Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Hai người bị dọa cho bộp một cái nằm xuống đất, không đợi Trương Dương phân phó, hai tay hai tay ôm gáy, thân thể nằm dán xuống đất, Trương Dương nói: "FBI gì chứ? Con mẹ nó tòa là hạng giá áo túi cơm!" Hắn bước tới điểm huyệt đạo của hai người, sau đó đi lên một chiếc xe jeep Acura màu đen trong đó.

Bạch Chí Quân có chút khẩn trương chạy tới chỗ hắn, Trương Dương giơ súng lên. Bùm một phát đạn bắn lên mặt dất, mặt đường bị nứt ra một vết đạn, dọa cho Bạch Chí Quân đứng ngây ra như phỗng, gã không ngờ Trương Dương lại chĩa súng vào mình.

Trương Dương nói: "Anh không cần đi theo tôi, từ giờ trở đi, chuyện của tôi do tôi tự làm chủ, lãnh sự quán, bộ ngoại giao gì đó, toàn bộ không có liên quan gì tới tôi!" Nói xong hắn hung hăng đóng sầm cửa, lái xe về đằng xa.

Bạch Chí Quân nhìn mấy nhân viên FBi nằm trên đất, lại nhìn xe jeep đã đi xa, gã thở dài một hơi, thằng ôn này thật sự là một phiền toái, gã không dám tiếp tục ở lại, khởi động xe, vội vàng rời khỏi hiện trường.

Trương Dương sở dĩ lựa chọn tách ra với Bạch Chí Quân là có nguyên nhân, hắn gia nhập Quốc An cũng không phải chỉ trong thời gian ngắn, biết một khi có FBI nhúng tay, hành động của mình ở nước Mỹ sẽ bị người khác coi là có tính chất gián điệp, bất kể hắn tình nguyện hay không tình nguyện thì chuyện này sẽ chỉ trở nên càng ngày càng phiền toái. Hắn không muốn vì chuyện của mình mà kéo cả lãnh sự quán New York vào.

Từ sau khi tới nước Mỹ, hộ chiếu bị mất, tấn công cảnh sát rồi lại tấn công cảnh sát, đánh cả FBI, còn từ trong tay họ lấy đi một chiếc xe jeep Acura xa hoa, phiền toái mà Trương Dương gặp phải đã càng lúc càng lớn.

Hắn ở trong xe jeep tìm được một chiếc di động, bởi vì lo lắng bên trên có hệ thống theo dõi, Trương Dương ném đưa điện thoại di động ra ngoài cửa sổ. hắn ở cửa ra phía trước lái thật nhanh, trước tiên triệt để kiểm tra xemtrên xe có hệ thống theo dõi GPS hay không, hắn đối với kỹ thuật của phương diện này cũng có chút hiểu biết, rất nhanh ở trên xe tìm được hệ thống định vị toàn cầu, hắn dùng đồ phá hỏng nó, sau đó ở trạm điện thoại công cộng gọi cho Bạch Chí Quân.

Bạch Chí Quân nhận được điện thoại của hắn, tình tự có chút kích động: "Trương Dương, anh không thể tiếp tục làm vậy được. Cái chết của Cố Giai Đồng chỉ là ngoài ý muốn, anh mau đến lãnh sự quán New York đi, chúng tôi sẽ tận sức anh rời khỏi nơi này."

Trương Dương nói: "Tôi sở dĩ gọi điện thoại là muốn nói với anh rằng, chuyện của tôi không có liên quan gì tới lãnh sự quán, không cần các anh chịu trách nhiệm vì tôi, cái chết của Giai Đồng không phải là ngoài ý muốn, tôi muốn tìm ra tên hung thủ đó."

"Anh có nghĩ tới hành vi của anh sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho quốc gia không?"

"Tất cả những gì mà tôi làm không liên quan gì tới quốc gia cả!" Trương Dương muốn gác điện thoại.

Bạch Chí Quân nói: "Trương Dương, người nhà của Cố Giai Đồng đã tới, bọn họ đang tới thành phố thác nước Niagara, chuyện này chuyện này giao cho bọn họ giải quyết đi!"

Trương Dương ngẩn người, vẫn gác máy.

Trương Dương ngay sau đó lại liên hệ với Hình Triêu Huy, Hình Triêu Huy cũng đang đợi điện thoại của hắn, những gì mà Trương Dương làm ở nước mỹ phía Quốc An cũng biết, nước Mỹ nói: "Trương Dương,cậu đang ở đâu?"

Trương Dương nói: "Nước Mỹ!"

Hình Triêu Huy nói: "Đình chỉ tất cả hành động, lập tức tới lãnh sự quán lãnh sự quán, bọn họ sẽ giúp cậu trở về quốc nội."

Trương Dương nói: "Xin lỗi, tôi không thể nghe theo ông được."

Hình Triêu Huy nói: "Trương Dương, nếu cậu khư khư cố chấp, chúng tôi sẽ không thể giúp cậu được."

Trương Dương nói: "Sếp, ông là đang uy hiếp tôi ư?"

Hình Triêu Huy nói: "Cậu quên rồi ư, tất cả của chúng ta đều phải phục tùng lợi ích của quốc gia, cậu đã làm kinh động đến FBI, cậu phải hiểu rằng, bản thân là đang ở nước Mỹ, cậu không hiểu tiếng Anh, ở nước Mỹ, cho dù cậu có bản sự lớn bằng trời, chỉ cần FBI theo dõi cậu, cậu lên trời xuống đất, bọn họ đều có thể lôi cậu ra."

Trương Dương nói: "Vậy thì để họ thử xem!"

Hình Triêu Huy lớn tiếng nói: "Nếu cậu khư khư cố chấp, cục lý sẽ không phụ trách đối với chuyện của cậu nữa."

Trương Dương lớn tiếng nói: "Tôi không cần bất kỳ ai phụ trách cho tôi, chuyện của tôi tôi tự mình gánh vác!"

Hình Triêu Huy trầm mặc một lát, y cuối cùng nói: "Tôi cho cậu một số điện thoại, cậu lập tức liên hệ với hắn, có lẽ hắn có thể giúp cậu một chút, đây là điều duy nhất mà một người bạn như tôi có thể làm!"

Cố Doãn Tri nhìn di vật của con gái, trong đôi mắt đầy tang thương lộ ra một sự bi thương khó có thể hình dung được, ông ta mím môi, cầm hộ chiếu của con gái, nhìn ảnh chụp bên trên, yết hầu không ngừng run run, ông ta đang cố gắng khống chế sự bi thương của mình.

Cố Minh Kiện nhìn di vật của chị gái, nước mắt đã chảy, Cố Doãn Tri nói khẽ: "Minh Kiện, lau nước mắt đi, thu thập đồ của chị con."

Cố Minh Kiện gật đầu, vừa khóc vừa thu thập di vật của chị gái.

Thư Anh Hằng nhẹ nhàng vỗ vai Cố Doãn Tri, chứng kiến vị lão bằng hữu này đã tới tuổi thất thập cổ lai hi mà còn phải chịu đựng nỗi đau mất con, Thư Anh Hằng cũng cảm thấy vô cùng thông cảm, y nói khẽ: "Doãn Tri huynh, cố nén bi thương!"

Cố Doãn Tri gật đầu, giọng nói trầm thấp: "Đa tạ sự hỗ trợ của anh."

Thư Anh Hằng nói: "Chúng ta đều là lão bằng hữu, loại chuyện này vốn chính là điều mà tôi nên lfam."

Cố Doãn Tri nói: "Thi thể của Giai Đồng thủy chung vẫn chưa tìm được, theo lý thì phải chăng vẫn còn tồn tại hi vọng sống sót?" Tim ông ta đã tan nát, kỳ thật khi ông ta hỏi câu này cũng đã có được đáp án rồi.

Thư Anh Hằng có thể lý giải tâm tình của Cố Doãn Tri, y giải thích: "Từ sau khi Giai Đồng gặp chuyện không may vào sáng sớm ngày đó, đội cứu viện đã bắt đầu công tác tìm kiếm, phía Mỹ đã tận hết lực lượng để cứu viện, ở đoạn hạ du sống Niagara, thậm chí bao gồm cả hai bờ sông cũng đều tìm kiếm cả rồi, thuyền, trực thăng, phi cơ toàn bộ đều xuất động, tất cả nơi có thể tìm đến đều là kiểm tra hết rồi, hiện tại đã qua hơn tám mươi tiếng đồng hồ, đã qua thời gian cứu viện hoàng kim là 72 tiếng, cho dù là xe jeep rơi vào trong khe sâu, Giai Đồng có thể may mắn sống sót, nhưng hiện tại..."

Cố Doãn Tri lắc đầu, ngăn y tiếp tục nói, Cố Doãn Tri nói: "Đừng nói nữa, tôi hiêu rồi, tôi hiểu hết rồi."

Thư Anh Hằng nói: "Anh từ lúc xuống phi cơ đến bây giờ vẫn chưa kịp ăn cơm, tôi mời anh đi ăn nhé."

Cố Doãn Tri nói: "Tôi muốn tới hiện trường nơi tìm được di vật của con gái!"

Thư Anh Hằng nói: "Được!"

Ô tô chậm rãi đi dọc theo sông Niagara, cha con Cố Doãn Tri cũng không có tâm tình để thưởng thức cảnh đẹp ở dị quốc, bọn họ đắm chìm trong nỗi đau mất đi thân nhân, Cố Doãn Tri nói: "Cảnh sát nói thế nào!"

Thư Anh Hằng nói: "Căn cứ vào điều tra của cảnh sát trước mắt, đây là một tai nạn giao thông." Nói tới đây, y bỗng nhiên nhớ tới một việc: "Doãn Tri huynh, vị hôn phu của Giai Đồng có phải tên là Trương Dương hay không?"

Cố Doãn Tri và Cố Minh Kiện đều ngây ra, thật ra hai cha con họ sớm đã biết quan hệ giữa Cố Giai Đồng và Trương Dương, nhưng tình cảm của bọn họ thủy chung không công khai, Cố Doãn Tri biết con gái có nỗi khổ riêng, thân là cha, ông ta cũng không muốn tạo cho con gái áp lực quá lớn, điềunày thủy chung là một nút thắt trong lòng ông ta. Cố Doãn Tri không trả lời câu hỏi của Thư Anh Hằng, bởi vì ông ta không biết nên trả lời như thế nào.

Thư Anh Hằng nói: "Trương Dương cũng đã đến nước Mỹ, hơn nữa vừa đến Mỹ đã đánh mất hộ chiếu, tập kích cảnh sát nước Mỹ, chọc vào FBI, tuyên bố rằng Giai Đồng là bị người ta hại chết, hiện tại toàn bộ cảnh sát của thành phố thác nước Niagara đều đang đi bắt hắn.

Nội tâm Cố Doãn Tri khẽ động: "Có thể liên hệ với hắn không?"

Thư Anh Hằng lắc đầu: "Hắn đã chủ động liên hệ với lãnh sự quán, tôi bảo Bạch Chí Quân đi đón hắn đến lãnh sự quán, muốn giúp hắn rời khỏi nước Mỹ, nhưng không ngờ tìm được hắn rồi, thằng ôn này cũng thực sự có chút năng lực, đánh ngã năm tên nhân viên liên bang, còn dùng súng bắn bị thương một người, lấy súng và ô tô của họ rồi bỏ chạy, hiện tại không ai biết hắn đi về đâu, phía Mỹ đang muốn chúng ta giải thích."

Cố Doãn Tri nói: "Giúp tôi liên hệ với hắn, tôi muốn gặp hắn!"

Cố Doãn Tri kiên trì muốn tới nơi phát hiện di vật của con gái là có nguyên nhân, người của đảng cộng sản tuy rằng là người vô thần, nhưng con người ta ai cũng có tình cảm, đối mặt với sự mất người thân, Cố Doãn Tri không đành lòng để hương hồn của con gái phải ở lại Bắc Mĩ lạnh lẽo, nếu thật sự trời cao có linh, y tin rằng con gái ở tên trời có thể nhìn thấy mình đang đến đây.

Cố Doãn Tri yên lặng đi tới bờ hồ, Thư Anh Hằng không hề xuống xe, y biết Cố Doãn Tri đến đây là để tưởng nhớ con gái, y không muốn làm phiền niềm thương nhớ của vị lão hữu này.

Cố Minh Kiện đi theo cha tới bờ sông, gã phát giác bóng dáng cao lớn của cha trở nên còng đi nhiều, chị gái qua đời đối với cha là một đả kích cực lớn, Cố Minh Kiện lần đầu tiên ý thức được mình nên trưởng thành hơn, nên gánh vác trách nhiệm chiếu cố cha, chiếu cố em gái.

Cố Doãn Tri nói khẽ: "Minh Kiện, bật lửa!"

Cố Minh Kiện lấy bật lửa ra, nhìn thấy cha đang cầm túi da của ông ta, từ bên trong giấy bạc ra, cầm lấy bật lửa của gã, đốt giấy bạc. Cố Doãn Tri không rơi lệ, nhưng nội tâm đã dãi dầu sương gió của ông ta đang nhỏ máu, ông ta nói khẽ: "Giai Đồng! Cha tới rồi, em trai con cũng tới thăm con, cha biết, con không thích cô độc, con thích cả nhà được vui vẻ ở bên nhau, nếu con nghe thấy cha gọi con thì con về đi, theo cha về nhà!"

Cố Minh Kiện lại khóc, gã quỳ xuống trước mặt cha: "Chị, em tới rồi, chị theo em và cha về nhà đi!"

Màn đêm lặng lẽ buông xuống, gió rất lạnh, trừ tiếng dòng nước chảy xiết ra thì không còn bất kỳ thanh âm nào nữa, nếu trên đời thật sự có linh hồn tồn tại, Cố Giai Đồng liệu có nghe thấy tiếng gọi của người thân hay không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi