Thẩm Niệm cắn răng: "Cảm ơn anh khen em xinh đẹp như hoa." Tên khốn nhà anh cho rằng cô não cá vàng à, trí nhớ bảy giây sao?
Cố Thừa Dịch: "..."
Chuyển mắt nhìn một thùng đầy kẹo, anh nói: "Ăn ít thôi, không là bị sâu răng đó."
Thẩm · ba tuổi · Niệm ôm một thùng đầy kẹo đi lên lầu, đi hết cầu thang chuẩn bị quẹo vào phòng ở lầu hai, đột nhiên cô quay đầu lại cười tươi nói: "Cố Thừa Dịch, mấy ngày nay em sẽ ngủ trong phòng cho khách."
Nói xong, bóng dáng biến mất ở lầu hai, không cho bất luận cơ hội giải thích nào.
Cố Thừa Dịch: Tươi cười dần biến mất.
Ngày đầu tiên ở chung sau khi xác định mối quan hệ, thế nhưng mọi chuyện lại như thế này sao?
Quên đi, chờ lát nữa giải quyết.
Anh nhớ đến một việc quan trọng hơn, cần phải điều tra gấp.
Cố Thừa Dịch: 【 Giúp tôi làm một việc.
】
Điền trợ lý: 【 Là.
】
Cố Thừa Dịch: 【 Điều tra chín năm qua Thẩm Niệm ở nước ngoài đã xảy ra những chuyện gì.
】
Điền trợ lý: 【 Được! 】
Buổi tối, Cố Thừa Dịch nửa nằm nửa ngồi ở trên giường, nhìn Thẩm Niệm mặc áo ngủ đi tới đi lui, lúc thì sắp xếp lại mỹ phẩm dưỡng da, lúc thu dọn đồ trang điểm.
"Em không mệt sao?"
Thẩm Niệm thu dọn một ít đồ cần dùng mang qua phòng ngủ cho khách, số lượng cũng không nhiều: "Không mệt."
Cố Thừa Dịch: "Dọn qua dọn lại, không thấy phiền phức sao?"
"Đương nhiên không." Nghe ra ý tứ trong lời anh nói, Thẩm Niệm tươi cười hết mức xán lạn, dỗ dành một chút cũng không vậy mà muốn cô nguôi giận sao? Nằm mơ đi!
"Em thích ở một mình, thích ngủ một mình!"
Hoàn toàn không cần lo lắng sẽ bị người khác nhìn thấy mấy tư thế ngủ kỳ cục, thật là tốt quá đi!
"Hửm.." Âm vang lên kéo dài, Cố Thừa Dịch không tin tưởng: "Em ngủ với anh cũng hơn một tuầ n, bây giờ lại nói.." Cái đó có phải chậm quá không?
Còn chưa nói hết câu Thẩm Niệm đã đoán trước được anh sẽ nói cái gì, cô trợn mắt tức giận nhìn, Cố Thừa Dịch yên lặng dừng nói.
Cố tổng tài không nói nữa, nhu cầu sinh tồn là tất yếu.
"Em muốn giải thích rõ ràng một chút: Hai chúng ta cùng lắm là nằm trên giường ngủ chung một tuần, cái gì cũng không có, anh đừng có nói giống như có cái gì đó.." Thẩm Niệm quay đầu, không hề nói tiếp.
Cô vẫn là một thiếu nữ thuần khiết đó, nhiều, nhiều nhất chỉ là cùng với bạn trai mới đụng chạm vài lần, chuyện gì kia là không có khả năng!
Cố Thừa Dịch không thể hiện ý kiến gì, đây chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
"Cần anh giúp gì không?"
"..
Anh không bận sao."
"Không bận."
"Vậy đến đây đi."
Dưới sự trợ giúp nhiệt tình của Cố Thừa Dịch, Thẩm Niệm rất nhanh chuyển xong quần áo, mỹ phẩm dưỡng da và đồ trang điểm, từ phòng ở cuối hành lang lầu hai dọn tới phòng ngay cầu thang.
Sau khi dọn dẹp sắp xếp lại xong, Thẩm Niệm nhìn toàn phòng đã bố trí ổn thỏa, hài lòng gật đầu.
"Cảm ơn anh."
"Không cần khách khí." Cố Thừa Dịch thuận thế ngồi xuống mép giường, xốc chăn lên, nằm trên giường.
Thẩm Niệm ngốc: "Anh làm gì vậy?"
Cố Thừa Dịch ném qua một ánh mắt "Em nhìn mà không hiểu à?", vỗ vỗ chỗ trống trên giường: "Không còn sớm, ngày mai còn phải đi làm nữa, phải đi ngủ sớm một chút."
Thẩm Niệm: "..
Phòng của anh ở bên kia mà."
Đối với câu nói của cô, người nào đó trả lời bằng cách trực tiếp tắt đèn trong phòng đi, chỉ để lại ánh đèn mỏng manh đầu giường.
"Sao còn chưa lên, anh chuẩn bị tắt đèn này luôn đó."
Thẩm Niệm hít sâu một hơi, nghẹn khuất mà nằm lên giường, hai chân mới vừa đặt lên giường, Cố Thừa Dịch liền kéo theo chăn tự động lăn lại gần, ôm lấy cô.
"Ngủ."
Thẩm Niệm: "..."
Sớm biết anh sẽ sử dụng chiêu này, thì cô đâu cần ngây ngốc mà lăn lộn chính mình chứ?
Còn nói "Anh không xin lỗi vậy em sẽ giận luôn cho anh coi", ai ngờ uy hiếp chỉ duy trì chưa đến hai tiếng, liền tuyên bố kết thúc.
Uy nghiêm của bạn gái đâu, kết quả cuối cùng chẳng qua là hai người đổi phòng ngủ, còn đổi cái giường nhỏ hơn nữa chứ.
Trước kia giám đốc Thẩm hàng năm đều ở phòng trọ, chủ yếu là ngủ giường đơn 1 mét 2, cảm thấy ngủ vẫn khá tốt.
Đổi thành giường 1 mét 5 của nguyên chủ, rộng hơn nữa, có thể lăn hai ba vòng.
Cho đến khi ngủ trên cái giường to khoa trương kia của Cố Thừa Dịch, hiện tại quay về nằm trên giường lớn 1 mét 8 lại thấy bình thường, chuyện đáng xấu hổ nhất là cô cảm thấy cái giường này nhỏ.
Thật đúng là sa đọa!
Bị Cố Thừa Dịch ôm chặt, Thẩm Niệm đang co đầu rút cổ ở mép giường tức giận giơ tay, "Bang" trên mông một cái tát trừng phạt.
Cố Thừa Dịch lập tức mở mắt, trong mắt xẹt qua một tia không thể tin được, anh không thể nghĩ ra, tại sao người nào đó mới nhậm chức bạn gái ngày đầu tiên liền dám đối xử với anh như vậy!
"Thẩm! Niệm!"
Thẩm Niệm đắc ý cười: "Sao không kêu em là Thẩm ba tuổi nữa."
Trần trụi uy hiếp cùng cười nhạo: Cố tổng tài, ngài đây là muốn so đo cùng một đứa bé ba tuổi sao?
Cố Thừa Dịch: "..."
Thật lâu sau, trong cổ họng người đàn ông tràn ra một tiếng mang ý vị không rõ "A..".
Cô cho rằng tự thừa nhận mình là Thẩm ba tuổi, thì anh không thể bắt nạt lại cô như thế nào sao?
Xin lỗi, cô ba tuổi, vậy anh cũng ba tuổi.
Ai đâu người lớn lại đi so đo với con nít, cho nên nếu không cẩn thận làm chút chuyện không quá đáng, cũng chỉ có thể..
Coi như tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, cười một cái liền cho qua.
Cố ba tuổi gậy ông đập lưng ông.
Hai người bạn nhỏ ba tuổi ở trên giường đánh nhau, ngươi đánh ta một cái, ta cào ngươi một cái, ầm ĩ đến quên luôn thời gian ngủ mà hồn nhiên không biết.
Ngày hôm sau, Thôi trợ lý đến sớm đón hai người đi làm, ngoài ý muốn nhìn thấy Cố Thừa Dịch tinh thần tràn đầy, mà Trầm Niệm trạng thái như bị bài âm bổ dương quá nhiều, không có tinh thần.
Thôi trợ lý: Cố tổng uy vũ!
Maybach như cũ ngừng ở vị trí cách xa cửa công ty khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh một đoạn, sau khi dừng lại Thôi trợ lý liền vòng qua phía trước xe rồi mở cửa, mới vừa mở cửa liền nghe được Cố Thừa Dịch nhìn Thẩm Niệm sắp sửa xuống xe nói: "Nhớ đem đơn xin từ chức nộp đấy."
Thẩm Niệm: "..
Được." Chữ được phát ra cực nhỏ, rất không tình nguyện.
Chờ Thẩm Niệm đi rồi, Thôi trợ lý trở về trên xe, còn muốn hỏi là chuyện như thế nào, thì nghe Cố Thừa Dịch nói: "Sắp xếp thêm một vị trí trợ lý cho cô ấy."
Nháy mắt Thôi trợ lý đã hiểu, đây là muốn đem người đặt ở bên cạnh mình để cẩn thận trông coi đây mà.
"Cho Thẩm tiểu thư đảm nhiệm chức trợ lý sinh hoạt có được không?"
Trợ lý sinh hoạt, nói thì dễ nghe, kỳ thật chính là phụ trách hết thảy việc vặt vãnh trong sinh hoạt của Cố Thừa Dịch, không có gì khó khăn, chỉ có cái tên chức vụ mà thôi, sau này hai người có thể càng thuận lý thành chương mà ở công ty tiếp xúc.
Vạn nhất có nhịn không được phát sinh tình huống, tổng tài cùng trợ lý đơn độc ở chung trong văn phòng tổng tài một hai tiếng, cũng có thể lý giải thành "Đang làm việc".
Thôi trợ lý tự nhận đưa ra kiến nghị phi thường hoàn hảo, đã suy xét đến mặt mũi hai người, lại còn suy xét đến nhu cầu sinh lý của hai người.
Nhưng, Cố Thừa Dịch cự tuyệt, "Để cho cô ấy làm việc."
Thôi trợ lý: "Hả?" Không phải muốn đem người đặt ở bên mình để hảo hảo yêu thương, trình diễn văn phòng play sao?
Thật ra Cố Thừa Dịch với Thẩm Niệm cái gì cũng đều không làm, chỉ đơn thuần muốn giữ cô bên cạnh mình, bất quá nếu anh là dám làm như vậy thật, Thẩm Niệm thế nào cũng cào chết anh cho coi.
Tối hôm qua người nào đó hóa thân thành mèo ở trên người anh lưu lại dấu vết..
Ánh mắt người đàn ông tối sầm lại, lần sau cô còn dám làm như vậy, sẽ không chỉ giáo huấn vài cái trên mông mà đơn giản kết thúc.
Khoa học kỹ thuật Thiên Cảnh.
Thẩm Niệm to gan cất giấu đơn xin từ chức trong túi, quyết định bằng mặt không bằng lòng, tới công ty nghiêm túc làm việc.
Từ chức là cái gì? Cô không nghe ai nói hết.
Chỉ một lát sau, Đinh Hạ Vân đến.
Thấy Thẩm Niệm ngồi ở bàn làm việc, lập tức chạy nhanh kéo ghế tiến đến bên người nói nhỏ: "Chị Niệm, cảm ơn chị hôm qua giúp em nha."
"Không cần khách khí."
"Trước kia đối với việc coi mắt em khá có thành kiến, cảm thấy đều là mấy người không có năng lực tự mình tìm được đối tượng nên mới đi coi mắt, không nghĩ tới người mà mẹ em giới thiệu cũng không tệ lắm, tạm thời hai chúng em sẽ thử qua lại coi như thế nào."
"Cũng tốt."
Hàn huyên hai câu về đối tượng coi mắt, Đinh Hạ Vân hạ giọng hỏi: "Chị Niệm, chị còn ở chỗ kia sao?"
"Ừm." Đinh Hạ Vân nhỏ giọng hỏi tới, Thẩm Niệm trả lời lại cũng nhỏ giọng, "Ngày hôm qua anh ấy ép chị phải trả lại nhà ở, dọn tới nhà anh ấy, cho nên lần sau em đừng tới nhà thuê kia tìm chị nha."
"Gì?" Đinh Hạ Vân có chút lo lắng, "Anh ta có phải quá bá đạo hay không, trực tiếp muốn chị phải làm theo anh ta, không cho lý do, không cho nguyên nhân, đúng là thẳng nam sắt thép thật là đáng ghét mà."
Ngoài ý muốn không một cái phù hợp.
Lúc ấy ở quán cà phê mới vừa xuyên sách qua, lần đầu nhìn thấy Cố Thừa Dịch thật sự là người lạnh lùng không nói nhiều, cả người khí chất lão đại, không dám chọc.
Sau này ở chung nhận thức cảm thấy còn khá tốt, ngày hôm qua sau khi xác nhận yêu đương, cô thậm chí dám phát giận với anh, còn đánh lên mông anh nữa.
Chỉ là lúc sau bị đánh lại, còn bị anh trả thù đè ra hôn rất nhiều lần.
Thẩm Niệm: "Không có, anh ấy đối xử với chị khá tốt, em không cần lo lắng cho chị."
Lúc này, Nhạc Điền khoan thai tới muộn, Đinh Hạ Vân tự nhiên mà câm miệng, ba người bắt đầu một ngày làm việc bận rộn.
Tập đoàn Cố Thị.
Hội nghị buổi sáng trôi qua, đột nhiên xuất hiện yêu cầu Cố Thừa Dịch đi công tác, tự mình đi giải quyết công việc.
Địa điểm là ở nước Đức.
Đem mọi chuyện an bài xong, Cố Thừa Dịch trở lại văn phòng, anh nhớ tới sáng giờ còn chưa dặn dò với Thẩm Niệm, liền gọi điện thoại cho cô.
"Thẩm Niệm, buổi tối nay anh phải đi công tác, đi Đức."
Nghe vậy, giám đốc Thẩm hoàn toàn không có cảm giác cô đơn, buồn bã khi nghe tin bạn trai mới nhậm chức ngày mai phải đi công tác ở bên kia địa cầukết giao ngày hôm sau bạn trai liền phải đi địa cầu, mà là cao hứng, thật sự cao hứng.
"Vậy cái kia, em tạm thời không.." Từ chức nha.
Trực giác nếu nói ra lời này sẽ bị cự tuyệt, Thẩm Niệm liền âm thầm thu hồi lời nói trong miệng, lập tức sửa lại: "Anh đi đi."
"Sao?" Cố Thừa Dịch nheo lại mắt.
"Em sẽ về nhà của em.."
"Căn nhà thuê kia ngày hôm qua Thôi trợ lý đã trả rồi, em còn về nhà nào nữa?"
"..."
Thôi trợ lý hiệu suất thật nhanh gọn, không hổ là trợ thủ đắc lực bên người của nam chính!
Thẩm Niệm chỉ là thuận miệng nói, nhằm che giấu chính mình thiếu chút nữa nói sai nói, "Vậy, anh đi đường cẩn thận."
Cố Thừa Dịch ánh mắt dừng ở thùng rác bên cạnh bàn làm việc, cách đây không lâu anh mới vừa ném nhẫn có khắc tên hai người bọn họ.
"Em có muốn cái gì không? Anh đi công tác mang về cho em."
"..."
Vấn đề quen thuộc, hương vị quen thuộc.
Nam chính thật sự là tên ngốc nghếch nhiều tiền mà, mỗi ngày thay đổi đủ biện pháp để tiêu tiền, nhưng cũng chính là tiền của anh nên mới tiêu bừa bãi như vậy, "Anh mua cái gì cũng được."
Cố Thừa Dịch tự động bổ não câu tiếp theo: Em đều thích.
Bởi vì đi công tác đột xuất tâm tình anh không tốt, nháy mắt mà trở nên tốt không ít: "Được."
Trong nháy mắt lúc cúp điện thoại kia, Thẩm Niệm có cái ý nghĩ quỷ dị: Gia hỏa này sẽ không ỷ vào có tiền, lại không biết mua cái gì, thật sự tùy tiện mua, mua một đống lớn trở về chứ?
Hẳn là sẽ không..
đi, ha ha ha.
Ngay lúc tan làm, Thẩm Niệm đi ra khỏi công ty đang chuẩn bị gọi xe taxi, ngẩng đầu liền nhìn thấy chiếc xe Maybach quen thuộc ngừng ở cách đó không xa.
Cô chạy tới, liếc nhìn trên xe, nhìn thấy cái người nói buổi tối phải đi công tác đang ngồi ở ghế sau: "Không phải anh nói đi công tác sao? Như thế nào còn không đi chuẩn bị?"
"Đưa em về nhà trước." Cố Thừa Dịch khép lại notebook đang dùng khi Thẩm Niệm lên xe, "Lần này đi công tác nhiều nhất là một tuần trở về, biệt thự bên kia không thể gọi xe, anh sẽ để Thôi trợ lý mỗi ngày đến chở em đi làm."
Thẩm Niệm muốn hỏi "Anh không dẫn theo Thôi trợ lý đi công tác sao?", Cố Thừa Dịch bắt được tay cô, "Nộp đơn xin từ chức rồi sao?"
Thẩm Niệm: "!"
* * *.