XUYÊN THÀNH PHU NHÂN NHÀ GIÀU


Chương 33-5: Chu Đồng
 
Editor: Bonnie
 
Mọi người ngồi trong xe đợi một lúc, nói với Ôn Phỉ Phỉ vài câu thì cô ấy đã vội vàng đi đóng một cảnh, Tả Minh Nhiên mở một trò chơi để giết thời gian, khi lần nữa quay lại giao diện, cô nhích người sát lại cửa sổ thì cửa xe đột nhiên bị người ta gõ hai tiếng.

 
Paparazzi ngồi chờ đều có đạo đức nghề nghiệp, tuyệt đối sẽ không quấy rầy lúc này, Tả Minh Nhiên và Thời Song Hạ nhìn nhau một cái rồi hạ cửa xe xuống một chút.
 
Người đến là một nam một nữ, mặc đồng phục, trên cổ đeo thẻ công tác, nhìn qua như là nhân viên của bữa tiệc.
 
Tả Minh Nhiên ngồi trong xe hỏi: "Có gì không ạ?"
 
Người đàn ông ở trước nhìn vào trong xe, cười khì khì nói: "Cô Tả, chúng tôi đến tìm anh Yến."
 
"Yến Vân Dương?" Tả Minh Nhiên đưa mắt nhìn về phía đối diện mình, "Tìm được anh rồi."
 

Ông lớn từ xa đến tìm người, Tả Minh Nhiên dứt khoát ngồi bên cạnh chơi điện thoại, vừa nghiêng đầu nghe bọn họ nói gì. Nhân viên công tác thấy dáng vẻ hăng hái của cô, trong tháng mười hai giá rét mà mồ hôi lạnh lại tuôn ra.
 
"Anh Yến, Phạm tổng của chúng tôi mời ngài vào bàn, đi lối VIP sẽ không có phóng viên."
 

Lời này quả thật là thiếu tự tin, dù sao mọi người đều biết, Yến Vân Dương là chồng của Tả Minh Nhiên, cho dù có dắt cô đi trên thảm đỏ cũng chính là danh chính ngôn thuận, con đường có thể tránh phóng viên đâu phải người khác không biết, hết lần này đến lần khác lại tránh ở chỗ này, có ý gì không cần nói cũng biết, cần gì bọn họ đặc biệt đi một chuyến.
 
Nhớ tới một màn vừa thấy trong bữa tiệc, nhân viên công tác dùng ánh mắt đau lòng nhìn Tả Minh Nhiên dường như không biết gì cả.
 
Nhìn đi, đây là cô minh tinh đang nổi, gả vào hào môn đã khổ thế này, nếu đổi thành người thường không biết sẽ bị tha mài đến độ nào nữa.
 
Tả Minh Nhiên không hiểu sao lại nhận được sự quan tâm: “?”
 
Ván game đã kết thúc, cô cô để điện thoại di động xuống, nghe bọn họ nói chuyện với nhau.
 
Nhân viên công tác vốn đang lo lắng thấy động tác của cô thì sợ hãi nuốt nước miếng, “Anh Yến, anh có muốn đi trước với chúng tôi hay không ạ?”
 
Yến Vân Dương không cần nghĩ cũng biết là ai muốn gọi anh qua đó, từ sau khi anh trong sáng ngoài tối từ chối Phạm Chân Chân vài lần, dường như cô ta hiểu được gì đó nên im lặng được một khoảng thời gian, đúng lúc gần đây anh bận rộn phải đi thường xuyên công tác không có ở thành phố B nên đã quên bén chuyện này.
 
Chưa cần kể đến anh có suy nghĩ gì với Phạm Chân Chân, hiện tại anh là người đã kết hôn rồi, về tình về lý đều không nên có mối quan hệ mập mờ nào với cô gái khác, nếu không phải vì người cha kia của anh yêu cầu mãnh liệt thì anh cũng sẽ không tham gia.
 
Nhìn Tả Minh Nhiên đối diện chống cằm vui thích xem diễn. Yến Vân Dương thản nhiên nói: "Không cần, tự tôi có sắp xếp.”
 
Người đàn ông muốn nói gì đó nhưng cô gái phía sau anh ta lại kéo tay áo anh ta lại, nhìn vào trong xe cười nói: “Nếu anh Yến đã có sắp xếp, chúng tôi sẽ không quấy rầy nữa ạ.”
 
Nói xong, cô gái kia lôi người đàn ông đó rời đi.
 
Đợi hai người đi ra xa, người đàn ông quay đầu lại nhìn vào chiếc xe của Tả Minh Nhiên, giọng điệu khó chịu hỏi: “Chu Đồng cô kéo tôi làm gì? Không mời được người, một lát nữa sẽ ăn chửi đó.”

 
Cô gái tên Chu Đồng khoanh tay lại, nhìn người đàn ông cười lạnh, “Anh thật sự cho rằng chỉ cần hai chúng ta thì có thể kéo người đi sao? Một mình cô tiểu thư kia tình nguyện, lại bắt chúng ta ra làm vật hi sinh.”
 
Người đàn ông tức giận: “Bây giờ thì hay rồi, vật hi sinh cũng đã làm mà việc vẫn không thành.”
 
Chu Đồng không thấy sao cả, khoát tay, “Thôi, chờ một lát tôi sẽ đi giải thích, anh đi ra trước xem cần chuẩn bị gì không.”
 
Có người tình nguyện lãnh đạn, người đàn ông cầu còn không được, dặn dò hai ba câu xong vội vàng bỏ chạy, để một mình Chu Đồng lại bãi đỗ xe.
 
Xung quanh vắng lặng, cuối cùng Chu Đồng không che giấu được sự kích động trong lòng mình, lấy điện thoại di động trong túi ra, gõ nhanh mấy chữ gởi vào trong nhóm.
 
“A a a a a a a tôi đã gặp được bảo bối Nhiên Nhiên rồi, đẹp quá đi mất hu hu hu.”
 
Người trong nhóm không nhiều lắm, đa số đều là fan lâu năm của Tả Minh Nhiên, bình thường nói chuyện tán dóc vô cùng náo nhiệt, một giờ trước Tả Minh Nhiên đăng Weibo, không ít người vẫn còn bị kẹt trong cơn sóng ngọt ngào đó, nghe Chu Đồng gào khóc thì không kịp phản ứng.
 
“Vợ của tôi đẹp là chuyện cần chứng minh nữa sao? Kéo ra ngoài chém!”
 
“Chẳng lẽ trọng điểm không phải là gặp được người thật sao? Thảm đỏ đã bắt đầu rồi hả?”
 
“Chưa đâu, nói cho mọi người một bí mật, tôi là nhân viên phục vụ của khách sạn lần này đó.”

 
“!!!”
 
“Cái gì??? Vậy mà cô lại giấu chúng tôi lâu như vậy! Nộp mạng đi!”
 

 
Trong nhóm rối loạn một trận, một lúc sau mọi người mới yên tĩnh, Chu Đồng nói một chút những vấn đề có thể nói, cuối cùng chốt lại: “Dù sao hiện tại tôi là fan của Nhiên Nhiên và Yến tổng, có bao nhiêu ngôi sao gả vào nhà giàu có thể cùng chồng đi thảm đỏ chứ.”
 
“Cô cũng thật là, biết tự đút đường cho bản thân quá đó.”
 
Tuy nói như vậy, nhưng cũng không phải không có đạo lý. Bọn họ là nhóm fan lâu năm đã từng chứng kiến đám cưới thế kỷ hoành tráng, cũng đã thấy có nhiều người không xem trọng đám cưới này, ngay cả bọn họ đôi khi cũng nghi ngờ không biết có phải giống trên mạng nói hay không, nhất là sau khi kết hôn một năm Tả Minh Nhiên và Yến Vân Dương đều không hề xuất hiện chung trong một bức ảnh nào, lại càng tăng thêm độ tin cậy cho tin tức, thế nên fan hâm mộ luôn bị hạ gục trong các trận tranh cãi.
 
Đến bây giờ, cuối cùng bọn họ cũng đã có thể quang minh chính đại đứng ra công bố CP nhà mình, đã có giấy chứng nhận quốc gia, không nhận không lấy tiền! 
  
 


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi