây. Cô bước đến cửa và nhìn thấy một người phụ nữ mặc trang phục của người giúp việc.
“Vú à, có chuyện gì không?”
Nguyễn Tiểu Ly mở miệng hỏi. Bởi vì vừa mới thức dậy nên giọng nói của cô hơi khàn và mang theo chút lười biếng, làm người nghe cảm thấy rất thoải mái.
Vú nuôi: “Đại tiểu thư, ông chủ bảo cô xuống dưới một lát, nói là có chuyện gấp tìm cô.”
“Chuyện gấp?”
Chắc là như Tiểu Ác đã nói, cha của nguyên chủ đưa nữ chính về nhà.
Vú nuôi: “Ông chủ liên tục thúc giục cô xuống dưới, tiểu thư mau chóng thay quần áo đi. Ông chủ có dẫn về một cô gái, đang ở ngay phía dưới.”
“Được, con biết rồi.”
Nguyễn Tiểu Ly đóng cửa lại, đi đến phòng thay đồ ở phía cuối căn phòng.
Khoảnh khắc mở ra phòng thay đồ, Nguyễn Tiểu Ly sửng sốt trong một giây.
…Số lượng quần áo, giày dép, túi xách này thật đúng là không phải nhiều bình thường.
Với thân phận là một thiên kim nhà giàu, kiêm nữ chính của bộ web drama nổi tiếng mới gia nhập vào giới giải trí thì những bộ quần áo và túi xách này của nguyên chủ quả thật là đủ loại phong cách.
Nguyễn Tiểu Ly tùy tiện cầm lên một chiếc váy màu đen mặc vào, sau đó tô son và xõa tóc rồi đi xuống lầu.
Vừa xuống dưới lầu, cô đã nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi, xinh đẹp, mặc một chiếc váy trắng đang ngồi trên sofa.
Cô gái ấy có mái tóc đen dài thẳng, được buộc thành đuôi ngựa trên đỉnh đầu, lộ ra chiếc cổ trắng nõn và nhỏ nhắn. Trên người cô ấy mặc một chiếc váy liền thân màu trắng vừa đủ che đến đầu gối, ngũ quan trên khuôn mặt không có chỗ nào để chê cả.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi