Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Hai người đều nghe rất rõ ràng, Trương Dương muốn đang muốn tra về vấn đề này, nói cách khác, ngày hôm nay Lưu Thúy Vân đã hoàn toàn chọc giận Trương Dương, Trương Dương đã không còn cho Từ Quang Nhiên mặt mũi nữa, hắn muốn điều tra vấn đề có khả năng tồn tại trong quá trình xây dựng trung tâm thể dục mới.

Hai người gật đầu, nhưng không phát biểu ý kiến, chuyện này nói ra thì dễ, nhưng làm rất khó, Từ Quang Lợi bị bắt, nếu như điều tra tiếp nữa, bọn họ có phải là bỏ đá xuống giếng hay không, không cho Từ Quang Lợi bất kỳ cơ hội xoay người nào cả. Đừng quên rằng Từ Quang Lợi còn có một người anh là bí thư thị ủy, chỉ cần bọn họ tra, thì tất nhiên sẽ chọc giận Từ Quang Nhiên.

Trương Dương từ biểu tình của bọn họ đã đoán được trong lòng bọn họ đang cố kỵ cái gì, thản nhiên nói: "Các người không cần sợ, đem tư liệu liên quan sưu tập một chút là được, tôi chuẩn bị cho ban ngành tương quan tham gia chuyện này"

Từ Quang Thắng xuất hiện ngoài cửa phòng làm việc, ông gõ cửa phòng.

Lý Hồng Dương và Tang Kim Đường nhân cơ hội đi ra.

Từ Quang Thắng làm vẻ mặt lúng túng nói: "Chủ nhiệm Trương, chuyện vừa rồi thật sự là xin lỗi"

Trương Dương mỉm cười nói: "Chủ nhiệm Từ, mau ngồi đi, không cần phải xin lỗi gì cả, chuyện này không phải do anh làm"

Từ Quang Lợi nói: "Chủ nhiệm Trương, em dâu của tôi xuất thân đồ tể, không có văn hóa gì, tố chất hơi kém, cậu ngàn vạn lần đừng tính toán với em nó!"

Trương Dương nói: "Bà ta đến tìm tôi là muốn đòi tiền công trình của Tân Thế Kỷ, chủ nhiệm Từ, lúc đầu sở dĩ tôi muốn thu hồi quyền quản lý của sân thể dục mới, cũng là bởi vì em trai của anh xảy ra vấn đề, tầng quản lý của Tân Thế Kỷ rơi vào trong vòng hỗn loạn, lúc đó anh cũng đồng ý"

Từ Quang Lợi áy náy nói: "Chuyện này trách tôi, vì đã không làm tốt công tác giải thích với bọn họ"

Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Từ, chúng ta là bạn bè lâu năm, tôi biết chuyện này không liên quan đến anh, tôi hy vọng anh có thể khuyên nhủ Lưu Thúy Vân, đừng đến đây làm phiền nữa, lần sau nế như còn phát sinh chuyện như vậy, tôi nhất định sẽ không khách khí với bà ta đâu"

Từ Quang Thắng thở dài nói: "Tôi sẽ đi khuyên bảo em nó"

Trương Dương bận tâm đến mặt mũi của Từ Quang Thắng, cho nên cũng không nói quá nặng lời, hắn cười nói: "Quên đi, chuyệ này không cần nói nữa, đúng rồi, ngay mai bác sĩ Vu Tử Lương đến Nam Tích, có muốn gặp mặt một lần không?"

Hai mắt của Từ Quang Thắng sáng lên: "Bác sĩ Vu à! Tôi rất là ngưỡng mộ hắn, như vậy đi, ngày mai để tôi làm chủ!"

Trương Dương cười nói: "Không cần đâu, tôi đã đặt phòng tại Nam Dương quốc tế, anh và viện trưởng Chung cùng nhau đến là tốt nhất"

Trương Dương cũng không ngờ chuyện này còn chưa kết thúc, đám người đến gây chuyện sau khi bị công an mang đi, vào buổi chiều cùng ngày đã có sáu bà già phải vào viện, Lưu Thúy Vân cũng nằm viện, bà ta kiện công an rằng Trương Dương đánh bà ta, đám bà già kia cũng nhất trí là Trương Dương đánh, nói một đám thanh niên ở ủy ban thể dục được Trương Dương dẫn đầu dùng sức đánh bọn họ, cả đám kêu gào muốn quốc gia nuôi dưỡng nửa đời sau của obn5 họ, con cái của bọn họ cũng tụ tập tại bệnh viện tiến hành kháng nghị với thành phố.

Từ Quang Thắng đến khuyên em dâu Lưu Thúy Vân, còn chưa kịp nói được hai câu đã bị chửi cho mặt già đỏ bừng. Từ Quang Thắng không còn cách nào, chỉ có gọi điện thoại cho đại ca Từ Quang Nhiên, nói chuyện này ông không khống chế được nữa rồi, Lưu Thúy Vân muốn làm lớn chuyện này lên, luôn mồm nói muốn đem hung thủ đánh người vào tù, càng kỳ quái hơn là, bà ta còn nói ngày mai sẽ tổ chức đội cảm tử đến ủy ban thể dục gây chuyện.

Bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên thật sự đã nổi nóng, ông ta cũng biết đứa em dâu thứ ba này không có giáo dục, chỉ là ông không ngờ rằng Lưu Thúy Vân lại mạnh mẽ như vậy, tuy rằng em dâu đi quậy ủy ban thể dục, nhưng mà mặt mũi của bí thư thị ủy ông cũng phải chịu nhục. Từ Quang Nhiên rơi vào đường cùng, tối đó kêu vợ Tôn Cảnh Phương cùng đi đến bệnh viện thăm em dâu Lưu Thúy Vân.

Lưu Thúy Vân căn bản là không có bị thương gì, kết quả chẩn đoán của bệnh viện cũng đã có, nhưng bà ta mặc kệ chẩn đoán của bác sĩ, nói mình bị đau đầu, một hồi thì lại đau ngực, ở bệnh viện không chịu đi, bệnh viện cũng bó tay.

Lúc Từ Quang Nhiên và Tôn Cảnh Phương đi vào phòng bệnh, Lưu Thúy Vân đang gặm táo, thấy bọn họ đến, Lưu Thúy Vân vội vàng đặt trái táo xuống, ôm đầu rên rỉ, bà ta biểu diễn quả thật có chút khoa trương, ngay cả Từ Quang Nhiên cũng chịu không nổi. Từ Quang Nhiên nháy mắt với vợ một cái, ý bảo vợ đến xử lý đi. Tôn Cảnh Phương bình thường rất là khinh thường đứa em dâu này, chỉ là ngày hôm nay đến thăm ít nhiều gì cũng mang mùi vị chính trị, phải làm tốt công tác câu thông cho em dâu, không thể để em dâu tiếp tục quậy như vậy được.

Tôn Cảnh Phương nói: "Thúy Vân, chị và đại ca em đã hỏi qua bác sĩ, nếu em không có chuyện gì, thì không bằng mau chóng trở về nhà đi, bệnh viện không phải là chổ tốt để ở, bệnh gì cũng có, nếu như bị nhiễm bệnh thì phiền phức lắm" Tôn Cảnh Phương phụ trách công tác tổng công đoàn, cho nên cái miệng rất biết nói chuyện, cũng có năng lực chính trị, nhưng mà bởi vì luôn bị hào quang của chồng là bí thư thị ủy che mờ, cho nên bình thường Tôn Cảnh Phương cũng ít làm công tác, ấn tượng của bên ngoài đối với bà đều là một người có tri thức hiểu lễ nghĩa, công nhận bà ta là vợ hiền của Từ Quang Nhiên.

Lưu Thúy Vân nói: "Em đau đầu lắm, có thể trong đầu có chuyện, đại ca, chị cả, Trương Dương kia căn bản là một gã lưu manh chính trị, em tìm hắn nói về vấn đề tiền công trình của Tân Thế Kỷ, cũng không nói được hai câu, hắn liền mắng người, không chịu trả tiền, còn chửi Từ Quang Lợi chồng em, em tức quá không nói với hắn, hắn nói bọn em có thể lấy được công trình, tất cả đều là nhờ đại ca cả, nói đại ca lấy quyền mưu tư, em kêu hắn xin lỗi, không ngờ hắn lại ra tay đánh em, còn kêu bảo vệ đuổi bọn em ra ngoài. Đại ca, chị hai, hai người làm chủ cho em đi!" Lưu Thúy Vân mở miệng nói dối cũng rất có nghề.

Năng lực phân rõ phải trái của Từ Quang Nhiên đương nhiên vẫn có, ông biết em dâu muốn kích thích sự phẫn nộ của mình, ngày hôm nay Trương Dương gọi điện thoại cho ông, tình cảnh Lưu Thúy Vân chửi bới um sùm ông đã nghe rất rõ ràng, căn bản là Trương Dương đến cửa gây chuyện, Trương Dương trong toàn bộ quá trình đều kiềm chế bản thân, Từ Quang Nhiên là anh chồng, có chút chuyện không tiện nói, ông chậm rãi nói: "Em dâu à, cố gắng đừng để mâu thuẫn trở nên gay gắt, em yên tâm, chuyện này anh sẽ cho điều tra rõ ràng, nhất định sẽ cho em một công đạo" Lời nói của Từ Quang Nhiên nghe tựa hồ thì hướng về Lưu Thúy Vân, nhưng lại không có một chút nội dung thực chất nào cả.

Lưu Thúy Vân lần này gây chuyện không chỉ muốn đòi tiền công trình, mà bà ta còn muốn phát tiết bất mãn đối với Từ Quang Nhiên, chồng của bà ta bị viện kiểm soát bắt mấy tháng rồi, vị đại ca bí thư thị ủy này lại chẳng quan tâm em trai, căn bản là không có ý ra tay trợ giúp, điều này làm cho Lưu Thúy Vân càng ngày càng thất vọng, chính vì thất vọng, cho nên bà ta mới nghĩ đến phương pháp này, ba ta muốn gây chuyện, Từ Quang Nhiên ông làm bí thư thị ủy muốn mặt mũi, ông có thể vì quân pháp mà bất dung thân, tôi phải nghĩ biện pháp cứu chồng của tôi, cho dù cứu không được, thì tôi cũng phải đòi lại tiền công trình về.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi