Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Triệu Tĩnh thấy hai người anh trai cùng Đinh Triệu Dũng đã cùng nhau trở về, Trương Dương vừa rồi còn quắc mắt nhìn trừng trừng, lúc này lại có thể trở nên chuyện trò vui vẻ, biết rằng khẳng định đã nói rõ chuyện, trong lòng cũng là vô cùng hài lòng.

Nàng suy nghĩ xin lỗi anh trai, dù sao vừa rồi không nên chống đối Trương Dương trước mặt nhiều người như vậy, người anh trai Trương Dương này cũng là bởi vì yêu thương nàng, quan tâm nàng, sợ nàng có hại, cho nên mới biểu hiện ra như vậy. Trương Dương nhân cơ hội nắm tay em gái an ủi vài câu, tìm tòi mạch môn, quả là thế, không nhịn được tàn bạo trừng hai mắt liếc tên đầu sỏ Đinh Triệu Dũng này, Đinh Triệu Dũng bây giờ trai lại không sợ liễu, dù sao đã là như vậy, chức anh vợ này của ngươi đã định rồi, ta làm cho bụng em gái ngươi to lên, muốn giết muốn chém tùy ngươi, hắn cũng đoán chắc, Trương Dương không có biện pháp với mình.

Một trường phong ba đi qua, chuyện cuối xong đã giải quyết trong hòa bình, cũng làm cho tất cả vui mừng, Lý Trường Vũ cùng Kiều Mộng Viện nói đến vấn đề khai phá khối đất sân thể dục, hắn giống như Kiều Mộng Viện có tư tưởng đem chỗ này tạo thành quảng trường buôn bán hàng đầu Bình Hải, có điều là tư tưởng mặc dù tốt, nhưng cuối cùng là phải chứng thực trên vấn đề đầu tư, Kiều Mộng Viện đưa ra giá nhượng lại đất là một trăm triệu hai nghìn vạn đồng, hơn nữa nàng sẽ trả một lần, trên thực tế số này đã cao hơn so với giá của Tinh Toản ra rồi, càng làm cho Lý Trường Vũ động tâm chính là, món bút tiền này Kiều Mộng Viện cũng không yêu cầu trả theo từng giai đoạn từng món giống như Tinh Toản, mức giá của khối đất này trong lòng lãnh đạo thành phố Nam Tích là một trăm triệu, giá chốt trong lòng Kiều Mộng Viện chấp nhận là một trăm triệu năm nghìn vạn, có thể nói giá một trăm triệu hai nghìn vạn là tương đối dày rồi, song phương đều tương đối thoả mãn, Lý Trường Vũ liền đánh nhịp định xuống tại chỗ, quyền khai phá khối đất kia nhượng lại cho Hối Thông.

Đêm đó Triệu Tĩnh cùng Đinh Triệu Dũng đều ở lại nhà Lý Trường Vũ, Trương Dương tiễn Kiều Mộng Viện trở lại, trên đường Trương Dương nhớ tới một trăm triệu hai nghìn vạn này, hướng Kiều Mộng Viện nói: "Mộng Viện, em vốn có thể dùng một trăm triệu mượn được khối đất, vì sao còn muốn thêm hai nghìn vạn?"

Kiều Mộng Viện mỉm cười nói: "Là do anh đem con bài chưa lật của Tinh Toản nói cho em biết, kỳ thực giá chốt trong lòng em là một trăm triệu năm nghìn vạn, giá hiện nay đã làm cho em rất thoả mãn rồi, thêm hai nghìn vạn là em không muốn chiếm tiện nghi của Nam Tích, cũng không muốn anh mang tiếng lấy việc công làm việc tư, cho dù người khác muốn nói ba nói bốn, chúng em dùng thực lực chân chính đánh bại Tinh Toản, mà chưa có dùng cái thủ đoạn gì không thể thấy ánh sáng, đi tới đâu đều là lẽ thẳng khí hùng. Nguyên tắc của em trong việc buôn bán là như thế, thắng phải thắng cho đàng hoàng, thua cũng muốn thua bằng phẳng!"

Trương Dương nói: "Dù là cùng giá như nhau thì vẫn sẽ tuyển chọn em, kế hoạch của em càng thích hợp với phát triển Nam Tích chúng tôi trong thời gian tới."

Kiều Mộng Viện nói: "Anh là người trong quan trường, trong đối nhân xử thế không thể xen lẫn thành phần tình cảm."

Trương Dương nói: "Lời nói trong lòng nói anh quả thực muốn cùng em thân thiết hơn một chút đó."

Mặt Kiều Mộng Viện hơi nóng lên cuống quít nói tránh đi: "Một trăm triệu hai nghìn vạn lần em không lấy ra được nhiều tiền một lần như vậy, muốn dựa vào vốn vay, còn có một bộ phận muốn đi gặp Tiểu Yêu bàn bạc cùng đầu tư."

Trương Dương cười nói: "Gần đây cô ấy đang bận xây dựng tiểu học Hồng Kỳ, cuối năm nay hẳn là có thể hoàn thành mục tiêu một trăm trường tiểu học Hồng Kỳ, An lão trên trời có linh thiêng cũng nhất định sẽ cảm thấy kiêu ngạo vì cô cháu gái này."

Kiều Mộng Viện nói: "Chúng em hợp tác trong hạng mục quảng trường Nam Lâm Tự rất vui vẻ, thái độ làm người của Tiểu Yêu thực sự là không tồi."

Nhắc tới An Ngữ Thần, biểu tình của Trương Dương đã có chút buồn bã, cho đến hôm nay hắn vẫn chưa có phương pháp hoàn toàn trị hết bệnh cho nàng, tính lại, thời gian của An Ngữ Thần chỉ sợ không còn nhiều lắm.

Kiều Mộng Viện nhạy cảm liền cảm thấy được tâm tình Trương Dương có chút trầm xuống, nhẹ giọng nói: "Thế nào? Anh không vui?"

Trương Dương miễn cưỡng cười cười.

Kiều Mộng Viện còn tưởng rằng là bởi vì chuyện Triệu Tĩnh cùng Đinh Triệu Dũng, nàng cười nói: "Có phải em gái mình có nơi chốn thì đột nhiên có chút không thích ứng hay không? Trong lòng có cảm giác mất mát đúng hay không?"

Trương Dương nói: "Anh có lòng dạ nhỏ như vậy sao?"

Kiều Mộng Viện nói: "Đó không phải vấn đề lòng dạ, loại cảm giác mất mát này mỗi người đều có, làm cha mẹ đối với con gái, làm anh cả đối với em gái, là dễ sinh ra cảm giác mất mát nhất."

Trương Dương bỗng nhiên nhớ tới Kiều Mộng Viện trước đây tình cảm lưu luyến cùng với Hứa Gia Dũng đã bị vợ chồng Kiều Chấn Lương cố hết sức ngăn cản, hẳn là trong đó cũng có cảm giác mất mát như lời của Kiều Mộng Viện. Trương Dương cười nói: "Anh thật sự không có cảm giác mất mát gì, nếu như nó với Đinh Bân thì anh có thể sẽ như vậy, nhưng Triệu Dũng là bạn thân của anh, thái độ làm người của hắn thì anh yên tâm."

Kiều Mộng Viện nói: "Chúc mừng anh, sau này anh cùng Đinh Triệu Dũng chính là thân càng thêm thân."

Trương Dương cười nói: "Có lẽ bọn họ năm nay sẽ kết hôn, đến lúc đó, nhất định mời em đi qua uống rượu mừng."

Kiều Mộng Viện cười nói: "Không mời em thì nhất định em tìm anh tính sổ."

Trương Dương đưa Kiều Mộng Viện đến khách sạn quốc tế Nam Dương, Kiều Mộng Viện bảo hắn nhanh trở lại nghỉ ngơi, Trương Dương lại kiên trì muốn đưa nàng trở về phòng, đi tới đại sảnh thì thấy Justine ngồi ở chỗ kia, gã đã đợi Kiều Mộng Viện hơn một tiếng đồng hồ, Kiều Mộng Viện ngày hôm nay đi vội vội vàng vàng, điện thoại di động để quên ở trong khách sạn, Justine vẫn không liên lạc được với nàng. Thấy Kiều Mộng Viện trở về, Justine vui vẻ tiến lên nghênh đón: "Mộng Viện, tôi đợi cô cả một buổi tối."

Kiều Mộng Viện lúc này mới ý thức được mình không mang điện thoại di động, áy náy nói: "Ngại quá, tôi quên mang điện thoại di động."

Justine nói: "Không sao, ngày mai tôi sẽ trở lại nước Mỹ, buối tối ngày hôm nay tối muốn tìm cô trò chuyện thoải mái."

Trương đại quan nhân có chút phiền muộn, tiểu tử người nước ngoài này thật đúng là kiên nhẫn, nhưng làm trò trước mặt Kiều Mộng Viện dù thế nào cũng phải biểu hiện ra một ít phong độ thân sĩ, Trương Dương cười nói: "Để tôi mời khách, như vậy đi, chúng ta đi ăn khuya một chút." Lời nói trong lòng, Trương Dương cảm thấy Justine vẫn là có chút uy hiếp.

Justine hướng Trương Dương cười cười, mang theo vẻ áy náy nói: "Trương tiên sinh, ngại quá, tôi có chuyện muốn nói với một mình Mộng Viện, mong ngài không nên chú ý."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi