Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Hai cha con Cố Doãn Tri cả đêm không ngủ được ngon, Cố Minh Kiện còn nằm trên giường chợp mắt được một chút, còn Cố Doãn Tri thì thức trắng cả đêm không ngủ, sự thật con trai bị tập kích suýt nữa thì chết khiến ông ta ý thức được chuyện này không phải là nhằm vào Trương Dương, Cố Doãn Tri bình tĩnh phân tích lại những đối thủ chính trị của mình trước đây, ông ta muốn từ đó tìm ra cái người đang đối phó mình, một khi để ông ta tra ra được chân tướng, ông ta sẽ bất chấp tất cả mọi giá, khiến đối thủ chết không có chỗ chôn.

Trời bên ngoài đã bắt đầu sáng dần, ngày mới đã tới, Cố Minh Kiện từ trên giường bò dậy, gã đi tới bên cạnh cha, ân cần bóp vai cho cha mình: "Cha, cha nằm nghỉ một lát đi!"

Cố Doãn Tri lắc đầu, trong tay vẫn cầm ảnh của con gái: "Không ngủ được!"

Cố Minh Kiện nói: "Cha, cha đang nghĩ gì vậy?"

Cố Doãn Tri nhìn ra ngoài cửa sổ, nói khẽ: "Chị con là bị người ta mưu sát, tối hôm qua con lại thiếu chút nữa..."

Nhớ tới chiếc xe thể thao Mitsubishi tối hôm qua lao như điên vào mình, Cố Minh Kiện trong lòng vẫn còn sợ hãi, gã nói khẽ: "Cha, chiếc xe đó muốn đâm chết con, nếu không phải Trương Dương xuất hiện đúng lúc, con chỉ sợ đã xong rồi."

Cố Doãn Tri thở dài, ông ta cầm tay con trai, nói: "Minh Kiện, hôm nay con về nước đi, cha không muốn có chuyện gì xảy ra với con."

Cố Minh Kiện quật cường lắc đầu nói: "Không, thi cốt của chị con chưa lạnh, chính bởi vì chị ấy bị người ta mưu sát, cho nên con mới muốn ở lại điều tra chân tướng."

Ngữ khí của Cố Doãn Tri rất kiên định: "Phải đi, nơi này là nước Mỹ, ở lại đây thêm một ngày, nguy hiểm của con sẽ lại tăng thêm một phần."

"Còn cha?"

Cố Doãn Tri không nói gì.

Lúc này chuông cửa vang lên, Cố Minh Kiện ghé vào mắt mèo nhìn ra phía ngoài, xác định bên ngoài là nhân viên công tác của lãnh sự quán mới mở cửa phòng, nhân viên công tác của lãnh sự quán ghé vào tai gã thì thầm gì đó, Cố Minh Kiện nói: "Cho hắn vào!"

Gã đi tới bên cạnh cha: "Trương Dương sai người tới đây."

Không bao lâu sai nhân viên công tác của lãnh sự quán liền dẫn Đường Sơn bước vào, Đường Sơn lễ phép cười nói với Cố Doãn Tri: "Bí thư Cố, xin cho phép tôi tự giới thiệu, tôi là bằng hữu của Trương Dương, tôi tên là Đường Sơn." Nói xong y cầm di động bấm số, sau đó đưa cho Cố Doãn Tri.

Cố Doãn Tri tiếp lấy điện thoại, nghe thấy giọng nói của Trương Dương vang lên: "Bí thư Cố, Đường Sơn là bằng hữu của cháu, bác có thể tin anh ta."

Cố Doãn Tri đứng lên, nói khẽ: "Trương Dương, đi cùng chúng tôi đi."

"Bí thư Cố, cháu muốn nhờ bác điều tra hai người."

"Ai?"

" Một Vương Quân Dao! Em gái của thính trưởng thính Công an Vương Bá Hành, cháu hoài nghi chuyện này có liên quan với cô ta."

Cố Doãn Tri ngây ra.

Trương Dương nói: "Cô ta và Hứa Thường Đức, Đổng Đắc Chí từng là một bọn với nhau, cháu đã từng điều tra cô ta, nhưng không điều tra ra được quan hệ của cô ta và Hứa Thường Đức, còn một người là Đường Hưng Sinh, tiền bí thư ủy ban chính pháp và cục trưởng công an thành phố Nam Tích, chính là vì cháu mà hắn phải lưu vong hải ngoại, nghe nói hắn đang ở Canada, rất gần nơi này. Tối hôm qua Minh Kiện suýt nữa bị đâm, từ đó có thể người đứng sau màn không chỉ muốn đối phó cháu mà còn muốn lợi dụng chuyện của Giai Đồng dụ hai người tới nước Mỹ, những người này đều đáng hiềm nghi."

Hai hàng lông mày rậm của Cố Doãn Tri nhíu lại một chỗ, ông ta nhớ tới lúc trước chính là mình đã yêu cầu điều tra Hứa Thường Đức, mà Trương Dương ở trong đây có tác dụng mấu chốt, người ở trong bóng tối âm thầm đối phó ông ta và Trương Dương rất có thể là có liên quan tới vụ án của Hứa Thường Đức.

]Cố Doãn Tri nói: "Trương Dương, trước tiên quay về đã rồi nói."

"Bí thư Cố, cháu tra được một số manh mối, bây giờ vẫn chưa thể rời khỏi nước Mỹ được, bác và Minh Kiện mau rời khỏi đây đi, Đường Sơn sẽ để bảo vệ an toàn cho hai người."

Cố Doãn Tri nói: "Trương Dương, Giai Đồng đã chết rồi, tôi không muốn cậu lại hy sinh vô ích, cậu hiểu chứ."

Trương Dương nói khẽ: "Cho tới giờ cháu vẫn chưa làm được gì cho Giai Đồng, cháu đã coi cô ấy là vợ cháu, bí thư Cố, bác để cháu làm một chuyện cho cô ấy đi, chỉ một chuyện này thôi."

Cố Doãn Tri dùng sức mím chặt môi, tay trái của ông ta nắm chặt thành quyền, nhìn ra được ông ta đang gắng sức khống chế tình tự bi thương của mình.

Trương Dương nói: "Bác không đi, Minh Kiện cũng sẽ không đi, như vậy cháu không thể an tâm được, Giai Đồng nếu ở trên trời có linh thiêng, cô ấy cũng sẽ không an tâm, bí thư Cố, hai người ở lại nước Mỹ cũng không giúp gì được cho cháu cả, đối phương đã dùng loại thủ đoạn bỉ này để đối phó chúng ta, chúng ta mượn lực lượng của quan phương là vô dụng, chỉ có lấy răng trả răng thôi!"

Cố Doãn Tri nói: "Giai Đồng đã chết, Trương Dương, tôi không muốn tiền đồ và tương lai của cậu tất cả đều bị hủy diệt!"

Trương Dương trầm mặc trong chốc lát rồi nói khẽ: "Nếu Giai Đồng đã chết, tiền đồ và tương lai đối với cháu đã khôngcòn bất kỳ ý nghĩa gì nữa, hiện giờ trong lòng cháu còn lại chỉ có hai chữ báo thù, bí thư Cố, chuyện trong nước giao cho bác, chuyện ở nước Mỹ thì để cháu!"

Cố Doãn Tri nói khẽ: "Trương Dương, bảo trọng!"

"Bí thư Cố bảo trọng!"

Cố Doãn Tri buông điện thoại, nói với Cố Minh Kiện: "Chúng ta rời khỏi nơi này!" Cố Doãn Tri trước giờ luôn là người quyết đoán, ông ta tuy rằng đã về hưu, nhưng vẫn có thể phán đoán rõ ràng đối với cục thế, nước Mỹ là một hồi loạn cục, bọn họ tiếp tục ở lại cũng không giúp được gì, muốn phá cục phải dựa vào sự vũ dũng của Trương Dương, có lẽ thật sự phải mở một đường máu, đúng như những lời mà ông ta lúc trước đã nói với Trương Dương, căn nguyên của chuyện này là ở quốc nội, chiến trường của ông ta là ở đó.

Đường Sơn đưa xe Ferrari cho Trương Dương cũng là có nguyên nhân, Tiểu Dã Chính Dương cũng làm sinh ý xe lậu như y, đối với loại xe thể thao xa hoa này rất có hứng thú, có chiếc xe Ferrari này yểm hộ, càng dễ dàng tiếp cận Tiểu Dã Chính Dương hơn, Trương Dương và Triệu Thiên Tài người tới người tới nhà máy sửa chữa và chế tạo ô tô ở khu tây bắc thành phố thác nước Niagara của Tiểu Dã Chính Dương.

Tiếng Anh của Triệu Thiên Tài rất tốt, gã nói cho Trương Dương biết, Tiểu Dã Chính Dương là phần tử hắc bang hung tàn nhất thành phố thác nước Niagara, cha của hắn là một trong những thành viên chủ yếu của Sơn Khấu Tổ Nhật Bản, vào năm năm trước trong hành động càn quét băng nhóm xã hội đen đã bị bắt hết, mẹ của hắn là con gái của lão đại Đông Phương xã, hắc bang Hàn Quốc, tuy rằng xuất thân từ một gia đình hắc bang như vậy, có điều cha mẹ hắn không muốn hắn trở thành phần tử xã hội đen, khi còn học trung học đã đưa hắn đến Mỹ học, có thể là tác dụng của gien quá mạnh, cho nên Tiểu Dã Chính Dương sau khi tới nước Mỹ không lâu liền bắt đầu làm hoạt động phi pháp, hắn hung tàn lãnh khốc, làm việc không từ thủ đoạn, mấy năm nay không ngờ ở nước Mỹ cũng đánh ra danh tiếng, chủ yếu là làm hoạt động buôn lậu giữa Mỹ và Canada, hoạt động ở thành phố thác nước Niagara là chuyện mấy năm gần đây, trước đây hắn chủ yếu mở oa điểm ở Buffalo, sự có mặt của hắn đã tạo thành ảnh hưởng cực lớn đến sinh ý của Đường Sơn. Đường Sơn mặc dù ở thành phố thác nước Niagara có thế lực nhất định, nhưng y đối với Tiểu Dã Chính Dương vẫn là có chút kiêng kị, dù sao bối cảnh của Tiểu Dã Chính Dương rất sâu, nếu diệt trừ Tiểu Dã Chính Dương có thể sẽ mang tới những phiền toái không cần thiết.

Nhắc tới Tiểu Dã Chính Dương, Triệu Thiên Tài hận đến nghiến răng nghiến lợi, em gái của gã ba tháng trước đến thành phố thác nước Niagara thăm gã, bị Tiểu Dã Chính Dương nhìn thấy, tên hỗn đản này đã lừa em gái gã lên xe, bắt cóc đến chỗ không người rồi cưỡng gian cô ta, khi cảnh sát phát hiện, cổ họng của em gái đã bị người ta cắt đứt, trên người không một mảnh vải, bị đâm hơn ba mươi nhát dao.

Triệu Thiên Tài nghiến răng nghiến lợi nói: "Tôi nhất định phải giết chết tên hỗn đản đó."

Trương Dương nói: "Cảnh sát Mỹ mặc kệ sao?"

"Hắn không hề có chứng cứ có mặt ở đó, chỉ cần anh có tiền, muốn tìm người giúp anh làm bằng chứng giả là rất dễ dàng!" Mắt Triệu Thiên Tài đỏ lên.

Trương Dương nói: "Chúng ta hôm nay tới đây có hai mục đích, một là tra ra hắn vì sao lại xuống tay với Cố Minh Kiện, còn có một việc nữa là giúp anh báo thù."

Triệu Thiên Tài gật đầu, gã cũng tiến hành ngụy trang, có điều thay đổi so với Trương Dương thì ít hơn nhiều, trên mặt chỉ dán thêm râu quai nón.

Xe Ferrari xuyên qua ngã tư ở phía trước, đi tới bên ngoài nhà máy sửa chữa lắp ráp ô tô của Tiểu Đã, lập tức có bốn gã thanh niên da trắng thân hình to cao xông tới, từ cách ăn mặc của chúng có thể thấy được những người này đều là một số phần tử bất lương, một tên đại hán da trắng để đầu bờm ngựa hai tay chống lên nắp động cơ dùng sức huýt sáo một tiếng.

Triệu Thiên Tài thấp giọng nói với Trương Dương: "Là trợ thủ đắc lực của Tiểu Dã Chính Dương, con ngựa hoang Henry."

Con ngựa hoang Henry đi một phòng quanh chiếc Ferrari, nhếch môi, vẻ mặt dữ tợn nhìn Trương Dương, nói: "Xe không tồi, muốn bán à?"

Trương Dương lãnh ngạo nhìn, Triệu Thiên Tài nói: "Gọi ông chủ của các anh tới đây, chúng tôi muốn bàn một vụ làm ăn lớn với hắn."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi