Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Cho tới nay Lương Thiên Chính đều rất ít hỏi đến chuyện ở khu Tân Thành, nhưng là điều này không phải cũng đại biểu cho hắn không quan tâm, khu Tân Thành là điểm tựa thi hành biện pháp chính trị của Đông Giang trong tương lai vài năm tới, ở trong nhiệm kỳ của Lương Thiên Chính, có thể làm cho chiến tích của hắn thêm không ít phân lượng, từ sau khi phát sinh vụ việc nước Li Giang ô nhiễm, tác hại của việc công nghiệp hóa Đông Giang nhiều lần bị người ta đề cập đến, ngược lại xem nhẹ tác dụng quan trọng của khu công nghiệp là phát triển kinh tế Đông Giang, Lương Thiên Chính đối với điều này có chút buồn bực, lúc đầu ki mới phát triển cải cách, kuh công nghiệp Đông Giang làm cho kinh tế Đông Giang sống lại, thậm chí cũng có tác dụng quan trọng đối với việc thúc động kinh tế cả tỉnh Bình Hải phát triển, vì cái gì mọi người lại bỏ qua huy hoàng cùng thành quả từng có được, chỉ nhìn thấy tai hại cùng bất cập phá sinh ra chứ?

Trước khác nay khác, Lương Thiên Chính sau đó hiểu được sâu sắc ý nghĩa chân chính của câu này, tuy rằng xây dựng khu Tân Thành có thể cho hắn thêm phần chiến tích, nhưng là Lương Thiên Chính rõ ràng nhận thức được, chính mình cũng không thể hưởng thụ đầy đủ trái cây chính trị kia vì hai năm sau hắn đã hết nhiệm kỳ ở Đông Giang, ở Bình Hải đã không có không gian cho hắn phá triển, căn cứ theo tình huống trước mắt mà nhìn, hắn đã nghĩ có thể trước tiên suy nghĩ nghỉ ngơi, tương lai của hắn có lẽ là làm trong một bộ nào đó tại kinh thành qua thời gian.

Lương Thiên Chính nhận thức rõ ràng đối với hoàn cảnh của mình, làm cho độ chú ý của hắn đối với khu Tân Thành là không cao. Kỳ thật trong khoảng thời gian này, cũng có không ít người ở trước mặt của hắn tỏ ra chê trách đối với công tác của Tần Thanh, nhưng Lương Thiên Chính đều không tỏ vẻ gì, hắn cho rằng Tần Thanh nếu là cán bộ được Kiều Chấn Lương coi trọng, Kiều Chấn Lương nhất định nhìn trúng năng lực nào đó của nàng trong việc phương diện, một cái cán bộ mới tới một chỗ, lúc mới đầu nghe được lời chê trách là một chuyện tốt, chứng minh nàng có gan làm việc, nếu nghiêng về một phía đều là nói tốt, căn bản là chuyện không thể nào.

Tần Thanh định ngày hẹn Lương Thiên Chính là vì sắp tới khu Tân Thành tổ chức một hội báo cáo, kỳ thật trong khoảng thời gian này, nàng luôn luôn ở trong hoàn thiện cơ cấu tổ chức khu Tân Thành, nhìn trước mắt mà nói, văn phòng làm việc Ban Chỉ Huy mới vừa được sắp xếp sơ qua một chút, vạn sự khởi đầu nan, Tần Thanh tin tưởng, công tác của Ban Chỉ Huy sẽ càng ngày càng thuận lợi.

Lương Thiên Chính nghe xong Tần Thanh báo cáo, mỉm cười nói: "Tiểu Tần, bí thư Kiều sẽ đích thân tham dự nghi thức đặt móng tháng sau, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng trước."

Tần Thanh gật đầu nói: " Bí thư Lương, cuối tuần sẽ bắt đầu, các phương tiện xây dựng nền móng sẽ lần lượt được bắt đầu, trước mắt đã có đội xây cất bắt đầu vào trú."

Lương Thiên Chính nói: "Nhất định phải làm tốt quan hệ cùng nahan dân ở địa phương, ở trong quá trình xâu dựng, nhất định sẽ đề cập đến vấn đề di dời, nhất thiết phải làm tốt công tác tư tưởng cho nhân dân địa phương, đừng để bọn họ sinh ra tâm lý đối kháng tâm lý."

Tần Thanh nhạy bén cảm thấy được Lương Thiên Chính khẳng định đã nghe nói gì đó, bất quá hắn cũng không chỉ ra.

Tần Thanh nói: "Công tác di dời đã được làm xong, phía thị trấn Thanh Long cho sự phối hợp mạnh mẽ, trước mắt thì tiến triển coi như là thuận lợi, công tác di dời kiến trúc xung quanh hồ Thanh Long đã cơ bản hoàn thành, việc bồi thường phá bỏ và dời dân đi nơi khác cũng đa được làm thích hợp, tâm tình của nhân dân khi đề cập đến di dời cũng khá yên tâm."

Biểu tình của Lương Thiên Chính có vẻ có chút hoài nghi, hắn nhẹ giọng nói: "Nghe nói Lưu Bảo Toàn bị người đánh bị thương phải không?"

Tần Thanh cười cười: "Sự tình không nghiêm trọng như vậy, lúc ấy đã xảy ra một ít hiểu lầm, chủ nhiệm Lưu đã xảy ra một ít xung đột đối với thôn dân địa phương, chỉ là trên mặt bị chút vết thương nhẹ, sau đó chúng tôi đã kiểm soát kịp thời, không để cho tình thế mở rộng tiến thêm một bước, đám dân chúng gây rối lúc ấy hiện giờ đã ký tên lên hiệp nghị phá bỏ và dời đi nơi khác, cũng đã cầm lấy khoản bồi thường rồi."

Lương Thiên Chính nói: "Tiểu Tần à, công tác ở Đông Giang khác với ở địa phương, nhất cử nhất động của các đồng chí không chỉ thành phố nhìn vào mà trong tỉnh cũng thấy rất rõ ràng, chỉ là một chuyện nhỏ nhưng chỉ cần mất đi khống chế, rất có thể sẽ trở thành một mồi lửa đốt bảy thành đó,cô hiểu chưa?"

Tần Thanh gật gật đầu: "Bí thư Lương yên tâm, tôi sau này sẽ thận trọng hơn."

Tần Thanh đem chuyện mời Thường Lăng Phong đến Đông Giang nói ra, Lương Thiên Chính cũng đã được nghe nói về người Thường Lăng Phong này, Thường Lăng Phong trước sau ở Giang Thành, Nam Tích đi theo Trương Dương làm việc với nhau, hơn nữa năng lực làm việc của hắn cũng được các lãnh đạo địa phương biết đến, Lương Thiên Chính nói: "Nhắc tới Thường Lăng Phong, tôi cũng đang nhớ lại một chuyện, gần đầy bên ngoài đối với việc bổ nhiệm nhân sự của cô có phê bình rất kín đáo."

Tần Thanh đã sớm dự liệu được điểm này, nàng mỉm cười nói: "Bí thư Lương, tôi đã cắt mổ đối với danh sách điều động nhân viên kia của thành phố, có gần hai phần ba nhân viên đều bị tôi sàng chọn đánh rớt, đó cũng không phải tôi nghĩ lập dị, mà là tôi cho rằng xây dựng nền móng cơ bản ở khu Tân Thành, căn bản không cần cơ cấu tổ chức khổng lồ như vậy, không dùng được nhiều người như vậy, nếu đem tất cả những người này đều an bài đến trong Ban Chỉ Huy, rất nhiều người sẽ gặp phải cục diện không có việc gì để làm, đây chẳng phải là bỏ thêm gánh nặng vô ích cho quốc gia sao?

Lương Thiên Chính nói: "Tinh giản cơ cấu, giảm nhẹ bộ máy, tôi cũng rất tán thành, nhưng là trong quá trình công tác cụ thể vẫn là phải chú ý phương pháp, tiến hành khia thông cùng với các đồng chí xung quanh nhiều hơn nữa, hiện giờ bên ngoài truyền đến một cách nói, nói Trương Dương đem hết cấp dưới của hắn qua, tất cả đều kéo đến Đông Giang, bên người chẳng những có Trương Long Triệu Hổ Vương Triều Mã Hán, còn lôi đến cả sư gia Công Tôn Sách."

Tần Thanh cười nói: "Kỳ thật tôi cảm thấy anh ấy tiến cử những người này đều có năng lực thực sự, lấy Thường Lăng Phong mà nói, có sư gia như vậy, tôi chỉ hy vọng có càng nhiều càng tốt."

Lương Thiên Chính ha ha nở nụ cười, điều cần nói hắn đã nói qua, chính là nhắc nhở Tần Thanh phải chú ý, hắn cũng không có ý trách cứ Tần Thanh, trước khi Tần Thanh rời đi, Lương Thiên Chính cho Tần Thanh hai cái tên, người sống trên đời cũng đều có chút quan hệ, Lương Thiên Chính cũng không thể ngoại lệ, Tần Thanh tinh giản cơ cấu cũng lỡ tay làm tổn thương quan hệ của hắn, Tần Thanh cho vào trong tay, sau khi ghi nhớ hai cái tên mới rời đi, ở trên quan trường, có một số việc là nhất định phải quan tâm đến, tuy rằng ngươi biết rõ đó là không phù hợp nguyên tắc, nhưng nếu là ngươi kiên trì nguyên tắc thì ngươi sẽ vi phạm quy tắc quan trường, nguyên tắc cùng quy tắc nhiều khi lại là hai mặt mâu thuẫn đối lập.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi