Y ĐẠO QUAN ĐỒ

Liddell quan sát vị bí thư huyện ủy trẻ tuổi này, ngồi trong phòng khoảng năm phút đồng hồ, Trương Dương vẫn không có ý quan tâm tới hắn, Liddell cuối cùng không nhịn được ho khan một tiếng.

Trương Dương ngẩng đầu lên nhìn hắn một cái: "Anh là..."

Liddell đứng lên, lấy danh thiếp của mình ra, hai tay đưa cho Trương Dương: "Bí thư Trương, đây là danh thiếp của tôi!"

Trương Dương liếc nhìn danh thiếp một cái rồi ném lên trên bàn: "Anh chính là quản đốc nhà máy chế phẩm sinh vật biển Alpha?"

Liddell gật đầu nói: "Là tôi."

Trương Dương nói: "Liddell, tôi thấy anh là người Trung Quốc mà! Sao lại có tên ngoại quốc?"

Liddell nói: "Tôi là Hoa kiều, quốc tịch pháp, từng có ten tiếng Trung là Lý Thị Minh."

"Thất Minh (mù)? Sao lại đặt tên tên như vậy, hiếm có đấy!"

Liddell nói: "Thị của Thị trưởng, minh của minh bạch, không phải Thất Minh!"

Trương Dương cười nói: "Tôi cũng chưa từng thấy ai đặt tên là mù bao giờ, thế chẳng phải là rủa anh mù mắt ư?"

Liddell nghe ra vị bí thư này có ẩn ý, nhưng hắn lại không thể xác định, cười nói: "Bí thư Trương nói đùa rồi."

Trương Dương nói: "Con người tôi rất ít khi nói đùa, đúng rồi, Lý tiên sinh hôm nay tới tìm tôi là có chuyện gì?"

Liddell nói: "Tôi nghe nói huyền lí muốn đem di dời chỉnh thể khu khai phá, xí nghiệp của chúng tôi cũng ở trong phạm vi di dời."

Trương Dương gật đầu nói: "không sai, có chuyện này."

Liddell nói: "Lúc trước khi khu khai phá Tân Hải vừa thành lập, hứa hẹn chính sách ưu đãi, điều kiện ưu đãi cho chúng tôi, còn cam đoan trong mười năm chính sách sẽ không có thay đổi lớn, nhưng hiện tại mới ba năm mà huyền lí đã thay đổi chính sách, yêu cầu chúng tôi phải di dời, cái này đã làm tổn thương tới tính tích cực của chúng ta trên trình độ lớn."

Trương Dương mỉm cười nói: "Huyền lí sẽ tiếp tục cho các anh chính sách ưu đãi, cũng sẽ có bồi thường nhất định cho tổn thất mà các anh phải gánh chịu."

Liddell nói: "Thành lập một xí nghiệp, từ khảo sát đến đầu tư cần trải qua một quá trình khá dài, đến bây giờ chúng tôi đã đầu nhập trước sau mấy ngàn vạn nhân dân tệ, nếu di dời, chẳng những sẽ ảnh hưởng đếnsự đầu tư đã hoàn thành của chúng tôi, hơn nữa sẽ ảnh hưởng đến sản xuất sau này."

Trương Dương nói: "Tôi không rõ ý của anh, anh là không muốn di dời ư?"

Liddell nói: "Là nhà đầu tư của Tân Hải, tôi cũng là một phần tử của Tân Hải, tôi đương nhiên ủng hộ công tác của huyền lí, nhưng huyền lí không thể để chúng tôi phải chịu tổn thất quá lớn được, cho nên...

Trương Dương làm sao có thể không nghe ra thằng ôn này là biến pháp đòi tiền, hắn có chút không kiên nhẫn nói: "Anh nói rõ ra chút đi, rốt cuộc là mà bàn điều kiện gì!"

Nói: "Tôi yêu cầu huyền lí cho tôi sự bồi thường hợp lý."

"Bao nhiêu!" Trương đại quan nhân ghét nhất là loại vòng vo, không phải là muốn đòi tiền ư? Nói mẹ ra đi cho nhanh.

Liddell nói: "Tôi đã đánh giá xí nghiệp của chúng tôi, cũng cân nhắc đến tình huống thực tế của huyền lí, tám ngàn vạn!"

Trương Dương bật cười.

Liddell nhìn hắn cười mà ngây ra.

Trương Dương nói: "Tám ngàn vạn! Xí nghiệp của anh tổng cộng đầu tư bao nhiêu? Giá trị sản lượng của Các anh hàng năm là bao nhiêu?"

Liddell nói: "Bí thư Trương, tôi không hề đòi nhiều, xí nghiệp của chúng tôi đang không ngừng phát triển, di dời tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả và lợi ích của chúng tôi, hơn nữa tiền đang không ngừng bị giảm giá trị, tiền ba năm trước đây và hiện tại không giống nhau."

Trương Dương nói: "Tôi hiện tại nói rõ với anh nhé, chính sách ưu đãi thì tôi có thể cho anh, nhưng bồi thường thì không đâu! Tám ngàn vạn! Anh biết thu nhập tài chính một năm của Tân Hải là bao nhiêukhông? Tôi nói này, anh cũng là một người Trung Quốc, đừng thấy mình có được cái quốc tịch pháp thì học theo cái lý luận cường đạo của bọn quỷ Pháp đấy nhé."

Liddell bị nói cho mặt hết trắng lại đỏ, hắn lớn tiếng nói: "Bí thư Trương, xí nghiệp của chúng tôi là xí nghiệp hùn vốn trung ngoại, nếu các anh cố ý làm tổn hại lợi ích của chúng tôi, tôi sẽ thông qua đại sứ quán đề xuất kháng tụng với bộ ngoại giao."

Nếu Liddell nói chuyện tử tế với Trương Dương, Trương đại quan nhân có lẽ còn có thể nể mặt hắn một chút, nhưng thằng ôn này không ngờ lại lôi đại sứ quán ra, còn uy hiếp sẽ tới bộ ngoại giao kháng tụng, Trương đại quan nhân vừa nghe vậy liền phát hỏa,nhìn thế nào thì thằng Liddell này cũng là người Trung Quốc tóc đen mắt đen da vàng, miệng thì đầy khẩu âm Bắc Cảng, thay đổi quốc tịch rồi thật đúng là quên mẹ cả tổ tông của mình.

Trương Dương nói: "Anh thích đi tìm anh kiện thì cứ tới đó mà kiện, tôi nói cho anh biết, đất là của quốc gia, anh cụ thể đầu tư bao nhiêu, khoản tiền này tôi đã tra rõ rồi, yêu cầu hợp lý thì chúng tôi sẽ cân nhắc, nhưng nếu muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thì đừng có mơ."

Liddell vỗ mạnh lên tay vịn ghế, sau đó đứng dậy, chỉ vào mũi Trương Dương nói: "Đừng tưởng rằng anh là bí thư huyện ủy thì có thể lấy thúng úp voi, không phải cán bộ cấp ban huyện thôi ư? Chỉ cần tôi tố lên, anh đợi mất chức đi."

Trương đại quan nhân hiện tại xem như đã kiến thức được phong thái của quỷ tử đời thứ hai rồi, hắn nhìn ngón tay mà Liddell đang chỉ vào mình, nheo mắt lại, sát khí lành lạnh từ trong mắt bắn ra, Liddell thấy vậy, trong lòng không khỏi run lên, trên người thằng ôn này sát khí cũng quá nặng rồi.

Trương Dương nói: "Hiện tại thì biến ngay cho tao!"

"Anh mắng người!"

Trương Dương nói: "Tao còn đánh mày đấy! Giờ cút mau! Đừng có tưởng kiếm được cái hộ chiếu Pháp thì thực sự coi mình là người nước ngoài, tao nhổ vào! Mỗi một tấc đất đưới chân mày đều là của Trung Quốc, ta cho mày ở đây mơ xí nghiệp, đó là cho mày cơm ăn, nể mặt mà không cần phải không? Không coi mình là người Trung Quốc đúng không, tao không cần thiết phải nói với mày nữa, đi đi, mau cút khỏi đây, đừng có ở lại làm chướng mắt tao."

Liddell tức giận nói: "Anh có tố chất gì vậy hả? Một bí thư huyện ủy không ngờ lại mắng người..."

Trương đại quan nhân đứng dậy, hùng hổ bước về phía Liddell.

Liddell sợ đến nỗi liên tục lui về phía sau, một mực lùi đến tận cửa mà Trương đại quan nhân vẫn chưa định thôi, tiếp tục tiến tới, cho tới khi Liddell bị bức tới tận cầu thang.

Liddell hét lớn: "Tôi phải kiện anh, tôi sẽ tới thị lý kiện anh!"

Trương Dương cười nói: "Mày không phải là muốn tới bộ ngoại giao kháng nghị ư? Mau đi đi, nếu không đi thì mày là hạng không có chim!"

Phó Trường Chinh gọi hai bảo vệ tới, áp giải Liddell vào thang máy, trực tiếp đuổi ra khỏi huyện.

Có điều Liddell làm ầm lên như vậy, rất nhiều người đều chạy ra xem náo nhiệt.

Trương Dương lạnh lùng nhìn lướt qua chung quanh, đám người ra xem náo nhiệt vội vàng về phòng.

Trương Dương trở lại văn phòng, Phó Trường Chinh cũng vào theo hắn, áy náy nói áy náy nói: "Bí thư Trương, sớm biết rằng Liddell đó vô lại như vậy, tôi đã không để cho hắn vào rồi."

Trương Dương cười nói: "Hắn thì tính là gì chứ, chỉ là con khỉ nhảy nhót mà thôi, vốn tôi còn định gác chuyện này sang bên cạnh một đoạn thời gian, chờ phương tiện cơ sở bên kia xây dựng xong mới bảo họ di dời, một khi đã vậy."

Trương Dương cầm điện thoại trên bàn lên, từ trong sổ ghi số điện thoại tìm được một dãy số rồi bấm, người hắn tìm là cục trưởng cục bảo vệ môi trường huyện Bành Trường Thuận, sau khi điện thoại được nối, bí thư Trương lập tức truyền đạt chỉ thị: "Đồng chí Trường Thuận, từ giờ trở đi, điều động cho tôi một tiểu tổ đặc biệt tới nhà máy chế phẩm sinh vật biển Alpha, tiến hành giám sát phương vị đối với sinh thái chung quanh và hoàn cảnh sản xuất của bọn họ, nhất định phải tiêu chuẩn nghiêm khắc, thấy cỗ nào không đúng thì phạt thật nặng."

Phó Trường Chinh trong lòng cười thầm, Liddell này đúng là mù mắt rồi, trêu tức bí thư Trương, lần này thì xong rồi.

Sau khi Bí thư Trương ra lệnh cho cục bảo vệ môi trường, liện gọi cho tổng công đoàn huyện, bảo bọn họ phái người đi điều tra tình huống đãi ngộ và bảo hiểm của công nhân nhà máy chế phẩm sinh vật biển Alpha, chỉ cần có chỗ nào trái với luật lao động thì lập tức xử lý nghiêm khắc.

Sau khi gọi liền mấy cú, Trương đại quan nhân trong lòng thoải mái hơn một chút, hắn thở dài nói: "Tôi phát hiện rồi rồi, thằng ôn giả quỷ nước ngoài này đúng là đáng giận, không cho hắn chút giáo huấn thì hắn ngay cả tổ tông của mình là ai cũng không biết."

Phó Trường Chinh nói: "Bí thư Trương, Lý Thị Minh này đích xác là có quốc tịch Pháp, nếu hắn thực sự cáo trạng lên đại sứ quán, chuyện sẽ kinh động tới bộ ngoại giao, chỉ sợ sẽ tạo thành ảnh hưởng không tốt."

Trương Dương nói: "Tôi không cưỡng chế hắn di dời, hắn là không biết tốt xấu, chủ động tìm tôi đòi tiền, tám ngàn vạn, hắn cho rằng chúng ta là cơ cấu từ thiện à, thu nhập tài chính một năm của Tân Hải chúng ta chỉ có bấy nhiêu, Lý Thị Minh, Lý mù mới đúng, không dám đi bàn điều kiện với tôi."

Liddell ở chỗ Trương Dương đụng phải đinh, mang đầy một bụng tức, thằng ôn này cũng không phải là không có quan hệ, chẳng ai vô duyên vô cớ lại tới Tân Hải đầu tư vào khu khai phá, lúc trước hắn là nhắm vào tiền bí thư huyện ủy Tân Hải Tảm Thế Kiệt, hắn và Tảm Thế Kiệt ít nhiều cũng có quan hệ họ hàng xa, nhưng hiện tại Tảm Thế Kiệt đã tới khoa ủy Bắc Cảng đảm nhiệm một chức quan nhàn tản, bản thân cơ bản là không đi làm, ở bệnh viện ở một đoạn thời gian, hiện tại đã ra viện, cả ngày ở trong nhà điều dưỡng, nói chung là lấy cớ bị bệnh không đi làm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi