174: Không Phải Người Cũng Phải Làm Việc 4
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Kim Bất Thị ôm hai con chó, chạy như điên hai kilomet, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn phía sau, xác định không có gì đuổi theo, hắn mới dừng lại, há mồm thở hổn hển.
Mẹ kiếp......
Bây giờ ngay cả ma cũng bị bệnh thần kinh sao?
Kim Bất Thị trở lại chỗ ở của mình đã là hơn hai giờ sáng, hắn nhét chó vào trong phòng.
"Gâu gâu gâu!!"
Hai con chó đi vào đã bắt đầu sủa ầm ĩ.
Kim Bất Thị giật mình trong lòng, tạch một cái ấn bật đèn.
Trong phòng khách, thiếu nữ ngồi ngay ngắn trên sô pha, trong nháy mắt đèn sáng lên, ngẩng đầu lộ ra một nụ cười hiền lành với hắn.
"!!!"
Hắn bị ám sao?
Chưa từng thấy linh thể phách lối như vậy!
Kim Bất Thị nhìn vào phòng ngủ của mình, tự hỏi cơ hội mình xông vào phòng ngủ lớn đến mức nào......!nhưng hắn nhanh chóng kết luận, không lớn.
Muốn vào phòng ngủ, phải đi qua phòng khách.
Với tốc độ của linh thể, khả năng hắn bị ngăn lại cao tới 99,9%.
"Đại sư, chúng tôi chân thành mời ngài làm cố vấn." Thiếu nữ mở miệng: "Chắc chắn anh sẽ kiếm được nhiều hơn bây giờ."
"......"
Các người chân thành quá rồi đó!
HR* nhà ai đuổi theo đến nhà người ta để mời!
*human resources: bộ phận nhân sự/ tuyển sinh.
Kim Bất Thị rít từ kẽ răng ra mấy chữ: "......!Không cần đâu."
"Anh nhìn cuộc sống hiện tại của anh xem......" Hoa Vụ ý bảo mì gói còn chưa có dọn trên bàn, "Cuộc sống như vậy, là anh muốn sao? Chẳng lẽ anh không muốn giống như những đại lão Huyền môn kia, ai thấy anh cũng đều phải nhường ba phần, mà không phải......"
Hoa Vụ nhìn về phía con chó đang rúc xuống chân hắn, mỉm cười: "Giúp người tìm chó."
Kim Bất Thị: "......"
Hắn hiểu rõ thực lực của mình.
Nếu hắn có bản lĩnh kia, hiện tại còn có thể để cô ngồi trong phòng khách của mình làm càn sao!
Bây giờ không chỉ có người thần kinh, ngay cả ma cũng bắt đầu thần kinh rồi?
Cái này cũng lây hả?
Kim Bất Thị tỏ vẻ không hiểu, hắn thở ra một hơi, nói: "Thực lực của tôi có hạn, cô vẫn nên tìm người khác đi."
Hắn cứ thích ăn mì gói!
Cứ thích giúp người tìm chó!
Thì sao!!
Hoa Vụ giơ tay lên làm một động tác đỡ mắt kính, thâm trầm nói: "Tôi thích thực lực có hạn như anh, chứng tỏ có nhiều không gian để tiến bộ, độ chịu đựng cao."
Kim Bất Thị: "......"
Cô coi trọng tôi vì tôi dễ bắt nạt phải không?
Kim Bất Thị rất muốn điên cuồng gào thét Dừng! Dừng! Dừng, nhưng thực lực có hạn, hắn chỉ có thể nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc.
......
......
Kim Bất Thị không biết Hoa Vụ có địa vị gì, nhưng hắn không có pháp bảo hộ thân, cũng không dám cứng đối cứng với cô.
Hoa Vụ cũng không có ý ép buộc, rất nhanh đã rời đi.
Nhưng......
Kim Bất Thị lại nhìn thấy cô vào ngày hôm sau.
Kim Bất Thị lần này lấy được pháp bảo của tổ tiên hắn, nhưng đối với cô không hề có tác dụng gì.
Pháp bảo này của hắn lúc linh lúc không linh, nhưng lúc này rớt xích, có phải quá không nể mặt hay không!
Hoa Vụ không bất mãn với hành vi bất lịch sự của hắn, "Nhân tài như đại sư, không dễ mời là bình thường.
Để thể hiện sự chân thành của công ty chúng tôi, ngày mai tôi lại đến."
Kim Bất Thị: "......" Không cần đâu!!
Ngày thứ ba......
Ngày thứ tư......
Kim Bất Thị không biết là bị sự lễ phép cuẩ Hoa Vụ ép đến không có cách nào khác, hay là bị sự chân thành và điều kiện của Hoa Vụ đả động, rốt cuộc cũng đồng ý.
Trước khi Kim Bất Thị đi, nghe Hoa Vụ nói công ty, còn tưởng cao lớn cỡ nào.
(Truyện được đăng tại w a t t p a d Thời Lam Yên)
Chờ khi đến nơi......
Hắn nhìn chữ đập bỏ tùy tiện có thể thấy được, mặt đất bẩn thỉu lộn xộn, cửa sắt rỉ sét loang lổ, cùng với tấm biển bìa cứng không biết ai viết tay ghi là "Nhà ma thật sự có ma"......
Đây là......!Công ty thương hiệu hàng đầu trong miệng cô?
Kim Bất Thị cảm thấy mình bị lừa nhận chức!
"Công ty chúng ta bây giờ hơi......!Đơn sơ." Hoa Vụ chắp tay ra sau lưng, vẻ mặt bình tĩnh, "Nhưng chúng tôi tin, sau khi anh gia nhập, môi trường làm việc sẽ sớm được cải thiện."
Răng rắc ——
Bảng hiệu Nhà ma thật sự có ma rớt một góc xuống, lung lay trong gió, run run rẩy rẩy, bất cứ lúc nào cũng có thể kết thúc sứ mệnh của nó.
Kim Bất Thị: "......"
Hoa Vụ: "......"
Hoa Vụ bình tĩnh đỡ bảng hiệu lên, mời Kim Bất Thị: "Vào đi."
......
......
Hoàn cảnh bên trong cũng không khá hơn bao nhiêu, hắn còn nhìn thấy một lớn một nhỏ gặp lần đầu tiên ở trong ngõ kia.
Cô bé mặc một chiếc váy nhỏ, buộc tóc đuôi ngựa, đáng yêu ngoan ngoãn - nếu cô không ôm một cái đầu trong tay.
Mấy ngày nay Song Linh đã không còn sợ Hoa Vụ như vậy, cô buông đầu xuống, lạch cạch lạch cạch đi rót một ly nước, đặt ở trước mặt Kim Bất Thị.
Linh thể có chút thực lực, có thể chạm vào vật thể không có gì lạ.
Nhưng Kim Bất Thị cũng không dám uống.
"Các người muốn tôi làm cái gì?"
Hoa Vụ chỉ huy Song Linh cầm bản kế hoạch trên bàn tới, đặt ở trước mặt Kim Bất Thị.
Kim Bất Thị: "......"
Nghiêm túc vậy luôn?
Lúc nhìn thấy bảng hiệu ở bên ngoài, Kim Bất Thị đã cảm thấy mình gặp phải một con ma thần kinh.
Nhưng không nghĩ tới, thế mà thật đúng là có kế hoạch......
Hoa Vụ không nhanh không chậm nói: "Công ty chúng tôi đang trong giai đoạn đầu tiên, hiện tại rất cần tài chính xây dựng......"
Kim Bất Thị mở bản kế hoạch kia ra, vừa nghe Hoa Vụ nói, vừa xem.
Vài phút sau, Kim Bất Thị ngẩng đầu, "Đây không phải là tiên nhân nhảy* sao?"
*Tiên nhân nhảy: là kiểu lợi dụng tâm lý theo đuổi phụ nữ để thiết kế bẫy, lừa gạt tiền tài của người khác, còn được gọi là bắt gà chân vàng.
Hoa Vụ vẻ mặt chính khí sửa đúng hắn: "Kim đại sư, cái này chúng ta gọi là hành thiện tích đức."
"???"
Kim Bất Thị cảm thấy mình tốt xấu gì cũng hoàn thành chín năm giáo dục bắt buộc, từ hành thiện tích đức này, là dùng như vậy sao?
"Mấy thương nhân làm giàu bất nhân đó, bao nhiêu người vì bọn họ mà gia đình ly tán.
Bây giờ chúng ta là cho họ một cơ hội để hành thiện tích đức."
"......"
Kim Bất Thị buông bản kế hoạch xuống, hỏi ra câu hỏi hắn đã sớm muốn hỏi: "Sao các người tìm được tôi?"
Hoa Vụ nhìn về phía Lư Từ bên cạnh.
"Lần đó tôi thấy......!Anh bị đuổi theo và bị đánh." Lư Từ giải thích, "Bà chủ nói muốn tìm một người không có bản lĩnh gì......!Khụ khụ......!Nên tôi đã giới thiệu anh với bà chủ."
Kim Bất Thị: "......"
Tôi cảm ơn anh nha!
Kim Bất Thị vốn cũng không tính là người tốt gì, bình thường nhận việc, đa số đều dựa vào hãm hại lừa gạt.
Đôi khi có thể mèo mù vớ phải chuột chết, tổ sư gia hiển linh......
Nếu như là đổi thành người khác, chắc hắn đã sớm đáp ứng.
Rốt cuộc thì việc kiếm tiền này, ai mà không thích?
Ai thực sự muốn ăn mì gói?
Chỉ là do đối phương là linh thể, còn có khả năng có bệnh......
"Nào, hợp đồng nhận chức."
"......!Cần thiết?"
"Chúng tôi là công ty chính quy, cần thiết." Hoa Vụ gật đầu: "Ký đi."
"......"
Chính cô cũng không chính quy, còn nói công ty chính quy......!Chính quy cái rắm!
Kim Bất Thị đã bước một chân lên thuyền giặc lật đến cuối cùng, nhắm mắt một cái, xoèn xoẹt ký tên mình lên.
Kim Bất Thị vừa ký xong, văn kiện thứ ba liền đặt ở trước mặt hắn.
"......"
"Đây là công việc đầu tiên của anh." Hoa Vụ chỉ vào Song Linh: "Cô ấy làm cộng sự cho anh.
Quy trình kế hoạch đã được viết xong, anh cứ làm theo là được."
"......"
Quy trình này được viết rất chi tiết.
Vừa nhìn đã biết người viết đã làm điều này không ít lần.
Kim Bất Thị đọc nhanh như gió, nhìn đến một điểm quan trọng: "Tiền này......"
"Anh ứng ra một chút, chờ lấy được tiền, lại trả lại cho anh."
"......"
Tôi mẹ nó còn phải trả tiền để làm việc?
Chu Bái Bì* cũng không biết bóc lột như cô!
*Chu Lột Da: địa chủ ác độc hà khắc, giả tiếng gà để bắt người làm dậy sớm làm việc cho lão..
175: Không Phải Người Cũng Phải Làm Việc 5Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Kim Bất Thị cảm thấy công ty hắn mới vào làm là một công ty lừa đảo.
Đầu tiên là tìm tiểu quỷ đi náo loạn một chút.
Sau đó là 'đại sư' đi ngang qua phát hiện không thích hợp, sau một hồi thao tác, không có bất kỳ tác dụng gì.
Sau khi mời mấy 'đại sư' đều không có cách, rồi từ chỗ một đại sư nào đó đề cử Kim đại sư ra tay, một phát bắt được.
Này mẹ nó còn không phải là âm mưu lừa đảo điển hình của dương gian sao?
Điều quan trọng là quá trình rất cẩn thận, trên đó thậm chí còn viết, nếu đối phương có gặp được một đại sư nào khác, sẽ ngay lập tức rút lui, kịp thời ngăn chặn tổn hại.
Người này rõ ràng cũng là tỉ mỉ lựa chọn ra.
Có một vài tư bản, nhưng vẫn chưa bước vào giai đoạn của hào môn.
Với quan hệ rộng rãi của hào môn chân chính, luôn có bạn bè quen biết đại sư chân chính, vậy sẽ không có đường cho họ phát huy.
Kim Bất Thị vốn tưởng rằng bà chủ mới nói làm việc thiện tích đức cùng lắm chỉ là mánh khóe.
Nhưng không nghĩ tới, đối phương thật đúng là đã làm ác.
Lần này để Song Linh làm cộng sự với hắn, cũng là có nguyên nhân.
Có một lần vị lão tổng kia bảo cấp dưới đến nhà hắn đưa đồ gì đó, lúc ấy người đó đang mang theo con gái mình, cho nên trực tiếp đưa đi cùng.
Trong khi hắn và lão tổng đang nói chuyện về công việc, để người giúp việc đưa con gái mình đến một phòng khác để chơi.
Ai biết được, con trai của lão tổng sẽ làm nhục con gái của cấp dưới.
Cấp dưới muốn kiện bọn họ, lại bị lão tổng làm cho nhà tan cửa nát.
Cuối cùng con gái tự tử, vợ bị trầm cảm, cấp dưới bị tai nạn xe cộ, chỉ có thể nằm trên giường.
Kim Bất Thị lấy được tiền, còn cảm thấy không chân thật, tiền này dễ kiếm như vậy.
Trước kia sao hắn lại không phát hiện......
"45 vạn trong đó anh chuyển vào tài khoản này." Hoa Vụ cho hắn hai số thẻ, "Mười vạn anh cầm, năm vạn gửi vào tài khoản này, còn lại bốn mươi vạn đầu tư xây dựng công ty."
Khi Kim Bất Thị đi chuyển tiền thì phát hiện tài khoản đó là tên của người vợ cấp dưới.
Bệnh thần kinh này thật đúng là đang làm việc thiện tích đức?
Nhưng mà hắn phát hiện, Hoa Vụ thật sự rất hào phóng.
Hắn vốn chỉ đi diễn kịch thôi đã cầm được mười vạn, cho dù trừ đi tiền trước đó hắn trả, cũng còn có hơn tám vạn.
Cái này so với lúc trước hắn vất vả nửa ngày còn chưa kiếm được bao nhiêu tiền dễ dàng hơn nhiều.
Mà Song Linh cầm năm vạn, số tiền kia gửi vào tài khoản của chú câm.
Kim Bất Thị quyết định xóa tên 'Chu Bái Bì' cho Hoa Vụ.
"Làm sao cô biết được những chuyện này?"
Hoa Vụ cầm chén trà không biết lấy từ đâu ra, bên trong có mấy viên cẩu kỷ, chậm rãi nhấp một ngụm, "Cả thành phố nhiều cô hồn dã quỷ như vậy, sẽ luôn có tư liệu sống."
"......"
Sau đó Kim Bất Thị mới biết, đó là một trong những công việc của bọn họ*.
*cô hồn dã quỷ
Ra điều kiện gì cũng được, trừ giết người.
Thù lao cũng sẽ được chia cho gia đình họ.
Tất nhiên, nếu không có gia đình và không có điều kiện cụ thể, số tiền này sẽ được công ty thu.
Và cái giá họ phải trả là làm việc trong công ty, từ độ khó khăn của điều kiện mà họ đưa ra để phân chia thời gian làm việc khác nhau từ 1-10 năm.
Công ty kiếm được nhân viên không cần trả lương, còn nhận được 'tư liệu sống', cuối cùng còn có thể lấy một khoản tiền.
Dịch vụ bao trọn gói này, Kim Bất Thị không thể không phục.
Đúng là – Thiên tài kinh doanh.
......
......
Lư Từ không biết thuyết phục chú câm như thế nào, bảo hắn đi đăng ký công ty.
Công ty TNHH Du lịch Thật Sự Có Ma chính thức được thành lập.
Trong sổ sách công ty có tiền, việc đầu tiên cần làm là cải tạo nhà cũ, mở nhà ma.
Chỗ gần đây là muốn phá dỡ, nhưng khi nào thì căn bản không có tin tức.
Ít nhất là trong một đến hai năm nó sẽ không bị phá hủy.
Hoa Vụ để Kim Bất Thị đi thuê những căn nhà bên cạnh, nối tất cả lại, đập hết toàn bộ tiền kiếm được trong khoảng thời gian này vào.
Tiền không phải của mình, có xài cũng không đau lòng.
Nhân viên trong công ty đều không phải là con người, cho nên còn phải tuyển dụng con người, dù sao thì tuyên truyền, tiếp đãi những thứ này đều cần con người hoàn thành.
Chú câm cả ngày chỉ biết trồng hoa, làm sao hiểu được những thứ này.
Vì vậy, nhiệm vụ này rơi vào trên đầu của Kim Bất Thị.
Kim Bất Thị: "......"
Chỉ trong hai tháng ngắn ngủi, hắn đã từ một đại sư nghèo túng, lắc mình biến thành tổng giám đốc công ty.
Địa điểm làm việc hơi kỳ quái, người nghe giới thiệu mà tới không nhiều lắm.
Nhưng mà đãi ngộ tốt, nên là vẫn có kẻ ngốc...... thần kinh thô nhận lời tới.
Nhà ma rất nhanh đã bắt đầu hoạt động thử nghiệm.
Hoạt động thử nghiệm là một khu vực mở, mời một số những người quay video thám hiểm kỳ bí đó đến trải nghiệm.
Khu vực mở ra này không phải là toàn bộ nội dung, hơn nữa không cho phép bọn họ tiến hành quay chụp bất kỳ cái gì.
Tất nhiên điều này cũng có thể hiểu được......
Nhưng để họ tuyên truyền, lại không cho tài liệu thực tế thì bọn họ làm video tuyên truyền kiểu gì?
"Chúng tôi sẽ cung cấp cho mọi người một ít tài liệu." Kim Bất Thị trấn an bọn họ: "Mong mọi người ở bên trong trải nghiệm thật tốt."
Hầu hết mọi người không có nhiều hy vọng.
Bây giờ những nhà ma này, nguyên tố không gì ngoài những cái đó, đạo cụ làm kém, kỹ năng diễn xuất của nhân viên công tác không tốt, hiệu quả trang điểm kém......
Nhưng chờ bọn họ đi vào rồi lại đi ra, không ít người chân đều mềm nhũn, đi không nổi.
"Quá dọa người đi......"
"Âm thanh và hoàn cảnh bên trong được làm rất tốt, lần đầu tiên tôi chơi một nhà ma như vậy."
"Phỏng chừng đầu tư cũng không ít."
Trong đại sảnh, đã có không ít người đi ra đang thảo luận với người bên cạnh.
Họ không nghĩ rằng những khu vực không được phép chụp sẽ lại kích thích như vậy.
Những cái đạo cụ dọa người đó và màn trình diễn của nhân viên công tác, đều khiến cho rất nhiều người bị dọa sợ.
Chờ tất cả mọi người đi ra, Kim Bất Thị không biết từ đâu chui ra, gọi bọn họ đến cùng một chỗ, "Đợi lát nữa nhân viên công tác sẽ tặng cho mọi một ít vé, mọi người có thể tặng cho bạn bè, hoặc là fans đều được. Thời gian tuyên truyền chúng tôi cần giữ cố định, vì vậy sau khi mọi người làm video xong, gửi cho chúng tôi xem xét trước, sau đó chờ thông báo của chúng tôi, đừng đăng trước...... nếu mọi người cảm thấy có chỗ nào cần cải thiện cũng có thể nói ra."
Kim chủ ba ba cho nhiều tiền, yêu cầu gì cũng đều hợp lý.
Hơn nữa nơi này thật sự không tồi.
Cho nên những người này đều rất hợp tác đồng ý.
"Chờ sau khi đi vào hoạt động chính thức, còn có thể mở nhà ma có cốt truyện, mọi người có hứng thú có thể lại đến trải nghiệm."
"Ông chủ, có phải các người dùng công nghệ cao không??" Giống như hình ảnh thực tế ảo? Nếu không họ nghĩ không ra như thế nào mà lại làm được.
"Các người là tính toán mở một nhà này thôi hay là sẽ mở ở nơi khác nữa?"
Kim Bất Thị cười một chút, không trả lời những câu hỏi lung tung này, để cho người ta đem vé tặng cho bọn họ.
Chờ những người này rời đi, Hoa Vụ mới từ phía sau đi ra, cầm một cái bình giữ nhiệt, giống như một lão cán bộ.
Mắt thấy nhà ma sắp chính thức hoạt động, cô lại thường xuyên không thấy bóng dáng.
"Bà chủ, gần đây cô đang làm gì vậy?"
"Tra tư liệu." Hoa Vụ nhìn đại sảnh rực rỡ hẳn lên, bưng bộ dáng ưu sầu của lão bản mới có, "Chúng ta phải chuẩn bị đăng ký để trở thành một công ty được chứng nhận chính thức."
Mặc dù nhà ma không được phép quay chụp.
Nhưng sớm muộn gì cũng sẽ bị phát hiện, nhân viên ở đây của họ có thứ không phải người.
Những người nhân viên làm việc ở đây, cũng là một mối nguy hiểm tiềm ẩn rất lớn.
Kim Bất Thị: "......"
Bà chủ chính là bà chủ, nghĩ thật xa.
Nhưng mà......
"Huyền môn sao có thể đứng về phía chúng ta." Kim Bất Thị cảm thấy đây là chuyện căn bản không có khả năng.
Huyền môn đều dùng bọn họ để tăng thành tích!
"Đúng vậy, buồn thật đó." Hoa Vụ thở dài, chán nản rời đi.
"......"