[XUYÊN THƯ] ĂN MẬT



Nếu được 110 vote mình sẽ lên cả 2 chương 18 và 19 cùng lúc để cảm ơn mọi người ạ????????????
CHƯƠNG 17
- ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trận mưa này vốn dĩ chỉ là mưa rào có sấm chớp, ai biết mưa rơi lại rơi, trời càng lúc càng âm trầm, thế mà vẫn luôn mưa cho đến quá nửa đêm cũng chưa dừng lại.

Cuối tháng tư, mưa thế nhưng có chút lạnh, là thời tiết thích hợp hảo.

Chu Hải Quyền trong lòng nóng nảy, dẫn tới đã qua thời gian anh đi ngủ thường ngày cũng chưa ngủ.

Anh là người ăn uống làm việc nghỉ ngơi đều vô cùng có quy luật, cho nên đột nhiên không ngủ được, người liền có chút bực bội.

Kỳ thật anh rất ngạc nhiên, nam nhân cũng có thể cùng hòn đá nhỏ giống nhau*, cảm giác như là thấy được một mảnh đại lục mới, thật sự mới lạ.

Bất quá cái này đương nhiên không phải nguyên nhân chủ yếu anh bực bội, nguyên nhân chủ yếu anh bực bội là vào lúc cơm chiều hôm nay, Chu Hải Vinh lại nhắc tới chuyện muốn kết hôn.

Lúc vừa nghe được anh nhìn thử Tiếu Dao, lại thấy Tiếu Dao rũ đầu tự cố ăn cơm của mình, giống như căn bản không có một chút quan hệ nào với cậu.

Nhưng không cần nghĩ cũng biết, đầu đuôi chuyện này làm sao thiếu được sự mê hoặc của Tiếu Dao.

Anh đối với người một lòng một dạ phải gả vào hào môn đều có lòng phòng bị, thêm nữa là không thích.

Hôn nhân đại sự, theo lý nên thận trọng, hai người quen biết còn chưa đến hai tháng, nói kết hôn, thật sự còn sớm.


Vạn nhất kết hôn lại không hợp, lại ly, thật sự thương gân động cốt.

Hai người đều còn chưa hiểu biết lẫn nhau, Chu Hải Vinh liền muốn kết hôn, trong chuyện này sắc dụ hoặc hiển nhiên vượt qua cảm tình, em trai của mình, hắn vẫn là hiểu biết.

Tiếu Dao này? Đàn ông vừa quen biết, liền vội vã phải gả chongười đó, trong đó có bao nhiêu phần chân ái, cũng thật sự đủ cân nhắc.

Nếu Chu Hải Vinh hai bàn tay trắng, cậu sẽ còn đi theo hắn sao?
Nghĩ đến đây, anh liền nhớ đến ngày đầu tiên Tiếu Dao vào Chu gia đại trạch, hồng mắt nói: “Cùng.”
Anh lúc ấy kỳ thật nhìn ra được giả dối sau nước mắt của Tiếu Dao, hơn nữa nói thật ra, trong hai người rõ ràng tình cảm của em trai anh càng nhiều hơn một chút, có đôi khi anh cảm thấy Tiếu Dao như là người ngoài cuộc, đang phối hợp Chu Hải Vinh diễn kịch.

Người hát tuồng, đại khái đều rất khó nhìn thấu chân tình của bọn họ đi?
Tiếu Dao nằm ở trên giường, nghe thấy giọt mưa gõ lá cây Tử và cửa sổ ở bên ngoài, vẫn luôn vang lạch cạch lạch cạch.

Cậu thực sự thích ngày mưa, cảm thấy ngày mưa ngủ thoải mái.

Bất quá hôm nay tâm tư của cậu không ở chỗ trời mưa, mà là vẫn luôn rối rắm, có cần sự sờ ngực mình hai lần hay không.

Theo lý thuyết cậu là một thẳng nam, mấy chuyện đó chỉ có thể làm với phụ nữ, thật sự là cảm thấy rất thẹn.

Chỉ là hôm nay ở trên xe bị Chu Hải Quyền trong lúc vô tình ấn một chút, là thật sự thoải mái.

Đàn ông mà, không phải thích đều thích cảm giác sao.

Huống chi hiện giờ cũng chỉ có chính mình, sờ sờ hính như cũng không có gì ghê gớm.

Chỉ là trong lòng lại có một cảm giác không ổn, cậu sẽ không phải tự sờ soạng, liền biến thành gay đi? Chẳng lẽ thân phận thụ cũng sẽ ảnh hưởng đến xu hướng giới tính của chính cậu?
Tiếu Dao nghiêm túc nghĩ nghĩ, cảm thấy chính mình hình như không đủ thẳng.

Nhưng hình như cũng không cong.

Lúc cậu vừa xuyên qua, vẫn là học sinh mới vừa tham gia thi đại học xong, bọn họ trường học nghiêm tra yêu sớm, cái loại gia đình xuất thân này của cậu, trừ bỏ một lòng một dạ học tập cho tốt, cũng không có tâm tư khác.

Bất quá cẩn thận ngẫm lại tưởng tượng, cậu chơi thân hình như đều là nữ sinh, ngày thường cùng cậu học tập, chính là hàng xóm Tiểu Anh.

Tiểu Anh thường xuyên nói giỡn nói, hai người bọn họ là chị em tốt.

Cậu không xem Tiểu Anh là nữ, Tiểu Anh cũng nói không xem cậu là nam, gia trưởng hai nhà hiểu tận gốc rễ lẫn nhau, cũng chưa bao giờ lo lắng hai người bọn họ sẽ yêu sớm.

Cậu còn chưa gặp qua nơi phồn hoa, liền trực tiếp xuyên qua thành tiểu thụ, tương lai còn phải làm hào môn nam tức.

Không được không được không được, cậu muốn thật là thật thành gay, kia không phải rất có khả năng yêu Chu Hải Vinh?
Đúng vậy, cậu cảm thấy cậu nếu yêu nam nhân, khẳng định yêu chính là Chu Hải Vinh, mà không phải Chu Hải Quyền.


Bởi vì Chu Hải Vinh là nam chủ công《 Hào Môn Nam Tức 》 a, làm nam chủ, người ta tương lai khẳng định là đàn ông tốt hoàn mỹ vô khuyết, có tiền có sắc hàng to xài tốt chuyên nhất thâm tình, quả thực là gay như một người được chọn.

Chu Hải Quyền? Làm ơn, không ở trong phạm vi suy xét.

Chính là Chu Hải Vinh đã có chính quy thụ a, sớm muộn gì cũng vứt bỏ cậu, cậu chẳng lẽ phải thật sự trở thành pháo hôi đau lòng nhảy sông?
NO NO NO!
Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Tiếu Dao thực nghiêm túc mà buộc nút thắt áo ngủ.

Cậu không thể làm gay, bởi vì làm gay liền có khả năng yêu Chu Hải Vinh, nam chủ ở thế giới này khẳng định là người gặp người thích.

Nhưng cậu làm góc nhìn của thượng đế, đã hiểu rõ kết cục của mình cùng Chu Hải Vinh.

Cho dù cậu có làm gay, cũng phải chống đỡ đến lúc tự do!
Bên ngoài mưa giống như lớn hơn nữa một chút, tiếng mưa rơi càng vang.

Tiếu Dao lòng dạ nóng nảy mà lật người, nhìn vầng sáng mông lung ngoài cửa sổ.

Trời mưa, trênsôngchẳng nhìn thấy gì.

Khả năng bởi vì ngủ muộn, ngày hôm sau lên liền xuống chậm một chút, xuống lầu thấy trên bàn cơm bày tô thủy tinh lớn đựng anh đào rất tươi.

“Trịnh đại tỷ đưa qua đây,” dì Vương cười nói, “Bà ấy nói thấy cậu thích ăn, mấy ngày nay lại không thấy cậu đến, liền tự mình đưa lại đây, dì đã trả tiền cho bà ấy rồi.”
“Bao nhiêu tiền, cháu gửi cho dì.” Tiếu Dao nói.

“Mấy thứ này có đáng bao tiền,” dì Vương cười nói, “Cậu không phải thích ăn cái này nhất sao, nhanh ăn thử đi, bà ấy nói sáng sớm mới hái, rất tươi.”
Chu Hải Quyền cũng dậy muộn, lúc Chu Hải Vinh đi vào trong phòng tìm anh, anh mới vừa rửa mặt xong.

Chu Hải Vinh là có việc tìm anh, đụng phải chút chuyện khó, hắn một người mới, quyết định không được, tới nghe một chút ý kiến của anh cả mình.


Hai người hàn huyên một hồi, cùng nhau xuống lầu ăn cơm sáng, liền thấy Tiếu Dao đứng ở đó ăn anh đào.

Chu Hải Vinh cười nói: “Bụng rỗng ăn cái này được chứ?”
Tiếu Dao mặc một chiếc áo phong rất ta, bên ngoài mặc một chiếc áo khoác kẻ ô vuông, chỉ buộc mấy cái nút thắt phía dưới lại: “Mới vừa hái, siêu cấp vô địch mới mẻ, hơn nữa so lần trước càng ngọt, anh nếm thử.”
Chu Hải Vinh đi qua, lại không tự mình lấy, mà là ghé vào trên bàn mở ra miệng.

Tiếu Dao liền đút một quả anh đào cho hắn, hỏi: “Thế nào?”
《 Hào Môn Nam Tức 》 công là trung khuyển công, lời ngon tiếng ngọt nhất sẽ nói: “Không ngọt bằng em.”
Em so với trái cây còn ngọt hơn?!
Chu Hải Quyền cảm thấy em trai này của mình chỉ số thông minh đều giảm xuống, lời âu yếm giả như vậy cũng nói được, hơn nữa cũng quá buồn nôn, nhìn Tiếu Dao, tựa hồ cũng rất hưởng thụ.

…… Cũng là không hiểu hai người bọn họ.

Chu Hải Vinh quay đầu nói: “Anh cả anh nếm thử, thật không tệ.”
Chu Hải Quyền lắc đầu, ngồi xuống ăn cơm sáng.

Tháng tư cùng tháng 5, đúng là mùa anh đào chín.

Có chút nhiều nước sốt anh đào, hương vị ngọt, ăn lên miệng đầy đường, thỏa mãn chính là đầu lưỡi.

Có chút anh đào nhìn như mỹ vị, ăn vào không có hương vị gì, thỏa mãn chính là tâm lý.

Chu Hải Quyền là về sau mới hiểu được đạo lý này..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi