Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương đại quan nhân hớn hở nói: "Vì coi các anh là bạn bè cho nên tôi mới chia sẻ niềm vui của tôi với các anh, nhưng nhìn bộ dạng của các anh, tôi rất thất vọng, rất thất vọng." Thắng ô này ngẩng đầu lên nhìn bầu trời tối em, cố nặn ra vẻ mặt khệnh khạng: "Kẻ đố kỵ người khác là hạng tầm thường!"

Lương Thành Long nâng chén nói: "Nào, ba chúng ta kính chủ nhiệm Trương thăng chức, chúc mừng chủ nhiệm Trương vinh thăng cán bộ cấp chính ban, khơi dòng cho Nam Tích! Trở thành cán bộ cấp chính ban trẻ tuổi nhất trong thể chế Nam Tích."

Trương Dương cười nói: "Xa luân chiến à, ba người cộng lại cũng chẳng uống bằng tôi đâu."

Thường Hải Long nói: "Cho nên cậu cũng đừng nghĩ là không công bằng!"

Trương đại quan nhân tâm tình rất tốt, cười toe toét nói: "Muốn uống thế nào thì uống thế nấy, hôm nay chúng ta không say không thôi."

Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng mấy người bọn họ bất kể là như thế nào cũng không liều mạng uống rượu được, một là mọi người hiểu rõ nhau, hai là Thường Hải Tâm là con gái, bọn họ cũng không tiện uống nhiều.

Mấy chén rượu xuống bụng, Lương Thành Long nói: "Tôi nghe nói Hải Thiên được Viên Ba lấy rồi."

Trương Dương cười nói: "Tin tức của anh cũng linh thông thật."

Lương Thành Long nói: "Viên Ba là bạn bè với tôi, tôi phát hiện Viên Ba thật sự là rất tốt số, lúc trước khi Chu Vân Phàm gặp nạn, hắn thông qua tôi lấy được Vọng Giang lâu với giá thấp, hiện tại Đoàn Kim Long của Hải Thiên gặp nạn, hắn lại dưới sự trợ giúp của cậu tiếp nhận Hải Thiên, khẳng định chiếm không ít tiện nghi trong đó."

Trương Dương nói: "Viên Ba làm ăn rất quy củ, Hải Thiên do hắn kinh doanh khẳng định so với ở trong tay Đoàn Kim Long thì tốt hơn nhiều." Trong chuyện này hắn mới là người điều khiển chân chính.

Lương Thành Long thở dài: "Người anh em, trước đây tôi ngoài miệng thì phục cậu, nhưng trong lòng thì lại không phục, nhưng chuyện của chuyện này cậu làm rất đẹp, rốt cuộc là cậu dùng biện pháp gì mà có thể bắt hắn ngoan ngoãn giao Hải Thiên ra vậy?"

Trương Dương nói: "Tôi không có liên quan gì tới chuyện này cả, anh đừng có đổ oan cho tôi."

Lương Thành Long cười cười, gã biết Trương Dương sẽ không thừa nhận, cho nên cũng không tiếp tục truy hỏi chuyển này. Gã chuyển đề tài sang chuyện khu đất sân thể dục: "Nghe nói thị lý đã quyết định phương án bán đấu giá khu đất đó rồi."

Trương Dương gật đầu: "Trải qua sự thảo luận của các thường ủy, đã quyết định giao quyền bán đấu giá cho chúng tôi, có điều thu nhập bán đất 70% giao cho thị lý, 30% còn lại thì để làm kinh phí tổ chức vận hội tỉnh, so với dự đoán của chúng tôi thì ít hơn nhiều, tôi vốn còn cho rằng có thể lấy được 50%."

Lương Thành Long nói: "Giá bán khởi điểm là bao nhiêu?"

"Một triệu?"

"Vậy thì ít nhất là cậu có ba ngàn vạn rồi."

Trương Dương nói: "Ba ngàn vạn vẫn không đủ để tôi trả khoản công trình của trung tâm thể dục mới."

Lương Thành Long nói: "Có lẽ có thể bán được với cái giá trên trời đó."

Trương Dương nói: "Thật ra cạnh tranh chân chính chỉ là giữa Tinh Nguyệt và Hà Trường An, tôi đoán rằng giá sẽ không quá cao đâu."

Lương Thành Long nói: "Sau khi có được khoản tiền này, có thể cân nhắc ưu tiên trả một ít khoản công trình cho chúng tôi không, sắp đến năm mới rồi, cửa ải cuối năm khó khăn lắm!"

Trương Dương gật đầu nói: "Tôi sẽ cố gắng, chuyện này tôi khẳng định sẽ đặt anh lên đầu tiên."

Thật ra Lương Thành Long căn bản không phải nhắc nhở Trương Dương, trong lòng Trương Dương biết rõ.

Cửa ải khó khăn cuối năm mà Lương Thành Long nói chỉ là một nguyên nhân trong đó, hiện tại trên tay gã có bao nhiêu công trình cùng làm, tập đoàn Phong Dụ ở cảng Nước Sâu còn có một bộ phận công trình, Lương Thành Long muốn chiếu cố cả hai nơi nên trên tài chính vô cùng khẩn trương. Gã không thể bằng Kiều Bằng Cử, bối cảnh và gia thế của Kiều Bằng Cử quyết định có người nguyện ý chi tiền cho gã, ví dụ như Hà Trường An, khu đất sân thể dục cũ, Hà Trường An là muốn để Kiều Bằng Cử ra mặt lấy đất, còn y ở phía sau bỏ vốn tài trợ. Hà Trường An nhìn trúng bối cảnh của Kiều Bằng Cử, Lương Thành Long thì hiện tại vẫn chưa đủ sức khiến Hà Trường An cảm thấy hứng thú. Tuy rằng đều là con cháu của cán bộ cao cấp, nhưng bối cảnh lại không giống nhau, hàm lượng cũng không giống nhau.

Thông qua sự tác hợp của Vương Chuẩn, Trâu Đức Long đồng ý làm đại sứ hình tượng miễn phí cho vận hội tỉnh Bình Hải, hơn nữa lúc trước Kiều Mộng Viện và Thì Duy đã đáp ứng hỗ trợ liên hệ với quán quân thế giới Hứa Di, lại đã ký hợp đồng với Quan Chỉ Tình, vận hội tỉnh hiện tại đã có ba vị đại sứ hình tượng, Trương Dương cũng không thể nhất bên trọng nhất bên khinh, chuẩn bị ở Nam Tích an bài một nghi thức ký hợp đồng long trọng, nhưng Hứa Di và Trâu Đức Long đều rất bận, không thể đồng thời tới Nam Tích ký hợp đồng, vừa hay Trâu Đức Long có hoạt động đại diện ở Đông Giang, mà Hứa Di lại ở Đông Giang tham gia giải thi đấu thể dục nhịp điệu sinh viên, Kiều Mộng Viện đề nghị chọn địa điểm ký hợp đồng ở Đông Giang.

Vì biểu hiện sự coi trọng đối với việc ký hợp đồng đại sứ hình tượng lần này, Trương Dương đặc biệt mời phó thị trưởng thường vụ Trần Hạo đến, đồng hành còn có phó chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao Tang Kim Đường, phó chủ nhiệm Ủy ban thể dục thể thao Thôi Quốc Trụ, chủ nhiệm văn phòng hiện trường tổ ủy hội vận hội tỉnh Tiêu Điều Mẫn, chủ nhiệm trung tâm tin tức Ủy ban thể dục thể thao Thường Hải Tâm, chủ nhiệm văn phòng Ủy ban thể dục thể thao Phó Trường Chinh, phía Trần Hạo còn có thư ký, bộ tuyên truyền thị ủy cũng phái hai cán bộ cấp phó ban đi cùng, đài truyền hình phái tới nữ chủ bá đang nổi là Lâm Phương Phỉ, còn có một gã quay phim và một gã đạo diễn hiện trường, một đoàn hơn mười người ngồi trên xe khách cỡ trung của thị lý vào buổi chiều ngày thứ tư liền tới Đông Giang, an bài nhật trình của bọn họ là vào buổi tối cử hành một tiệc rượu tuyên truyền ký hợp đồng, sáng ngày hôm sau sẽ chính thức ký hợp đồng với hai đại sứ hình tượng, sau đó quay về.

Thường Hải Tâm lần này tới Đông Giang còn có một nhiệm vụ quan trọng, đó chính là chuyện thương lượng tổ chức trung tâm tin tức, Trương Dương đã nói chuyện này với Cố Giai Đồng, Cố Giai Đồng đề nghị để công ty Lam Hải của Cố Minh Kiện, em trai cô ta tham dự tổ chức trung tâm tin tức. Cố Minh Kiện hiện tại đã tiếp nhận toàn bộ nghiệp vụ của Lam Hải, trải qua một đoạn thời gian rèn luyện, hiện tại tình huống vận doanh của công ty rất khá, đã tiếp nhận không ít đơn hàng, hệ thống khống khống chế trí năng của sân bay mới Giang Thành chính là do Lam Hải làm, dưới sự dẫn dắt của Cố Minh Kiện, nghiệp vụ của Lam Hải sau sự bấp bênh lúc ban đầu đã bắt đầu phát triển không ngừng.

Quan hệ giữa Trần Hạo và Trương Dương đã không còn đối chọi gay gắt như trước đây, trên chính trị không có bằng hữu vĩnh viễn, cũng không có kẻ địch vĩnh viễn, hiện tại mục tiêu của gã và Trương Dương là nhất trí, bọn họ đều muốn làm tốt vận hội tỉnh lần này. Nhìn thấy biểu hiện của Trương Dương sau khi đến Nam Tích, Trần Hạo càng ngày càng thấy thằng ôn này không đơn giản, người như vậy vừa hay lại là cấp dưới của mình, nếu gã không biết lợi dụng tốt thì thực sự là đáng tiếc.

Bọn họ tới Đông Giang, Trương Dương an bài mọi người ở tại Nam Quốc sơn trang, ông chủ của Nam Quốc sơn trang Lý Quang Nam trước mắt đang đầu tư khách sạn Nam Dương Quốc Tế ở Nam Tích, Trương Dương đã từng giúp y một việc lớn, mà cho dù không có mối quan hệ này, Lý Quang Nam đối với đám lãnh đạo cao tầng của Nam Tích này vẫn sẽ hầu hạ cẩn thận.

Lần này Lý Quang Nam và Nhậm Văn Bân đều ở Nam Quốc sơn trang, bọn họ ở bãi đỗ xe chờ đám người Trương Dương đến. Phó thị trưởng Thường vụ Trần Hạo vừa mới xuống xe, Lý Quang Nam cũng bước tới, y vươn tay ra, nói: "Hoan nghênh thị trưởng Trần đại giá quang lâm!"

Trần Hạo và Lý Quang Nam không quen nhau, Trương Dương giới thiệu: "Thị trưởng Trần, vị này là tổng giám đốc Lý Quang Nam tiên sinh của Nam Quốc sơn trang!"

Trần Hạo bắt tay với Lý Quang Nam: "Hạnh ngộ! Hạnh ngộ!"

Trương Dương lại bổ sung: "Khách sạn Nam Dương Quốc Tế ở đông nam trung tâm thể dục mới Nam Tích của chúng ta chính là Lý tiên sinh đầu tư."

Trần Hạo nghe nói tới chuyện này, nhiệt tìm cầm hai tay của Lý Quang Nam nói: "Thì ra đều là người một nhà, Lý tiên sinh đầu tư vào Nam Tích, coi như là người Nam Tích chúng ta rồi!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi