XUYÊN NHANH: MƯỜI KIẾP NHÂN DUYÊN

Hợp đồng đã ký, Hạ Kỳ Như liền bắt đầu đầu tắt mặt tối đi quay phim.

Mà Cảnh Thiên với tư cách là người đại diện của cô cũng đi theo luôn, tuy mang tiếng là người đại diện, nhưng Cảnh Thiên ngoại trừ ở đoàn làm phim làm linh vật thì không cần làm gì khác nữa, hắn nhàn rỗi đến nỗi mọi người đều lầm tưởng hắn là ông chủ của nơi này luôn rồi, nhưng Thiệu Huy không ý kiến còn sắp xếp người chú ý đến Cảnh Thiên giúp Hạ Kỳ Như lúc cô đang quay phim, thế nên mọi người chỉ dám nói vài câu ở sau lưng bọn họ mà thôi.

Lại nói, bởi vì Thiệu Huy coi trọng chất lượng hơn lưu lượng, thế nên nam chính cũng không được nổi tiếng cho lắm, nhưng diễn xuất không chê vào đâu được, hơn nữa còn rất hợp vai, thế nên Hạ Kỳ Như bày tỏ, mỗi khi có cảnh diễn với hắn, bản thân gặp áp lực vô cùng lớn.

Tiểu Hắc: "..."

"Cô diễn chính cô thì áp lực cái vẹo gì? Tiểu chủ nhân, cô đừng có nói một đằng nghĩ một nẻo như thế được không?"

"Thế nên ta mới cảm thấy áp lực, ta sợ nam chính nhà người ta thấy ta diễn quá tốt liền sinh ra áp lực, sợ không đuổi kịp ta đó, ngươi nói xem trên đời này còn ai tốt hơn mẹ ngươi chứ."

Hạ Kỳ Như nói cực kỳ trơn tru lưu loát.

Tiểu Hắc: "..." được rồi, là nó đánh giá quá cao cô rồi.

...

Vì để giải tỏa áp lực, Hạ Kỳ Như liền bắt đầu không ngừng vỗ béo Cảnh Thiên, thế nên ở phim trường, người ta lại thấy Hạ Kỳ Như hễ quay xong là lại chạy tới chỗ người đại diện của mình, bọn họ bày tỏ, khung cảnh này bọn họ đã quá quen thuộc rồi, thậm chí có vài người còn rất ngưỡng mộ Cảnh Thiên nữa.

Dù hai chân không thể đi lại được nhưng vẫn không bị bạn gái ghét bỏ, còn được quan tâm chăm sóc cực kỳ chu đáo nữa.

Bạn nói xem ở thời đại coi trọng vật chất lẫn nhan sắc thế này, mấy ai được như Hạ Kỳ Như và Cảnh Thiên chứ.

Cảnh Thiên biết bọn họ hiểu lầm quan hệ giữa hắn và cô, nhưng cô không giải thích, hắn cũng không tiện ra mặt, hắn sợ bản thân nghĩ nhiều, cô căn bản không có thích hắn.

Bởi vì mỗi lần nhìn vào mắt cô, Cảnh Thiên không nhìn thấy được tình cảm cô giành cho mình ở trong đó, ánh mắt cô lúc nhìn hắn và lúc nhìn mọi người không có gì khác biệt, chỉ giống như người dưng nước lã vậy, chỉ có thái độ của cô là nói lên hắn với người khác hoàn toàn không giống nhau.

Nhưng chính vì vậy mới khiến hắn khó hiểu.

Cô vì sao lại đối tốt với hắn như thế?

Cảnh Thiên không phải chưa từng hỏi Hạ Kỳ Như về vấn đề này, nhưng lần nào cô cũng trả lời cùng một câu hỏi và lần nào, Hạ Kỳ Như cũng trả lại hắn năm chữ.

Vì hắn là Cảnh Thiên.

Bởi vì hắn là Cảnh Thiên nên cô đối tốt với hắn, vậy có nghĩa là nếu hắn không tên là Cảnh Thiên mà lấy một cái tên khác, cô có phải hay không sẽ không còn đối xử tốt với hắn như thế nữa?

\- đang nghĩ gì vậy?

Hạ Kỳ Như vừa quay xong một cảnh, theo thói quen lại chạy tới chỗ Cảnh Thiên, thấy hắn ngẩn người thì ngồi xổm xuống đối mặt với hắn.

Bộ phim Hạ Kỳ Như đang đóng thuộc thể loại cổ trang, nhân vật Tiểu Ly lại là một quận chúa nên Hạ Kỳ Như hay phải vác trên mình những trang phục cổ trang rườm rà, tóc cũng được tạo hình nhiều kiểu, nhưng đó là giai đoạn đầu, càng về cuối trang phục của cô càng được tiết chế lại, tóc cũng được búi gọn lại chỉ dùng một cây châm để giữ lại không cho tóc rối hoặc tuột xuống, điển hình như lúc này, cô chỉ tùy tiện búi tóc lên chỉ để vài sợi tóc mai rủ xuống hai bên trán nhưng vẫn vô cùng đẹp đẽ, nhất là đôi mắt kia, cực kỳ linh động, Cảnh Thiên giống như có thể nhìn thấy cả dải ngân hà trong đôi mắt ấy.

Hắn nhìn cô hơi thất thần, một lúc sau mới chậm rãi rời ánh mắt đi.

\- cảnh quay hôm nay xong rồi?

\- không, còn một cảnh nữa mới xong.

Hạ Kỳ Như thấy Cảnh Thiên không đưa nước cho mình như mọi khi bèn tự lấy từ tay hắn, thuận miệng hỏi.

\- sao vậy? Anh cảm thấy nhàm chán sao?

\- không có, tôi chỉ tùy tiện hỏi thôi.

Cảnh Thiên nói xong lại im lặng, hắn sẽ đợi đến khi cô quay xong mới nói với cô.

\- nếu buồn chán thì cứ bảo tôi, tôi sẽ cố gắng hoàn thành cảnh quay để đưa anh đi chơi.

\- không cần.

Cảnh Thiên còn chưa nói xong, Hạ Kỳ Như đã đi tiếp rồi.

Cảnh quay tiếp theo là một cảnh hành động của nữ chính, Hạ Kỳ Như vốn có thể dùng thế thân thay mình, nhưng với thái độ kính nghiệp, tất cả mọi cảnh quay cô đều tự mình hoàn thành, bao gồm cả pha tẩu thoát bằng cách nhảy qua bức tường cấm cao ba mét kia.

Cô thậm chí còn không cần bàn đạp, động tác vừa nhanh lại thuần thục lưu loát, còn chưa ai nhìn rõ cô đã vượt qua bức tường kia rồi.

\- cắt.

\- tốt lắm, Nguyệt Vy cô vất vả rồi.

Đạo diễn hồ hởi đi tới chỗ Hạ Kỳ Như, mặt như được mùa.

Tuy cô gái này thi thoảng vẫn có cảnh quay NG ở những phân đoạn tình cảm, nhưng với cảnh hành động lại chưa từng NG lần nào, thực sự rất có tài.

\- nếu không còn chuyện gì nữa, vậy tôi xin phép.

Hạ Kỳ Như nói xong liền đi thay đồ, mọi người biết cô còn phải chăm sóc Cảnh Thiên nên không miễn cưỡng, còn giúp cô gọi xe về nhà, là loại xe chuyên dụng giành cho người ngồi xe lăn ý.

\- dừng xe.

Xe vừa đi được một đoạn, Cảnh Thiên đột nhiên đòi xuống xe, Hạ Kỳ Như vừa quay xong, rất mệt, nhưng vẫn bảo lái xe dừng xe lại.

Xe vừa dừng, Cảnh Thiên không nói không rằng lập tức xuống xe, Hạ Kỳ Như vội vã đuổi theo.

\- Cảnh Thiên, anh làm sao vậy?

Cảnh Thiên nghe cô gọi liền dừng lại, quay người đối diện với cô.

\- Hà Nguyệt Vy, tôi muốn hỏi cô lần cuối cùng, cô vì sao lại đối tốt với tôi như vậy?

Hạ Kỳ Như nghe xong cũng cạn lời với hắn, anh là động vật nhai lại à? Có mỗi một câu mà hỏi đi hỏi lại hoài không chán, Hạ Kỳ Như tuy tức nhưng vẫn trả lời hắn.

\- không phải tôi đã nói rồi sao, tôi đối tốt với anh vì anh là...

Hạ Kỳ Như còn chưa nói xong, Cảnh Thiên đã cắt ngang lời cô.

\- nếu tôi không còn là Cảnh Thiên, cô cũng sẽ không còn đối tốt với tôi như vậy nữa đúng không?

Cô có phải hay không sẽ coi hắn như bao người khác, có cũng được không có cũng không sao?

Hạ Kỳ Như nào nghĩ tới vấn đề này, lại thêm cô đang mệt chỉ cảm thấy hắn gây sự vô lý, thế nên cô sẵn giọng trả lời.

\- đúng vậy.

\- ra là vậy.

Cảnh Thiên hơi sững sờ, sau đó hắn cười nhạt quay người bỏ đi.

Hạ Kỳ Như vội vã đuổi theo kéo hắn lại.

\- muộn rồi anh còn muốn đi đâu vậy?

\- đi đổi tên.

Cảnh Thiên bình tĩnh nói, nhưng khuôn mặt lại cực kỳ lạnh lùng.

Hạ Kỳ Như: "..."

Phát bệnh cái gì vậy?

Đang yên đang lành đòi đổi tên làm gì?

\- vì sao anh lại muốn đổi tên? Cái tên này không hay à?

\- đúng vậy.

\- vậy anh muốn đổi thành tên gì?

Hạ Kỳ Như nghiêm túc thỉnh giáo, Cảnh Thiên nào biết sẽ đặt tên gì, hắn chỉ là dỗi nên muốn cô dỗ mình thôi mà, ai biết cô lại thật sự tin hắn muốn đổi tên chứ, vì thế hắn càng thêm tức giậm mà gào lên.

\- tên gì cũng không liên quan đến cô.

\- vì sao lại không liên quan đến tôi?

Hạ Kỳ Như càng thêm khó hiểu, hắn là người cô được ủy thác phải bảo vệ, hắn đổi tên gì cô đương nhiên có quyền biết chứ.

\- vì sao lại liên quan đến cô? Đổi tên rồi tôi sẽ không còn là Cảnh Thiên nữa, vậy cô cũng sẽ không phải ở bên cạnh chăm sóc tôi nữa, không phải rất tốt sao?

Cảnh Thiên càng nói giọng càng lớn, nghe kỹ còn có chút ấm ức, Hạ Kỳ Như ngu người luôn rồi, cô thành thật nói.

\- dù anh đổi tên gì, anh cũng phải ở bên tôi, đời này cũng đừng hòng chạy thoát khỏi tôi.

Muốn thoát khỏi tay bà?

Không có cửa đâu, kẽ đất cũng không có.

Biết ngay tên này không giây không phút nào là không muốn rời khỏi tay bà để đi gây chuyện mà.

Có bài học xương máu trước đó rồi, ngươi nghĩ bà còn dám thả cho ngươi chạy...lăn xe lăn lông nhông ngoài đường sao?

Tưởng bà là đồ ngốc à?

Mơ đẹp lắm.

Cảnh Thiên: "..."

\- Hà Nguyệt Vy, cô bị điên à? Ai là người của cô.

\- anh đó.

Hạ Kỳ Như vẫn nghiêm túc nói, Cảnh Thiên bị cô chọc cho tức chết, nhưng xe lăn đang bị cô giữ làm hắn càng tức hơn, khuôn mặt nhợt nhạt kia vì vậy mà cuối cùng cũng có chút sức sống.

\- Hạ Kỳ Như, con mẹ nó, cô có giỏi thì buông tay ra.

Cảnh Thiên tức gần chết mà Hạ Kỳ Như vẫn dửng dưng, còn giữ chắc xe lăn hơn, cô biết ngay hắn muốn kiếm cớ rời khỏi mình mà.

Đồ nham hiểm.

Tiểu Hắc: "..."

Tiểu chủ nhân hắn chỉ muốn được cô dỗ dành thôi, không to tát như cô nghĩ đâu.

"Không to tát? Ngươi xem hắn vì muốn chạy thoát khỏi ta mà đến suy nghĩ đổi tên cũng có rồi, ta có thể không lo sao?"

Hạ Kỳ Như vẫn kiên định với suy nghĩ của mình, Cảnh Thiên chính là muốn thoát khỏi cô nên mới đòi đi đổi tên.

"..."

Tần số của tiểu chủ nhân luôn khác biệt với mọi người như vậy đấy.

Nó đã bắt đầu quen rồi, không sao cả.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi