XUYÊN NHANH: QUYẾN RŨ KHÔNG CÓ TỘI I

Editor: QR2 – diendanlequydon

Hải Bối Nhi quá bị nuôi nhốt một thời gian nhưng mà gần đây nàng phát hiện đại xà càng ngày càng kỳ quái. Đầu tiên là tìm thật nhiều đồ ăn cho nàng mặc kệ là con mồi hay là trái cây đều tìm một đống lớn để trong góc, tiếp theo chính là buổi tối đặc biệt thích ra khỏi động, tính tình càng ngày càng nóng nảy, một khi Hải Bối Nhi biểu hiện ra hành động giống như muốn ra khỏi động lập tức sẽ rít gào với Hải Bối Nhi.

Trong tình thế địch mạnh hơn, Hải Bối Nhi đành phải ngoan ngoãn mà ngốc ở trong động, ai biết có phải đại xà cũng có mấy ngày đó hay không!

Ánh trăng dần tròn, chờ đến ngày mười lăm là một hình tròn hoàn mỹ.

Nhưng mà đại xà lại là hoàn toàn nóng nảy, không ngừng lăn lộn, gầm rú, giống như rất thống khổ, lớp vảy màu trắng nhanh chóng bị nhiễm hồng, nó nhìn thoáng qua Hải Bối Nhi đang nỗ lực giảm bớt cảm giác tồn tại cảm, rít một tiếng rồi giống như tia chớp ra khỏi động.

Hải Bối Nhi thật nghiêm túc suy xét hiện tại có nên bỏ chạy hay không? Nhưng là nàng có hơi lo lắng cho đại xà, đại xà kia cũng không làm gì nàng, còn nuôi nàng ăn ngon uống tốt.

Nàng suy nghĩ thật lâu, vẫn quyết định nên đi xem đại xà như thế nào. Vừa ra lập tức hoảng sợ, bên ngoài cửa động vốn có rất nhiều cây cối nhưng mà bây giờ cơ bản không có một cây, tất cả đều bị nghiền nát, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

Theo vết máu đi thật lâu cũng không nhìn thấy đại xà, lạiphát hiện một người nam nhân nằm ở nơi đó.

Tất cả thú thân đều giống nhau khi hóa thành hình người cũng sẽ giữ lại một chút đặc trưng, giống như Hải Bối Nhi khi là thú có lớp lông màu lửa đỏ, hình người đầu tóc cũng màu lửa đỏ.

Hải Bối Nhi nhanh chóng nhận ra người nam nhân này có lẽ chính là đại xà hóa hình, nàng không nghĩ tới thì ra đại xà cũng là thú nhân, nàng trở về trong động một chuyến, lấy những lá thảo dược vô dụng đắp cho đại xà.

Sau khi đắp xong thảo dược, nàng tinh tế đánh giá hình người của đại xà này, hình người của hắn thật sự giống phù hợp với hình thú của hắn, giống như Lang Kỳ ngũ quan đều giữ lại sự cao ngạo và cuồng dã của loài sói nhưng mà đại xà lại vô cùng thanh tú, cho người ta có cảm giác như em trai nhỏ nhà bên luôn thẹn thùng.

Nghĩ đến khi đại xà tỉnh lại, Hải Bối Nhi vẫn có chút sợ hãi, nghĩ có nên trốn sang bên cạnh hay không, lại bị ôm chặt, thấy đại xà là bộ dáng không muốn xa rời, mở miệng gọi nàng:

“Mẫu thân ơi ~~~”

“…”

Hai mắt trợn tròn, nàng dùng sức nhéo mình một cái, đây không phải đang nằm mơ, đại xà vô cùng hung hãn này gọi nàng là mẫu thân!

Gọi nàng là mẫu thân! Mẫu thân!!!

“Ngươi… Có phải ngươi nhận nhầm hay không? Ta, ta không có hài tử…” Nàng vẫn chưa thành niên có được hay không!

“Không sai, trên người mẫu thân chính là mùi hương này…” Dứt lời còn say mê ngửi hương vị trên người Hải Bối Nhi, ngửi xong còn chỉ vào giữa hai chân của nàng: “Mùi hương chỗ này thơm nhất!”

“…” Có phải nàng có thể tố cáo hắn phi lễ hay không? Cái mũi của ngươi cũng sắp đụng vào rồi có được hay không!!!

Tốn rất nhiều thời gian mới giải thích rõ với đại xà, nàng không phải là mẫu thân của hắn, rồi sau đó mới biết được thì ra đại xà và mẫu thân của hắn là thú nhân lang thang, hắn là hài tử cuối cùng của mẫu thân hắn. Một ngày nọ, mẫu thân của hắn nói muốn đi một chỗ rất xa rồi chưa từng trở về. Ngày đó hắn ngửi thấy được một mùi hương giống như đúc mùi của mẫu thân (giống cái), lập tức mang Hải Bối Nhi về nhà. Lúc trước hắn chưa từng hóa hình người nhưng mà thấy Hải Bối Nhi hóa hình, hắn cũng muốn hóa hình.

Đại xà rậm sinh sống ở trong rừng thật lâu, hắn đối với cuộc sống này không hiểu biết gì nhiều, Hải Bối Nhi cũng không đành lòng bỏ hắn lại, để cho hắn biến thành một con rắn nhỏ đáng yêu màu trắng bạc, quấn ở trên tay nàng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi