XUYÊN THÀNH BÁ TỔNG BẮT CÓC PHÁO HÔI

Tiêu Tử Kỳ đúng là không thể học được cách làm người thực tế.

Thậm chí đến bây giờ gã vẫn không hiểu tại sao mình lại bị lộ bàn tay vàng có thể điều khiển lòng người.

Gã trốn trong một căn nhà mà người quản lý cũng không biết, điên cuồng kêu gọi hệ thống, nhưng mà đáng sợ là hệ thống lại hoàn toàn không có bất kỳ động tĩnh gì.

Gã đi tới đi lui trong phòng giống như một con thú bị nhốt, đôi môi điên cuồng mấp máy.

Nếu không phải do không có người ngoài nhìn thấy tình huống này thì nhất định sẽ có người cho là gã điên rồi.

Sau một lúc điên cuồng kêu gọi hệ thống, gã cuối cùng cũng bình tĩnh lại.

Chuyện đến nước này, nếu như gã còn không đoán được là hệ thống đã từ bỏ gã vậy gã đúng thật là ngu xuẩn.

Gã nghiến răng nghiến lợi, người quản lý không thể nào phát hiện ra gã có vấn đề.

Chắc chắn là có người đổ thêm dầu vào lửa.

Còn có hot search, người quản lý kiếm đâu ra tiền mua hot search chứ?

Nhất định là có người ở sau lưng giúp hắn!

Rốt cuộc là ai!

Gã vẫn đang suy nghĩ vấn đề này thì ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến tiếng gõ cửa dồn dập.

Cả người Tiêu Tử Kỳ cứng đờ, con ngươi trợn tròn, theo bản năng dựa vào trong góc tường nhìn về phía cửa.

Ai vậy?

Lần này là ai?

Gã hoảng loạn đứng lên.

Ngoài cửa vang lên một giọng nói có chút ấn tượng với gã.

“414, mở cửa, tôi là chủ nhà trọ đến thu tiền thuê phòng!”

Tiêu Tử Kỳ vô thức thở phào nhẹ nhõm.

Gã vội vàng đi lấy bóp tiền, “Chờ một lát, đừng gõ nữa, tới ngay.”

Gã cầm bóp tiền đi tới cửa, bỗng nhiên lại hơi dừng.

Gã cẩn thận nhìn qua mắt mèo, đúng là gương mặt của chủ nhà trọ trong trí nhớ.

Tiêu Tử Kỳ thở phào nhẹ nhõm rồi mở cửa.

“Không được nhúc nhích!”

Hai người mặc thường phục đẩy chủ nhà trọ ra, lập tức xông đến hai bên trái phải khống chế Tiêu Tử Kỳ.

Chủ nhà trọ có bẫy!

Tiêu Tử Kỳ không ngờ rằng chủ nhà trọ vậy mà lừa gã!

Hơn nữa, mấy tên cảnh sát này dựa vào cái gì mà bắt gã!

“Tại sao lại bắt tôi! Tôi không phạm pháp! Tôi không hề làm gì cả!”

Tiêu Tử Kỳ bị đè trên đất, điên cuồng giãy dụa. Gã không có làm gì sai cả!

Cho dù gã quét độ thiện cảm thì đó cũng là do những người kia tự nguyện giúp gã!

Gã không làm gì sai!

Hai người mặc thường phục thấy gã vẫn còn giãy dụa thì một người hừ lạnh.

“Bây giờ chúng tôi nghi ngờ rằng anh có liên quan đến một vụ án giết người, người chết là cha ruột của Tần Mặc, anh đúng là không làm gì nhưng chúng tôi có đầy đủ chứng cứ hợp lý nghi ngờ anh là đồng phạm trong vụ án giết người này.”

Cả người Tiêu Tử Kỳ chấn động.

Cha của Tần Mặc?

Tần Mặc giết ông già đó rồi?

Cái này thì có quan hệ gì với gã chứ! Gã chỉ là thuận miệng nói một chút thôi! Ai biết Tần Mặc thật sự giết người đâu?

Sau khi Tiêu Tử Kỳ bị bắt đi thì nhanh chóng bị vạch trần trên mạng.

Bao gồm cả chuyện gã bị tìm ra và xác nhận là giết người cũng bị lộ ra ngoài.

Gần như là toàn bộ giới giải trí đều chấn động.

Có thể nói đây chính là tin tức lớn nhất và gây sốc nhất trong năm năm qua!

Trong khoảng thời gian ngắn, các fan hâm mộ vốn không còn nhiều lắm của Tiêu Tử Kỳ cũng đồng loạt out fandom đổi thành anti.

Minh tinh như vậy, thì cho dù bọn họ có mất trí rồi cũng không dám theo đuổi nữa đâu!

Đây chính là một tên giết người!

Người bình thường có lẽ cả đời cũng chỉ có đánh người thôi, còn cái này là giết người?

Người quản lý của Tiêu Tử Kỳ cũng hoàn toàn không ngờ được, Tiêu Tử Kỳ vậy mà còn phạm phải tội như vậy.

Hắn chỉ là dựa theo ý của hai người phụ nữ kia, trực tiếp tố cáo Tiêu Tử Kỳ mà thôi, ai mà ngờ được Tiêu Tử Kỳ còn làm những chuyện này?

Hắn biết Tần Mặc là ai.

Chính là bạn thân của Tiêu Tử Kỳ, quan hệ với gã đúng là rất tốt.

Hắn cũng có nghe nói thật ra Tần Mặc được nhận nuôi, người này được một bà lão nuôi lớn, mặc dù thân thể bà cụ không tốt nên không thể tạo điều kiện tốt cho người này trưởng thành, nhưng công bằng mà nói thì Tần Mặc là một đứa trẻ được nhặt về, bà cụ còn vất vả cho người này học lên đại học đã là chuyện không dễ dàng rồi.

Nhưng mà nếu như hắn nhớ không lầm, sau khi Tần Mặc nhận cha ruột thì hình như đã cắt đứt với bà lão.

Sau khi người quản lý hiểu rõ thì trầm mặc một lúc lâu.

Ngay cả người quen của gã cũng là người như thế, làm sao hắn có thể nghĩ Tiêu Tử Kỳ là một người rất hiền lành rất ngây thơ được?

Nhưng mà cũng tốt.

Hắn hít một hơi thật dài.

May mắn phát hiện không muộn.

Tiêu Tử Kỳ bị hiềm nghi giết người, Tiêu Tử Kỳ bị bắt, Tiêu Tử Kỳ rốt cuộc là ao.

Trong một đêm, Tiêu Tử Kỳ nhảy thẳng lên ba cái hot search, ba vị trí đầu đều bị gã bao trọn.

Blogger giống như đang ăn tết, bắt đầu điên cuồng đăng bài, đăng liên tục hết bài này đến bài khác.

Chỉ có thứ bọn họ không dám nghĩ chứ không có thứ bọn họ không dám viết.

Dưới ngòi bút của bọn họ, Tiêu Tử Kỳ căn bản đã sánh ngang với tội ác tày trời.

Cư dân mạng cũng kinh sợ.

Đặc biệt là mấy ngày sau Tiêu Tử Kỳ xác định tội danh, bọn họ không biết nên nói cái gì nữa.

“Là tui bị điên hay là do thế giới này điên quá rồi? Mấy ngày trước tui còn đang chờ xem Tiêu Tử Kỳ có thể đảo ngược tình hình hay không, kết quả bây giờ lại là đã xác định được tội danh của gã? Gã thật sự giết người?”

“Phải cẩn thận, phải cẩn thận. Không phải Tiêu Tử Kỳ giết người mà gã là tòng phạm giết người, nhưng mà cho dù là tòng phạm thì mọi người đều biết, đó cũng giống như là phạm pháp. Nói thật, tui ăn dưa của gã với người quản lý nhưng hoàn toàn không ngờ mọi chuyện sẽ biến thành như vậy.”

“Tui cảm thấy người thảm nhất chắc là mấy fan hâm mộ của gã nhỉ? Hôm nay tui nhìn thấy có rất nhiều fan Tiêu Tử Kỳ xóa Weibo. Có lẽ là cõi lòng tan nát rồi, làm fan của một người như thế mà.”

“Fan cũng không tính là đáng thương nhất nhỉ? Nhân tài bị hại chết mới là thảm nhất.”

“Nói thật, nếu bàn về đáng thương thì Lâm Kích cũng rất đáng thương mà? Không phải nói Tiêu Tử Kỳ thôi miên người quản lý nên cướp được rất nhiều tài nguyên của Lâm Kích sao?”

“Thật ra Lâm Kích đúng là đáng thương, nhưng mà cũng coi như trong họa gặp phúc. Sau khi cậu ấy thay đổi người quản lý mới, không phải đã trở nên hot hơn sao?”

“Lâm Kích đáng thương chỗ nào, hot hơn rồi mà?”

“? Lâm Kích hot bằng thực lực của mình mà, nhưng cậu ấy bị cướp tài nguyên đúng là rất đáng thương, có sao nói vậy.”

“Vậy nói đáng thương thì người quản lý mới đáng thương chứ, Lâm Kích thì có cái gì….”

Cư dân mạng tranh luận không dứt, kết quả không bao lâu lại một cái hot search thu hút sự chú ý của bọn họ.

Lần này là người quản lý của Tiêu Tử Kỳ bị bắt.

Tội danh là nghi ngờ ép bức nghệ sĩ trong tay tiến hành các giao dịch không đứng đắn.

Hot search này vừa nổ ra, dưa của cư dân mạng đều rớt.

“Mẹ nó??? Vừa rồi tui còn nói người quản lý đáng thương, chân sau lại nói với tui người quản lý này cũng không phải người tốt gì???”

“May là tui thông minh, nhưng tui vẫn không quên trước đó Lâm Kích từng tranh cãi với người quản lý này, khi đó tui cũng có cảm giác người này không phải thứ tốt gì.”

“Chờ một chút, giao dịch không đứng đắn, là thứ tui nghĩ đến sao? Mẹ nó!”

Rất nhanh đã có người phát hiện một ít chuyện buồn nôn mà người quản lý này làm đã bị vạch trần trên Weibo này.

Bao gồm cả những việc không có giới hạn như để nghệ sĩ trong tay đi tiếp rượu mời cơm thậm chí là lên giường.

Có cư dân mạng nhịn không được nhỏ giọng suy đoán.

“Cho nên, Lâm Kích có lẽ cũng….?”

Người này vừa bình luận một câu như thế thì lập tức có người đến vả mặt.

“Nếu Lâm Kích nghe lời thì liệu có cần chịu đựng mười năm mới hết khổ không? Nhưng mà như lại có thể giải thích được tại sao Lâm Kích rõ ràng có nhan sắc lại có kỹ năng diễn xuất, kết quả nhiều năm như vậy vẫn luôn flop.”

“Chẳng trách Lâm Kích muốn chấm dứt với người quản lý, tui còn đang suy nghĩ nên đứng về phía nào, không ngờ rằng cả người quản lý lẫn Tiêu Tử Kỳ đều không phải người tốt.”

Cư dân mạng vẫn đang ồn ào ăn dưa, Hà Khiêm làm công thần sau hậu trường lại đang bình tĩnh đặt mua một chiếc gậy trêu mèo thủ công.

Gậy trêu mèo của nhà này rất tốt, từng mua vài lần và thử nghiệm hai lần, đều được làm từ vật liệu tự nhiên không gây hại cho người và mèo.

Quan trọng nhất là Điềm Đậu yêu thích.

Y chốt đơn xong thì nhìn tệp văn kiện bên trong máy tính rồi thản nhiên xóa bỏ một tệp trong đó.

Nghĩ đến sau này cái tệp đó sẽ không còn tác dụng nào.

Y suy nghĩ một lát rồi gửi một email cho Cao Ninh.

Sau đó lại gửi thêm cho Vinh Tình một email nữa.

Tuy rằng chuyện này là do y làm nhưng mà cũng có thể để Vinh tổng giành chút công lao trước mặt cậu Lâm.

Vinh tổng vui thì mọi người mới tốt.

Vinh Tình ngồi trong phòng làm việc xem email này vẫn cảm thấy có hơi không chân thực.

Trong truyện gốc, bạch liên hoa cùng người quản lý đều là người làm hại Lâm Kích, không ngờ rằng bây giờ lại biến mất rồi?

Anh load lại Weibo.

Fuck! Cái tên quản lý gà mờ kia còn làm nghề này???

Trợ lý Hà làm quá đẹp!

Loại khốn nạn này nên đưa vào tù để suy ngẫm lại về cuộc sống!

Hừ!

Cũng may lúc trước papa cố gắng!

Đổi một người quản lý mới cho chó săn nhỏ!

Vinh Tình lại suy nghĩ.

Aiz, không biết chó săn nhỏ đã thấy hot search này chưa?

Tâm trạng em ấy có trở nên xấu đi hay không?

Anh trầm tư một giây rồi lập tức vỗ bàn quyết định.

Chắc chắn tâm trạng chó săn nhỏ đang không tốt!

Vậy papa phải đi thăm em ấy một lát!

Chỉ cần nhìn thấy người mình thích thì chắc chắn tâm trạng sẽ tốt lên!

Đúng vậy! Không sai! Mình đúng là giỏi mà!

Vinh Tình đắc ý bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Động tác đẩy cửa bước vào của Hà Khiêm chợt ngừng lại, y ho nhẹ một tiếng.

“Hôm nay sớm như vậy mà Vinh tổng đã tan làm rồi?”

Vinh Tình híp mắt, “Ừm, làm sao? Có việc?”

Nếu anh dám nói có việc, quấy rầy papa vất vả lắm mới kiếm được cớ đi nói chuyện yêu đương, vậy thì anh chết chắc rồi!!!

Hà Khiêm nhún vai, “Không phải tôi có việc, là A kêu tôi nói với ngài một tiếng, hắn muốn xin nghỉ vào lễ tình nhân, còn nữa, có cần kêu Z đến thay ca không?”

Hắn cũng sẽ không làm phiền Vinh tổng vào lúc này, đây chẳng phải hãm hại tiền mèo của mình sao?

A? Xin nghỉ? Lễ tình nhân???

Đầu Vinh Tình đầy dấu chấm hỏi, “Sao A lại xin nghỉ sớm như vậy vào ngày lễ tình nhân???”

Không phải còn sớm sao?

Hà Khiêm sửng sốt, mặt không biến sắc.

“Ba ngày nữa chính là lễ tình nhân, Vinh tổng.”

???

Cái gì?

Anh nói lớn hơn đi, mấy ngày???

Vinh Tình hoảng hốt.

Tại sao anh lại không biết ba ngày nữa chính là lễ tình nhân???

Hà Khiêm bình tĩnh lấy điện thoại ra, đưa cho Vinh Tình xem lại ngày tháng.

Vinh Tình liếc mắt nhìn rồi trầm mặc.

Cái này không trách anh được!

Làm sao một người độc thân mấy chục năm hơn nữa xưa giờ đều chưa từng tổ chức lễ tình nhân như anh có thể biết lễ tình nhân lại đến sớm như thế???

Hà Khiêm đứng bên cạnh cẩn thận nhắc nhở.

“Vinh tổng, có cần đặt hoa cùng nhà hàng từ bây giờ không, còn có khách sạn nữa?”

Ba thứ dùng cho lễ tình nhân, có lẽ đến lúc nên đưa Vinh tổng dùng rồi nhỉ?

Vẻ mặt Vinh Tình từ từ cứng lại.

Anh mở mắt nhìn Hà Khiêm chằm chằm.

Anh, anh hết chuyện để nói rồi hả?

Nếu papa có thể abc được!

Papa còn quên lễ tình nhân là ngày nào à!

Không phải là bởi vì không thể abc nên papa mới không nhớ được sao!

Anh còn hỏi papa có cần đặt khách sạn không?

Đặt trước làm gì? Cùng chó săn nhỏ uống coca cola rồi kéo rèm cửa sổ để Chơi! Game! À!

…., xong.

Hà Khiêm hồi hộp trong lòng, lần này vậy mà nịnh bợ sai chỗ rồi.

Nhưng mà nhìn phản ứng này của Vinh tổng….

Chậc, cậu Lâm đúng là quá vô dụng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi