Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Ngoài cửa đã truyền đến tiếng đập cửa, Triệu Thiên Tài vừa cầm súng hướng ra cửa, vừa khẩn trương phiên dịch lại cho Trương Dương. Tiểu Dã Chính Dương không nói gì, Trương Dương mất kiên nhẫn, lại bắn một phát vào chân trái của Tiểu Dã Chính Dương, hắn đối với Tiểu Dã Chính Dương cũng không khách khí, một phát súng này bắn đúng vào xương đùi, Tiểu Dã Chính Dương đau đến mức hét thảm như lợn bị chọc tiết, hắn ý thức được mình đã gặp ông một sát thủ máu lạnh vô tình, Tiểu Dã Chính Dương nói: "Clarkson..."

Trương Dương dùng súng ấn vào chỗ vết thương của hắn, Tiểu Dã Chính Dương kêu thảm thiết nói: "Clarkson.... Hắn mua không ít xe từ chỗ tôi, bảo tôi giúp hắn đâm chết một người Hoa. Hắn cho tôi tiền... Cho tôi một khoản tiền..."

"Ai là Clarkson?"

Tủ công cụ đã bị hất cho đổ xuống đất, Triệu Thiên Tài nhắm ra ngoài cửa mở nổ súng, lớn tiếng nói: "Chúng ta nhảy ra từ cửa số, bên dưới có một chiếc xe Hummer!"

Tiểu Dã Chính Dương kêu thảm thiết: "Đừng bắn, đừng bắn..." Đáng tiếc thanh âm của hắn đã bị tiếng súng át đi.

"Ai là Clarkson?"

"Tôi biết địa chỉ của hắn.... Hắn ở Buffalo... Đường Downing..."

Hai thủ hạ đã lao vào trong phòng, Trương Dương giơ súng lên, liên tục bắn hai phát triệt hạ chúng, tóm lấy người Tiểu Dã Chính Dương dùng sức đập vỡ cửa sổ rồi trực tiếp ném hắn từ trên xuống, Tiểu Dã Chính Dương kêu thảm từ cửa sổ ngã xuống, Trương Dương đánh mắt ra hiệu cho Triệu Thiên Tài, sau khi hai người bắn trả vài phát cũng từ cửa sổ nhảy ra ngoài.

Tiểu Dã Chính Dương từ dưới đất bò dậy, Trương Dương tóm lấy cổ áo hắn kéo tới một chiếc Hummer ở gần đó, Triệu Thiên Tài khởi động động cơ, lái xe lao về phía trước, một địch nhân cầm súng bắn vào xe, Triệu Thiên Tài cúi đầu xuống, viên đạn bắn ra một cái lỗ ở kính chắn gió, Triệu Thiên Tài giậm chân ga, xe Hummer đâm vào tên địch nhân không kịp tránh đó, đâm cho hắn bay vút lên trên rồi rơi xuống đất, không đợi hắn bò dậy, xe Hummer đã nghiền qua thân thể hắn.

Tiểu Dã Chính Dương người đầy máu, hắn hét lên: "Mày là ai? Vì sao phải đối phó tao?"

Trương Dương giơ súng lên, nện ở báng súng vào mặt hắn, đánh ngất Tiểu Dã Chính Dương.

Triệu Thiên Tài lớn tiếng nói: "Ngồi cho vững, thắt dây an toàn vào, chúng ta phải phá cửa mà ra!" Gã giậm chân ga hết cỡ, Trương Dương đã thắt dây an toàn, động cơ của xe Hummer phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc, phá tan cửa cuốn chống trộm ở phía trước, từ trên bậc thang đi xuống.

Thủ hạ của Tiểu Dã Chính Dương nhìn thấy ông chủ bị bắt, cả đám vội vàng lên xe đuổi theo.

Triệu Thiên Tài quặt manh tay lái, đâm chệch hướng một chiếc xe thể thao BMW, xe Hummer tiếp tục tiến tới, đâm luôn một chiếc xe thể thao Ferrari đỗ trên đường, chiếc xe đó chính là xe bọn họ lái tới. Phía sau có bẩy chiếc ô tô đuổi theo. Triệu Thiên Tài nói với Trương Dương: "Dẫn nổ boom của anh đi!"

Trương Dương nói: "Tôi lấy đâu ra boom, chỉ là một cái hộp rỗng thôi."

Triệu Thiên Tài nói: "Trên chìa khóa, ở dấu hiệu Ferrari, anh ấn liền tục ba lần, mỗi lần cách nhau ba giaây!"

Trương Dương tìm ra chìa khóa xe, dựa theo lời Triệu Thiên Tài nói ấn mấy cái, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên phía sau, sóng khí khiến cho xe Hummer của khiến bọn họ nảy lên, Triệu Thiên Tài vững vàng cầm lái, tránh cho ô tô mất phương hướng sau vụ nổ. Trương Dương xoay người nhìn lại, đã thấy chiếc Ferrari đó đã bị chìm trong khói và lửa, hắn cả kinh nói: "Anh thật sự đặt một quả boom trong xe Ferrari à?"

Triệu Thiên Tài nói: "Khi cần thiết nhất định phải hủy diệt chứng cớ." Thật ra hắn là mang ý định đồng quy vu tận với Tiểu Dã Chính Dương, Trương Dương làm sao không rõ đạo lý trong đó, hiện tại nghĩ đến thật sự là toát mồ hôi lạnh, suýt nữa thì bị thằng ôn này cho nổ chết một cách không minh bạch.

Khi xe cảnh sát nghe thấy tin chạy đến, bọn họ đã bình yên rời khỏi nhà máy sửa chữa và chế tạo ô tô, Triệu Thiên Tài không dám tiếp tục ở lại thành phố thác nước Niagara, điều khiển xe Hummer rời khỏi thành thị, sau khi ra khỏi thành thị, lái xuống quốc lộ, đỗ xe ở trong một một rừng cây, Trương Dương lôi Tiểu Dã Chính Dương từ trong xe ra, Tiểu Dã Chính Dương dự cảm được tình huống cho tới giờ có chút không ổn, hắn hoảng sợ nói: "Đừng, chuyện này không liên quan gì tới tôi... Tất cả đều là Clarkson... là Clarkson sai tôi làm.. Tôi có thể cho các người tiền, rất nhiều tiền..." Hắn run rẩy lấy ví ra, bên trong để không ít đô la.

Triệu Thiên Tài cầm lấy súng lục, dí lên trán hắn: "Nhớ cô gái ba tháng trước bị mày sát hại không?"

]Đồng tử Tiểu Dã Chính Dương bởi vì sợ hãi mà nở to ra, hắn run giọng nói: "Anh... Anh là gì của cô ta..."

"Tao là anh trai của nó!" Triệu Thiên Tài giơ súng lên bùm một phát bắn vào giữa hai chân Tiểu Dã Chính Dương, Tiểu Dã Chính Dương đau đớn hét lên: ".... Tôi..."

Triệu Thiên Tài lại giơ súng lên, phẫn nộ trút hết đạn lên ngực hắn.

Thân thể Tiểu Dã Chính Dương ngã xuống, ngực hắn bị bắn cho nát bấy, thân thể ở trên mặt đất không ngừng co giật, Trương Dương đi tới, nhắm vào đầu Tiểu Dã Chính Dương bắn một phát, cho hắn quy tiên.

Triệu Thiên Tài hai tay cầm súng, nước mắt tuôn rơi, từ sau khi em gái chết, cừu hận của gã vẫn luôn được giấu trong lòng, hôm nay dưới sự trợ giúp đỡ của Trương Dương cuối cùng có thể chính tay giết chết đại cừu, trong nhất thời Triệu Thiên Tài vui buồn lẫn lộn, tình tự không thể khống chế được.

Trương Dương giật súng từ tay gã, nói: "Đi thôi, rất nhanh cảnh sát sẽ tìm tới đây đó."

Triệu Thiên Tài gật đầu.

Mặt trời giữa trưa rất gắt, chiếu lên thi thể đầm đìa máu, quỷ dị và thê thảm khôn tả, dưới ánh mặt trời, một chiếc xe jeep Hummer đang lái tới mục tiêu kế tiếp của bọn họ - Buffalo.

Trương Dương mở radio, bên trong truyền đến một bài hát dân ca phương tây, cũng làm hòa hoãn đi bầu không khí trong xe, Triệu Thiên Tài đã thôi khóc, có điều mắt gã vẫn đỏ, nói khẽ: "Cám ơn!"

Trương Dương nói: "Anh cuối cùng đã hoàn thành tâm nguyện, về sau có tính toán gì không?"

Triệu Thiên Tài nói: "Giúp anh làm xong chuyện của anh!"

Trương Dương nói: "Rất nguy hiểm đó."

Triệu Thiên Tài nói khẽ: "Mạng của tôi là của anh, chỗ Đường tiên sinh tôi không về được nữa, ở nước Mỹ đã không còn có chỗ cho tôi dung thân nữa rồi, đi một bước tính một bước thôi."

Trương Dương gật đầu, Triệu Thiên Tài tuy rằng hơi văn nhược, nhưng vẫn có thể xem là một cái hán tử nhiệt huyết.

Triệu Thiên Tài nói: "Chúng ta ở phía trước bỏ xe Hummer đi, chiếc xe này là một manh mối, cảnh sát sẽ theo manh mối này tìm được chúng ta."

Trương Dương nói: "Súng và những chứng cứ khác cũng phải xóa."

Triệu Thiên Tài nói: "Không thành vấn đề!" Bọn họ bỏ xe Hummer lại ở chỗ không người, dùng xăng đốt cháy nó.

Vừa rồi Trương Dương thuận tay cầm bóp da của Tiểu Dã Chính Dương, bên trong trừ thẻ tín dụng ra, còn có năm vạn đôla tiền mặt, đối với bọn họ hiện tại mà nói, chỗ tiền này là một khoản tài phú không nhỏ.

Ở Mỹ đi nhờ xe rất dễ dàng, hai người đi nhờ xe tới thị trấn lloque cách Buffalo không xa, hai người ở thị trấn mua một chiếc Ford cũ, chỉ mất có bốn ngàn đô. Lại ở trong siêu thị của thị trấn mua hai chiếc di động, một số đồ dùng hàng ngày và y phục cho hai người, sau khi thay xong liền ném toàn bộ quần áo cũ đi.

Trương Dương lợi dụng điện thoại công cộng trong trấn gọi cho Đường Sơn.

Đường Sơn lúc này đang ở sân bay, khi y nhận điện thoại của Trương Dương, máy bay mà cha con Cố Doãn Tri ngồi đã cất cánh, Đường Sơn nghe nói Tiểu Dã Chính Dương đã chết, cũng rất vui mừng, y cười ha ha nói: "Làm rất đẹp, xem ra trong mấy ngày này thành phố thác nước Niagara sẽ không được thái bình rồi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi