XUYÊN NHANH: NAM THẦN, BÙNG CHÁY ĐI!

Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Sơ Tranh vừa mở mắt liền đối diện với một con dao găm, ánh sáng lạnh lóe lên, dao găm sắc bén đâm thẳng về phía cô.

Sơ Tranh nằm trên mặt đất, chỉ có thể dùng cánh tay ngăn cản, nhưng không gian hoạt động có giới hạn, dao găm sượt qua cánh tay cô, cắm vào trong khe đá bên cạnh.

Sơ Tranh dùng khuỷu tay đánh vào người đang tập kích mình, trở tay đoạt lấy dao găm.

Dao găm chuyển hướng, đâm về phía đối diện.

Dường như người bên kia không ngờ tới Sơ Tranh còn có sức lực như vậy, không tránh kịp lúc, bị dao găm quẹt bị thương.

Người kia muốn tránh sang một bên khác, nhưng mà không gian thật sự quá nhỏ, dao găm đâm tới từ bên cạnh, người kia không cách nào né tránh được.

Phốc phốc --

Dao găm đâm vào cơ thể.

Sơ Tranh còn chưa kịp thở phào, liền nghe thấy âm thanh đáng đánh của Vương Giả.

【 Chúc mừng tiểu tỷ tỷ hoàn thành lần kéo ngược đầu tiên ở vị diện này, đang load... 】

Sơ Tranh: "..."

Khoan đã Vương bát đản!

Mi chờ một chút!

Mi có ý gì đây!

Sao lại kéo ngược lại rồi?!

【 Cô làm thẻ người tốt chết rồi, đương nhiên phải kéo ngược lại. 】

"..."

Thẻ người tốt?

Cái tên muốn giết cô này sao?

Ta đây là tự vệ, liên quan gì đến ta? Dựa vào cái gì mà bắt ta kéo ngược lại chứ!

Trước mắt Sơ Tranh tối sầm xuống.

Dao găm cùng một góc độ và cường độ đâm xuống, Sơ Tranh giơ tay nắm chặt cổ tay đối phương.

Đáy lòng mặc niệm mấy lần thẻ người tốt, khó khăn lắm mới nhịn xuống xúc động muốn xử lý hắn.

Sơ Tranh đoạt lấy dao găm, đẩy người ra, nhấc chân đè hắn ra phía sau.

"Điện hạ còn có sức lực nha." Giọng nói của nam nhân có chút khàn khàn, lại phá lệ êm tai vang lên trong hoàn cảnh có chút tối tăm.

Âm cuối của hắn còn mang theo vài phần hương vị kiều diễm, không khỏi mê hoặc người ta.

Điện hạ?

Cổ đại sao?

Sơ Tranh hoàn toàn không biết tình huống hiện tại là thế nào, chỉ có thể lấy trầm mặc đáp lại.

Nam nhân bên kia cười lạnh một tiếng, sâu kín mà nói: "Mạng của điện hạ cũng thật lớn, như thế mà cũng không chết được, thật khiến ta thất vọng."

Ta không chết ngươi thất vọng là thứ đồ gì?

Thẻ người tốt điên rồi à!?

Sơ Tranh thiếu chút nữa không nhịn được một đao đâm chết hắn.

Ánh sáng xung quanh lờ mờ ảm đạm, Sơ Tranh không thấy rõ nam nhân đối diện có hình dáng thế nào, chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng mơ hồ.

Dường như hắn cũng không sợ Sơ Tranh động thủ giết hắn, trong lời nói tràn đầy khiêu khích.

Sơ Tranh không thấy rõ đối phương, đối phương cũng không thấy rõ Sơ Tranh.

"Điện hạ đã tỉnh, không bằng nghĩ cách làm sao để ra ngoài đi, điện hạ yên tâm, ta cũng muốn ra ngoài, sẽ không tiếp tục động thủ với điện hạ nữa... Dù sao cũng đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất."

Dường như để gia tăng thêm độ tin cậy, nam nhân còn giơ hai tay lên, bày tỏ mình vô hại.

Sơ Tranh buông hắn ra, lui sang một bên khác.

Nam nhân ngồi trên mặt đất: "Vừa rồi điện hạ đã bị thương, muốn ra khỏi chỗ này, cũng rất là khó khăn đấy."

Sơ Tranh giơ tay sờ lên bả vai, cảm giác ướt át sền sệt từ trên đầu ngón tay truyền đến.

"Điện hạ, ngài định làm thế nào?"

Nam nhân kia một tiếng điện hạ, hai tiếng điện hạ, kêu đến vô cùng thuần thục -- nếu như hắn không lấy dao găm muốn đâm chết mình.

Sơ Tranh bất động thanh sắc đánh giá bốn phía, đây là một không gian không lớn, hai người hoạt động thì còn tạm được, còn nếu ba người liền phải chen chúc.

Xung quanh đều là vách đá, không biết đang ở đâu.

Sơ Tranh muốn tiếp thu ký ức, nhưng đối mặt với thẻ người tốt muốn giết chết mình...

Sơ Tranh đi qua phía nam nhân.

"Điện hạ!" Âm thanh của nam nhân hơi cất cao.

Sơ Tranh không dừng lại, nam nhân rõ ràng rất khẩn trương, phía sau hắn không có đường để lui nữa: "Điện hạ..."

Sơ Tranh giơ tay lên, thanh âm của nam nhân biến mất, Sơ Tranh nhìn hắn đổ xuống.

Nghĩ nghĩ, cô nhấc chân đạp một cái.

Hả giận hơn nhiều rồi.

-

Nguyên chủ họ Quân.

Lúc vừa tỉnh lại, nguyên chủ bị nhận nhầm thành đại hoàng nữ của Tĩnh Nguyên quốc, nàng giải thích, lại bị mọi người hiểu nhầm là trò chơi mới của vị đại hoàng nữ kia.

Nguyên chủ không biết tại sao mình lại ở đây.

Không sai, nàng mất trí nhớ.

Vị đại hoàng nữ có dáng dấp giống nguyên chủ này mang người tham gia một cái bí cảnh, lúc này Sơ Tranh đang ở bên trong cái bí cảnh đó...

Người của thế giới này tu luyện huyền khí.

Huyền khí tồn tại giữa thiên địa, dẫn khí nhập thể, rồi chuyển hóa thành lực lượng của mình.

Mà bí cảnh là nơi từng được các đại cao nhân lưu lại, hoặc là nơi rèn luyện.

Thời gian mở ra không xác định, ít thì trăm năm, nhiều thì ngàn năm.

Mà bí cảnh đại hoàng nữ tham gian lần này, là bí cảnh ngàn năm khó gặp, đồ vật bên trong vô cùng trân quý.

Nguyên chủ bị ép thay thế đại hoàng nữ.

Nguyên chủ chỉ nhớ rõ mình tên là Quân Sơ Tranh, có nhận biết đối với các loại kiến thức thông thường bên ngoài, còn lại không nhớ rõ chuyện gì nữa.

Nàng không dám tùy tiện hành động, chỉ có thể dùng thân phận của đại hoàng nữ một đường trở về.

Mấy tháng sau.

Có một nữ nhân mang theo một nhóm người xuất hiện -- lấy tên của nàng - Quân Sơ Tranh.

Nữ nhân kia mang mặt nạ, không dùng dung mạo chân chính gặp người khác.

Những người này vừa xuất hiện, đã được nữ hoàng cẩn thận tiếp đãi, tôn làm thượng khách.

Không bao lâu, nguyên chủ liền nhận ra, nữ nhân mang mặt nạ, là đại hoàng nữ chân chính.

Nguyên chủ muốn biết rõ chuyện gì đang xảy ra, nên đến tìm đại hoàng nữ, nhưng lại bị nàng ta lấy tội mạo phạm quát mắng trách phạt.

Sau đó càng đuổi tận giết tuyệt, khắp nơi nhằm vào nàng, tựa như vô cùng hận nàng.

Nguyên chủ không có ký ức, không có cách nào biết được chân tướng, chỉ có thể từng bước từng bước điều tra.

Đáng tiếc nàng vẫn chưa điều tra rõ ràng, thì đã bị đại hoàng nữ thiết kế giết chết.

Đại hoàng nữ chắc chắn là đối tượng mà cô phải phản công...

Sơ Tranh vuốt vuốt mi tâm.

Một đống phiền phức.

Xử lý được rồi!

Vị đại hoàng nữ này khá là hoang đường.

Ba tuổi đánh chạy đạo sư của mình, năm tuổi leo lên nóc nhà lật ngói, mười tuổi đã đánh khắp hoàng thành Tĩnh Nguyên đến không có địch thủ-- đương nhiên chỉ là không ai dám đánh nàng ta mà thôi, vì dù sao cũng là đại hoàng nữ.

Tĩnh Nguyên quốc do nữ tử cầm quyền.

Đại hoàng nữ là nữ hoàng bệ hạ đời tiếp theo của Tĩnh Nguyên quốc, nhận hết ân sủng vinh hoa phú quý.

Thế nhưng lại dưỡng thành một đại hoàng nữ không coi ai ra gì.

Trong phủ nuôi không ít thiếu niên mỹ mạo, đắm chìm trong thanh sắc, sống mơ mơ màng màng.

Nhưng người mà đại hoàng nữ đặt trên đầu quả tim cũng chỉ có một.

Chính là cái người vừa có ý định giết cô đây.

【 Nhiệm vụ ẩn: Mời tiểu tỷ tỷ thu hoạch được một tấm thẻ người tốt từ Tạ Xu. 】

Sơ Tranh: "..."

Hắn muốn giết ta!

Hắn muốn giết ta!!

Hắn muốn giết ta!!!

【 Tiểu tỷ tỷ, cô đừng kích động, hắn tưởng cô là đại hoàng nữ nên mới giết chết cô, nhưng cô không phải đại hoàng nữ a. 】

Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Vậy có thể thay đổi được sự thật là hắn muốn giết ta sao?"

【... 】 Vương Giả cảm thấy mình có chút ngạt thở.

【 Tiểu tỷ tỷ tiếp thu tư liệu của Tạ Xu một chút đi. 】

Tạ Xu.

Đại hoàng nữ nhặt được.

Khi nhặt về, toàn thân Tạ Xu đều là vết thương, nếu như cứu chữa một chút, thì có thể bảo trụ được một thân thực lực.

Nhưng đại hoàng nữ chẳng những không cho người kịp thời cứu chữa, mà ngược lại còn sai người đánh gãy kinh mạch của hắn, biến hắn thành một tên phế nhân, cầm tù trong phủ.

Sau khi Tạ Xu tỉnh lại, phát hiện mình trở thành phế nhân, bị cầm tù trong phủ, tất nhiên là không chịu.

Đại hoàng nữ thật sự rất thích hắn, mặc kệ Tạ Xu làm gì, nàng ta đều không ép buộc Tạ Xu.

Ngược lại cả ngày vây quanh hắn.

Cho dù Tạ Xu không bao giờ cho nàng ta sắc mặt tốt.

Nhưng đại hoàng nữ vẫn rất thích hắn, muốn sao cho sao, muốn trăng cho trăng.

Đến ngay cả lần vào bí cảnh này, đại hoàng nữ cũng mang Tạ Xu theo.

Bởi vì một trận hỗn loạn, đội ngũ phân tán, chờ đến lúc đến tìm đại hoàng nữ, thì đã biến thành nguyên chủ mất trí nhớ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi