Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Buổi sáng ngày hôm sau, Trương Dương đã đi đến tòa thị chính từ rất sớm, buổi chiều ngày hôm qua sau khi giao cho Tiêu Điều Mẫn phụ trách chổ này, bố trí hội trường, dùng làm nơi để họp báo, giới truyền thông khắp nơi cũng đã mò đến, chuẩn bị đưa tin tại chổ này, rất nhiều phóng viên tỏ vẻ không tin việc này, băng công chúa Quan Chỉ Tình muốn đến đảm nhiệm đại sứ hình tượng cho đại hội tại Nam Tích, cái này nghe thế nào cũng có vẻ không bình thường, một quán quân thế giới, một nhân vật từng nhiều lần xuất hiện trên tạp chí lớn của thế giới, tại sao lại coi trọng loại đại hội cấp tỉnh nho nhỏ này chứ, chỉ là nếu ủy ban thể dục đã đưa ra tin tức này rồi, thì khẳng định không phải là nói lung tung.

Chủ nhiệm đài truyền hình Nam Tích Hoàng Khánh tự mình mang người đến, gã ta nhìn thời gian một chút, không nhịn được quay sang hỏi phó chủ nhiệm Lưu Cương của ủy ban thể dục: "Chủ nhiệm Lưu, Quan Chỉ Tình thật sự sẽ đến sao?"

Lưu Cương nói: "Chủ nhiệm Trương nói, tôi nghĩ hẳn là sẽ đến" Gã cũng không nắm chắc lắm.

Tiêu Điều Mẫn đang làm công tác bố trí cuối cùng cho hiện trường, lúc này cô ta nhận được điện thoại của Trương Dương, Trương Dương kêu tất cả các phó chủ nhiệm của ủy ban thể dục ra ngoài cửa, xếp thành hàng chuẩn bị hoan nghênh Quan Chỉ Tình.

Trong bất tri bất giác, Trương Dương đã thành lập quyền uy tại ủy ban thể dục, từ khi hắn đi đến Nam Tích, đã làm cho ủy ban thể dục của thành phố Nam Tích nắm được quyền lực rất lớn, điểm này tất cả mọi người đều không thể phủ nhận.

Các phó chỉ nhiệm ra ngoài cửa, lúc này mới phát hiện ra, không chỉ có Trương Dương đến, mà ngay cả phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ cũng đã đến, bọn họ liền đi đến chào hỏi Cung Kỳ Vĩ.

Trương Dương giơ đồng hồ đeo trên tay lên nhìn, đã là chín giờ ba mươi rồi, lúc này ngoài cửa xuất hiện một chiếc taxi, Quan Chỉ Tình quả nhiên là đến đúng hẹn, Trương Dương bước nhanh ra nghênh đón, mở cửa xe cho Quan Chỉ Tình, Tiêu Điều Mẫn đúng là có ánh mắt, đi qua một bên giành trả tiền xe.

Tài xế taxi thấy có nhiều súng dài súng ngắn nhắm ngay Quan Chỉ Tình, tia sáng huỳnh quang chớp tắt liên tục, lúc này mới ý thức được mình đã chở một vị danh nhân, ông ta không lấy tiền, mà chỉ nghiêng đầu qua, lại gần bên Quan Chỉ Tình hơn, ông ta chính là muốn để lộ khuôn mặt nhỏ của mình lên tạp chí và TV.

Quan Chỉ Tình mang kính râm, tuy rằng đã có chuẩn bị đối với tình huống hiện trường, nhưng mà co ta cũng không ngờ lại long trọng như vậy, Trương Dương mở cửa xe ra, thân thiết đưa đến một bóa hoa, Quan Chỉ Tình nhìn bó hoa này, không khỏi nở nụ cười, lúc đầu ở sân bay Đông Giang không nhận bó hoa của hắn, không ngờ rằng lúc này hắn ta lại tặng tiếp, cô đưa tay đón nhận bó hoa, nói một câu đầy ý tứ sâu xa: "Tinh thần tặng hoa của anh quả thật là kiên nhẫn"

Trương Dương cười nói: "Bảo kiếm tặng tráng sĩ, hoa đẹp tặng giai nhân!"

Quan Chỉ Tình nhìn tình cảnh phía trước, nói: "Bố trí thật long trọng!"

Trương Dương nói: "Cần tuyên truyền thôi, cô yên tâm, tôi sẽ cố gắng không làm cho truyền thông ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của cô tại Nam Tích"

Hai người vừa nói vừa đi về phía trước, người tài xế kia rất thích náo động, đi theo Quan Chỉ Tình, nhưng bị Tiêu Điều Mẫn ngăn lại: "Này này ông kia, tiền đã đưa cho ông rồi, ông còn đi theo làm gì?"

Tài xế cười nói: "Cô ta là đại minh tinh nào thế?"

Tiêu Điều Mẫn nói: " Không liên quan đến ông, liên quan đến an toàn quốc gia, ông đi nhanh đi, coi chừng công an bắt ông đó!"

Tài xế dừng chân lại, nhưng vẫn làm ra vẻ lưu luyến không rời: "Buổi tối có phát tin tức không?"

....................

Trương Dương dẫn Quan Chỉ Tình đi đến hướng của phòng họp, phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ đứng trước cửa chờ, thấy Quan Chỉ Tình đến, Cung Kỳ Vĩ cũng chủ động đến chào, mỉm cười vươn tay ra: "Quan tiểu tỷ, hoan nghênh cô đến"

Trương Dương đã thấp giọng nói thân phận của Cung Kỳ Vĩ cho Quan Chỉ Tình nghe, Quan Chỉ Tình mỉm cười nói: "Thị trưởng đại nhân tự mình đến nghênh tiếp, tôi rất vinh hạnh" Quán quân thế giới đúng là quán quân thế giới, mỗi cái nhấc tay thôi cũng toát ra phong phạm của một ngôi sao.

Đám phóng viên truyền thông của Nam Tích lúc này đã tận mắt nhìn thấy được sự thật, máy ảnh máy quay trong tay bắt đầu hoạt động, vây bắt lấy Quan Chỉ Tình mà quay chụp không thôi, bởi vì Trương Dương đã quy định trước, trước khi chính thức ký hợp đồng, các phóng viên không được phép hỏi, sau khi nghi thức ký hợp đồng chấm dứt thì sẽ an bài một cuộc họp báo phóng viên, ngày hôm nay các phóng viên cũng rất nghiêm chỉnh, biểu hiện cũng tương đối phối hợp, hiện trường tuy rằng có đông phóng viên, nhưng mà rất trật tự.

Cung Kỳ Vĩ nói: "Quan tiểu tỷ có thể đảm nhiệm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh chúng ta, có tác dụng thúc đẩy lực ảnh hưởng của đại hội chúng ta, dấy lên cao trào vận động cho toàn dân"

Quan Chỉ Tình cười nói: "Thị trưởng Cung, năng lực cá nhân của tôi dù sao cũng có hạn, tuy rằng tôi ở nước Mỹ, nhưng mà gốc rễ tại Nam Tích, vì sự phát triển của Nam Tích mà cống hiến một phần sức lực cũng là bổn phận của tôi" Câu trả lời của cô ta vô cùng khéo léo, thật ra thì Quan Chỉ Tình không thích loại cảnh tượng có mùi vị chính trị quá đậm như vậy, chỉ là nếu đã đáp ứng rồi, làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh, thì phải làm cho tốt.

Sau khi mọi người ngồi xuống, đầu tiên là do phó thị trưởng Cung Kỳ Vĩ đại biểu cho chính phủ thị ủy Nam Tích hoan nghênh Quan Chỉ Tình, biểu lộ vẻ cảm tạ về việc Quan Chỉ Tình đáp ứng làm đại sứ hình tượng cho đại hội tỉnh, sau đó Quan Chỉ Tình nói chuyện, Quan Chỉ Tình nói rất đơn giản, cô mỉm cười nói: "Tôi mong rằng thông qua nổ lực của tôi có thể làm cho hình tượng mới của Nam Tích sẽ được truyền đi đến chổ xa hơn, tôi là con cháu của Nam Tích, tôi sẽ tận lực vì quê nhà!"

Hiện trường vang lên một trận tiếng vỗ tay, vốn dĩ Tiêu Điều Mẫn còn an bài cho Trương Dương nói chuyện, chỉ là Trương đại quan nhân đã từ chối, ngày hôm nay hắn không phải là nhân vật chính, hơn nữa hắn cũng nhìn ra Quan Chỉ Tình cũng không thích loại trường hợp như vậy, mình nên rút ngắn thời gian tiến hành nghi thức thì tốt hơn.

Nghi thức ký hợp đồng là do chủ nhiệm ủy ban thể dục Trương Dương đại biểu cho Nam Tích ký kết với Quan Chỉ Tình, Quan Chỉ Tình nhìn lướt qua bản hợp đồng, biểu thị sự thỏa mãn, và ghi số vào chổ thù lao một con số tượng trưng, một nhân dân tệ.

Các phóng viên truyền thông nghe nói lần này Quan Chỉ Tình đi làm đại sứ hình tượng cho đại hội mà chỉ thu tượng trung một nhân dân tiệ, đều thấy rất là khó tin, ở thời đại bây giờ, nhất là đối với một người Hoa quốc tịch Mỹ như Quan Chỉ Tình, mà lại có cảm giác lãnh đạm với tiền tài như vậy, đây là điều mà mọi người không thể tin tưởng được. Hành vi của Quan Chỉ Tình cũng đã làm cảm động bọn họ, trong lòng rất nhiều người có nhiều suy nghĩ khác nhau, một người Hoa quốc tịch Mỹ có thể vì sự nghiệp thể dục của quê nhà mà làm ra cống hiến lớn như vậy, bọn họ có phải là nên làm ra cái gì đó hay không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi