XUYÊN THÀNH BÁ TỔNG BẮT CÓC PHÁO HÔI

Vinh Tình run chân là thật.

Cũng may Lâm Kích vẫn chưa quay bộ phim mới của Chử Kha nếu không sau khi giảm xuống còn 65kg cậu tuyệt đối không thể ôm Vinh Tình về thẳng nhà như thế, thậm chí còn trách nhiệm mà đặt người lên sô pha, ngay cả giày cũng cẩn thận thay ra.

Nhưng mà cậu cũng không chịu thiệt.

Cậu thả người trên ghế salon rồi mỉm cười lại gần.

Vinh Tình duỗi người giả vờ bình tĩnh không tránh né.

Sau đó bị hôn một cái trên tai.

Lỗ tai Vinh Tình đỏ ửng, anh ôm chặt một lát nhưng vẫn nhịn không được khẽ kêu.

“Em đây là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn.”

Papa còn chưa đồng ý cho cậu tùy tiện hôn đâu!

Vậy mà cậu đã hôn rồi!

Cậu cũng không hỏi papa!

“Vậy sao? Khó khăn chỗ nào?”

Lâm Kích híp mắt cười nhìn anh, cất đôi giày vừa thay của anh đi.

Vinh Tình nghẹn họng.

Chẳng lẽ muốn anh nói là nhân lúc anh run chân à!

Vậy không được! Tuyệt đối không được!

Cho dù là sự thật nhưng papa cũng tuyệt đối không thể thừa nhận!

Chỉ cần anh không thừa nhận thì chuyện này xem như chưa từng xảy ra!

Lâm Kích thấy anh không nói lời nào, hiểu ý nở nụ cười rồi nói tiếp.

“Hơn nữa anh cũng không trốn, em coi như là anh chấp nhận rồi.”

Nếu như hiểu được Vinh Tình rồi thì sẽ phát hiện người này thật sự dễ hiểu một cách đáng kinh ngạc.

Vinh Tình không thể tin được nhìn cậu.

Em học xấu rồi!

Trước đây em không phải như thế!

Lâm Kích nhìn gương mặt đỏ bừng như cây anh đào gợi cảm của Vinh Tình, yết hầu khẽ động.

Đôi mắt Vinh Tình rất đẹp, nhất là lúc chỉ nhìn một mình cậu giống như bây giờ, khiến nội tâm người khác có cảm giác muốn ôm anh vào trong lòng không buông.

“…., ánh mắt của em có hơi nguy hiểm.”

Vinh Tình yên lặng ngửa ra sau.

Lông mi Lâm Kích dài và dày đến mức suýt quấn trúng papa!

Tuy rằng cũng rất đẹp.

Lâm Kích thấy anh né tránh thì tiếc nuối.

Âm thanh phát ra từ cổ họng cậu có hơi khàn, cậu khẽ cười thành tiếng.

“Nguy hiểm sao?”

!

Vinh Tình hơi trợn to hai mắt.

Giọng nói của em cũng trở nên như vậy rồi!

Em tự nghĩ xem là có nguy hiểm hay không!

Nếu không phải papa nhanh như chớp thì chắc chắn em sẽ hôn trúng!

Vậy chẳng phải chân của papa sẽ run mãi sao!

Hô hấp của Lâm Kích dần dần trở nên ôn hòa, ánh mắt cậu cũng dịu dàng lại.

Vinh Tình nhìn thấy, trong lòng bỗng nhiên xuất hiện cảm giác nuối tiếc to lớn.

Anh chỉ tiếc mài sắt không thành kim nhưng mà lại không dám biểu hiện quá rõ ràng.

Do dự một lát, anh giả vờ thờ ơ nhìn Lâm Kích.

“Em phải về rồi? Có cần anh đưa em về không?”

Ánh mắt Lâm Kích lấp lánh, lại lắc đầu.

“Không cần, vốn dĩ là em đưa anh về mà.”

Ánh mắt của cậu liếc nhanh xuống dưới.

Vinh Tình nhạy bén nhận ra được ánh mắt của cậu, lập tức thẹn quá hóa giận!

Nhìn cái gì đấy!

Không phải em giả vờ không biết sao?

Tiếp tục giả vờ! Một diễn viên giỏi là phải diễn đến khi kết thúc!

Hiểu không!

Nếu không papa cắn chết em!

Sau đó sẽ tự cắn chết mình!

Vẻ mặt anh dần dần trở nên hung dữ.

Cảm nhận được sự thay đổi của anh, Lâm Kích chợt hiểu ra.

Chọc trúng chỗ không nên chọc rồi sao?

Mặc dù tiếc nuối nhưng cậu vẫn rút bàn tay trên ghế về.

“Vậy em về đây.”

Cậu đi được hai bước thì xoay đầu lại nhìn Vinh Tình, khẽ mỉm cười, “Ngủ ngon, mơ đẹp nhé.”

Ba giờ sáng.

Vinh Tình mở to hai mắt lẳng lặng nằm yên trên giường.

Fuck! Đều do Lâm Kích!

Chúc ngủ ngon cái gì chúc mơ đẹp cái gì chứ!

Làm hại trong đầu papa toàn là giấc mơ lần trước!

Hoàn toàn không dám ngủ!

Anh trừng hai mắt lăn qua lộn lại một lúc lâu, bỗng nhiên trùm chăn che đầu nói lầm bầm bên trong.

Một lát sau, một cánh tay trần trụi duỗi ra từ trong chăn cầm điện thoại vào.

Âm thanh rầm rì vang lên trong chăn không biết được bao lâu, một cánh tay duỗi ra cầm theo hộp giấy trên đầu giường vào.

Lại qua thêm một lát, Vinh Tình từ từ thò đầu ra, đôi mắt nhắm chặt phát ra tiếng hít thở nhẹ.

Điện thoại bên cạnh dần dần mất đi ánh sáng, trước khi tia sáng tắt hẳn còn có thể nhìn thấy người đàn ông trong điện thoại đang nghiêng mặt lộ ta yết hầu gợi cảm, ánh mắt như dao nhìn sang.

Giữa trưa ngày hôm sau.

Vinh Tình như bị đóng đinh trên giường, không nhúc nhích.

A.

Thế giới này.

Papa biết mà!!!

Fuck!!!

Papa vẫn muốn nói lần nữa!

Phong ấn chết tiệt mau chết đi a!

Đều do cái phong ấn đó hại anh!

Nếu không ngày hôm qua anh đã có thể vui vẻ với chó săn nhỏ rồi!

Vui vẻ không thơm sao!

Một cái hôn nhẹ cũng có thể run chân! Vậy chẳng phải lúc vui vẻ xong thì ngay cả giường anh cũng không xuống được à!

Đây không phải chuyện đáng mong đợi nhất trong lòng mỗi bé thụ sao?

Cái phong ấn đó làm hại anh rồi!!!

Vinh Tình vô cảm nằm trên giường, dù cho nội tâm điên cuồng kêu gào đến đâu cũng tuyệt đối không lộ ra kẽ hở.

A, một ngày nào đó papa muốn lĩnh chứng cùng chó săn nhỏ!

Đến lúc đó sẽ kêu chó săn nhỏ rèn luyện mỗi ngày!

Sau đó bù đắp hết lại tất cả những khoản nợ này!

Anh cụp mắt, bình tĩnh nhìn trần nhà không nhúc nhích.

Ống tay áo ngủ lộ ra một cánh tay trần trụi, mái tóc mềm mại thường được chải chuốt cẩn thận.

Nếu có người nhìn thấy thì có lẽ sẽ cảm thấy đây là một bức tranh vẽ mỹ nhân.

Cơn tức giận này tới nhanh mà đi cũng nhanh.

Vinh Tình rời giường thì nhìn thấy bó hoa hồng đỏ xinh tươi trong phòng khách, tâm trạng lập tức trở nên tốt hơn.

Anh mang dép đi tới bên cạnh hoa hồng, hoa hồng đã được chăm sóc kỹ càng nên cho dù để qua đêm nhưng vẫn rất xinh tươi.

Vinh Tình hơi cúi đầu, đến gần hoa hồng ngửi một cái.

Là mùi chua của tình yêu!

Là mùi thơm của thức ăn cho chó sắp bung ra!

Là dấu hiệu cái phong ấn sắp tan vỡ!

Quá vui vẻ!

Tâm trạng Vinh Tình rất tốt, anh suy nghĩ rồi lấy điện thoại ra nghiên cứu góc quay 360 độ, sau khi chụp rất nhiều tấm hình mới chọn ra một tấm có góc độ, ánh sáng và bóng tối hoàn hảo nhất, bình tĩnh đăng lên Weibo.

Vinh Tình V: Thì ra hoa hồng đỏ rất đẹp, rất thích. Hình ảnh.

Ngay khi anh đăng Weibo những người theo dõi anh lập tức phát cuồng.

“??? Papa Vinh! Bị bắt cóc thì ngài gõ số 1! Bị trộm số thì ngài gõ số 2!”

“Ông xã đăng Weibo nhưng mà lại đăng hoa hồng đỏ của người phụ nữ khác tặng anh ấy! Hoa! Hồng! Đỏ! Trời đất ơi! Tại sao! Tại sao ông xã lại muốn nhìn người phụ nữ khác! Lẽ nào là do nô tì tuổi già xuống sắc sao? Tui không cho phép!”

“Papa Vinh? Papa Vinh ngài bị sao vậy? Hôm qua cũng đâu phải ngày lễ gì đâu! Hoa hồng này là do ai tặng? Ngài nói đi! Em sẽ lập tức làm cô ta!”

“A a a a a a a a, ông xã có người trong lòng mà người kia không phải tui.”

Trên đây là nhóm fan bà xã tự xưng là Vinh phu nhân.

Nhưng bởi vì cuộc mấy hành động ngốc nghếch của Vinh Tình trong cuộc họp hàng năm nên nhóm fan này càng trở nên kỳ quặc hơn.

“? Hoa hồng đỏ? Tui còn tưởng với cấp bậc của papa Vinh thì tùy tiện tặng hoa cũng sẽ là hoa hồng vàng, hoa hồng bạc, hoa hồng thủy tinh hay hoa hồng kim cương gì chứ, vậy mà không phải sao?”

“Lầu trên muốn làm tui cười chết để thừa kế tất cả tui đúng không? Nhưng mà có sao nói vậy, tui cảm thấy ít nhất cũng phải tặng một vườn hoa hồng chứ nhỉ? Sau đó sẽ có câu —— Nhìn đi! Đây chính là vườn hoa hồng trẫm nhận thầu vì ngươi!”

“Ha ha ha ha ha ha ha! Mấy người đúng là có độc! Lẽ nào trọng điểm không phải là Vinh tổng là người được tặng hoa hồng sao? Xã hội thượng lưu đúng là khác biệt! Hoàn toàn không tuân theo quy tắc! Tui chỉ muốn nói bạn gái tương lai của tui nhớ học theo nha, đồng ý rồi đó!”

“Trọng điểm của mấy người vẫn sai! Trọng điểm hẳn là papa Vinh chụp hình vào sáng sớm! Vậy thì vấn đề là ai lại tặng hoa hồng vào sáng sớm đây? Cho nên tất nhiên là tặng vào tối qua rồi! Nếu tặng vào tối qua thì tại sao bây giờ mới chụp hình? Thời gian cả một buổi tối papa Vinh sẽ đi làm gì đây ha ha ha ha ha nụ cười trìu mến xuất hiện trên mặt tui rồi đó ~”

“Nụ cười trìu mến xuất hiện trên mặt tui rồi đó ~”

“Nụ cười trìu mến xuất hiện trên mặt tui rồi đó ~”

Bài đăng này của Vinh Tình có thể nói là một tin tức chấn động, không chỉ cư dân mạng mà ngay cả kênh tài chính và kinh tế cũng không nhịn được mà vào cuộc, sau đó tiến hành tìm kiếm toàn diện tất cả nữ giới đủ loại tuổi trong xã hội thượng lưu, khiến nhóm cư dân mạng không biết chuyện cũng phải thốt lên thì ra có nhiều bạch phú mỹ* như vậy!

(*Cô gái đẹp, giàu và có làn da trắng bóc.)

Bỏ lỡ rồi!

Mà fan hâm mộ của Lâm Kích cũng theo sát phía sau mà đến.

“Papa Vinh quá tuyệt! Làm người thì phải thành công như vậy! Cho dù là đàn ông thì cũng phải được tặng hoa hồng chứ! Sức quyến rũ vô biên!”

“Không hổ là papa Vinh! Hoa hồng của papa Vinh rất đẹp!”

“Papa Vinh sắp hẹn hò sao! Chúc phúc!”

Cao Ninh nhận được tin nhắn thì lướt điện thoại, nhìn thấy mấy ID quen biết này bình luận thì không nhịn được liếc nhìn Lâm Kích.

“Có thể sau này fan hâm mộ của cậu sẽ cảm thấy trên mặt rất đau.”

Rất nhiều người đều đang chúc phúc cho Vinh Tình, bọn họ làm sao biết được người tặng hoa hồng lại chính là người bọn họ đang xào?

Lâm Kích cũng nhìn thấy mấy bình luận này nhưng không quá để ý.

“Sớm muộn gì bọn họ cũng biết.”

Cậu và Vinh Tình ở bên nhau nhất định sẽ công khai, đến lúc đó cậu chắc chắn sẽ động viên fan hâm mộ của mình.

Hơn nữa Vinh Tình ưu tú như vậy, bọn họ nhất định sẽ rất thích Vinh Tình.

Cao Ninh thấy dáng vẻ đã tính trước của cậu thì cũng không nói gì thêm.

Dù sao đứa trẻ này trưởng thành hơn cô rất nhiều, chuyện gì cũng đều nắm chắc trong lòng rồi mới bắt tay làm nên cô không cần bận tâm nhiều.

“Nhưng mà chị không ngờ Vinh tổng vậy mà đăng ảnh trên Weibo, xem ra khoảng cách tới thành công không còn xa nhỉ?”

Cô còn tưởng rằng Lâm Kích vẫn đang theo đuổi người ta, nhưng mà hình như đều cả hai có tình nhỉ.

Dưới góc nhìn của người trong cuộc, Vinh tổng như thế không khác gì đang thông báo cả?

Lâm Kích nghe được thì lắc đầu cười, ánh mắt cậu dịu dàng nhìn hai chữ cuối trên Weibo Vinh Tình.

“Không vội, theo đuổi anh ấy cần phải giả vờ. Quá trình từ từ hiểu rõ anh ấy thật ra cũng rất thú vị, không phải sao?”

Đặc biệt là dáng vẻ giả vờ giả vịt của Vinh Tình, có lẽ sau này mà chọc thủng thì sẽ không thể nhìn thấy nữa.

Bây giờ nhìn nhiều hơn cũng rất thú vị, không phải sao?

Cao Ninh đau răng, chua quá.

Nhìn đi!

Nhìn câu nói này đi!

Trời ạ, đây chính là mùi chua của yêu đương sao?

Xem ra sau này không thể đến quá gần Lâm Kích rồi, chậc chậc chậc.

Cô liên tục lướt điện thoại, phía dưới bình luận trên Weibo Vinh Tình là khung cảnh ca múa ngoại trừ nhóm fan bà xã thì khóc lóc kể lể đôi lời một chút, ngoài ra không có người nào không có mắt dám nói lung tung, xem ra thế chiến thứ hai của đoàn luật sư Vinh thị đã dạy cho mọi người trong giới một bài học.

“Đúng rồi.” Cô bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn Lâm Kích, “Không phải lúc trước cậu nói Vinh Tình sắp xếp một vai nam chính trong kịch bản mới cho cậu sao? Cậu đi gặp đạo diễn rồi hả, bao giờ thì bắt đầu quay? Chị nhớ cậu muốn giảm cân phải không?”

Lâm Kích bị cô hỏi thì bỗng nhiên có hơi buồn bực.

“Ừm, năm sau bắt đầu giảm cân, đạo diễn cho tôi ba tháng.”

Cậu vừa nói vừa nhớ lại, thật ra tối hôm qua lúc cậu ôm Vinh Tình ít nhiều cũng có hơi vất vả.

Còn phải rèn luyện lực cánh tay nhiều hơn, nhưng mà giảm cân….

Nếu thế thì chẳng phải trong vòng nửa năm nữa cậu sẽ không thể ôm được Vinh Tình sao???

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi