Sau trò chơi lần đó, mỗi khi nhìn thấy Trà My, Chân Đồng không khỏi thở dài ảo não, nếu biết hình phạt đó là chụp ảnh quảng bá thì cô chắc chắn sẽ không tham gia.
Mỗi khi hoạt động câu lạc bộ, Chân Đồng đều phải nghe Trà My luyên thuyên nói về việc quảng bá..
cô thật sự chán đến nổi không muốn đáp lời rồi.
Cuối cùng buổi chụp ảnh được quyết định tiến hành vào cuối học kì 1, như vậy thì sẽ thuận lợi hơn trong việc quảng bá câu lạc bộ cho các học sinh cấp ba, sẽ đến đây tham quan vào kì nghỉ hè.
Lúc đó trường học sẽ mở một lễ hội nhỏ, nên các câu lạc bộ khác cũng sẽ tham gia hoạt động như họ, những sinh viên khác cũng sẽ đến để góp vui.
Vì vậy nếu quảng bá vào lúc này mọi người sẽ quan tâm đến các câu lạc bộ nhiều hơn, sang học kì hai khi dán thông tuyển người cũng sẽ có thêm thành viên đăng kí.
Cứ như vậy buổi chụp ảnh được dời lại hai tháng, để chuẩn bị cho cuộc thi mà câu lạc bộ vừa đăng kí.
Chủ đề họ nhận được chính là danh lam thắng cảnh thành phố Z.
Câu lạc bộ phải chọn những nơi nổi tiếng để chụp những tấm ảnh nói lên đặt điểm nơi này.
Hơn hết, mọi thứ không nằm ở việc chụp đẹp, mà quan trọng ở chỗ, làm thế nào để bức ảnh đó nói lên đặt điểm của toàn thành phố này, từ điểm đó suy ra thành phố Z phù hợp với những du khách như thế nào, hoặc đặt điểm cần khắc phục của thành phố.
Nếu qua vòng, bọn họ còn phải đứng trước ban giám khảo trình bài tác phẩm của mình và lí do đã chụp nó.
Nghe xong giải thích của Tử Dương mọi người đều gật gù tỏ vẻ đã hiểu, sau đó Lương Vân hỏi.
"Vậy chúng ta sẽ chia nhóm như thế nào?"
"Chúng ta chỉ có 16 người nên chia thành 4 nhóm nhé.
Mỗi nhóm sẽ đi mỗi nơi khác nhau, thành viên mới sẽ đi cùng thành viên cũ để được hướng dẫn nhiều hơn.
Vì khá khó trong việc bốc thăm để chia đội nên mình tự chia nhóm nhé.
Mọi người cũng không ý kiến đúng không?" Nói rồi cậu lấy từ hộc tủ ra một cuốn sổ.
Rõ ràng, thuận lợi như đã sắp xếp từ trước, căn bản là không hỏi ý kiến của mọi người.
"Nhóm 1, Lưu Vĩ, Lương Vân, Trà My, Hà Tuệ"
"Nhóm 2, tôi, Chân Đồng, Hồng Sam, Y Đằng"
"Nhóm 3, Vũ Tâm, Vi Cầm, Chi Ngân, Vu Nghiêu"
"Nhóm 4, Quang Bảo, Ngọc Linh, Hoàng Triều, Gia Hân"
"Có ý kiến gì không? Nếu không mỗi nhóm tập hợp lại nghĩ xem nên làm gì."
Nghe vậy mọi người liền tập hợp theo từng đội, vì thành phố Z có khá nhiều địa điểm nổi tiếng nên việc lựa chọn không quá khó khăn với mọi người, điều kiện là nên tìm một nơi không trùng với đội thi khác.
Cuối cùng nhóm 1 chọn vườn hoa Hải Nam, nhóm 2 làng Lam Đình, nhóm 3 Tây Vương, nhóm 4 bờ biển Phú Trọng Đại.
"Vậy mọi người chia thời gian cho phù hợp rồi gặp nhau nhé, tiền xe và tiền ăn sau khi tính toán kĩ thì gửi số tiền qua cho tôi.
Tôi sẽ chuyển khoản cho trưởng nhóm."
"À..
còn đây là danh sách nhóm trưởng nhé.
Gồm có tôi, Vũ Tâm, Quang Bảo, Lương Vân.
Xong rồi! Mọi người có thể giải tán."
Chân Đồng vừa định về thì bị Tử Dương gọi lại Em nhớ xem tin nhắn trong nhóm chat đấy, đừng quên không xem như mọi ngày.
"Em biết rồi." Cô gật đầu tỏ ý đã hiểu, sau đó liền quay người rời đi.
Tối đến, Chân Đồng hong khô tóc xong liền nằm lăn ra giường.
Điện thoại đột nhiên vang lên tiếng chuông thông báo, không nhìn cô cũng biết đó là ai.
Không ngoài dự đoán, là Tử Dương mở nhóm chat, mời bọn họ vào nhóm.
Tử Dương: Alo Alo, xin mời tập hợp.
Hồng Sam: Yes!
Tử Dương: Khi nào mọi người có thời gian rảnh?
Hồng Sam: Cuối tuần đều ok.
Chân Đồng: Em cũng vậy
Y Đằng: Chủ nhật thì được nhưng thứ 7 phải đi tập quân sự.
Tử Dương: Vậy quyết định chủ nhật tuần này nhé? 7 giờ sáng tập hợp.
Y Đằng, Hồng Sam: Ok.
Chân Đồng: Vâng.
Một tuần trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã đến chủ nhật.
Chân Đồng vẫn mặc quần jean áo thun và skincare như mọi ngày, hoàn toàn không có ý định khiến bản thân trở nên xinh đẹp trong mắt người khác.
Cô đến nơi cũng đã 6: 50 phút, xa xa thấy Tử Dương đứng trước chiếc xe 4 chỗ màu đen.
Như nhìn thấy Chân Đồng cậu liền ra hiệu cô mau đến
"Còn ai chưa đến không ạ?"
"Còn Hồng Sam thôi.
Em mau lên xe đi."
Nghe thế Chân Đồng cũng chui vào xe, vừa vào đã thấy Y Đằng ngồi phía trước cũng vừa hay đang nhìn mình qua gương chiếu hậu.
"Chào anh ạ.."
"Ừ..
chào em."
Bầu không khí giữa bọn họ có phần ngượng ngùng, bình thường vì ít tiếp xúc với nhau nên căn bản cũng không có việc gì để nói.
"Em mang theo dù hay nón không? Nghe nói hôm nay nắng gắt lắm."
"Em không có."
Nói rồi như cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, Chân Đồng bèn nói thêm.
"Nhưng không sao đâu, em khỏe lắm."
Cuối cùng, họ cũng không nói thêm được câu nào.
Không khí trong xe im lặng đến cực điểm, cho đến khi Tử Dương và Hồng Sam tiến vào.
Tử Dương nhìn bầu không khí gượng gạo trong xe không khỏi phì cười, liếc nhìn hai người.
"Hai người gượng gạo đến vậy à? Y Đằng này, cậu là tiền bối, ít ra cũng nên quan tâm hậu bối một chút chứ, người ngoài không biết còn tưởng hai người là kẻ thù nữa đó."
Đi được một lát thì đột nhiên Hồng Sam đề nghị dừng xe, đây đã là lần thứ ba cô muốn xuống xe rồi.
Hồng Sam ngồi khụy xuống vì cơn buồn nôn đột ngột xông tới.
"Cậu bị say xe à?" Tử Dương nhìn vẻ mặt tái xanh của Hồng Sam liền đoán rằng cô bị say xe.
"Ừm..." Hồng Sam khó khăn dồn nén cảm giác muốn trào lên nơi cổ họng, vì sợ sẽ nôn trên xe nên cô đã cố tình không ăn sáng.
Nhưng cảm giác tức ngực vẫn không hề thuyên giảm.
"Chị có đem thuốc không?"
"Có nhưng chị đã uống trước khi lên xe rồi."
Tử Dương thấy tình trạng của Hồng Sam liền nhìn Y Đằng "Hay là cậu đổi chỗ với cậu ấy đi.
Nếu còn đi trễ nữa chúng ta sẽ không thể về trong ngày đâu, nếu cậu ấy nôn trên xe..
tớ sẽ chết với anh tớ mất."
"Được rồi."
Sau khi lên xe, phía Tử Dương và Hồng Sam nói chuyện khá vui vẻ, riêng bầu không khí phía sau vô cùng ảm đạm.
Chân Đồng tuy hơi mất tự nhiên nhưng vì cơn buồn ngủ liên tục ập đến, cô quyết định đeo tai nghe và nhắm mắt.
Được một lúc liền đi vào giấc ngủ nhưng cảm giác thoải mái này khiến cô cảm thấy có gì đó sai sai...
Chân Đồng nheo mày, mở mắt.
Không nhìn thì thôi nhìn lên liền thấy chiếc cằm thon gọn của Y Đằng đang cách cô rất gần, giật mình bật dậy, liên tục xin lỗi
"Xin lỗi, em không cố ý..."
"Không sao, ai mệt mỏi cũng sẽ vậy mà."
Y Đằng nhìn quầng thâm dưới mắt của cô mà có chút buồn cười, nó chả khác nào con gấu trúc cả..
tóc cô hơi loạn nhìn vào lại cảm thấy rất đáng yêu.
Tuy đã thầm nhủ không được nghiêng người về phía Y Đằng, nhưng khi lần nữa rơi vào giấc ngủ, đầu cô nhẹ nhàng lắc lư rồi vẫn gục thẳng vào vai hắn.
Vai Y Đằng cao ngang đầu Chân Đồng nên dựa vào rất thoải mái, cũng không vì mỏi cổ mà thức giấc.
Còn hắn, tuy không tự nhiên nhưng vẫn ngồi yên để cô dựa vào, cả đường đi cơ thể Y Đằng cứng ngắc, đến thở cũng không dám thở mạnh, dù cảm thấy trên mặt ngưa ngứa nhưng muốn giơ tay lên gãy nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống..
Hắn thầm nghĩ, sau này nên đem theo gối chữ u để phòng ngừa trường hợp này..