XUYÊN THƯ CHI PHÁO HÔI HÀNH TRÌNH


Phạm Gia Huân theo sự chỉ dẫn của hệ thống, thành công đưa Âu Đình Quan và Nhạc Khương đến trận pháp kia.

Ngoài ý muốn là khi ba người tới nơi không lâu thì Túy Lưu Tinh suốt ngày đối đầu với nguyên chủ cũng xuất hiện, muốn tham gia cùng.
Phạm Gia Huân nhìn về phía hai nam chính, cặp đôi chính cũng nhìn về phía hắn.
Đại thể đệ tử của Huyễn Sơn Tông phần đông đều biết Túy Lưu Tinh luôn tìm cách gây rối cho Lâm Thư.

Nói cho cùng hai người này ở cùng nhau thì kiểu gì Túy Lưu Tinh cũng đâm chọt Lâm Thư trước rồi Lâm Thư sẽ nhẹ nhàng bật lại hoặc đập lại sau; chưa có lần nào ngoại lệ.
Âu Đình Quan làm đệ tử nội môn một thời gian coi như cũng đã hiểu rõ sóng ngầm giữa họ; Nhạc Khương với mấy thập kỷ làm đệ tử nội môn lại càng hiểu rõ mối hiềm khích không biết từ đâu mà có giữa hai người này.

Nhất thời cặp đôi nam chính thấy nhức đầu không thôi.
Nhức đầu thì nhức đầu, họ vẫn cứ phải đứng ra nói rõ ràng tránh hai người lại nhảy bổ vào đấu võ mồm đến võ thực chiến.
"Nơi này là Lâm sư đệ phát hiện ra, bọn ta chỉ đến đây hỗ trợ mà thôi!"
Túy Lưu Tinh nghe vậy, ánh mắt không phục nhìn về Lâm Thư.

Hai vị sư huynh xét về thực lực hay thân phận đều vượt bậc so với Lâm Thư, cơ bản chẳng phải che dấu hay đẩy quả bóng trách nhiệm làm gì.


Chỉ là cơ hội được hai tu giả mạnh hơn hỗ trợ, trong quá trình này còn có thể kết giao chút hoặc là được truyền lại cho chút kinh nghiệm tu luyện lại thuộc về Lâm Thư đáng ghét kia.
Lại nói Lâm Thư hình như sau ba tháng tu vi lại tăng lên rồi, trong khi tu vi bản thân vẫn không có tiến bộ! Rõ ràng xuất phát điểm của y còn cao hơn Lâm Thư, hằng ngày y cũng nỗ lực tu luyện, thiên phú của hai người là như nhau, lẽ ra trình độ của y phải cao hơn Lâm Thư mới phải chứ!
Hệ thống rất có trách nhiệm mà chiếu hết những tâm sự tận đáy lòng của Túy Lưu Tinh lên màn hình cho Phạm Gia Huân xem.

Phạm Gia Huân chỉ có thể cảm thán mạch suy nghĩ của Túy Lưu Tinh đúng là không giống người bình thường tí nào.

Mà Túy Lưu Tinh không thể tăng tiến thực lực cũng là do tâm cảnh chưa kiên định cộng thêm tâm ma đã bắt đầu hình thành, quấy nhiễu y, chỉ là y vẫn luôn không nhận ra.
Hệ thống 10578: "Tôi chiếu lên là để cho cậu thấy người ta làm pháo hôi có trách nhiệm như thế nào chứ không phải để cậu cảm thán hay làm bài văn suy nghĩ của anh/ chị về lối tư duy của Túy Lưu Tinh.

Nhìn người ta đi, diễn trọn mọi khoảnh khắc, còn cậu thì sao? Cướp đất diễn của thụ chính Nhạc Khương thì thôi đi, đã thế lại còn ân ân ái ái với nam phụ ngu xuẩn nữa! Cậu muốn trở thành cặp đôi phụ tồn tại song song với cặp đôi chính hay gì?"
Phạm Gia Huân chưa kịp phản bác thì hệ thống Mười Năm Thất Bát lại chêm thêm một câu: "Đừng có ép tôi phải cưỡng chế điều khiển hành vi của cái cơ thể cậu đang sử dụng"
Phạm Gia Huân hoàn toàn không dám bật lại, thiên ngôn vạn ngữ sắp phun ra lập tức nuốt về không sót một cái gì.
Nghe Âu Đình Quan đã nói vậy, Túy Lưu Tinh cũng không thể lấy tu vi kém nhất trong những người ở đây để đề nghị ở lại giúp đỡ.

Y nghĩ ra một lý do khác, chính là muốn xem mọi người xử lý trận pháp để học hỏi thêm.
Bản thân Túy Lưu Tinh là trận tu, tự nhiên lý do này cũng trở nên đúng lý hợp tình, hoàn toàn không thể bắt bẻ được.

Mấy người ở đây cũng đều là cùng một môn phái với nhau, mối liên hệ này cứ phảng phất nhắc nhở sự tồn tại của tình đồng môn.
Âu Đình Quan và Nhạc Khương lại nhìn về Phạm Gia Huân ý bảo chuyện này do hắn quyết định.

Theo nguyên tác, hắn cũng chấp thuận cho Túy Lưu Tinh ở lại một bên nhìn hai nam chính xử lý trận pháp.

Còn thú canh giữ sớm đã bị khí tràng tu giả nguyên anh của hai người dọa cho cong mông mà chạy từ lâu rồi.
Nhìn một loạt trận pháp chồng chéo đan xen với nhau y như một cục chỉ rối khổng lồ, Phạm Gia Huân muốn choáng váng mặt mày.

Cũng chỉ có thể là nhân vật chính hoặc những người theo trận tu mới có thể hứng thú nổi với cái đám trận pháp chằng chịt này.

Còn nếu bảo Phạm Gia Huân đi phá từng ấy trận pháp thì có một câu rất thích hợp để hình dung hắn: Vạn sự khởi đầu nan, gian nan bắt đầu nản.
Chờ mấy tuần sau, mấy chục trận pháp nhỏ lẻ đã bị cặp đôi chính bóc ra gần hết.

Những pháp trận lớn, rộng, mạnh hơn nằm ở phía bên dưới cũng đã lộ ra.

Ác liệt một cái là những trận pháp này đan xen, chồng chéo, liên kết đủ loại hình với nhau.

Muốn tách thì phải tách toàn bộ, không thể đánh lẻ như trước nữa.
Túy Lưu Tinh bắn ánh mắt mang hàm ý chỉ trích về phía Lâm Thư: "Lâm sư huynh cũng thật biết cách chọn nơi để phá trận!"
Phạm Gia Huân: "Trận pháp khó chứng tỏ bên trong có thứ đáng giá để bảo vệ; huống hồ ta vốn mời hai vị sư huynh đến chứ không có nhờ cậy Túy sư đệ"
Ý là Âu Đình Quan và Nhạc Khương còn chưa tỏ thái độ, một tên đứng bên xem ké học ké như Túy Lưu Tinh xen mồm vào làm cái gì!
Túy Lưu Tinh không thể bật lại được, xét về thực lực cũng không đập lại được.

Y đứng đó phóng ánh mắt không cam tâm nhìn về phía Lâm Thư.
Phạm Gia Huân quay qua hệ thống: "Này người anh em thiện lành, tao nghĩ tao đã hiểu tại sao pháo hôi lại là sự tồn tại khiến người ta ức chế đến sôi gan sôi máu, ngứa gan ngứa lợi rồi"
Người anh em thiện lành Mười Năm Thất Bát: "Cậu hiểu thì hiểu rồi nhưng cậu có thực hành chưa? Có hoàn thành nhiệm vụ chưa?"
Phạm Gia Huân: "Thì quãng thời gian này tao vẫn đứng một bên ngồi chơi xơi nước chờ Âu Đình Quan và Nhạc Khương bóc tách trận pháp đó thây!"
Hệ thống 10578: "Hai nam chính thừa biết sở trường của Lâm Thư không phải pháp trận, cũng thừa biết thực lực của Lâm Thư không có khả năng bóc tách những trận pháp kia nên cậu đừng mơ đến chuyện bản thân đã gây ức chế cho họ! Cho đến thời điểm hiện tại thì cặp đôi nam chính mới chỉ đang khó chịu với Túy Lưu Tinh thôi!"
Phạm Gia Huân: "…"


Vì trận pháp quá mức phức tạp, Âu Đình Quan và Nhạc Khương mấy ngày này luôn quan sát, xem xét các trận pháp chứ chưa tiến hành bóc tách gỡ bỏ liền.
Mọi thứ khá ổn nếu đống trận pháp này không có quá nhiều sát trận, ảo trận; thậm chí còn có trận pháp hút người bên ngoài đi vào sát trận.

Nhìn mà thấy tê tái lòng mề.
Hai người thảo luận suốt mấy ngày cũng không thấy có phát hiện gì mới nhưng lại không muốn cứ thế mà từ bỏ.
Túy Lưu Tinh hấp tấp bồng bột lại gây sự với Lâm Thư, những ngày đầu thì chỉ đấu võ mồm vài câu, hiện tại thì đã trực tiếp khẩu chiến từ bình minh đến hoàng hôn.

Đau đầu thật sự.
Đôi khi hai người cảm thấy không hiểu nổi Túy Lưu Tinh, bản thân khó chịu với Lâm Thư thì cứ trực tiếp rời đi, tránh gặp mặt nhau không phải là tốt hơn sao? Nơi này là do Lâm Thư phát hiện ra, hắn không đi là đúng rồi.
Có lẽ do ức chế tăng quá cao, Lâm Thư đã trực tiếp lôi Túy Lưu Tinh ra nơi khác đánh cho một trận nhừ tử.

Phỏng chừng không qua một tháng thì không hồi phục lại được.
Lâm Thư thượng cẳng tay, hạ cẳng chân cũng thật nặng nhưng những ngày sau đó, vì không có phát ngôn của Túy Lưu Tinh mà cũng thật yên tĩnh, bình yên đến lạ..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi