Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Muốn tra tư liệu của mười sáu chiếc xe kia cũng không khó, chỉ cần có Cao Liêm Minh ở chổ này, thì sở trưởng sở quản lý xe ô tô Lý Cảnh Minh tuyệt đối sẽ tận tâm tận lực với chuyệ này, điều tra hoàn chỉnh tư liệu của mười sáu chiếc xe ô tô này, và thái độ cực kỳ hòa ái khi giao cho Cao Liêm Minh, trong lòng tuy rằng không được vui, nhưng mà ngoài miệng không nói gì cả, chuyện này không thể nói ra được, bởi vì gã không đắc tội nổi Cao Trọng Hòa.

Trương Dương và Cao Liêm Minh hai người rời khỏi sở quản lý ô tô, Cao Liêm Minh không nhịn được oán giận: "Anh lôi ba tôi ra để làm gì vậy?"

Trương Dương cười nói: " Không nhắc đến ông ấy, chúng ta làm sao có thể lấy được tư liệu thuận lợi?"

Cao Liêm Minh nói: "Nếu như tay họ Lý đó đến chổ ba tôi nói về chuyện này, chắc chắn tôi sẽ nghe chửi"

Trương Dương mỉm cười nói: "Yên tâm đi, ông ta thấy được lão gia tử nhà cậu thì chỉ biết nói tốt mà thôi, trước mặt ba cậu mà dám nói xấu cậu, ông ta không ngu vậy đâu, ba cậu thân với cậu hay thân với ổng?"

Cao Liêm Minh vừa nghe liền vui vẻ, đạo lý đơn giản như vậy hắn đương nhiên có thể suy nghĩ rõ ràng.

Hai người đi đến quán trà gần đó, kiểm tra cẩn thận tư liệu của mười sáu chiếc xe này, Cao Liêm Minh nói: "Anh dự định làm cái gì bây giờ?"

Trương Dương nói: " Điều tra từng chiếc!"

Cao Liêm Minh nói: " Điều tra thế nào?"

Trương Dương nói: "Bên trong có số điện thoại, thông báo cho bọn họ đổi số xe, làm thủ tục tương quan"

Cao Liêm Minh nói: "Cái này chẳng phải là tìm bên sở quản lý xe ô tô sao?"

Trương Dương nói: " Không cần, chúng ta đi tìm cục trưởng Loan, anh ấy hẳn là có thể giúp chúng ta"

Cao Liêm Minh nói:" Tôi sợ anh ấy đem chuyện này nói cho lão gia tử của tôi biết"

Trương Dương cười nói: "Cậu sợ cái gì? Tôi đi tìm cục trưởng Loan, với giao tình của tôi và anh ấy, anh ấy hẳn là sẽ giúp chúng ta lần này!"

Vào buổi chiều cùng ngày, hai người đi tìm cục trưởng Loan Thắng Văn, Loan Thắng Văn liền gật đầu đồng ý, dựa theo số điện thoại bên trong tư liệu gọi điện thông báo cho chủ xe của mười sáu chiếc xe, kêu bọn họ chín giờ ba mươi sáng ngày mai đến phân cục Bạch Sa để làm thủ tục tương quan, nếu không bị bắt xe và phạt tiền thì bên công an sẽ không chịu trách nhiệm.

Trương Dương lại đi đến bệnh viện nhân dân tỉnh, đặc biệt mời bà chủ quầy hàng đến nhận mặt, bà chủ này vốn không muốn đi, nhưng mà sau khi nhận được năm trăm đồng của Trương Dương thì lập tức biểu hiệp phối hợp, đáp ứng Trương Dương, sáng mai đến phân cục Bạch Sa để nhận mặt.

Trương Dương sợ bà ta đổi ý giữa đường, cho nên biểu thị là ngày mai sẽ đến đón bà ta.

Sau khi an bài mọi việc thì đã là hoàng hôn rồi, Trương Dương đi đến phòng bệnh của khoa sản phụ trong bệnh viện nhân dân tỉnh để thăm Liễu Ngọc Oánh đang tiến hành trị liệ giữ thai.

Liễu Ngọc Oánh trải qua sự trị liệu của Trương Dương, tình trạng thân thể đã có chuyển biến tốt đẹp hơn nhiều rồi, lúc này đang nghe nhạc bên trong phòng. Phó bí thư ủy ban kỷ luật Lưu Diễm Hồng vừa đến không bao lâu, đang nói chuyện với Liễu Ngọc Oánh thì thấy Trương Dương đến, Liễu Ngọc Oánh nhiệt tình kêu lên: "Trương Dương đến rồi, mau ngồi đi"

Trương Dương kêu một tiếng dì Liễu, lại chào một tiếng bí thư Lưu, sau đó hắn ngồi xuống, bắt mạch giúp cho Liễu Ngọc Oánh, cười nói: "Dì Liễu bây giờ cảm thấy khá hơn chưa?"

Liễu Ngọc Oánh gật đầu nói: "Chủ nhiệm Lý vừa mới làm kiểm tra cho dì, nói thân thể của dì không có vấn đề gì, hẳn là không ảnh hưởng đến thai nhi" Trong lòng bà tràn ngập cảm kích với Trương Dương, nhưng mà bà biết bây giờ có nói lời cảm kích thì cũng dư thừa, tuy rằng Trương Dương đã chia tay với Sở Yên Nhiên, nhưng mà Liễu Ngọc Oánh vẫn luôn cho rằng quan hệ của bọn họ vẫn giống như lúc xưa, bà thấy tình cảm của hai người tuyệt đối sẽ không kết thúc như vậy.

Lưu Diễm Hồng không rõ ràng tình huống bên trong, chỉ biết là Liễu Ngọc Oánh không cẩn thận ngã xuống, thở dài nói: "Chị dâu, sau này chị cần phải cẩn thận hơn nữa, tỉnh trưởng Tống lo lắng cho chị biết bao"

Liễu Ngọc Oánh cười cười nói: "Ổng nói với cô vậy à?" Giọng nói tuy rằng bình thản, nhưng ý ngoài lời thì rất sâu xa.

Lưu DIễm Hồng ý thức được mình đã nói sai, xấu hổ cười cười, cô ta cảm thấy rằng Liễu Ngọc Oánh vẫn có bài xích với mình, nhìn ra là Liễu Ngọc Oánh không chào đón mình đến, cô đứng dậy nói: "Chị xem, em quên mất là tối nay còn có việc phải làm, chào chị dâu, chị cứ nghỉ ngơi, em đi trước"

Liễu Ngọc Oánh mỉm cười nói: "Diễm Hồng đi tốt, Trương Dương, giúp dì tiễn bí thư Lưu" Một hồi là Diễm Hồng một hồi là bí thư Lưu, không hiểu là trong hồ lô của Liễu Ngọc Oánh rốt cục có bán cái gì.

Trương Dương đương nhiên cảm thấy được sự bất hòa giữa hai người, xem ra Lưu Diễm Hồng đi lại quá gần với Tống Hoài Minh, đã khiến cho Liễu Ngọc Oánh sinh phản cảm, trong lòng Trương Dương âm thầm bật cười, xem ra chuyện tình cảm phức tạp ai cũng gặp qua, ngay cả những quan lớn như Tống Hoài Minh, Lưu Diễm Hồng cũng không ngoại lệ, không biết rằng giữa hai người bọn họ rốt cục là có chuyện gì hay không. Trương đại quan nhân thích dùng tư duy của mình để suy nghĩ về người khác.

Hắn tiễn Lưu Diễm Hồng ra ngoài cửa, tâm tình của Lưu Diễm Hồng có vẻ không được cao, nhẹ giọng nói: "Không cần tiễn, tôi tự mình về" Cô khoát tay áo, chợt nghĩ đến một việc, quay lại nói với Trương Dương: "Dì Liễu của cậu không sao chứ?"

Trương Dương nói: "Không sao cả, chỉ là không cẩn thận ngã xuống" Hắn nhìn thấy Lưu Diễm Hồng có chút tùy tiệu, thân thiết nói: "Chị Lưu, gần đây gầy đi nhiều đấy, có phải là công tác rất bận rộn không?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Rất bận, gần đây đang bận vụ án của Huệ Kính Dân!"

Trương Dương cũng không xa lạ gì với cái tên này, Huệ Kính Dân là chủ ủy ban thể dục của tỉnh Bình Hải, bởi vì sự kiện sụp khán đài của sân thể dục Đông Giang, cũng nằm trong tầm nhìn của Trương Dương, không ngờ rằng chứng cứ phạm tội của ông ta lại lọt vào tay của ủy ban kỷ luật, Trương Dương tò mò hỏi:" Vụ án sân thể dục Đông Giang à?"

Lưu Diễm Hồng nói: "Chuyện lần trước chỉ miễn chức ông ta thôi, lần này liên quan đến một vụ án tham ô khác, trong thời gian ông ta đảm nhiệm chủ nhiệm ủy ban thể dục Bình Hải, đã từng nhận hối lộ nhiều lần, căn cứ theo tình huống chúng tôi nắm giữ hiện nay, thì tổng kim ngạch đã vượt hơn năm mươi triệu, tỉnh trưởng Tống đã tỏ vẻ cực kỳ tức giận về việc này, cho chỉ thị rõ ràng, cần phải làm rõ chuyện này, xử lý nghiêm túc vụ án của Huệ Kính Dân. Trong khoảng thời gian này, tôi vẫn luôn bận về chuyện này..."

Trương Dương nói: "Năm chục triệu, phỏng chừng cả đời này ông ta không ra được!"

Lưu Diễm Hồng nói: " Lúc đầu không ai ngờ chuyện này lại nghiêm trọng như vậy, con người của Huệ Kính Dân từ trước đến giờ luôn sống kín đáo, ai mà ngờ ông ta lại là một kẻ có lòng tham không đáy"

Trương Dương nói: "Đối với những tham quan như vậy cần phải trừng trị nghiêm khắc, ăn bao nhiêu thì bắt ông ta nhả ra bấy nhiêu"

Lưu Diễm Hồng nói:" Tôi luôn cho rằng, cậu thích hợp làm công tác tại ủy ban kỷ luật nhất, đã muốn đem cậu điều về làm công tác tại ủy ban kỷ luật tỉnh từ lâu rồi, nhưng cậu lúc nào cũng từ chối"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi