XUYÊN NHANH: KÝ CHỦ CÔ ẤY MỘT LÒNG MUỐN CHẾT

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Tiêu Hạ
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Hôm nay con gái về nhà, ông tranh thủ sớm làm xong việc chính là vì muốn trở về ăn cơm trưa với con. Nhưng ông đột nhiên nhớ ra còn một cuộc hội nghị quan trọng nên đã không thể về sớm được. Khi về đến nhà thì đã muộn cả tiếng, không ngờ vẫn kịp ăn cơm trưa.
Một nhà ba người cùng ngồi xuống ăn cơm, bầu không khí rất hoà thuận và vui vẻ.
Cha Nguyễn: “Con vừa trở về đã lập tức đi gặp thằng oắt Hoắc Tịch kia, đúng là nhóc con không có lương tâm.”
Mẹ Nguyễn: “Được rồi, đừng nói Kiều Kiều nữa. Không phải ông không biết con bé đã thích cái người họ Hoắc kia từ khi còn nhỏ.”
Nguyễn Tiểu Ly cười thẹn thùng giống như bị nói trúng tim đen, rồi sau đó làm nũng và nói mấy lời nịnh hót làm hai vợ chồng cười không ngớt.

Đáy mắt Nguyễn Tiểu Ly hiện lên ý cười chân thật. Thì ra cảm giác có người nhà là như vậy. Đây đều là những thứ cô chưa từng có.
Dường như cô càng lúc càng thích đi theo Tiểu Ác làm nhiệm vụ.

Ăn xong cơm trưa, Nguyễn Tiểu Ly lên lầu. Hành lý của cô đã có người mang về, người hầu đã sắp xếp xong xuôi.
Nguyễn Tiểu Ly vào phòng để quần áo, lấy một cái váy rồi đi tắm. Tắm rửa xong, cô nằm ở trên giường chơi điện thoại. Một lát sau, cơn buồn ngủ đánh úp tới, cô để điện thoại qua một bên và đi ngủ.
Tiểu Ác có cảm giác cô lại muốn bắt đầu cuộc sống cá muối giống như thế giới trước của Nguyễn Ly, mỗi ngày chỉ làm vườn, đọc sách và ngủ.
Chiều tối, vẫn là Tiểu Ác đánh thức Nguyễn Tiểu Ly.
“Ta thật sự nghi ngờ nếu ta không gọi cô dậy thì cô có thể ngủ liền tù tì đến sáng mai.” Tiểu Ác oán giận.
Nguyễn Tiểu Ly rời giường, đầu có chút choáng váng. Cô ngủ rất ngon, cả khuôn mặt đều hồng hào hẳn ra.
Tiểu Ác: “Nhanh đi trang điểm đi, nam chính sẽ đến đón cô ra ngoài ăn tối đấy.”
Nguyễn Tiểu Ly gật gật đầu, sau đó bước vào phòng tắm rửa mặt rồi qua phòng thay đồ chọn lựa trang phục.
Nguyên chủ là người có thân hình gợi cảm, tốt nhất nên mặc những bộ quần áo quyến rũ, không nên trang điểm kiểu ngọt ngào, sẽ không hợp điệu. Hiện tại cô là vị hôn thê ác độc, ngoại trừ bắt nạt nữ chính thì mục đích chính còn lại là quyến rũ nam chính.
Nguyễn Tiểu Ly chọn một cái váy màu đen hai dây, vừa phóng khoáng vừa hấp dẫn rồi trang điểm cho mình thật xinh đẹp.
Vừa xuống lầu, cô đã thấy cha Nguyễn và mẹ Nguyễn đang cùng nhau xem tin tức ở phòng khách.
Mẹ Nguyễn: “Kiều Kiều, dì đang nấu bữa tối, chút nữa là có thể ăn cơm.”

“Mẹ, lát nữa Hoặc Tịch sẽ đón con ra ngoài ăn cơm, nên con không ăn ở nhà đâu ạ.” Nguyễn Tiểu Ly nói xong câu này, lập tức cảm thấy hơi có lỗi với hai ông bà.
Nguyên chủ thật sự chỉ một lòng muốn nhào lên người Hoắc Tịch, chẳng hề quan tâm nhiều đến cha mẹ của mình.
Mẹ Nguyễn kinh ngạc. Hoắc Tịch hẹn con gái của bà ra ngoài ăn cơm?
Chuyện lạ.
Mẹ Nguyễn cũng mừng cho con gái, vội vàng nói: “Đi ra ngoài ăn cũng được. Người trẻ đương nhiên phải thường xuyên ra ngoài nhiều hơn.”
Cha Nguyễn: “Mặc thêm áo khoác vào, buổi tối mùa thu khá lạnh đấy.”
Nguyễn Tiểu Ly:…
Váy đen hai dây gợi cảm… Nguyễn Tiểu Ly quay lại mặc thêm một cái áo khoác vest nữ mỏng, trong nháy mắt khí chất toàn thân của cô đã thay đổi. Cha Nguyễn thấy vậy thì rất hài lòng.
Nguyễn Tiểu Ly nhìn thời gian, Hoắc Tịch chắc cũng sắp đến. Bỗng, chuông điện thoại vang lên, cô liếc nhìn một cái, quả nhiên là Hoắc Tịch.
Cha Nguyễn hạ âm lượng của ti vi xuống một chút. Nguyễn Tiểu Ly nhận điện thoại: “Hoắc Tịch…”

Chưa nói dứt câu, người đàn ông bên kia đã mở miệng nói: “Xin lỗi Nguyễn Ly Kiều. Bên này tôi đang có một buổi hội nghị trực tuyến quốc tế, tối hôm nay không thể ăn cơm với cô được rồi. Cô muốn bồi thường cái gì đều có thể nói với tôi.”
Tuy trong miệng Hoắc Tịch nói xin lỗi, nhưng rõ ràng hắn không có một chút thành ý xin lỗi nào. Hắn cho rằng công việc quan trọng hơn, vả lại lần này thất hứa với Nguyễn Ly Kiều thì sau này hắn sẽ bồi thường.
Khóe miệng của Nguyễn Tiểu Ly cong lên một nụ cười hiểu rõ, cô dùng giọng ngả ngớn đáp lại: “Không cần bồi thường gì hết. Em cũng có hẹn với bạn bè, đúng lúc đang định nói không thể ăn cơm với anh, không ngờ anh lại nói trước. Được rồi, bạn của em đã đến, anh bận gì cứ bận đi.” Nói xong, cô trực tiếp ngắt điện thoại.
Nghe được tiếng tút, Hoắc Tịch ngây ngẩn cả người.
Cô ấy nổi giận?
Không đâu, Nguyễn Ly Kiều chưa bao giờ nổi giận với hắn, chắc là cô có hẹn với bạn bè thật.
Thế cũng tốt.
Sau đó, Hoắc Tịch mở video hội nghị, không nghĩ đến chuyện này nữa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi