XUYÊN NHANH: SAU KHI XUYÊN THÀNH VẬT HI SINH, CÔ BÙNG NỔ

Ở trên máy bay, đạo diễn cũng bảo người đem điện thoại trả lại cho các khách quý.

Điện thoại dùng trong hành trình đi Lư Quốc của các khách quý thì được thu lại, chờ đi tới Anh Hoa Quốc ở kỳ tới thì phát lại cho mọi người.

Đạo diễn chủ yếu là sợ khách quý sẽ cài đặt mấy cái phần mềm mở khóa để có thể nhìn lén phản ứng của người xem chương trình trực tiếp ở quốc nội khi đang quay ở nước ngoài, nên ông ta mới cho thu hồi lại.

Ông ta nhớ tới hiệu quả của tiết mục kỳ trước nên cố ý lập một nhóm chat, đem các khách quý đều thêm vào.

Các khách quý: "..."

Hiện tại bọn họ đối với nhóm chat có Hoắc Tinh Thần, là sẽ bị bóng ma tâm lý.

Bất quá mọi người không có cự tuyệt, dù sao đây cũng là một cách thức liên lạc và mạng lưới giao thiệp, đều làm chung một giới, nói không chừng sẽ có lúc nào đó mình có việc cần liên lạc đối phương.

Máy bay hạ cánh, đạo diễn có ý hỏi thăm, mọi người có muốn được đưa trở về hay không, bất quá đều bị uyển chuyển từ chối.

Mọi người cùng nhau đi ra lối VIP, những người đại diện hoặc trợ lý đều nhao nhao đến đón.

Lỗ Quỳnh Ảnh cũng mang theo trợ lý của Nghi Vân Phỉ và Thanh Dữu đi tới.

Sau khi nhìn thấy Thanh Dữu, mặt bà ta không đổi sắc chủ động cười chào hỏi, "Phỉ Phỉ, Thanh Dữu, hai con có mệt không, dì sẽ đưa hai đứa về nghỉ."

Thanh Dữu nhìn bà ta, nói lãnh đạm: "Tôi cũng đã cùng công ty chấm dứt hợp đồng, bà cũng không còn là người đại diện của tôi nữa, cho nên không cần phiền đến bà đâu."

Lỗ Quỳnh Ảnh tươi cười cứng đờ, "Dì là người nhìn con lớn lên, đưa con trở về là chuyện nên làm, không phiền phức gì đâu."

Sau đó trên mặt bà ta lộ ra biểu tình khổ sở, lại nói: "Thanh Dữu, có chuyện con đã hiểu lầm rồi, chúng ta nên ngồi lại nói chuyện với nhau đi."



Trong lòng bà ta là muốn đem Quý Thanh Dữu đạp xuống đất, để con gái mình leo lên, bà ta thấy nếu có thể vãn hồi như trước thì tận lực vãn hồi, vạch mặt nhau là chuyện không sáng suốt nhất.

Dù sao trong kế hoạch của hai mẹ con muốn có được đồ vật, còn không có đạt được.

Bên môi Thanh Dữu gợi lên nụ cười mỉa mai, "Vẫn là thôi đi, tôi cũng không muốn lại bị hai người tính kế nữa."

Lỗ Quỳnh Ảnh phát hiện người xung quanh đều dừng bước lại nhìn xem bọn họ, da mặt bà ta có chút nhịn không được.

Thế là bà ta nói thấm thía: "Thanh Dữu, bất kể nói thế nào dì cũng là trưởng bối của con, còn đã từng chiếu cố con nhiều năm như vậy, con như vậy thật sự là làm cho dì quá thương tâm."

Thanh Dữu nhíu mày, "Trước kia tôi tín nhiệm tôn trọng bà, kêu bà một tiếng dì Lỗ, bộ bà thật sự tưởng mình có tư cách làm trưởng bối của tôi rồi hả?"

"Trước kia mẹ tôi thu nhận bà, cũng không phải để bà lấy danh trưởng bối hãm hại tôi, nói khó nghe một chút, bà bất quá chỉ là do mẹ tôi thấy đáng thương nên bố thí, thuê làm bảo mẫu cao cấp mà thôi."

"Bà tuyệt đối đừng nên dát vàng lên trên mặt của mình, hiện tại tôi đã biết bộ mặt thật của hai người rồi, bà cần gì phải giả dạng làm sói đuôi to nữa."

Lời này hoàn toàn đem mặt của Lỗ Quỳnh Ảnh kéo xuống rồi dẫm lên.

Đây là lần đầu tiên Lỗ Quỳnh Ảnh bị Thanh Dữu chèn ép, vả mặt, làm bà ta tức giận đến sắc mặt cũng thay đổi, "Mày!"

Nhưng bà ta cũng không biết phản bác như thế nào, dù sao Quý Thanh Dữu cũng đang nói sự thật.

Bà ta bị mẹ Quý thu nhận, còn phát tiền lương cao để thuê chiếu cố Quý Thanh Dữu.

Nói khó nghe một chút, đó còn không phải là bảo mẫu cao cấp sao.

Chính vì vậy bà ta mới có thể vừa luyến tiếc lương cao và thời gian sống an nhàn sung sướng tại nhà họ Quý, vừa ẩn nhẫn thống hận hai mẹ con bà Quý.

Khách quý và người đến đón nghe được đoạn đối thoại vừa rồi của hai người, lại lần nữa kinh ngạc không thôi.

Bọn họ không nghĩ tới thì ra mẹ của Nghi Vân Phỉ lại là bảo mẫu cao cấp do mẹ Quý Thanh Dữu thuê.

Nghi Vân Phỉ bị những lời nói của Thanh Dữu đang chèn ép mẹ cô ta, làm cho xuống đài không được.

Đặc biệt, ánh mắt như có như không của những khách quý khác đang nhìn cô ta, làm cho ả cảm thấy quá lúng túng.

Cô ta nhịn không được nói: "Thanh Dữu, bất kể nói thế nào thì mẹ mình cũng chiếu cố cậu nhiều năm như vậy, cậu muốn quá mức như vậy sao?"

Thanh Dữu ngược lại nhìn về phía Nghi Vân Phỉ, "Chuyện này không phải do chính mẹ của cô tự mình đưa tới cửa để cho tôi vạch mặt hay sao?"

"Với lại tôi quá mức thế nào? Tôi có nói sai sao?"




Cô hỏi lại: "Chẳng lẽ mẹ cô không phải là do mẹ tôi thuê để làm bảo mẫu cao cấp sao?"

Mặt Nghi Vân Phỉ tái nhanh lại, tức giận đến ngực phập phồng, "Cô!"

Thanh Dữu không đợi cô ta nói chuyện, tiếp tục nói: "Bà ta chăm sóc tôi nhiều năm như vậy, chẳng lẽ nhà của chúng tôi chưa đưa tiền hay sao?"

"Nhà của chúng tôi chẳng những đưa ra số tiền cao hơn gấp mười lần so với những bảo mẫu cao cấp khác, còn phải nuôi thêm cô nữa."

"Cô ở nhà tôi nhiều năm như vậy, tôi ăn mặc chi phí thế nào, cô cũng ăn mặc chi phí giống như thế."

"Hơn một năm nay, mẹ của cô còn đem quần áo, trang sức của tôi cho cô dùng, còn cố ý đưa đồ phổ thông cho tôi dùng, mấy người tưởng tôi không biết hay sao?"

"Chỉ là trước kia tôi tin tưởng hai người là người một nhà nên không thích so đo."

Ánh mắt cô sắc lạnh, "Có phải mấy người cảm thấy, tôi là người trọng cảm tình nên phải bị mấy người xem như đồ đần để lừa gạt không?"

"Hiện tại tôi cũng muốn hỏi lại, khi mấy người tính kế hãm hại tôi, chẳng lẽ không tự thấy mình quá mức hay sao?"

Nguyên thân cùng người nhà của cô chưa từng để cho hai người này thua thiệt, sao mẹ con bọn họ lại không biết xấu hổ và nhẫn tâm hãm hại nguyên thân.

Nguyên thân là người nỗ lực tiến tới, thiện lương, trọng cảm tình, một cô gái tốt đẹp như thế lại bị hai người này hủy hoại.

Nghi Vân Phỉ bị Thanh Dữu hỏi đến mức không biết trả lời thế nào, bởi vì đối phương nói đều là sự thật.

Đúng là những năm gần đây cô ta sinh hoạt ở nhà họ Quý gần như giống với Quý Thanh Dữu về ăn mặc chi phí.

Nhưng trong lòng cô ta vẫn rất khó chịu, luôn cảm thấy đây là ăn nhờ ở đậu, kiếp trước so với Quý Thanh Dữu hạnh phúc, cô ta lại sống rất không như ý.

Cho nên cô ta muốn đảo khách thành chủ, cướp đoạt hết thảy nhà họ Quý, ngược lại đem Quý Thanh Dữu giẫm tại dưới chân, mới có thể tiêu tan mối hận trong lòng.

Nhưng không nghĩ tới Quý Thanh Dữu lại phát hiện được, cũng không chút do dự vạch mặt.

Thấy Nghi Vân Phỉ trầm mặc, Thanh Dữu lườm cô ta một chút, "Đúng rồi, hơn một năm nay, mẹ con các người luôn xài thẻ phụ của tôi, tôi đã cho người ta ngừng thẻ rồi."

"Về sau, hai người cũng không thể dùng thẻ hội viên thẩm mỹ viện và những thẻ khác của tôi để ký tên tiêu xài nữa, nếu không tôi sẽ để luật sư khởi kiện hai người."

Trước kia, hai mẹ con này xài thẻ phụ của nguyên thân, dùng các loại thẻ hội viên của nguyên thân để tiêu phí, còn rất khéo léo để nguyên thân ký thư đồng ý, cho nên khởi tố không được.

Nhưng về sau bọn họ lại dùng, cô sẽ khởi tố ngay.



Đương nhiên, cô chính là cố ý nói cho mọi người nghe.

Về phần những chỗ tốt mà hai mẹ con này hưởng dụng từ nguyên thân và gia đình nguyên thân, cô sẽ làm cho hai 'bạch nhãn lang' này biết, những cái đó không phải dễ hưởng như vậy, cần phải dùng nửa đời sau để trả lại.

Lời Thanh Dữu nói làm mẹ con Nghi Vân Phỉ biến đổi thần sắc, hiện tại con nhỏ quỷ quái này thật sự là quá độc ác.

Gần đây Nghi Vân Phỉ có dùng tiền hay không thì không biết nhưng trước đó Lỗ Quỳnh Ảnh đi quẹt thẻ để trả tiền cho nhóm 'thủy quân' thì phát hiện thẻ đã bị ngừng.

Bà ta thầm hận muốn chết, cuối cùng chỉ có thể tự quẹt thẻ của mình.

Lúc này lại không nhịn được mà hối hận, vừa rồi bà ta không nên chủ động tiến lên để trêu chọc con quỷ nhỏ nóng nảy này, như vậy thì nó đã không vạch trần chuyện xấu của mẹ con bọn họ trước mặt mọi người.

Lỗ Quỳnh Ảnh cảm giác được ánh mắt khinh bỉ từ bốn phía, mặt bà ta bỏng rát.

Từ khi mang theo con gái đến đế đô vào ở nhà họ Quý, bà ta không còn bị khó xử như thế này nữa.

Thế là bà ta kiên trì nhìn về phía Thanh Dữu, "Thanh Dữu, con có hiểu lầm rất lớn với chúng tôi, bây giờ con còn nổi nóng, chờ hôm nào chúng ta tìm thời gian để ngồi xuống nói chuyện cho rõ ràng nhé."

Thanh Dữu lắc đầu, 'Tôi và các người không có gì để nói, tôi chỉ tin tưởng những gì mình tra được thôi. "

Cô mang theo vài phần tự giễu," Trước kia là tôi tin tưởng hai người, cho nên không có đi suy nghĩ nhiều, nhưng nhìn đến những chuyện mình tra được, lại suy nghĩ kĩ, mới phát hiện trước đây mình đã ngốc biết bao nhiêu. "

" Tôi nói lại lần nữa, về sau các người đừng chủ động trêu chọc tôi, nếu không hậu quả không phải là chuyện mà hai người chấp nhận được đâu."

Cô nói xong cũng lười phản ứng với hai người đó, cô dùng đôi chân dài sảy bước vượt qua Lỗ Quỳnh Ảnh rời đi.

Hoắc Tinh Thần nhanh chóng đuổi theo, anh ấy muốn đưa Dữu Dữu về nhà, tiện thể tiến đến thăm nhà cô luôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi