XUYÊN QUA NHẬN THẦU MỘT CỬA SỔ Ở NHÀ ĂN [MỸ THỰC]


"Dì Vương con nhiệt tình, chờ sau khi xuất viện mẹ tự mình cảm ơn cô ấy.

" Mẹ Lâm biết ngày hôm nay đối phương giúp đỡ con gái, cảm thấy không uổng công qua lại với người bạn này.

Cha Lâm nghe con gái nói ngày hôm nay nấu cơm ở nhà ăn, dẫn tới một đống sinh viên xếp hàng, trong lòng cảm thấy kiêu ngạo thay cô.

"Con gái của cha rất có bản lĩnh.

"Vốn dĩ Lâm Sở Trì tốt nghiệp đại học, nhà họ Lâm không có gánh nặng cuộc sống sau này chỉ có thể càng ngày càng tốt.


Nhưng mà đột nhiên xuất hiện bất ngờ đánh vỡ cuộc sống yên bình của bọn họ, đến ngay cả tiền hai vợ chồng chuẩn bị cho con gái mua nhà bây giờ đều đập vào bệnh viện, bảo bọn họ làm sao có thể không buồn khổ.

Nhưng lúc này nghe thấy con gái làm đâu ra đấy ở nhà ăn, ngày khai giảng đầu tiên đã kiếm được nhiều tiền hơn bọn họ làm mấy ngày bình thường, cha Lâm mẹ Lâm tự hào vì con gái, tâm tình cũng thả lỏng một chút.

Ngày hôm nay Lâm Sở Trì cố ý lại đây một chuyến chính là vì để cho bọn họ yên tâm, dù sao có một trạng thái tốt mới có thể dưỡng bệnh tốt hơn.

Một nhà ba người ăn cơm nước xong, thời gian đã không còn sớm, mẹ Lâm vươn tay sửa sang lại tóc tai cho con gái, sau đó vỗ tay cô dặn dò: "Ở nhà ăn nếu mệt thì nghỉ, đừng bận đến muộn.

Trong nhà ăn, dì Vương bọn họ đều là bạn của cha mẹ, không cần sợ làm phiền bọn họ, cha ba mẹ ở bệnh viện có thể chăm sóc bản thân, con ngoan không cần lại đây mãi.

"Người của thế hệ trước cũng không thích làm phiền người khác, nhưng lúc này vợ chồng nhà họ Lâm tình nguyện nợ ân tình, chờ sau này mình từ từ trả, cũng không hi vọng con gái quá cực khổ, có thể thấy được rất yêu thương cô.

Lâm Sở Trì kiên trì nghe hết lời dặn dò của bà ấy, từ chối bà ấy tiễn mình sau đó rời khỏi bệnh viện.

Trước khi xuyên qua cô là trẻ mồ côi, tuy rằng từ nhỏ được ông nội nhận nuôi, thế nhưng ông nội chủ yếu vẫn là vì tìm người thừa kế tài nghệ nấu ăn, bởi vậy hai người ở chung phần nhiều là một người dạy dỗ nghiêm khắc, một người chăm chú học tập.

Trên đường Lâm Sở Trì đi ra bệnh viện, nghĩ tới khoảng thời gian này cảm nhận được sự dịu dàng từ cha Lâm mẹ Lâm, trong lòng có hơi thấy tiếc nuối thay nguyên chủ.


Cô trở lại trường học, lập tức rửa mặt nghỉ ngơi, vừa nhìn đã thấy là một bé ngoan làm việc và nghỉ ngơi có quy luật.

Mà cùng lúc đó, trên diễn đàn trường đang rất náo nhiệt, không, phải nói là bài đăng về nhà ăn số một của sinh viên An Lợi mới trên trang đầu đang rất náo nhiệt.

Các học sinh cũ đều biết, bài đăng ấy là của một vài tên thiếu đức trêu chọc sinh viên mới, khi nhìn thấy lại bị nâng lên bèn suy đoán có phải là có sinh viên mới phát hiện bị lừa rồi qua lại đăng bài hay không.

Ban đầu bọn họ còn muốn vào xem chuyện vui, ai biết dòng trả lời mới nhất lại là một đám học sinh mới cảm ơn An Lợi, cũng khen cơm của nhà ăn số một rất ngon.

Trong ký túc xá của năm 3 đại học nào đó, một nam sinh lướt bài đăng xong sau đó không nhịn được chia sẻ với bạn cùng phòng.

Bạn cùng phòng đang chơi game nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói: "Còn không phải thấy mình bị lừa nên muốn kéo những sinh viên mới khác cùng bị lừa sao.


""Chủ yếu là bọn họ thổi phồng mức quá chân thật, nếu không phải tớ từng ăn ở nhà ăn số một, e là đã tưởng thật.

" Nam sinh còn đang xem bài đăng nói xong tùy tiện đọc vài bình luận, "A a a cơm phần của nhà ăn số một thực sự rất tuyệt, dưa chua cực kỳ tươi giòn ngon miệng, măng thì một chút vị chát cũng không có, thịt xào ngon đến độ muốn nuốt đầu lưỡi, ngày hôm nay mới biết thì ra cơm phần cũng có thể ngon như thế.

"Trong ký túc xá, một bạn cùng phòng khác vốn đang đọc sách nghe vậy trực tiếp bị chọc cười: "Nếu không phải tớ từng ăn cơm phần ở nhà ăn số một, suýt chút nữa sẽ tin rồi.

"Người đang chơi game càng tỏ vẻ thông minh chỉ điểm: "Lời này phải nghe ngược lại mới đúng, người lập topic kia nhất định là cảm thấy cơm phần ở nhà ăn số một không đủ tươi giòn ngon miệng, măng quá đắng, thịt xào khó ăn đến mức cắn cả đầu lưỡi.

".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi