Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Hạ Bá Đạt thở dài nói: "Không ngủ được, trong lòng mang chuyện lớn như vậy, khó chịu lắm!"

Lý Trường Vũ và y cũng có chung cảm thụ, thân là người lãnh đạo số một của Nam Tích, áp lực mà y phải chịu so với Hạ Bá Đạt còn lớn hơn nhiều.

Hạ Bá Đạt nói: "Nam Tích trong hai năm nay không ngừng xảy ra chuyện, trên chính trị, trên kinh tế, khó khăn lắm mới ổn định lại được một chút, thì lại có một trận bệnh dịch ập đến, toàn bộ Bình Hải chỉ có Nam Tích chúng ta là xảy ra bệnh dịch, ông trời đối với chúng ta thật sự là không tệ."

Lý Trường Vũ cười khổ nói: "Đây cũng là chuyện không thể làm khác được, đã xảy ra rồi thì chúng ta cũng đừng nên than trời trách đất nữa, biện pháp khống chế trước mắt vẫn hữu hiệu, tình hình bệnh dịch không tiến thêm một bước mở rộng."

Hạ Bá Đạt nói: "Vẫn chưa tìm được phương pháp trị liệu đúng bệnh, tình huống của kinh thành càng nghiêm trọng hơn, hiện tại trên toàn quốc đâu đâu cũng thần hồn nát thần tính, người dân ai nấy đều hoảng sợ."

Lý Trường Vũ lại rút thêm một điếu thuốc.

Hạ Bá Đạt nói: "Anh cũng hút ít thôi, hút thuốc không tốt đối với hệ hô hấp dâu."

Lý Trường Vũ cười nói: "Tôi vừa mới nghe nói, tất cả người bị viêm phổi loại R đều không hút thuốc."

Hạ Bá Đạt nói: "Thật hay giả? Lời đồn à!"

Lý Trường Vũ nói: "Tôi cũng nghĩ là lời đồn, nhưng điều mà họ nói với tôi cũng có căn cứ, nói là phổi của người hút thuốc bị bị nhiễm quá nhiều khói, giống như là thịt hun khói vậy, còn người không hút thuốc, phổi là một khối thịt tươi, anh nói xem thịt tươi dễ hỏng hay là thịt hun khói dễ hỏng hơn?"

Hạ Bá Đạt nghe thấy quả nhiên cũng có vài phần đạo lý, thế nên liền bật cười.

Điện thoại trên bàn của Lý Trường Vũ vang lên, y cầm, người gọi điện thoại tới là cục trưởng vệ sinh Tiếu Nam. Tiếu Nam Sơn mang đến một tin tức tốt, bệnh độc dẫn tới viêm phổi loại R đã được tách ra rồi, có điều loại bệnh độc này khá là ương ngạnh, trước mắt thí nghiệm dược vật vẫn chưa phát hiện ra dược vật có thể hoàn toàn diệt được nó.

Tin tức này đối với Lý Trường Vũ mà nói thì chẳng đau chẳng ngứa, điều mà y hiện tại quan tâm nhất là có thể tìm được dược vật trị liệu hữu hiệu nhất hay không.

Bệnh viện nhân dân số hai Nam Tích lại tăng thêm một trường hợp lây nhiễm, lần này người bị bệnh là Trương Thu Linh, sau khi Trương Thu Linh bị bệnh, bệnh viện sau khi trải qua thương lượng đã quyết định để Từ Quang Thắng đảm nhiệm tổ trưởng lâm thời tiểu tổ chữa bệnh, một phương diện là Từ Quang Thắng chủ động xin đi giết giặc muốn gia nhập tiểu tổ chữa bệnh, còn có một nguyên nhân khác là, Từ Quang Thắng trong lúc cách ly vẫn khỏe mạnh, đến bây giờ vẫn không có dấu hiệu phát bệnh, căn cứ vào tin tức từ các phương diện được đưa về, người bình thường tiếp xúc trực tiếp với người bệnh đều sẽ phát bệnh trong hai mươi tư tiếng đồng hồ, Từ Quang Thắng đã vượt qua đoạn thời gian này rồi, chứng tỏ khả năng bị lây bệnh của y là cơ hồ bằng không.

Từ Quang Thắng tạm thời cũng không thể được giải trừ cách ly, cho nên thôi thì ở lại đây phát huy năng lượng của y.'

Sau khi Từ Quang Thắng đảm nhiệm tổ trưởng tiểu tổ chữa bệnh, chuyện thứ nhất chính là thả lỏng sự hạn chế đối với Trương Dương, để hắn tự do ra vào lầu hai và lầu bốn, lầu bốn bản thân chính là khu bệnh cách ly, trừ nhân viên y tế ra thì chính là bệnh nhân đã bị lây bệnh, về phần lầu hai, hiện tại trừ hộ sĩ trực nhật ra, cũng chỉ có Kiều Mộng Viện và tên nhân viên phục vụ khách sạn đó, hai người đều đã bị lây bệnh, trên thực tế cũng thành một bệnh khu riêng biệt, Trương Thu Linh sau khi bị bệnh cũng được an bài ở lầu hai.

Trương Dương nhân thời gian rảnh tới thăm vợ chồng Duval, tình huống của tình huống coi như vẫn ổn định, nhiệt độ cơ thể của hắn hiện giờ luôn ở khoảng 38°C, ngược lại bệnh tình của Chu Tiếu Vân thì nặng hơn một chút, viện trưởng Chung Lâm của bệnh viện nhân dân Nam Tích bệnh tình trong một đêm cũng đột nhiên nặng hơn, nhiệt độ đã đạt tới39.5 °C, tổ khám bệnh đã nghĩ hết biện pháp cũng thể khiến nhiệt độ cơ thể của y trở lại bình thường.

Trương Dương sau khi bắt mạch cho vì bọn họ, phân biệt kê thuốc cho họ, phương thuốc thoạt nhìn thì giống nhau, có điều là dựa vào biến hóa mạch tượng và thể chất của mỗi người, Trương Dương đã làm ra điều chỉnh rất nhỏ.

Điểm tốt nhất mà Từ Quang Thắng đảm nhiệm tổ trưởng khám bệnh chính là, y đối với phương thuốc của Trương Dương không chút do dự chấp hành ngay, Trương đại quan nhân không có quyền kê đơn thuốc, đơn thuốc mà hắn kê, Từ Quang Thắng ông viết lại một lần rồi ký tên của mình lên.

Duval rất quan tâm vợ, khi Trương Dương thăm hắn, trong lời nói của Duval mang theo vẻ áy náy sâu sắc: "Trương Dương, đều tại tôi, nếu không phải tôi tới Nam Tích, cũng sẽ không lây bệnh cho nhiều người như vậy."

Trương Dương cười nói: "Cái này đâu liên quan gì tơi anh? Chẳng ai muốn bị nhiễm bệnh cả, trước khi anh tới Nam Tích cũng không biết mình đã bị mắc bệnh truyền nhiễm, nếu thật sự muốn truy cứu trách nhiệm, tôi cũng có trách nhiệm, lúc ấy khi anh bị nôn mửa ho khan trên đường, tôi đã không quan tâm đúng mức."

Duval thở dài nói: "Trương Dương, loại bệnh này có biện pháp nào trị dứt không?"

Trương Dương nói: "Yên tâm đi, rất nhanh sẽ tìm được phương pháp, hiện tại không chỉ là trong nước có người bị bệnh, ở nước ngoài cũng có rất nhiều quốc gia xảy ra tình hình bệnh dịch, chuyên gia y học hàng đầu trên thế giới đang nghiên cứu phương pháp đối kháng với viêm phổi loại R, tin rằng không bao lâu nữa sẽ tìm được dược vật hoàn toàn trị tận gốc bệnh này."

Duval nói: "Nếu không tìm thấy thì sao?"

Trương Dương nói: "Cho dù không tìm thấy cũng không sao cả, chỉ cần chúng ta trị liệu đối chứng, qua một giai đoạn gian nan, sẽ lay tỉnh sức miễn dịch trong cơ thể các anh, sau cùng thì tiêu diệt bệnh độc."

Duval nói: "Vợ tới thế nào rồi?"

Trương Dương nói: "Vẫn ổn, nhiệt độ cơ thể đã bắt đầu hạ xuống rồi, có điều thể chất của cô ta so với anh thì yếu hơn một chút, tốc độ khôi phục so với anh cũng chậm hơn!"

Duval nói: "Trương Dương, chờ tôi lần này sau khi khỏi bệnh rồi, tôi nhất định sẽ làm ra cống hiến với ngành xây dựng Nam Tích, để bồi thường tổn thất mà tôi mang đến."

Trương Dương biết Duval là người tốt bụng, hắn vỗ mu bàn tay Duval, nói: "Anh an tâm dưỡng bệnh đi, những chuyện khác để hết bệnh rồi nói sau, nhất định phải có lòng tin, chính phủ thành phố Nam Tích chúng tôi sẽ phái lực lượng y học giỏi nhất tới giúp các anh." Những lời này của Trương đại quan nhân có chút vị đạo quan phương.

Có điều nói như vậy lại khiến Duval vô cùng cảm động: "Cám ơn anh, cám ơn chính phủ thành phố Nam Tích, tôi sẽ nhớ kỹ phần tình ý này của các anh!"

Trương Dương cuối cùng tới chỗ Trương Thu Linh, khi tiến vào phòng Trương Thu Linh, cô ta vừa mới uống thuốc Đông y xong, tất nhiên là phương thuốc do Trương Dương kê, nhìn thấy Trương Dương tới, Trương Thu Linh cười cười, vẻ mặt có chú ngượng ngùng, dù sao trước đây cô ta cũng từng nghi ngờ y thuật của Trương Dương, hiện tại không ngờ lại dùng trung dược mà Trương Dương kê.

Trương Dương nói: "Chủ nhiệm Trương cảm thấy thế nào rồi?"

Trương Thu Linh nói: "Vẫn ổn, phương thuốc mà anh kê cũng hữu hiệu đối với khống chế nhiệt độ cơ thể."

Trương Dương nói: "Hữu hiệu là tốt rồi, có điều không phải với mỗi người đều có hiệu quả đâu, chủ nhiệm Trương nghỉ ngơi cho tốt đi, kiên nhẫn dưỡng bệnh nhé."

Trương Thu Linh gật đầu, thở dài nói: "Vào lúc cần dùng người nhất thì đáng tiếc tôi lại bị bệnh."

Từ Quang Thắng ở bên cạnh nói: "Chủ nhiệm Trương, cô đừng nghĩ nhiều, tôi sẽ tiếp nhận tốt công tác của cô."

Trương Thu Linh nói: "Chủ nhiệm Từ vất vả rồi!"

Từ Quang Thắng và Trương Dương cùng nhau trở lại văn phòng, Từ Quang Thắng đầu tiên gọi điện thoại cho bệnh viện báo cáo tình huống bên này, thuận tiện hỏi một chút về tiến triển mới nhất hiện tại, trước mắt trong ngoài nước vẫn chưa nghiên cứu ra dược vật hữu hiệu, Từ Quang Thắng lo lắng trùng trùng nói: "Hiện tại trong ngoài nước vẫn đang không ngừng gia tăng những ca bệnh mới, hiện giờ vẫn chưa tìm thấy dấu hiệu khống chế được tình hình bệnh dịch."

Trương Dương nói: "Trên đời này không bệnh nào là không trị được, chỉ là chúng ta cần thời gian để tìm phương pháp trị liệu chính xác mà thôi."

Từ Quang Thắng nói: "Nghe nói chuyên gia y học của kinh thành đang nghiên cứu vắc-xin phòng bệnh."

Trương Dương nói: "Vắc-xin phòng bệnh từ nghiên cứu cho đến sản xuất không biết phải cần bao nhiêu chi tiết, nhưng chắc là thời gian sẽ rất dài."

Từ Quang Thắng nói: "Tính lây nhiễm của loại bệnh này quá mạnh mẽ hơn nữa hơn nữa tỉ lệ tử vong rất cao, kinh thành đã có 12 ca tử vong. Nguyên nhân bệnh bước đầu đã được điều tra rõ điều tra rõ rồi, là bệnh độc loại R dẫn tới, bệnh độc chủ yếu là truyền nhiễm qua đường nước bọt, vật phân bố tiếp xúc với bệnh nhân và người tiếp xúc mật thiết với bệnh nhân đều dễ bị lây, bệnh độc tiến vào trong cơ thể người sẽ nhanh chóng phục chế, phá hoại hệ thống miễn dịch của cơ thể người, khiến cho hệ miễn dịch của người bệnh yếu đi."

Trương Dương nói: "Tìm được vi khuẩn gây bệnh thì có hy vọng tìm được dược vật đối kháng."

Từ Quang Thắng nói: "Hy vọng là vậy."

Trương Dương nói: "Căn cứ vào bệnh trạng của bọn họ, tôi đã điều chỉnh lại phương thuốc rồi."

Từ Quang Thắng nói: "Tiểu tổ chuyên gia y học cũng đã cấp ra một bộ phương án trị liệu, đó là giảm oxy huyết của người bệnh, truyền không khí vào giúp hô hấp, bảo trì đường thở được thông thoáng; đối với người bệnh xuất hiện chứng viêm phối, sử dụng hợp lý chất kích thích bằng da; đối với người bị lây nhiễm đã bị dính vi khuẩn, có thể châm chước sử dụng một số chất kháng khuẩn."

Trương đại quan nhân thực sự cầu thị nói: "Trên phương diện Tây y tôi là người ngoài nghề."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi