Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương lạnh lùng nhìn Tần Chấn Đường nói: "Cũng không biết anh đang nói cái gì?"

Tần Chấn Đường cả giận nói: "Tao bắn chết mẹ mày!" Tên quân nhân vừa rồi trước khi vụ nổ phát sinh dẵ tiếp xúc với Trương Dương nói: "Thủ trưởng, bình tĩnh, tìm về văn kiện trước."

Trong lòng Trương Dương nói mẹ mày cũng xứng là thủ trưởng sao, hắn lại không biết rằng bên trong xưng quân đội xưng hô quan viên thượng cấp là thủ trưởng rất phổ biến, cho dù là một liên trưởng cũng sẽ có binh lính đi theo phía sau cái mông gọi là thủ trưởng.

Tần Chấn Đường cắn cắn môi, thu hồi súng, đưa súng giao cho Triệu Toàn Tăng, hắn thấp giọng nói: "Lập tức triển khai tìm kiếm toàn diện, nhất định phải tìm về tư liệu mất trộm, giam hắn lại cho tôi!"

Trương đại quan nhân bị giam trong phòng tối đen, chuyện này tới quá đột nhiên, hoàn toàn bởi vì bất cẩn, mà bị người dẫn vào cái bẩy, từ tình cảnh hiện tại, quân đội hẳn là bị mất một phần tư liệu tuyệt mật, cho nên Tần Chấn Đường mới có thể đột nhiên trở nên khủng hoảng như vậy, nếu như chuyện ngày hôm nay cũng không phải là do Tần Chấn Đường bày ra, như vậy người phía sau thao túng là ai? Trương Dương nghĩ tới Hải Sắt phu nhân? Nhưng Hải Sắt phu nhân nếu dùng cách giả chết bốc hơi, sẽ không đơn giản ra tay đối phó mình, cái này rốt cuộc là chuyện gì?

Trương Dương vận nội lực, chặt đứt dây thừng trên tay hắn, bởi vì cố sức động vào vết thương, vết thương đầu vai tung tóe ra, lại chảy ra không ít máu tươi, Trương Dương dùng tay trái ôm đầu vai, vận nội lực vào ngón tay, đầu đạn trong đầu vai bức ra, tay súng bắn tỉa hiển nhiên không muốn thương tổn tính mạng của hắn, phát súng chỉ là bắn trúng phần mềm cơ thể, cũng không có tổn thương đến xương cốt, trong quá trình Trương Dương bức ra đầu đạn, lại chảy không ít máu tươi, ngón tay rốt cục chạm được vào đầu đạn, hắn cắn răng nhịn đau lấy đầu đạn ra, sau đó điểm huyệt cầm máu, trong bóng tối Trương Dương thở hổn hển từng ngụm, lợi dụng phương thức như vậy giảm bớt đau đớn thân thể, mồ hôi lạnh trên trán liên tục chảy xuống theo khuôn mặt, nếu có cái gương ở đây có thể thấy dáng dấp của mình bây giờ, nhất định là chật vật lắm đây. Trương Dương không khỏi nghĩ đến Cát Quốc Khánh giả mạo, thật sự là người không thể nhìn tướng, không ngờ vậy tên nhóc này thoạt nhìn thành thật như vậy, bên trong lại lòng muông dạ thú, Trương đại quan nhân trong bóng đêm nở nụ cười bất đắc dĩ, chỉ là một căn phòng tối là không giam được hắn, nhưng Trương Dương không thể trốn, chuyện này đã rất phức tạp rồi, đối phương cũng muốn hãm hại hắn vào tù, nếu như hắn chạy, chẳng phải là càng nói không rõ. Lúc vụ nổ xảy ra, hắn đang nói chuyện điện thoại với Dưỡng Dưỡng, tin tưởng Dưỡng Dưỡng nhất định sẽ tìm tới nơi này.

.. ……………………………….

Cố Dưỡng Dưỡng lúc này đang cùng Giang Quang Á, Tra Vi bọn họ cùng nhau đến núi Thương Mạc, Cố Dưỡng Dưỡng tràn ngập lo lắng nói: "Anh rể của mình có thể gặp chuyện không may không?"

Giang Quang Á nói: "Tới sẽ biết."

Tra Vi không nói chuyện, cô ấy thành thục hơn một ít so với bạn học khác, lo lắng vấn đề tương đối toàn diện hơn, sau khi cẩn thận suy nghĩ, cô ấy gọi cho chú Tra Tấn Bắc trước, Tra Tấn Bắc hiểu biết uyên bác, hẳn là biết núi Thương Mạc là địa phương nào, Tra Tấn Bắc nghe Tra Vi nói xong, im lặng một hồi mới nói: “Con xác định Trương Dương gặp phải phiền phức?"

Tra Vi nói: "Dưỡng Dưỡng nghe được trong điện thoại truyền ra tiếng nổ mạnh và tiếng súng, sau đó bọn con gọi lại điện thoại của Trương Dương trong trạng thái không người nghe."

Tra Tấn Bắc nói: "Cô ấy có thể nghe lầm không? Hiện tại là niên đại hòa bình, làm sao có phát sinh vụ nổ nào chứ?”

Tra Vi nói: "Hẳn là không lầm!"

Tra tấn bắc nói: "Chú hỏi thăm giúp con một chút, lát sẽ điện thoại lại cho con."

Tra Vi khép điện thoại lại, Giang Quang Á lái xe đi trước vùng cấm quân sự của núi Thương Mạc tiền, mấy người bọn họ xuống xe, thấy chỗ cửa lớn có hai gã binh sĩ đang gác, Cố Dưỡng Dưỡng là người đầu tiên đi qua, rất khẩn trương của hỏi: "Giải phóng quân đồng chí, xin hỏi có một người tên là Trương Dương lai đến nơi này không?"

Biểu tình của người lính gác nghiêm túc nhìn bọn họ: "Nơi này là vùng cấm quân sự, mời các người lập tức rời đi!"

Tra Vi nói: "Vùng cấm quân sự có gì đặc biệt hơn người? Bên trong lưới sắt là vùng cấm, bên ngoài không phải như vậy, chúng ta tới tìm người."

"Xin lỗi, không có người các người muốn tìm!"

Giang Quang Á nói: "Trương Dương rõ ràng nói là ở đây, không có khả năng lầm!"

Tra Vi nói: "Lãnh đạo lãnh đạo của các người là ai? Chúng ta muốn gặp!"

Hai gã binh sĩ liếc mắt nhìn nhau: "Các người đi nhanh lên, nơi này là vùng cấm quân sự, không phải là các ngươi tới."

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Van cầu các người, nói cho chúng tôi biết, Trương Dương rốt cuộc có tới đây hay không? Vừa rồi tôi rõ ràng nghe trong điện thoại có tiếng nổ mạnh!"

Binh sĩ nghe cô ấy nói có tiếng nổ, sắc mặt rõ ràng có chút thay đổi, hắn trở lại đài canh gác cầm lấy điện thoại, hẳn là đi báo với cấp trên.

Tra Vi lúc này nhận được điện thoại gọi tới của chú, Tra Tấn Bắc nói: "Tiểu vi, Trương Dương có thể gặp một ít phiền phức, núi Thương Mạc là vùng cấm quân sự, chú thông qua một ít quan hệ nghe được, Trương Dương bị quân nhân ở đó bắt lại, hiện tại hoài nghi hắn làm gián điệp, mấy đứa không nên hành động thiếu suy nghĩ, trở về nhanh lên."

Tra Vi thất kinh: "Chú, chú phải nghĩ biện pháp, Trương Dương khẳng định là bị người ta lừa!"

Tra Tấn Bắc nói: " Chuyện của Quân đội, chú không thể nói rõ, như vậy đi, con tìm Văn phu nhân liên hệ, bà ấy là mẹ nuôi của Trương Dương, không lý nào thấy con nuôi bị người ta, mà ngồi yên không quan tâm.”

Tra Vi cúp điện thoại, gọi Giang Quang Á và Cố Dưỡng Dưỡng trở lại, Cố Dưỡng Dưỡng lo lắng, trong đôi mắt đẹp đã có hai hàng nước, cô ấy cho rằng chuyện này bởi vì mình dựng lên, trong lòng càng không dễ chịu: "Thế nào?" Cô ấy khẩn cấp của hỏi.

Tra Vi nói: "Chú mình nói, Trương Dương và quân đội xảy ra một ít hiểu lầm, anh ấy đang phối hợp với chuyện này, kêu chúng ta về trước đi."

Cố Dưỡng Dưỡng nói: "Cậu nói Trương Dương ở bên trong này?"

Tra Vi nói: "Chúng ta rời khỏi đây trước, đừng làm mọi chuyện trở nên phức tạp, chú mình đã đáp ứng rồi, chú sẽ giải quyết chuyện này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Trương Dương hẳn là sẽ đi ra rất nhanh, đi, chúng ta xuống núi trước đi!"

Giang Quang Á lái xe chở bọn họ đi, Tra Vi mượn cớ đi mua nước, rời khỏi ô tô, đi tới một bên, gọi điện thoại cho La Tuệ Trữ.

La Tuệ Trữ nghe được Trương Dương bị quân đội bắt cũng thất kinh, cô ấy đáp ứng lập tức hỏi chuyện này, kêu Tra Vi về trước chờ tin tức

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi