XUYÊN VỀ LÀM ĐIỀN CHỦ

Hạ Thần không quan tâm người khác đang bàn tán về mình, đang một đường đưa tức phụ đi phủ thành.

Bởi vì không gấp gáp như lần trước, hai người chậm rãi đến chạng vạng thì tiến vào phủ thành.

Hạ Thần điều khiển xe đến khách điếm lần trước, vừa đến cửa đã có tiểu nhị chạy ra đón, hắn thích sự nhiệt tình ở nơi này.

Khách điếm Đường An này được xem là một trong ba khách điếm lớn nhất tại phủ thành, mà bọn họ ra ngoài đều mặc y phục vải thượng hạng ở trong không gian mà lần trước cướp được từ đám thổ phỉ.

Lần trước hắn đến đây mua người, cũng ngủ lại đây, lúc đó tuy mặc đồ vải thô bình thường, nhưng nơi đây lại nhiệt tình tiếp đãi hắn, trên mặt tiểu nhị lúc nào cũng nở nụ cười.

Còn nơi khác nhìn thấy hắn thì tỏ vẻ khó chịu.

Vừa vào cửa, một tiểu nhị khác đã chạy đến hỏi "hai vị khách quan, muốn ở trọ hay dùng bữa?"

"Chúng ta ở trọ, chuẩn bị cho ta bồn nước tắm lớn" Hạ Thần nói

"Không biết hai vị muốn ở loại phòng nào?" Lão bản khách điếm hỏi

"Loại tốt nhất, còn có ta sẽ ở lại vài ngày" Hạ Thần nói

"Vâng, vâng, mời hai vị theo ta" Lão bản tự mình dẫn hai người lên lầu trên.

Nhìn cách ăn mặc này cũng biết là người có tiền, người này lại có một loại khí chất cao ngạo, tốt nhất vẫn là đừng chọc giận thì hơn.

Hai người vào phòng, Hạ Thần đảo mắt một vòng, gật đầu, tuy không giống như ở nhà, nhưng cũng sạch sẽ, thoáng mát.

Đợi tắm táp mát mẻ, lại thay y phục mới thoải mái, Hạ Thần dẫn Triệu Tiểu Mộc xuống lầu dùng cơm.

Đợi ăn cơm xong sẽ mang y ra ngoài dạo đêm, lần trước hắn đến cũng không có dạo chơi, chỉ muốn nghỉ lưng một chút rồi đợi sáng đến để nhanh chóng trở về.

"Hai vị khách quan dùng gì?" Tiểu nhị tươi cười hỏi.

"Tiểu Mộc nhi muốn ăn gì?" Hạ Thần hỏi

"Ngươi gọi là được" Triệu Tiểu Mộc cười nói, từ trước tới giờ có thức ăn no liền tốt, không bị đói đã là hạnh phúc rồi

"Vậy đem thức ăn ngon nhất của quán ngươi đi, thêm một bình trà ngon nữa" Hạ Thần nói với tiểu nhị, mắt dời đến một mảnh giấy dán trên cửa nói với Triệu Tiểu Mộc "ngươi ngồi đây một chút"

Triệu Tiểu Mộc ngồi một mình bên bàn, nhìn theo bóng dáng Hạ Thần đang đứng trước cửa xem mảnh giấy khẽ mỉm cười, đời này của y, gả cho một phu quân như Hạ Thần thật tốt.

"Vị công tử này, không biết có đi chung với ai không?" Một thanh niên dáng người cao gầy, gương mặt thánh tú, nhìn tướng mạo chắc chắn là thư sinh đứng trước mặt y hỏi.

"Ta đi cùng phu quân, không biết ngươi có chuyện gì?" Nếu là y trước đây, nhất định khi gặp người lạ muốn hỏi nhất định sẽ quay đầu bỏ chạy.

Nhưng ở chung với Hạ Thần một thời gian, hắn đã tập y gan dạ hơn rất nhiều, hắn cũng không bắt buộc y phải tuân thủ mọi quy tắc của một tức phụ, chỉ cần không làm gì quá đáng là được.

"Phu quân?" Người kia nheo mắt hỏi, nhìn vóc người của y sẽ dễ khiến người khác hiểu lầm là một nam nhân chứ không phải song nhi.

"Thất lễ, ta có thể ngồi đây một chút được không? Chắc là phu quân ngươi chưa trở lại đi"

Triệu Tiểu Mộc nhìn một vòng, bên kia còn nhiều bàn trống sao người này nhất định phải ngồi đây?

"Phu quân ta rất nhanh sẽ trở lại, ngươi vẫn nên đi đi. Bên kia còn rất nhiều bàn trống" y đưa tay chỉ về phía bên kia

"Ta chỉ muốn nói chuyện với ngươi một chút, nhìn thấy ngươi cũng giống như thư sinh nên muốn hỏi thăm chút" người kia nhất quyết không đi.

"Ngươi vẫn nên hỏi người khác đi, ta cũng chỉ mới tới đây" y nói

"Làm sao? Có chuyện gì?" Hạ Thần xem xong, vừa quay đầu đã thu hết một màn này vào mắt.

Tức phụ hắn nuôi đến hiện tại đã trắng trắng, nọn nọn, người cũng có da có thịt, gương mặt cũng thanh tú, đôi mắt rất sáng lại tròn.

Vừa mới dời mắt chốc đã có kẻ muốn tìm tới, đúng thật mà sau này phải nhìn kỹ mới được.

"Ân, phu quân, người này muốn hỏi gì đó" Triệu Tiểu Mộc nhìn y mỉm cười nói

"Tại hạ Hà Nguyên từ huyện thành Lĩnh Đông đến tham gia khoa cử lần này, muốn hỏi một chút chuyện ở phủ thành" Hà Nguyên nhìn Hạ Thần, chắp tay thi lễ nói.

Nhưng trong lòng lại thoáng có chút run, kẻ này sao lại nhìn y như muốn giết người vậy.

"Chúng ta cũng mới đến đây, cũng không rõ lắm, ngươi vẫn nên đi hỏi người khác đi" Hạ Thần không nhìn Hà Nguyên nữa, lấy chung trà Triệu Tiểu Mộc rót cho hắn nhấp một ngụm.

Hà Nguyên vẫn đứng bên cạnh, Hạ Thần cũng không có ý định mời y ngồi cùng bàn.

"Vậy đã làm phiền, xin cáo từ" Hà Nguyên không nói được gì nữa đành cáo từ rời đi.

Hắn trở lại nhã gian trên lầu hai, có hai người đã ngồi sẵn bên trong chờ hắn.

Thực ra hắn nhìn ra được Triệu Tiểu Mộc là song nhi, nhìn thấy y vừa mắt, lại thêm hai đồng bạn khích tướng liền đi xuống làm quen.

Nào ngờ, người ta đã có phu quân, tên phu quân của y lại còn như hung thần ác sát nữa chứ.

Hà Nguyên là đồng sinh, con trai của một gia đình giàu có tại huyện thành Lĩnh Đông, hiện tại hắn đến phủ thành Quảng Bình để thi lên tú tài.

Cha hắn cực kỳ yêu thích hắn nên hắn muốn gì cũng được, lại còn thêm hắn thi đậu đồng sinh được phu tử dạy học khen ngợi nên cha hắn càng ngày càng cưng chiều hắn.

"Haha, thất bại rồi sao? Nguyên huynh cũng không cần nản lòng a, đợi ngươi có công danh không biết có bao nhiêu người muốn gả cho ngươi" một người bên cạnh nói.

Người này là Tôn Kỷ, cũng là con trai của một thương gia giàu có tại Lĩnh Đông.

"Ta thấy người kia chúng ta không nên chọc vào thì hơn, nhìn hắn không phải người tầm thường đâu" một người khác nhìn chằm chằm Hạ Thần nói

Người này tên Lý Mạc là con trai của một cử nhân, gia đình cũng khá giả, cũng đi cùng với hai ngươi kia từ Lĩnh Đông, họ là đồng bạn đã lâu.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi