Lý Hồng Dương cùng hắn đi vào trong phòng làm việc: "Chủ nhiệm Trương, tối nay ủy ban thể dục chúng ta sẽ tiến hành khánh công yến tại Nam Dương quốc tế, cậu nhất định phải tham gia đó"
Trương Dương nói:" Tôi vội vã chạy đến đây chính là vì chuyện này, có bao nhiêu lãnh đạo có thể đến?"
Lý Hồng Dương nói: " Phó thị trưởng Lý, phó thị trưởng Cung sẽ đến, đúng rồi, bí thư Lý của ủy ban kỷ luật, bộ trưởng Hà của bộ tổ chức cũng đã đáp ứng"
Trương Dương cười nói: "Được đấy, mặt mũi rất lớn, có thể mời đến nhiều thường ủy như vậy"
Lý Hồng Dương cười nói: " Cũng là do mặt mũi của cậu lớn, bọn họ đâu có đến vì mặt mũi của tôi" Lý Hồng Dương đương nhiên là tự hiểu lấy mình, từ ngày đi theo Trương Dương, ông ta đã càng lúc càng rõ ràng năng lực của vị chủ nhiệm ủy ban thể dục trẻ tuổi này, trong lòng rất là bội phục. Ủy ban thể dục Nam Tích có thể đạt được quy mô và thực lực như ngày hôm nay, tất cả đều dựa vào Trương Dương cả, có thể nói đây chính là thời điểm mà ủy ban thể dục Nam Tích có lực ảnh hưởng lớn nhất trong lịch sử. Lý Hồng Dương nói: "Còn có một việc, Tang Kim Đường được thả rồi, Huệ Kính Dân rốt cục đã thừa nhận, lúc đó ông ta chỉ đưa chín ngàn chín trăm thôi, chứ không phải mười ngàn, kim ngạch đút lót không đủ tiêu chuẩn lập án, ngày hôm nay ông ta đến cơ quan, tôi thấy ông ta muốn đi làm, nhưng mà cậu lại đến Giang thành, chuyện này chúng tôi không thể làm chủ"
Trương Dương cười nói: " Chẳng có việc gì cả, nếu bên kia đã thả ông ta ra, lẽ nào ủy ban thể dục chúng ta còn muốn túm lấy ông ta không tha sao? Tôi cũng không tin, các cán bộ khác đều chưa từng tặng lễ? Chẳng qua chỉ là Tang Kim Đường không may, bị người ta khai ra mà thôi"
Lý Hồng Dương nghe thấy thế, không khỏi xấu hổ, những lời này của Trương Dương tuy không nói trắng ra, nhưng mà trên thực tế quả thật là vậy, cán bộ nào mà dám nói rằng mình chưa từng tặng lễ cho cấp trên? Ít nhất là Lý Hồng Dương ông không dám nói thế.
Trương Dương nói: "Kêu lão Tang buổi tối cùng đi ăn cơm đi, cả đời ai mà không phạm sai lầm, chúng ta không thể bởi vì một lần sai phạm mà đánh đuổi người ta xuống địa ngục được, làm cho cả đời ông ta không thể xoay mình, ủy ban thể dục bây giờ đang cần người hầu chính trị, lão Tang làm việc tại ủy ban thể dục nhiều năm như vậy, kinh nghiệm và năng lực công tác không thiếu, ông ta đút lót là sự thật, nhưng mà cũng là biểu hiện của việc ông ta tích cực cầu tiến thôi"
Lý Hồng Dương không khỏi cười bật cười, nếu mà Tang Kim Đường biết những lời này của Trương Dương, không biết sẽ cảm động thành bộ dạng gì nữa.
Trải qua mấy ngày bôn ba, Trương Dương quả thật có chút uể oải, đến phòng nhỏ trong phòng làm việc ngủ một giấc, lúc buổi chiều khoảng bốn giờ thì bị giọng nói lải nhải của Cao Liêm Minh đánh thức.
Trương Dương mặc áo vào, mang dép lê mở cửa phòng ra, ngáp một cái nói: "Tết nguyên đán mà cậu cũng không nghỉ ngơi sao?"
Cao Liêm Minh liếc hắn một cái, nói: "Còn dám nói không biết xấu hổ sao, không phải là anh lôi tôi từ Đông Giang đến đây à? Nếu không phải là anh kêu tôi làm luật sự cho Phạm Tư Kỳ, bây giờ tôi còn đang ở Đông Giang giao lưu tình cảm với bạn học cũ đấy"
Trương Dương vui vẻ, chỉ chỉ ghế sô pha nói: "Cậu ngồi trước đi, tôi đi rửa mặt, đánh răng cái!"
Cao Liêm Minh đặt mông ngồi xuống ghế sô pha: "Sao lại vất vả như vậy? Ngủ luôn ở chổ này? Về nhà ngủ cho thoải mái"
Trương Dương vừa rửa mặt vừa nói:" Hai ngày nay chạy qua chạy lại có chút mệt, buổi tối còn có khánh công yến của ủy ban thể dục, nhiều lãnh đạo đến, tôi lại lười đi qua đi lại, cho nên nghỉ ngơi tại phòng làm việc luôn, cậu mà không đến cửa, tôi khẳng định là sẽ ngủ đến tối"
Cao Liêm Minh nói: "Tôi nghe chủ nhiệm Lý nói anh đã về, cho nên chạy đến đây hỏi tình huống"
Trương Dương dùng khăn lông lau mặt, tiện tay ném khăn lông lên bồn rửa mặt: "Không có tiến triển, lần này chạy nhiều nơi như thế, mà đáng tiếc lại không tra được cái gì cả"
Cao Liêm Minh nói: "Vụ án này rất vướng tay, anh đi hai ngày nay, tôi cũng lật hồ sơ tìm lại manh mối, cho dù chúng ta tìm được kẻ chủ mưu phía sau, cũng không chứng minh được gì, bằng chứng bây giờ đã đủ đưa Phạm Tư Kỳ vào tù rồi"
Trương Dương nói: "Không có hy vọng?"
Cao Liêm Minh nói: " Hy vọng rất xa vời, vì vụ án của cô ta tôi đã đi hỏi thầy của tôi, ông ta khuyên tôi tốt nhất là đừng nhận vụ án này"
Trương Dương đi đến bên cạnh Cao Liêm Minh, ngồi xuống: "Hải Sắt phu nhân và Hứa Thường Đức đã cùng ở chung một đội thanh niên"
Cao Liêm Minh nói: "Vậy thì thế nào? Cho dù chúng ta có thể chứng minh Hải Sắt phu nhân muốn đối phó với Phạm Tư Kỳ, nhưng mà chứng cứ tại hiện trường vẫn còn đó, tấ cả mọi người đều cho rằng Phạm Tư Kỳ đã bày ra vụ bắt cóc lần này, cho dù là lên tòa, cô ta cũng không có bất luận phần thắng gì" Cao Liêm Minh dừng lại một chút, nói tiếp: "Vì chuyện của cô ta, tôi đã liên hệ với La Ân, bây giờ gia tộc của Phạm Tư Kỳ đã bỏ rơi cô ta, thậm chí có thể nói, gia tộc của cô ta hận không thể nhìn thấy cô ta chết"
Trương Dương có chút phiền muộn: " Thật sự phiền quá, lẽ nào Phạm Tư Kỳ không cứu được?"
Cao Liêm Minh nói: "Tuy rằng cô ta là người Singapo, nhưng mà xét thấy tình huống và tính chất của vụ án này rất đặc thù, cho nên công an đã từ chối nộp tiền bảo lãnh"
Trương Dương nói: "Nhưng chúng ta không thể trừng mắt nhìn Phạm Tư Kỳ kết thúc như thế, cô ta căn bản là không có tội"
Cao Liêm Minh nói: "Không có chứng cứ, nói cái gì cũng vô dụng" Hắn lại nghĩ đến một việc: "Đúng rồi, cô gái Ngả Tây Ngói Á người Ấn kia tôi đã liên hệ rồi, cậu của cô ta đồng ý đưa cô ta đến Trung Quốc thử một chút, tôi đã tra qua bối cảnh của cô ta luôn rồi, cha mẹ của của Ngả Tây Ngói Á chết trong vụ tai nạn xe năm năm trước, cậu của cô ta làm người giám hộ, bốn năm trước cô ta du học tại Anh, sắp tốt nghiệp rồi, Phạm Tư Kỳ lúc học đại học đã từng được học chương trình EMBA, tôi nghĩ hai người khi đó có quen nhau"
Trương Dương nói: "Chuyện của Phạm Tư Kỳ thật sự không có đường thoát nào sao?"
Cao Liêm Minh gật đầu nói: "Trừ phi là có kỳ tích xuất hiện, tôi thấy lần này mười phần là cô ta bị phán có tội rồi"
"Kỳ tích gì?"
Cao Liêm Minh nói: "Trừ phi là kẻ chủ mưu đứng phía sau tự nguyện ra đầu thú, đem tất cả âm mưu của mình nói ra hết, nhưng mà tôi thấy rằng loại hy vọng này cực kỳ bé nhỏ"
Trương Dương nói: "Không còn biện pháp khác?"
Cao Liêm Minh nói: "Hết rồi, công an đã nắm giữ được bằng chứng gây bất lợi cho cô ta, nhân chứng thì bị giết, tôi đã nói qua với Phạm Tư Kỳ, cô ta cũng rõ ràng hy vọng mình vô tội được tha là cực kỳ bé nhỏ, nhưng mà, cô ta coi như cũng bình tĩnh"
Trương Dương nói: "Lẽ nào chúng ta mở to mắt nhìn kẻ chủ mưu nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật? Phạm Tư Kỳ là một cô gái vô tội, không thể để cô ta nhận tội vào tù vì chuyện cô ta không làm"
Cao Liêm Minh nói:" Tôi biết anh vẫn luôn hoài nghi Vương Quân Dao là người bày ra chuyện này, nhưng không có chứng cứ ủng hộ, hơn nũa sau khi Phạm Tư Kỳ bị bắt, gia tộc của cô ta cũng có biểu hiện tương đối tuyệt tình, nói cách khác, bọn họ cũng có hiềm nghi, hay là cái này không phải là báo thù, có thể Phạm Tư Kỳ chỉ là vật hi sinh trong tranh đấu gia tộc, ai mà biết được?"