XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Mục Khả Khả khiếp sợ nhìn Hàn Tĩnh: "Hàn Tĩnh... Anh..."

Quần chúng xung quanh cũng xôn xao.

Vốn cho rằng là bạn gái cũ quấn lấy nhà trai, không nghĩ tới là nhà trai quấn lấy bạn gái cũ, vấn đề là nhà trai còn có một bạn gái hiện tại.

Tiết mục này có chút kích thích nha!

Sơ Tranh cũng không có ý định cứ tính như vậy, cô dễ bắt nạt thế sao?!

Sơ Tranh bắt Hàn Tĩnh nói rõ nguyên nhân bọn họ chia tay.

Hàn Tĩnh tức giận đến phát run, nhưng hắn ta không nói, Sơ Tranh lập tức giao điện thoại cho nhân viên đón khách bên cạnh.

"Là tôi... Là tôi ngoại tình..."

Hàn Tĩnh cắn răng nhả từng chữ từng chữ ra ngoài, ánh mắt bốn phía đưa tới, làm Hàn Tĩnh hận không thể tìm một cái lỗ mà chui xuống.

Quần chúng vây xem chính là cỏ đầu tường, đám người vừa rồi khiển trách Sơ Tranh kia, lập tức đổi đầu tường, bắt đầu khiển trách Hàn Tĩnh.

"Đậu má! Hắn ngoại tình mà còn dám chạy tới dây dưa với người ta?"

"Cặn bã!"

"Quá không biết xấu hổ rồi? Người phụ nữ kia cũng không phải thứ tốt lành gì, cướp bạn trai của người khác, còn dám chạy tới nói người ta dây dưa."

Hàn Tĩnh siết chặt quả đấm, giọng nói âm trầm: "Chúng tôi có thể đi được chưa?"

Mục Khả Khả từ sớm đã không dám nói lời nào, cúi thấp đầu co lại sau lưng Hàn Tĩnh, chỉ có thể thầm hận Sơ Tranh dưới đáy lòng.

Sơ Tranh nhét di động về lại trong túi, hững hờ nói: "Chúc hai ngươi cuộc sống vui sướng."

Hàn Tĩnh: "..."

Mục Khả Khả: "..."

Bọn họ vui sướng cái rắm!

Hàn Tĩnh kéo Mục Khả Khả nhanh chóng rời đi, trở lại chỗ ở, Hàn Tĩnh mới phát tính tình ra.

"Hàn Tĩnh..."

"Cô tới làm gì?" Biểu cảm Hàn Tĩnh âm trầm nhìn chằm chằm Mục Khả Khả: "Có phải cô theo dõi tôi không?"

Mục Khả Khả vốn rất sợ hãi, nhưng lời này của Hàn Tĩnh giống như châm lửa trong nội tâm cô ta: "Anh còn không biết xấu hổ mà nói? Vì sao anh lại đi tìm cô ta? Anh tìm cô ta làm gì? Lần trước cô ta cho em nghe ghi âm em còn không tin..."

Bốp!

Hàn Tĩnh tát một cái vào mặt Mục Khả Khả.

Mục Khả Khả bị đánh cho đầu lệch qua một bên, không thể tin che lấy gương mặt nóng bỏng: "Anh đánh tôi?"

Hàn Tĩnh lửa giận khó nhịn: "Nếu hôm nay cô không xuất hiện, thì sẽ không có những chuyện này!"

"Đây còn không phải là bởi vì anh đi tìm cô ta à!" Mục Khả Khả không thua bao nhiêu rống về: "Anh đã nói anh chỉ thích tôi, vì sao anh còn muốn đi tìm cô ta?"

Hàn Tĩnh: "..."

Nếu thật sự so ra, Sơ Tranh xinh đẹp hơn Mục Khả Khả quá nhiều.

Ngay từ đầu Hàn Tĩnh căn bản không chú ý đến Mục Khả Khả nhiều, nhưng thân thể Sơ Tranh quá yếu ớt, hơn nữa lại không cho hắn ta đụng vào.

Có đôi khi Hàn Tĩnh cảm thấy Sơ Tranh quá yếu ớt, trừ đẹp, thì cũng không có tác dụng khác, động một chút lại sinh bệnh nằm viện, hắn ta muốn làm gì, cô ấy cũng không thể tiếp nhận được.

Cho nên đáy lòng Hàn Tĩnh dần dần trở nên phiền chán.

Đúng lúc này Mục Khả Khả ở bên cạnh, hai người liền thuận lý thành chương thông đồng với nhau, Hàn Tĩnh cũng nghĩ là mình thích Mục Khả Khả.

Nhưng khi Sơ Tranh nói chia tay với hắn ta, đáy lòng của hắn ta không hề vui vẻ chút nào...

"Tôi nói cho cô biết Mục Khả Khả, cô còn theo dõi tôi nữa, thì đừng trách tôi không khách khí!"

Hàn Tĩnh ném ra câu nói này, trực tiếp tiến vào phòng ngủ.

Cửa phòng đóng lại "rầm" một tiếng, Mục Khả Khả lấy lại tinh thần, lập tức tiến lên, vừa đá vừa đập, bảo Hàn Tĩnh cửa mở ra.

Hai người cãi nhau túi bụi.

-

Úc Giản lái xe đưa Sơ Tranh trở về, sau khi xe tắt máy, hắn giữ chặt Sơ Tranh chuẩn bị xuống xe.

"Em và người kia kết giao bao lâu?"

"..."

Đây là vấn đề trí mạng nha.

Tại sao ông trời lại muốn ra tay với một nhóc đáng thương yếu ớt bất lực như ta chứ.

"Trước trước sau sau tầm sáu bảy năm đi."

Sơ Tranh cảm giác được cánh tay Úc Giản nắm tay mình chặt hơn mấy phần, con ngươi hắn buông xuống, gần như thì thầm mà nói: "Lâu như vậy sao?"

Sơ Tranh vội vàng nói: "Em và hắn ta đã không có quan hệ gì nữa."

"Anh biết." Úc Giản buông tay ra, đổi thành nắm chặt lòng bàn tay cô: "Trước kia em thích hắn ta vì cái gì?"

Trời mới biết trước kia nguyên chủ thích cái gì của hắn ta.

Ta cũng không phải Mật Sơ Tranh mà!!

"Quên rồi." Sơ Tranh qua loa nói: "Anh rất để ý?"

"Nếu như anh có bạn gái cũ, em sẽ không để ý sao?" Úc Giản hỏi lại.

"Đúng là có chút không công bằng..." Sơ Tranh nói thầm một tiếng, một giây sau thật lòng đề nghị: "Bằng không thì chúng ta chia tay?"

Úc Giản bị hai chữ chia tay làm cả kinh sửng sốt một chút, cô nói chia tay tùy tiện như vậy sao?

Giọng điệu Úc Giản không tốt lắm: "Chia tay làm gì?"

Sơ Tranh rất chi là đúng lý hợp tình: "Rồi lại kết giao, như thế thì anh sẽ có một bạn gái cũ."

Khóe miệng Úc Giản khẽ co giật: "Đó không phải cũng là em sao?" Thế này khác nhau ở chỗ nào sao? Trong đầu cô cả ngày toàn nghĩ gì không vậy.

Sơ Tranh chụp lấy ngón tay Úc Giản, lòng bàn tay dán lòng bàn tay, cọ tới cọ lui. Cô hơi hơi cúi đầu, chậm rãi lên tiếng: "Anh tìm người khác... Không được, anh là của em."

"Của em." Úc Giản giơ tay xoa nhẹ đầu cô, dời chủ đề đi: "Đưa em về nhà."

Hắn căn bản không biết trước kia cô sống cuộc sống như thế nào, hắn có tư cách gì để hỏi chuyện trước kia của cô chứ.

Sơ Tranh: "!!"

Thẻ người tốt quá có giác ngộ như thế, sẽ không nghẹn ra chiêu xấu gì đấy chứ?

-

Khiến Sơ Tranh không nghĩ tới là, chuyện tối ngày hôm qua, không biết bị ai quay lại up lên mạng.

Có lẽ sợ mọi người không hiểu chuyện xảy ra trong video, chủ blog còn cố ý dùng câu từ giải thích một phen, rải rác mấy lời, miêu tả ra một đoạn yêu hận tình thù.

Không biết bị V lớn nào share lại, trong nháy mắt liền bị dân mạng đẩy đi rộng rãi.

Trong bình luận đa số là mắng Mục Khả Khả và Hàn Tĩnh.

Ngay từ đầu còn không có tên, phía sau có "người biết chuyện" vạch trần, tên của Mục Khả Khả và Hàn Tĩnh cũng bị tuôn ra.

[ Chỉ có tôi cảm thấy khi bạn gái cũ gọi người của nhà hàng đến thuê màn hình rất là soái sao? ]

[ Tôi cũng phát hiện! ]

[ Bạn gái cũ vừa nhìn đã biết cực kỳ có tiền! Gã đàn ông này vì sao lại nghĩ quẩn, bạch phú mỹ thì không muốn, lại muốn đi ngoại tình với một cọng giá đậu chứ. ]

[ Chú ý chú ý!! Ở thời điểm 3 phút 45 giây, người đàn ông đứng sát bên bạn gái cũ kia lộ mặt! Cực kỳ đẹp trai!! ]

[ Tôi... X! ]

Phía dưới một dải đội hình.

Úc Giản chỉ lộ mặt có một chút như thế, còn rất mơ hồ, nhưng không thể nào trốn khỏi Hỏa Nhãn Kim Tinh của cư dân mạng.

Nhưng cũng chỉ có một chút như vậy.

Cơ mà chỉ một tẹo thế thôi cũng đủ cho vô số người bổ não.

Hàn Tĩnh bởi vì chuyện này, bị đồng nghiệp trong công ty biết được, ở công ty cũng bị chỉ trỏ.

Người lãnh đạo trực tiếp của Hàn Tĩnh là nữ, còn là một người phụ nữ trong mắt không dung được một hạt cát, không biết là ai đưa toàn bộ chuyện này tố giác lên trên.

Bởi vì ầm ĩ sôi trào cuồn cuộn trên mạng, đã có cư dân mạng tra được nơi Hàn Tĩnh làm việc, cho nên Hàn Tĩnh bị lấy lý do nhân phẩm không tốt sa thải.

Hàn Tĩnh vất vả lắm mới đứng vững gót chân trong công ty, mắt thấy sắp thăng chức, ai biết bởi vì chuyện này, hết thảy đều trở về con số 0.

Khi Hàn Tĩnh ra ngoài, ánh mắt đảo qua khu làm việc.

Có thể là ánh mắt hắn ta có chút dọa người, khu làm việc an tĩnh trong nháy mắt náo nhiệt lên, tiếng nói chuyện, tiếng văn kiện lật qua lật lại, tiếng kéo ghế...

Hàn Tĩnh vẻ mặt âm trầm đi đến chỗ ngồi của mình, một người đàn ông sát vách dịch chuyển ghế qua: "Không nhìn ra tổ trưởng Hàn của chúng ta có đời sống tình cảm phong phú như thế... tổ trưởng Hàn, tôi thấy bạn gái cũ của anh rất xinh đẹp, sao anh lại nghĩ không thông thế?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi