XUYÊN THÀNH CON DÂU NUÔI TỪ BÉ CỦA NAM CHỦ TRONG TRUYỆN KHOA CỬ



Buổi tối phải ngâm đậu nành trước, đợi sáng mai là có thể dùng, giò heo rửa sạch sẽ rồi chặt làm bốn, nấu đến khi nước bớt máu thừa thì cho hành, gừng, tỏi và một ít nước tương vào, đợi đến khi gần chín thì cho thêm đậu nành vào, phải đảm bảo hầm đến mềm nhưng không quá nát.

Một cân thịt thì để làm bánh nhân thịt cùng với rau hẹ, trong nhà có rau hẹ non mới mọc ra, là do Chu thị đã sớm trồng trước đó, một cân thịt băm nhuyễn, sau đó xào bốn cái trứng gà bỏ vào, rau hẹ nhiều nhất, cũng tươi ngon nhất, ướp với muối và nước tương, sau đó cho dầu vào chảo rồi chiên lên , đảm bảo da chín vàng đều là xong.

Chắc chắn sẽ ăn rất ngon.

Cố Tiêu đã muốn nhanh chóng đến ngày mai, cô về phòng mài tiếp cán quạt, cô muốn tranh thủ ngày nào đó đi lên núi tìm tre, nếu có giấy mới, quạt khẳng định có thể bán ra với giá cao hơn.


Nhà họ Thẩm gia bỏ ra năm mươi lượng bạc để mua Cố Tiểu, chỉ cần cô chậm rãi tích góp, khẳng định có thể góp đủ.

Hôm sau trời vừa sáng mọi người đã ra đồng làm việc, bận rộn hai canh giờ, vừa đến giờ Tỵ Cố Tiêu liền cùng Chu thị về nhà, cô cắt rau hẹ múc bột mì lấy trứng gà, Chu thị vài lần muốn nói gì đó với cô,nhưng đều cố gắng nhịn xuống.

Vốn dĩ bốn cái trứng gà đã được phân chia xong rồi, nhưng làm như vậy một người có thể ăn được mấy miếng chứ, một cân thịt ăn một lần đã hết coi như xong, còn phải dùng dầu để chiên bánh, trong nhà làm gì có nhiều dầu như vậy chứ.

Cố Tiêu: “Nương, người cứ để con làm đi mà, con dùng dầu rất tiết kiệm, sẽ dùng không nhiều đâu.

”Chu thị mới không tin những lời này, bà xụ mặt ngồi ở một bên, “Con làm nhiều như vậy, mọi người đều ăn sao?”Gạo và mì trong nhà đều do Chu thị quản, có thứ gì tốt cũng là Chu thị làm chủ phân chia, giống như trứng gà thì tiểu nhi tử tôn tử có, Lý thị đang mang thai cũng có, nhưng cháu gái nhi tử con dâu thì không có phần.

Lần trước có thể chia cho Cố Tiêu hai miếng thịt, là bà đã phá lệ rồi.

Cố Tiêu nói: “Nếu không đủ ăn lại nướng thêm bánh bột ngô, con chỉ lo cho cha mẹ tướng công có thể ăn ngon, những người khác con mới mặc kệ.


”Chu thị ừ một tiếng, “Tam Lang ở thư viện rất vất vả, làm khó con luôn suy nghĩ cho nó.

”Cố Tiêu đang nhóm lửa, cô cũng không ngẩng đầu lên chỉ hé miệng nói, “Tam Lang là tướng công của con, con không nghĩ cho huynh ấy thì nghĩ cho ai? Con chỉ hy vọng nương ở nhà có thể ăn ngon uống tốt, như vậy Tam Lang ở thư viện cũng không cần lo lắng, cũng không cần phiền não gì,vậy mới có thể chuyên tâm đọc sách.

”Những lời này đã nói trúng tim của Chu thị, bà biết Tam Lang luôn nhớ mong người trong nhà, tiểu nhi tử hiếu thuận Cố Tiêu lại tri kỷ, bà nghiêng về một chút cũng không có gì.

Dịch giả: Hoa Hoa HạChu thị: “Nương sẽ không để Tam Lang lo lắng, con cũng không cần trợ cấp cho nó nhiều như vậy.

”Ở trong mắt Chu thị, Cố Tiêu kiếm được tiền hoặc là bỏ vào túi tiền trong đông phòng, hoặc là mua thịt cho cả nhà, hoặc là mua đồ ăn cho Thẩm Hi Hòa, trên đường không phải có bán bánh nướng nhân thịt sao, nói không chừng đã mua cho nó vài lần rồi.

Tay Cố Tiêu đang nhóm lửa dừng lại một chút, trợ cấp cho Thẩm Hi Hòa?Thẩm Hi Hòa?Cái bộ mặt lạnh lùng kia của Thẩm Hi Hòa, cô đến đó hắn nói cũng không nói được hai câu, đầu cô bị lừa đá mới có thể trợ cấp cho hắn, có tiền không tích góp, không ăn thịt,chỉ có ngốc tử mới có thể cho hắn.

Cố Tiêu nói: “Nương, người yên tâm đi, con không có mua đồ cho Tam Lang.

”Chu thị chỉ nghĩ Cố Tiêu ngoài miệng nói vậy nhưng hành động lại khác, ngày hôm qua bà đã thấy mấy tờ giấy kia, mấy cái đó không phải viết chữ mới dùng sao, “Con biết thì tốt.


”Nếu Cố Tiêu biết trong lòng Chu thị đang nghĩ gì, nhất định sẽ vội vàng đem giấy giấu đi trước khi Thẩm Hi Hòa trở về.

Cố Tiêu cúi xuống nấu cơm, nồi đã sủi bọt, trong nồi đều là tiếng dầu kêu xèo xèo, trong phòng bếp đều là mùi thơm, Chu thị phát hiện Cố Tiêu nấu cơm thật sự rất thơm,nhưng dầu cũng dùng đặc biệt nhiều.

Giò heo đã hầm xong, trước tiên Cố Tiêu vớt ra nửa cái giò heo, lại múc một muỗng lớn đậu nành, “Nương, người nếm thử xem giò heo đã nhừ hay chưa.

”Bỏ ít xì dầu, cho nên nước hầm chỉ có một màu nâu nhạt, nửa cái giò heo, thịt bên trên run rẩy, đậu nành ánh lên màu của mỡ, có hạt đậu đã nứt thành hai nửa.

Chu thị ngoảnh mặt đi, “Ta không thích ăn cái này.

”Cố Tiêu nói: “Nương người nếm thử tay nghề của con đi mà, cái này chắc đã nhừ, con cũng đã múc ra cho nương rồi, người ăn thử một miếng đi……”.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi