Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Trương Dương nói: "Cơ sở của Hạo Nam tốt hơn so với con, khẳng định sẽ thẳng lên mây xanh, không bao lâu sẽ lên làm quan lớn."

La Tuệ Trữ cười khổ nói: “Làm quan lớn? Làm quan lớn có chỗ tốt gì?"

Trương Dương cười cười nói: "Có thể đàn ông trời sinh ra đã có ham muốn quyền lực tương đối mạnh."

La Tuệ Trữ nói: "Trương Dương, có nghĩ tới hay không, làm quan càng lớn nỗ lực càng lớn, có chút thời gian, cần hi sinh chính mình, hi sinh hạnh phúc của người nhà, con chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

Trương Dương không nói gì, trong lòng cảm giác được lời nói của La Tuệ Trữ là có cảm mà phát. Tuy rằng thân phận của bà ấy tôn quý, thế nhưng trong sinh hoạt gia đình lại không hạnh phúc Văn Linh hôn mê bất tỉnh, Văn Hạo Nam lại đi xa tha hương, về phần Văn Quốc Quyền, đa số thời gian đều đặt ở chính đàn, ở trong nhà cũng chỉ là một cái bóng, rất ít có thể bận tâm đến sự tình trong nhà.

La Tuệ Trữ cũng ý thức được những lời này nói xong có chút không ổn, bà nhẹ giọng nói: "Con đã ở đây nhiều ngày, đại khái không quan tâm chuyện của Bình Hải."

Trương Dương gật đầu nói: "Hai ngày nay con đều ở chỗ này tu tâm dưỡng tính."

La Tuệ Trữ nói: "Đại hội đảng Bình Hải sẽ tuyển ra nhóm thường ủy mới, Bình Hải sẽ xuất hiện khuôn mặt mới."

Trương Dương biết Bình Hải đang tổ chức đại hội đảng, nhưng hắn đối với người được lựa chọn làm thường ủy cũng không có nhiều quan tâm lắm, dù sao với thân phận và địa vị hiện tại của hắn, thường ủy tỉnh ủy và hắn cách nhau quá xa. Trương Dương cười nói: "Thường ủy mới được chọn có ai?"

La Tuệ Trữ nói: "Chuyện cụ thể mẹ cũng không rõ ràng lắm, chỉ là nghe cha nuôi con thuận miệng nói ra."

Trương Dương nói: "Cha nuôi rất quan tâm đối với chuyện của Bình Hải."

La Tuệ Trữ nói: "Ổng đối với chính trị vẫn đều rất quan tâm, ngày hôm qua Lương Thiên Chính đi tới nhà."

Trương Dương nghe được tên của Lương Thiên Chính trong lòng không khỏi ngẩn ra, không ngờ Lương Thiên Chính vào cái thời khắc mấu chốt này lại đi tới kinh thành, ông ta đi tìm Văn phó tổng lý, chẳng lẽ là để xin giúp đỡ?

La Tuệ Trữ nói: "Ông ta cũng là thành viên trong nhóm thường ủy mới, bất quá tương lai của ông ta tựa hồ không được tốt cho lắm.”

Nói đến tương lai của Lương Thiên Chính, Trương Dương mơ hồ cảm thấy tình cảnh xấu hổ hiện tại của Lương Thiên Chính tám chín phần là có liên quan đến mình, chính là hắn đem chuyện nước sông bị ô nhiễm làm to ra, khiến cho tỉnh một lần nữa thảo luận về giá trị tồn tại của khu công nghiệp quốc tế Đông Giang, cũng bởi vì sự kiện này quyết định điều chỉnh trên diện rộng đối với khu công nghiệp quốc tế, do đó phủ định thành tích huy hoàng của Lương Thiên Chính. Trương Dương cho rằng, Lương Thiên Chính nhất định sẽ bởi vì sự kiện này mà căm tức mình, hắn đương nhiên biết quan hệ của Lương Thiên Chính cùng Văn Quốc Quyền, mình gây rối lớn trong chuyện nước ô nhiễm, nói không chừng cũng khiến cho cha nuôi Văn Quốc Quyền hờn giận. Cái này cũng là nguyên nhân Trương Dương không muốn đi gặp Văn Quốc Quyền, trên thực tế trong đáy lòng thì quan hệ của hắn và cha nuôi cũng không phải quá thân cận, không giống mẹ nuôi La Tuệ Trữ lúc cùng một chỗ có thể nói chuyện xuất phát từ nội tâm. Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, tình cảnh xấu hổ của Lương Thiên Chính ở Bình Hải có quan hệ đến con, nếu như không phải con đem chuyện nước sông bị ô nhiễm làm to lên, ông cũng sẽ không chật vật như vậy." Hắn quan sát sắc mặt của La Tuệ Trữ một chút, phát hiện La Tuệ Trữ cũng không có dị dạng, mới nhỏ giọng nói: "Mẹ nuôi, cha nuôi có giận con hay không?"

La Tuệ Trữ nở nụ cười: "Nguyên nhân gây ra tình cảnh của Lương Thiên Chính hiện nay là do chính ông ta, cái loại người như vậy, cũng chẳng thể làm được gì, nếu như không phải do ông ta ôm tâm ý muốn lập công lớn với khu công nghiệp quốc tế, nhìn không đủ xa, đem xí nghiệp ô nhiễm dẫn vào Đông Giang, cũng sẽ không phát sinh sự tình hôm nay, vấn đề đã sớm tồn tại, cho dù con không đề cập tới, khẳng định cũng sẽ có người khác nói đến, chính trị là rất tàn khốc, không có tình cảm, chỉ cần để cho đối thủ chính trị bắt được nhược điểm, bọn họ sẽ đem sai lầm của con tiến hành phóng đại, nghĩ hết mọi biện pháp đánh bại con, Lương Thiên Chính vốn là người được chọn làm thường vụ phó tỉnh trưởng, cho dù không có chuyện nước bị ô nhiễm, ông ta cũng sẽ không thuận lợi được tuyển, chuyện nước ô nhiễm, chỉ là cho người ta một lý do đàng hoàng mà thôi, nếu như không có chuyện này phát sinh, người ta vẫn đang sẽ tìm nhược điểm khác trên người Lương Thiên Chính, có đôi khi sai lầm trên chính trị không thể dùng quan niệm bình thường để phán đoán, nếu như lý niệm của con không hợp với lãnh đạo cấp trên, con đã phạm vào sai phạm chính trị."

Lời nói của La Tuệ Trữ tạo ra dẫn dắt rất lớn đối với của Trương Dương, Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, mẹ nói Lương Thiên Chính đang đứng sai chổ!"

La Tuệ Trữ nói: "Bất luận vị lãnh đạo nào cũng đều muốn dựa theo lý niệm của mình để tổ chức công tác đoàn đội, vô luận chức quan thế nào, cũng không ngoại lệ, trong chính trị tràn ngập rất nhiều khái niệm chủ quan như thế. Một quan viên có thể được đề thăng hay không, then chốt nhất cũng không phải là năng lực của hắn, mà là hắn có thể được lãnh đạo tin dùng hay không."

Trương Dương trong lòng thầm nghĩ, Kiều Chấn Lương gần đây giúp mình, nguyên nhân là mình vẫn còn hữu dụng đối với ông ta, ông ta lợi dụng mình quấy nhiễu quan trường Nam Tích, làm tầng lãnh đạo Nam Tích bị tẩy rửa, lại lợi dụng mình đạt được mục đích chèn ép Lương Thiên Chính, những lời này của mẹ nuôi tất cả đều là sự thật.

La Tuệ Trữ thở dài nói: "Trương Dương, trong quan trường không có tình cảm chân chính tồn tại, gần và xa tất cả đều là lợi ích chính trị cho phép, nhớ kỹ cái quy tắc này, vĩnh viễn không nên bị thứ ngoài mặt mê hoặc."

La Tuệ Trữ là lần đầu tiên tham khảo chuyện trên quan trường sâu sắc như vậy với Trương Dương, Trương Dương cẩn thận lắng nghe từng chút

Tra Vi làm đồ ăn rất ngon, buổi trưa cùng ngày đã làm một con gà mái hấp, làm một phần xương hầm, phối lên bốn món thức ăn chay, còn có một canh đầu cá, La Tuệ Trữ ăn mà khen không dứt miệng, thân là phụ nữ, bà ấy đương nhiên là quan sát cẩn thận hơn so Trương Dương, cô gái nhỏ Tra Vi này đối đãi chu đáo với Trương Dương như vậy, hiển nhiên đã không còn là tình cảm bạn bè bình thường, Trương Dương hẳn là cũng đã nhận ra, bất quá hắn vẫn giả bộ hồ đồ, Tra Vi biểu hiện ra đỉnh đạc, nhưng tâm tư của cô gái nhỏ này cũng tương đối dễ hiểu. La Tuệ Trữ nhớ tới Sở Yên Nhiên, nha đầu này khẳng định không có tâm tư dễ hiểu giống Tra Vi, là một đối thủ cạnh tranh rất mạnh.

Trương Dương ăn sạch phần xương hầm thơm ngon, nâng ly rượu nhấp một ngụm nói: "Nhìn không ra, tay nghề nấu ăn của cô lại tốt như vậy."

Tra Vi nói: "Thứ anh không biết còn rất nhiều.”

La Tuệ Trữ cười nói: "Tiểu Vi quả nhiên là ra khỏi phòng khách liền xuống phòng bếp ( ý bảo là chăm lo việc nhà tốt đấy), nếu ai cưới được con làm vợ sau này chỉ có hưởng phúc."

Tra Vi bị những lời này của La Tuệ Trữ nói làm cho có chút xấu hổ, mặt cười đỏ lên.

Trương Dương nói: "Mẹ nuôi, cái mẹ nhìn đều là ưu điểm của cô ấy thôi, chúng ta không phải mới vừa nói sao, vĩnh viễn không nên bị thứ ngoài mặt mê hoặc, cần phải nhìn rõ bản chất."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi