Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Lý Trường Vũ tết âm lịch này không về nhà ở Xuân Dương, y thậm chí cũng không có thời gian nghỉ ngơi, bí thư thị ủy Từ Quang Nhiên bởi vì làm trái kỷ cương mà bị song quy, trong thường ủy thành phố Nam Tích có bao nhiêu người vì liên quan mà ngã ngựa, trong toàn bộ thể chế Nam Tích ai ai cũng thần hồn nát thần tính, mỗi người trong đội ngũ cán bộ đều cảm thấy bất an, sức công tín của chính phủ phải chịu sự nghi ngờ trước giờ chưa từng có, Lý Trường Vũ dưới tình huống như vậy phải nhậm chức chính là cái gọi là lâm ngụy thụ mệnh.

Muốn nhanh chóng bước ra khỏi cơn bão này thì phải xây dựng lòng tin trong đội ngũ cán bộ, đầu tiên phải có tự tin thì mới có tâm tình mà làm việc, mới có thể làm tốt công việc, mới có thể giành lại lòng tin của người dân.

Tỉnh lý bổ nhiệm y làm bí thư thị ủy, y chính là trung tâm lãnh đạo của Nam Tích, làm như thế nào mới có thể khiến cán bộ đảng viên của thành phố Nam Tích đoàn kết chặt chẽ bên cạnh mình là vấn đề mà Lý Trường Vũ phải đối mặt. Khi y tới Nam Tích đảm nhiệm chức phó thị trưởng thường vụ, Lý Trường Vũ cũng đã ý thức được tỉnh lý có thể sẽ đè thêm gánh nặng lên vai mình, có điều y không ngờ tất cả lại tới nhanh như vậy, cơ hồ là khiến y không kịp chuẩn bị chút nào, hắn nhận thức được rõ ràng rằng, mình vượt qua thị trưởng Hạ Bá Đạt, trực tiếp trở thành lãnh đạo đứng đầu Nam Tích, Hạ Bá Đạt thân là nhân vật số hai của thành phố Nam Tích, trong lòng tất nhiên sẽ khó chịu, chuyện đầu tiên sau khi Lý Trường Vũ thượng nhiệm chính là tìm Hạ Bá Đạt nói chuyện.

Hạ Bá Đạt hai ngày này cũng không nghỉ ngơi, chính đàn Nam Tích loạn thành một mớ, vào thời khắc mẫn cảm như thế này, không ai dám trốn ở nhà đón năm mới, tất cả cán bộ lãnh đạo đều tới trụ sở làm việc của thị chính phủ và thị ủy, không có ai quy định bọn họ phải làm thêm, chế độ nghỉ ngơi của bọn họ vẫn giống như thời hòa bình. Trong trụ sở cua thị chính phủ, thị ủy bị một bầu không khí nặng nề che phủ, tâm tình của Hạ Bá Đạt càng xấu hơn bất kỳ ai, sau khi Từ Quang Nhiên bị song quy, cá nhân y cho rằng mình đương nhiên sẽ thay thế Từ Quang Nhiên làm bí thư thị ủy, Lý Trường Vũ dù sao cũng là người đến sau, không có kinh nghiệm đảm đương vị trí đứng đầu một thành phố, từ tư lịch mà nói, mình không biết hơn y bao nhiêu lần, chuyện này vốn không nên tồn tại huyền niệm, nhưng tỉnh lý lại quyết định để Lý Trường Vũ vượt qua mình trở thành bí thư thị ủy, còn y thì vẫn ngồi nguyên trên chức cũ, sự chán nản và mất mát của Hạ Bá Đạt là không thể nào tả được.

Lý Trường Vũ chủ động tìm đến Hạ Bá Đạt, vẫn rất suy nghĩ tới mặt mũi của lão đồng chí, khi y tới văn phòng thị trưởng, Hạ Bá Đạt đang ngồi đó xem giấy tờ, nghe thấy tiếng bước chân của Lý Trường Vũ, Hạ Bá Đạt bỏ giấy tờ xuống, cởi kính râm đứng dậy, cười nói: "Bí thư Lý tới đấy à!" Tuy y rất không tình nguyện, nhưng cũng không thể không thừa nhận sự thận Lý Trường Vũ đã trở thành bí thư thị ủy thành phố Nam Tích. Đã gọi thì phải gọi cho đúng, cho dù là trong lòng không cao hứng, nhưng vào những lúc như thế này, tố dưỡng chính trị mà Hạ Bá Đạt bồi dưỡng được đã mang tới tác dụng, y cười rất khiêm hòa, ít nhất thì từ vẻ mặt không nhìn ra y có bất kỳ tình tự bài xích Lý Trường Vũ nào, y xuất thân từ thư ký, giỏi nhất chính là lừa lãnh đạo.

Loan Thắng Văn nói: "Thị trưởng Hạ không về nhà đón năm mới à!"

Hạ Bá Đạt thở dài: "Trong lòng không yên!" Lời này chính là miêu tả tình trạng nội tâm của y lúc này, Hạ Bá Đạt không nói dối, trong lòng y quả thật không yên, bị giày vò rất khó chịu.

Lý Trường Vũ gật đầu, ngồi xuống đối diện Hạ Bá Đạt, nhìn thấy trên bàn làm việc của Hạ Bá Đạt có một bao thuốc lá, rất tự nhiên cầm lên, không chưng cầu ý kiến của Hạ Bá Đạt đã châm một điếm. Y hít một hơi, thưởng thức một chút rồi cầm bao thuốc lên nhìn, nói khẽ: "Nhất Phẩm Cẩm Loan, thuốc này hình như trên thị trường vẫn chưa được bán mà, thuốc ngon!"

Hạ Bá Đạt cười cười: "Sản phẩm mới của nhà máy thuốc lá Nam Tích trong năm nay, Liêu Vĩ Trung hai ngày trước tới đây bàn công việc với tôi, tôi bình thường không hút thuốc, nhưng chuyện trong mấy ngày nay quá nhiều, ngẫu nhiên hút một hai điếu, anh thích hút thì tôi đưa cho anh mấy bao."

Lý Trường Vũ cười cười gật đầu.

Hạ Bá Đạt mở ngăn kéo, lấy ra hai bao Nhất Phẩm Cẩm Loan cho y.

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Hạ, anh đối với công tác sắp khai triển của chúng ta có ý kiến gì không?"

Hạ Bá Đạt nói: "Đám người này Từ Quang Nhiên này xuống ngựa, khiến cho ai nấy hoảng sợ, tôi thấy Nam Tích chúng ta trải qua một kiếp này, tất nhiên là đại thương nguyên khí."

Lý Trường Vũ yên lặng hút thuốc, những gì mà Hạ Bá Đạt nói là sự thực.

Hạ Bá Đạt lại nói: "Chuyện chỉ là một bắt đầu, Từ Quang Nhiên, Lý Bồi Nguyên, Trần Hạo, Đường Hưng Sinh, mấy người này tuy rằng xuống ngựa, nhưng lấy bọn họ làm trung tâm không biết còn lôi ra được bao nhiêu người nữa, tổ công tác của Trung kỷ ủy và Ủy ban kỷ luật tỉnh vẫn chưa đi, xem ra chuyện này vẫn còn kéo dài một đoạn thời gian nữa, bí thư Lý, tôi nói một câu khó nghe nhé, công tác sau này của anh không dễ làm đâu, không ai biết được chuyện này liên lụy tới trình độ nào?"

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Hạ, tất cả đều những gì anh vừa nói đều là sự thực, cũng là tình huống mà chúng ta phải đối mặt, thể chế Nam Tích đã bị đám người này giẫm đạp không còn ra hình dáng, chúng ta phải trong thời gian ngắn nhất một lần nữa khôi phục thể chế này, để ban lãnh đạo Nam Tích được khôi phục vận hành bình thường."

Hạ Bá Đạt nói: "Bí thư Lý, chủ ý vẫn là anh đưa ra, nói chung, tôi sẽ toàn lực phối hợp công tác với anh."

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Hạ, bất kể kinh nghiệm công tác hay là năng lực lãnh đạo anh so với tôi đều thích hợp ngồi ở vị trí này hơn."

Hạ Bá Đạt ngắt lời Lý Trường Vũ: "Bí thư Lý, anh đừng nói như vậy, lãnh đạo tỉnh vào lúc nguy nan đã giao trọng trách này giao cho anh, chính là nhìn trúng năng lực công tác của anh, vào những lúc như thế này, anh cũng không thể từ chối được?"

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Hạ, không phải không phải muốn từ chối, tình thế cũng cũng cho phép tôi từ chối, tôi là muốn nói, hai người chúng ta phân biệt nắm đảng và chính phủ, công tác của chúng ta đều quan trọng, hiện tại Nam Tích đang ở vào lúc cần chúng ta hợp tác chân thành."

Hạ Bá Đạt cười cười, nói: "Bí thư Lý, trong lòng anh phải chăng có băn khoăn gì đó? Tôi biết anh lo điều gì, anh không cần phải lo lắng, tôi trở thành đảng viên cũng không phải là một ngày hai ngày, không dám nói là giác ngộ chính trị của bản thân rất cao, nhưng ít nhất thì tôi cũng có đại cục quan, nhìn thấy cục diện của Nam Tích hiện tại tôi cũng rất đau xót, cũng rất khó chịu, tâm tình của tôi cũng giống như anh vậy, tôi muốn đưa Nam Tích đi lên, muốn mau chóng trừ hết những ảnh hưởng bất lương của Nam Tích, để Nam Tích trở lại thành một viên minh châu của nam bộ Bình Hải."

Lý Trường Vũ không tin những lời này của Hạ Bá Đạt, trong khoảng thời gian tới Nam Tích, y đối với con người của Hạ Bá Đạt đã hiểu được tương đối, người này ngoài mặt thì hòa khí, miệng nói rất hay, nhưng khi làm thật thì lại cản ba ngăn bốn, né nặng tìm nhẹ, Hạ Bá Đạt trước giờ không phải là một người làm thật, Lý Trường Vũ không hi vọng một người sẽ đột nhiên phát sinh thay đổi bản chất, mục đích y tìm Hạ Bá Đạt chính là muốn nhắc nhở Hạ Bá Đạt, những lời dễ nghe tôi đã nói cho anh nghe rồi, Hạ Bá Đạt anh tự giải quyết cho tốt, đừng trở thành chướng ngại vật trong công tác về sau của tôi.

Hạ Bá Đạt rất không vui với Lý Trường Vũ, y không cho rằng Lý Trường Vũ lần này chủ động tới đây tìm y là để mở rộng cửa lòng với y, ngược lại, y cho rằng Lý Trường Vũ đang thị uy với mình. Hạ Bá Đạt đương nhiên hiểu rõ tình thế hiện tại của Nam Tích vô cùng ác liệt, nhưng y không hề đau lòng như ngoài miệng đã nói, có thì có thật, nhưng không nghiêm trọng như vậy, nói trắng ra Hạ Bá Đạt vẫn thiếu tinh thần người chủ, y cho rằng Lý Trường Vũ nếu trở thành bí thư thị ủy Nam Tích, cục diện rối rắm này của Nam Tích đương nhiên sẽ do Lý Trường Vũ thu thập, có suy nghĩ này, Hạ Bá Đạt đột nhiên ý thức được mình nếu thật sự trở thành bí thư thị ủy Nam Tích cũng không phải là chuyện tốt, Nam Tích hiện tại lòng người hoảng hốt, mưa gió vần vũ, muốn tiêu trừ ảnh hưởng bất lợi do đám người Từ Quang Nhiên mang đến, xoay chuyển khốn cảnh trước mắt của Nam Tích cũng không phải dễ dàng, Hạ Bá Đạt vẫn có chút tự biết lấy mình, y biết cân lượng của mình, cho dù là giao Nam Tích này cho y, y cũng không biết nên xuống tay từ đâu.

Lý Trường Vũ nói: "Thị trưởng Hạ, chúng ta thương lượng phân công của mấy vị phó thị trưởng một chút." Hiện tại, vào những lúc như thế này, phân phối công tác cho mấy vị phó thị trưởng cũng thành nan đề, bởi vì ai không ai biết được trong những phó thị trưởng này có ai có liên quan tới Từ Quang Nhiên hay không, ví dụ như Vương Hải Ba, y và Trần Hạo từng phụ tá đắc lực của Từ Quang Nhiên, Trần Hạo có vấn đề, ai có thể cam đoan y không có sai lầm nào? Bàn cờ tuy rằng đã giao cho Lý Trường Vũ, nhưng bàn cờ này không dễ đánh chút nào.

Lý Trường Vũ ở trong văn phòng thị trưởng nửa tiếng đồng hồ, thời gian y và Hạ Bá Đạt nói chuyện tuy rằng rất dài, nhưng không hề có bất kỳ tiến triển có tính thực chất nào, con người của Hạ Bá Đạt vẫn như trước kia, ngoài miệng thì nói rất hay, nhưng y không có một chút kiến nghị chủ động nào, trong mắt Lý Trường Vũ, thái độ công tác tiêu cực của Hạ Bá Đạt đúng là một loại đối kháng im lặng, trước khi thượng nhiệm, Lý Trường Vũ cũng đã cảm thấy áp lực từ các mặt.

Trên đường Trở về văn phòng của mình, Lý Trường Vũ gặp bộ trưởng tổ chức Hà Anh Bồi, thành phố Nam Tích chỉ còn mấy vị thường ủy này là thâtj thà ở tại đơn vị, nhìn thấy Lý Trường Vũ, Hà Anh Bồi cười cười, nụ cười lộ ra vẻ có chút miễn cưỡng, gần đây tâm tình của mọi người đều chịu không ít áp lực, có thể cười được là tốt lắm rồi. Hà Anh Bồi nói: "Bí thư Lý, không ở nhà nghỉ ngơi à!" Lời này có chút dư thừa, trong tình huống hiện tại, ai có thể an tâm mà ở trong nhà nghỉ ngơi?

Lý Trường Vũ cũng cười nói: "Anh không phải cũng đến làm thêm sao?"

Hà Anh Bồi thở dài nói: "Trong lòng không yên, sao đột nhiên Nam Tích của chúng ta lại biến thành như thế này."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi