Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Mạnh Sĩ Xung lúc này đang ở phòng làm việc, sở dĩ ông ta đóng cửa từ chối tiếp khách cũng không phải nhằm vào Trương Dương, ông ta đang rất phiền, không muốn gặp ai cả, vừa đi làm đã dặn dò bảo vệ cửa, ai mà ngờ sát tinh Trương Dương này lại tìm tới cửa, dùng loa phóng thanh la hét ngoài cửa. Mạnh Sĩ Xung ngồi không yên, hắn tự vấn bản thân đã lăn lộn không ít năm trong quan trường, từ lâu đã tu luyện thành tinh, nhưng người như thế ông vẫn chưa từng gặp phải. Nghe bên ngoài có tiếng kêu tên của hắn, Mạnh Sĩ Xung cảm giác hồn của mình sắp bị gọi ra luôn rồi, hắn chịu không nổi nữa, lập tức gọi điện cho bảo vệ cửa, kêu bảo vệ cửa cho Trương Dương vào.

Trương Dương vui vẻ nói với Tang Kim Đường: "Thế nào, tôi nói ông ta có mà.”

Tang Kim Đường chỉ có cười khổ.

Hai người cùng nhau đi tới phòng làm việc của Mạnh Sĩ Xung, cửa phòng làm việc mở rộng ra, Mạnh Sĩ Xung ngồi ở sau bàn công tác, mặt tái xanh, rõ ràng là bị Trương Dương chọc giận.

Trương Dương cười tủm tỉm chào hỏi ông ta một tiếng: "Cục trưởng Mạnh, ông có mặt à, vừa rồi bảo vệ của ông ngăn cản không cho tôi vào!"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Ngày hôm nay có dân chúng chạy đến cục xây dựng thành phố gây chuyện, cho nên tôi dặn bọn họ tăng cường quản lý, bất luận kẻ nào tìm ta đều nói không có ở đây." Cái lý do của ông ta coi như đầy đủ.

Trương Dương ngồi xuống sô pha, nhìn hoàn cảnh làm công của Mạnh Sĩ Xung một chút, cảm giác không tồi, từ chậu hoa đến bàn làm việc mà xem, Mạnh Sĩ Xung là một người có sinh hoạt hướng nội, bức tranh chữ trên tường đã hấp dẫn sự chú ý của Trương Dương, bức tranh chữ này viết thương ưng chấn sí, bác kích trường không ( Diều hâu vỗ cánh, vật lộn trời cao). Bức tranh chữ này thoạt nhìn rất có khí phách, lừa gạt người thường hẳn là không khó, nhưng mà đối với một chuyên gia như Trương Dương mà nói, thoạt nhìn thì bức tranh chữ này có vẻ đông cứng, lại có mùi vị khoe khoang, nhìn xuống phần ký tên, người đề danh lại chính là bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên, Mạnh Sĩ Xung có thể được Từ Quang Nhiên viết tặng lưu niệm, xem ra quan hệ hẳn là không bình thường.

Tang Kim Đường theo Trương Dương tới, về mục đích đến đây ngày hôm nay thì ông không biết, nhưng mà có thể suy đoán là có liên quan đến việc xử lý những kiến trúc trái phép.

Trương Dương nói: "Cục trưởng Mạnh, ngày hôm nay tôi đến là vô sự không đăng điện tam bảo."

Trên mặt Mạnh Sĩ Xung vẫn có không ý cười, đối mặt với Trương Dương ông cười không nổi.

Trương Dương nói: " Hành động chỉnh đốn của chúng ta ngày hôm qua rất thành công, thanh trừ phần lớn kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới."

Mạnh Sĩ Xung không nhịn được nói: "Bây giờ nói thành công còn hơi sớm, buổi sáng ngày hôm nay có không ít dân chúng đến tòa thị chính gây chuyện, kháng nghị hành động cưỡng chế của chúng ta, ngay cả cục xây dựng thành phố cũng bị không ít người chửi."

Trương Dương cười nói: "Làm công tác, bị chửi là điều bình thường, chúng ta không nên coi là chuyện lớn, còn có nhiều chuyện cần phải làm hơn."

Mạnh Sĩ Xung có chút trào phúng nói: "Chủ nhiệm Trương cho rằng chúng ta nên làm tiếp sao?"

Trương Dương nói: "Đương nhiên là phải tiến hành tiếp hành động xử lý rồi."

Mạnh Sĩ Xung cười cười, nhưng không nói gì, thái độ có vẻ rất khinh miệt.

Trương Dương nói: "Ông có một người anh tên là Mạnh Sĩ Cường sao?"

Mạnh Sĩ Xung nhíu mày: "Cậu có ý gì?"

Trương đại quan nhân vẫn làm vẻ mặt cười: "Mạnh Sĩ Cường có hai căn nhà trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, ông biết không?"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Chuyện của đại ca tôi, tôi cũng không hỏi đến, chuyện này tôi không rõ ràng lắm."

Trương Dương nói: "Vậy bây giờ ông đã biết? Hai căn nhà đó làm ảnh hưởng đến việc xây dựng trung tâm thể dục mới, tôi tới tìm ông chính là vì chuyện này, cục trưởng Mạnh, công tác của đại ca ông giao cho ông làm!"

Mạnh Sĩ Xung nói: "Được, để tôi gọi điện cho anh ấy." Trước mặt Trương Dương, ông ta quả nhiên gọi điện cho Mạnh Sĩ Cường, nói về chuyện của trung tâm thể dục mới, Mạnh Sĩ Xung cúp điện thoại nói: "Chủ nhiệm Trương, đại ca của ta nói nhà của anh ấy không phải là kiến trúc trái phép, thủ tục đầy đủ hết."

Trương Dương trong lòng thầm mắng, chó mà cố làm ra vẻ, nếu như không có thủ tục, tôi đã sớm cho đập hai căn nhà ấy rồi, Trương Dương mỉm cười nói: "Thủ tục đầy đủ hết cũng phải hủy, dù sao nhà của ông ấy nằm trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới, ảnh hưởng đến xây dựng chỉnh thế, chúng tôi sẽ có bồi thường tương ứng."

Mạnh Sĩ Xung nói: "Tôi đưa số điện thoại của anh ấy cho cậu, chuyện cụ thể các người nói nha, chủ nhiệm Trương, chuyện này rất mẫn cảm, tôi là người thân thực sự không thích hợp nhúng tay." Lời nói của Mạnh Sĩ Xung cũng coi như là hợp tình hợp lý.

Trương Dương cười nói: "Hay là ông gọi ông ấy đến đây đi, chúng tôi bàn luôn, công trình trung tâm thể dục mới không thể làm lỡ."

Mạnh Sĩ Xung nói: "Anh ấy rất bận, để hôm nào đi."

Trương Dương lắc đầu nói: " Ngày hôm nay đi, tôi làm việc không thích kéo dài, bây giờ những kiến trúc trái phép trong phạm vi quy hoạch của trung tâm thể dục mới trên cơ bản đều dỡ bỏ rồi, hai căn nhà của đại ca ông rất chói mắt, cục trưởng Mạnh cũng không muốn người ta xầm xì đúng không?"

Mạnh Sĩ Xung nhíu nhíu mày: "Chủ nhiệm Trương, tuy rằng anh ấy là đại ca của tôi, nhưng chuyện của anh ấy không liên quan đến tôi!"

Trương Dương cười nói: "Không ai nói là chuyện này liên quan đến ông cả, ông là cục trưởng cục xây dựng thành phố, lại là một trong những người phụ trách của tổ công tác liên hợp chúng ta, ông cần phải làm gương mẫu, bây giờ mời đại ca của ông tới, chúng ta cùng nhau nói chuyện, tranh thủ trong ngày hôm nay giải quyết chuyện này cho xong."

Mạnh Sĩ Xung có chút bất đắc dĩ, thằng nhãi này ngày hôm nay rốt cuộc là muốn nhìn thẳng vào mình rồi, có ý định chết cũng không tha, xem tình hình nếu ông không gọi đại ca đến, Trương Dương tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, Mạnh Sĩ Xung nhìn Tang Kim Đường một chút, trông cậy ông ta nói vài lời, chỉ là Tang Kim Đường cũng nói một câu: "Hay là cứ gọi Mạnh Sĩ Cường tới, dù sao thì chuyện này sớm muộn gì cũng đều phải giải quyết, giải quyết sớm một chút cũng tốt."

Mạnh Sĩ Xung nhìn một chút thời gian nói: "Đã là buổi trưa rồi!"

Trương Dương cười nói: "Không sao cả, chúng tôi với ông đi ăn, nếm thử thứ ăn của bên cục xây dựng thành phố thế nào!"

Đã nói mức này, Mạnh Sĩ Xung không có đường lui, ông chỉ có thể gọi điện cho đại ca, kêu đại ca giành thời gian đến cục xây dựng thành phố một chuyến, nguyên nhân cũng nói cho đại ca biết.

...............

Buổi trưa cùng ngày, Mạnh Sĩ Xung chuẩn bị một bàn cơm ngay nhà ăn của cục xây dựng thành phố, mời Trương Dương và Tang Kim Đường, Trương Dương đề nghị gọi cả cục trưởng Hoắc Đình Sơn của cục quy hoạch đến, Mạnh Sĩ Xung ý thức được thằng nhóc này có thể ôm mục đích gì đó, ông không muốn gọi cú điện thoại này, chỉ là Trương Dương đã gọi điện thoại mời Hoắc Đình Sơn đến luôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi