XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ngọt
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Chuyện cháu gái của Triệu trưởng lão chết đã làm Vân Tiên Tông nháy mắt lâm vào khủng hoảng, thậm chí còn có đệ tử ngoại môn thôi học, chạy đi đầu nhập vào môn phái khác.
Tuy rằng Vân Tiên Tông là tiên môn số một số hai, nhưng cũng cần phải có danh tiếng mới có thể giữ vững được chỗ đứng.
Chỉ trong vòng nửa tháng, rất nhiều đệ tử đã lần lượt bái biệt.

Trịnh Đạo Lẫm ở trong thư phòng một mình, điên cuồng đập vỡ đồ đạc. Ông ta tức giận đến mức râu mép cũng dựng ngược. 
Đệ tử của môn phái mình bỏ đi và gia nhập tiên môn khác, chuyện này mất mặt đến cỡ nào chứ? Hơn nữa, chuyện hung thủ tàn sát đệ tử Vân Tiên Tông nhiều năm qua nhất định vẫn chưa kết thúc. Trịnh Đạo Lẫm đã có thể tưởng tượng được các tiên môn khác sẽ cười nhạo Vân Tiên Tông bọn họ thế nào rồi.
Mấy ngày nay, tâm trạng của chưởng môn không tốt, cho nên các trưởng lão cũng không thể có tâm tình tốt được, thậm chí trong lòng bọn họ còn bắt đầu âm thầm trách tội Trịnh Đạo Lẫm. 
“Tên hung thủ này đã bắt đầu sát hại đệ tử từ lúc ông ta đảm nhiệm chức chưởng môn. Thân là chưởng môn, ông ta chẳng những không bắt được hung thủ, mà còn để hắn ra tay càng lúc càng càn rỡ!” Triệu trưởng lão tức giận nói. 
Chủ yếu là vì cháu gái của ông đã chết rồi. Con trai và con dâu của ông vì đi săn đêm(*) mà qua đời, ông đã phải chịu cảnh người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh. Cũng chính vì thế, nha đầu Thiến Y là do một tay ông nuôi lớn. Vậy mà bây giờ nó lại bị hung thủ giết chết. 
(*) săn đêm: đi săn vào ban đêm. Tu tiên giả thường săn các sinh vật làm mưa làm gió trong thế giới con người. Săn đêm để nâng cao tu vi và kinh nghiệm chiến đấu.
Cả người Triệu trưởng lão lúc này tràn ngập oán niệm.
Lý trưởng lão nghe ông nói thế, nhanh tay giữ chặt Triệu trưởng lão: “Đừng nói nữa. Ông không phải không biết tính cách của Trịnh Đạo Lẫm. Ngay cả sư muội của mình mà lão ta còn có thể xuống tay được. Cẩn thận lão ta tìm cơ hội đối phó ông.” 
Triệu trưởng lão càng thêm tức giận: “Ta sợ hắn chắc? Cháu gái bảo bối của ta không còn nữa, cái mạng già này còn giữ lại để làm gì?” 
Lý trưởng lão không nói gì nữa. Hai người bọn họ thường ngày sống chung rất hòa hợp nên hôm nay ông mới tới đây để an ủi Triệu trưởng lão. Ông cũng biết rõ tâm trạng của Triệu trưởng lão đang không tốt.
Triệu trưởng lão phát giận xong lại hỏi: “Chuyện kia của Nguyễn Ly là do Trịnh Đạo Lẫm làm?” 
“Không phải ông cũng có suy đoán sao? Ta cũng chỉ đoán mà thôi chứ không có chứng cứ. Nhưng trong lòng mấy lão già chúng ta đều hiểu rõ, chuyện này nhất định có liên quan đến Trịnh Đạo Lẫm.” 
Mấy người trưởng lão bọn họ ai mà không biết rõ ràng tính cách Trịnh Đạo Lẫm cơ chứ.

Triệu trưởng lão thở dài: “Thật tiếc cho Nguyễn Ly, nàng ta là một hạt giống tốt. Nếu nàng ta không bị phế đi thì cả đám chúng ta cộng lại cũng chẳng bằng.” 
“Thôi, không nói chuyện này nữa. Ta nhắc tới nàng ta cũng chỉ vì muốn ông hiểu được Trịnh Đạo Lẫm có lòng tự trọng quá lớn. Hiện tại, ông ta là chưởng môn, ông vẫn nên nhẫn nhịn một chút, đừng vì nhất thời đau lòng quá độ mà vạ miệng đắc tội ông ta.”
“Ta biết rồi.”

“Đan dược đã thành.”
Trong căn phòng yên tĩnh, Nguyễn Tiểu Ly khẽ khàng cất tiếng. Lúc này, lò luyện đan trước mặt nàng đang mở nắp, một viên đan được đỏ như máu phát ra ánh đỏ đang lơ lửng trong không trung. 
Nếu viên đan dược này được đưa ra ngoài, nó chắc chắn sẽ là hàng nhất phẩm. Nhưng tiếc thay nó lại thuộc về tà đạo, kiếp này đã được định sẵn là không thể nhìn thấy thế giới bên ngoài. 
Đôi mắt của Tiểu Ác sáng lên: “Ăn nó đi. Trong vòng một ngày, công lực của cô sẽ tăng lên rất nhiều.”

Nguyễn Tiểu Ly cất kĩ viên đan dược, nàng không muốn ăn lúc này. Bây giờ không phải là thời cơ chín muồi để giết Trịnh Đạo Lẫm.
Nàng muốn Trịnh Đạo Lẫm nhìn đệ tử Vân Tiên Tông rời đi, phân tán, sụp đổ… Sau đó, nàng sẽ giết chết ông ta.
Có lẽ nàng sẽ không phải đợi lâu. Hiện tại, đệ tử đã đi hết một phần tư. Chỉ cần lời đồn và khủng hoảng vẫn còn bao phủ tiên tông thì khi đó, các đệ tử vẫn sẽ tiếp tục bỏ đi. 
Thân là chưởng môn nhưng lại tận mắt chứng kiến Vân Tiên Tông trên tay mình rơi xuống vực sâu, Trịnh Đạo Lẫm nhất định rất mất mặt. Hắn còn dám đối mặt các tiền bối đã khuất của Vân Tiên Tông sao? 
Tiểu Ác phát hiện suy nghĩ của nàng, cười tà ác: “Tiểu Ly, cô quá phù hợp với khẩu vị của ta. Chọn cô thật không sai.”
Con người Tiểu Ác giống như tên của nó vậy, rất độc ác. Nó chuyên mang nhân vật phản diện đi hủy diệt mọi thứ. Nó thích nhất là xem người ta làm chuyện xấu. 
Có đôi khi, ở những mặt nào đó, Tiểu Ác và nàng thật sự rất giống nhau.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi