XUYÊN NHANH TÌM LẠI LINH HỒN


“Cho nên mong thúc hãy giữ bí mật này, chỉ hai chúng ta biết thôi” Vi Nhã nói “Như vậy đều tốt cho cả ta và thúc”
Trái tim Mộ Lâm hẫng một nhịp.

Hắn còn tưởng rằng cô bắt hắn chịu trách nhiệm nữa.
Nhưng trong lòng hắn lại cảm thấy hơi thất vọng.
“Ta sẽ giữ bí mật, không nói với ai”
“Được rồi, cũng nên trở về rồi.

Thúc về nhớ tìm đại phu khám nhé.

Ta đi trước” Nói xong cô đi mất.
Tự dưng hắn gọi với theo: “Nhã Nhi...”
Vi Nhã hơi bất ngờ, theo bản năng lập tức quay lại.
Hắn hơi hạ tay xuống: “Không có gì!”
Từ sau hôm đó, Hình Bộ càng tăng cường canh gác.

- -------------------------------------------------------------------------------------
Phỉ Thúy đang chải tóc cho Vi Nhã.
“Công chúa, sắp tới là dịp Tết, nô tì nghe rằng hoàng hậu đang mở hội thưởng mai ở Ngự hoa viên, mời tất cả nữ quyến tới tham dự đó”
Thưởng mai à?
Đây chính là tình tiết nguyên chủ hạ thuốc nữ chủ, nhưng không may bị trúng lại.

Có lẽ nữ chủ trước đó đã biết nguyên chủ hạ thuốc rồi.
Nhưng từ khi xuyên vào, Vi Nhã không chủ động tìm nữ chủ gây rắc rối nên ngoài hôm đi ăn ở Tiên Thực Lâu đó, cô chưa gặp nữ chủ lần nào.
Có thể nữ chủ này thuộc kiểu ăn miếng trả miếng, người không đụng ta, ta cũng không đụng người.
Nhưng dù sao cũng nên cẩn trọng.
- ----------------------------------------------------------------------------------------
Ngự hoa viên.
Hoàng hậu đang tổ chức hội thưởng mai, tất cả nữ quyến trong cung đều được tham dự.
Cả Ngự hoa viên đều chìm trong sắc vàng của hoa mai.
Vi Nhã khắc 1 bộ trang sức bằng vàng làm quà lễ.
Hoàng hậu liền nâng chén: “Hôm nay bổn cung tổ chức lễ thưởng mai, mong mọi người có thể vui vẻ thưởng thức”
“Tạ hoàng hậu” Mọi người cùng nhau nâng chén.
Hoàng hậu nói xong, mọi người liền chia làm các tốp nói chuyện, chị chị em em vô cùng vui vẻ.
Vi Nhã đang đi xung quanh thưởng mai.
Vương Lạc Tiên cầm ly rượu tới chỗ Vi Nhã: “Dạo này không gặp được công chúa, người vẫn khỏe chứ?”
“Ta vẫn khỏe” Vi Nhã trả lời, mắt vẫn dán vào cây mai, không hề nhìn nàng ta.
“Chuyện đó...!Công chúa liệu có thể nói với hoàng thượng đừng để Tần Kiệt đi chiến đấu ở Khương quốc không? Thực sự ở đó quá nguy hiểm, người không lo lắng sao?”
“Sao phải lo lắng?” Hắn là nam chủ, không chết được.
“Dù sao người và hắn cũng từng có hôn ước, về tình về lý người cũng nên quan tâm một chút”
Vi Nhã nghe vậy liền bật cười, nữ chủ muốn cô chết thay họ sao?
“Dù có hôn ước cũng là quá khứ rồi, hiện giờ giữa ta với hắn không có quan hệ gì cả, ta không có trách nhiệm phải quan tâm những thứ này”

Vương Lạc Tiên nắm chặt cái chén trong tay.
Hoàng thất vì củng cố địa vị, ngay cả trung thần cũng lợi dụng.
Nàng ta nhớ công chúa Vi Nhã ghét nhất là thua nàng ta, Vương Lạc Tiên bèn nói: “Vậy tiểu nữ với công chúa cá cược”
“Cá cược sao?"
“Hôm nay là hội thưởng mai, tiểu nữ và công chúa cùng biểu diễn một tiết mục múa, lấy những người tham dự hôm nay làm giám khảo.

Nếu như ai múa đẹp hơn thì sẽ yêu cầu người thua làm một việc”
Nữ chủ cũng đủ thâm.
Nàng ta là đệ nhất tài nữ.
Về khoản múa may thì nàng ta đứng thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.
Hơn nữa Vi Nhã cũng chỉ biết múa chút chút.
Hệ thống, mi có thể đảo ngược thời gian dược không?
“Nếu ta không chấp nhận thì sao?”
“Công chúa sợ thua sao?”
Ồ, nữ chủ đang dùng kế khích tướng đây.
“Được thôi” Vi Nhã sảng khoái đồng ý.
Hệ thống lag một hồi.
Ký chủ nhà mình biết chắc chắn sẽ thua mà vẫn cố tình xông pha.
Vậy là hai người cùng tới chỗ Hoàng hậu.

Hoàng hậu đồng ý, cho người chuẩn bị.
Đầu tiên là Vương Lạc Tiên.
Không hổ danh tài nữ.
Thân hình nàng ta cứ như con rắn nước vậy, uyển chuyển nhẹ nhàng, hơn nữa khuôn mặt còn rất biểu cảm.
Vương Lạc Tiên kết thúc bài múa, một tràng vỗ tay vang dội.

Vi Nhã cũng không nhịn được vỗ tay cho nàng tai vài cái.
Tiếp theo đến lượt Vi Nhã.
Cô nhảy tới chỗ thị vệ, rút một thanh kiếm.
Vút vút vút!
Vi Nhã múa kiếm.
So với Vương Lạc Tiên uyển chuyển nhẹ nhàng, thì Vi Nhã lại mạnh mẽ sắc bén.
Vi Nhã thu kiếm về, kết thúc màn múa kiếm của mình.
Hoàng hậu bắt đầu chủ trì cuộc bình chọn..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi