Y THỦ CHE THIÊN

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, một đạo thân ảnh đi ra trước tiên, mọi người hít một hơi khí lạnh, người đi ra là Khâu Thanh Lân, chỉ là hiện tại trên người của hắn chật vật vô cùng, máu tươi nhuộm hồng cả vạt áo, trên quần áo còn có mấy đạo vết rách, cùng bộ dáng hăng hái lúc trước chính là hơi quá chênh lệch.

Đối với kết quả này, mọi người cũng không kinh ngạc, dù sao tu vi của Khâu Thanh Lân so với Mộ Chỉ Ly cao hơn không ít, thật sự lại là chuyện hết sức bình thường, chẳng qua Mộ Chỉ Ly có thể làm Khâu Thanh Lân bị trọng thương thành bộ dạng này đã tương đương không dễ dàng! Dù sao chênh lệch về tu vi cũng không phải vượt qua dễ dàng như vậy! Trong lòng một vài người cũng là dâng lên thêm vài phần tiếc hận, nếu cho Mộ Chỉ Ly thêm thời gian vài năm, sợ cho dù là Khâu Thanh Lân cũng không thể đối phó được nàng!

Kết quả lần này có thể nói là làm cho người bình thường không tiếp thụ được đấy, một người không tên tuổi đến từ thành trì nhỏ lại có thể sánh cùng thiên chi kiêu tử (con cưng của trời) của Thành trì lớn, nhưng là cố tình ở đây không ai có thể phủ nhận cái quan điểm này, bất luận ngoài miệng của bọn hắn thừa nhận hay không thừa nhận, trong lòng của bọn hắn cũng đã thừa nhận rồi.

Sắc mặt người bên thành Thanh Long buông lỏng, lúc trước nhìn thấy năng lượng va chạm khủng bố như vậy, cho dù bọn hắn có tin tưởng rất lớn đối với Khâu Thanh Lân, nhưng cũng không khỏi có chút lo lắng, dù sao chiến đấu bực này đã vượt qua tưởng tượng của bọn hắn, bọn hắn vốn căn bản cũng không nghĩ tới Mộ Chỉ Ly có thể có sức chiến đấu khủng bố như vậy, lúc này coi như bọn hắn không thừa nhận cũng không được, Mộ Chỉ Ly này quả nhiên là một nhân tài.

Lực chiến đấu cùng tu vi của nàng không hề tương xứng, nếu vì tu vi mà xem thường nàng, sợ là ăn thiệt thòi lớn! Loại thực lực này, bọn hắn đều không có ý tính đủ khả năng chiến thắng nàng.

Ở trong nháy mắt nhìn thấy Khâu Thanh Lân đi ra, sắc mặt ba người Mộ Vũ Hoài đều bắt đầu biến thành tái nhợt, lúc trước bởi Chỉ Ly khăng khăng giữ ý bọn hắn cũng không có tham dự chiến đấu, huống chi bộ dáng phía trước kia, bọn hắn căn bản là suy đoán không ra kết quả, hiện tại Khâu Thanh Lân đi ra, như vậy Chỉ Ly ra sao? Chẳng lẽ… Vừa nghĩ tới loại khả năng kia, tim của bọn hắn đều bị buộc chặt.

Nếu thật là như vậy, bọn hắn quả thực không cách nào thừa nhận loại hậu quả này! Hai con ngươi nhân tính hóa của Bụi Thái Lang cũng là gắt gao nhìn chằm chằm vào phía mưa ánh sáng đầy trời kia, so với bọn Mộ Vũ Hoài nó còn tốt hơn không ít, ít nhất nó cùng Mộ Chỉ Ly trong lúc đó có cảm ứng huyết mạch, nó biết rõ Mộ Chỉ Ly hiện tại cũng chưa chết, chỉ là những thứ khác nó cũng không biết, cho nên rất là lo lắng theo dõi, bên trong tia lo lắng càng nhiều hơn là tin tưởng, nó tin tưởng thực lực của chủ nhân!

Chủ nhân đã lựa chọn một mình nghênh chiến, vậy thì chứng minh nàng có tự tin, Mộ Chỉ Ly sẽ không làm những chuyện không có tự tin, nó tin tưởng chủ nhân nhất định sẽ không thất bại!

Nguyễn Ngọc Hành nhìn một màn này cũng lộ ra kinh ngạc trên mặt, hắn vốn cũng đã tính toán, nếu cuối cùng Mộ Chỉ Ly chống đỡ không được hắn sẽ ra tay trợ giúp, dù sao mạng của mình có giữ được hay không còn phải nhờ Mộ Chỉ Ly, mặc dù nàng không có nói rõ ràng bệnh này nhất định có thể chữa trị, nhưng nàng cũng không nói là không thể, ngược lại có khả năng rất lớn.

Nàng không biết khả năng này đối với hắn mà nói quan trọng đến cỡ nào, trước kia những dược sư được mời đến kia sau khi kiểm tra xong đều lắc đầu, căn bản là một tia hi vọng cũng không cho hắn! Cho nên bất luận như thế nào, cho dù vì chính mình, trong lần thi đấu toàn quốc hắn cũng muốn bảo đảm bình an của Mộ Chỉ Ly, mà bây giờ một màn này xảy ra trước mặt mình, hắn lại không đủ thời gian ngăn cản phát sinh mọi thứ này!

Chẳng lẽ hy vọng mà chính mình thật vất vả mới gặp được lại một lần nữa tan vỡ rồi? Nghĩ vậy, hai tay Nguyễn Ngọc Hành đều nắm chặt lại, nhìn Khâu Thanh Lân hắn chưa từng cảm thấy một người đáng hận quá như vậy.

Sau một khắc, Khâu Thanh Lân thổi phù một tiếng phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt bắt đầu trắng bệch, trên lồng ngực của hắn có một đạo vết kiếm làm cho người ta sợ hãi, có thể nói Cự kiếm màu vàng kia là “phong mang tất lộ” (cái kim trong bọc lâu ngày cũng lộ ra), sau khi đâm vào trong cơ thể liền điên cuồng tàn sát bừa bãi phá hư tổ chức cơ thể của hắn, tuy hắn dùng hết toàn lực đi ngăn cản hết thảy, nhưng hiệu quả lại không hề rõ rệt.

Cuối cùng Khâu Thanh Lân lảo đảo một cái, nếu không có cây Long bổng kia chống đỡ, sợ là hắn đã trực tiếp ngã xuống.

Nhìn thấy một màn này, sắc mặt mọi người cũng là tràn ngập rung động, nguyên bản bọn hắn cho rằng Khâu Thanh Lân có thể bị biến thành chật vật như vậy đã là rất khó được, không nghĩ tới lại là bị nội thương nặng như vậy, tất cả mọi người đều có thể cảm nhận được sự bất ổn của thiên lực trong cơ thể khâu Thanh Lân, một phen này xảy đến Khâu Thanh Lân kia sợ là cũng rất khó đạt được thứ tự tốt tại cuộc thi đấu toàn quốc lần này.

Song đúng lúc này, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, một đạo thân ảnh tự trong đó đi ra, đó rõ ràng là Mộ Chỉ Ly!

Mộ Chỉ Ly mà mọi người nghĩ rằng đã ngã xuống chẳng những xuất hiện, trái lại bộ dáng của nàng thoạt nhìn tốt hơn nhiều so với Khâu Thanh Lân, tuy trên quần áo cũng lộ vẻ tro bụi, nhưng rất hiển nhiên hiện tại không ai lại để ý điểm này.

Mà ngay cả ba người Mộ Vũ Hoài cũng ngơ ngác nhìn một màn này, đây vẫn là chuyện tình bọn hắn kỳ vọng nhất, nhưng thời điểm chân chính phát sinh bọn hắn vẫn cảm thấy như vậy không thể tin được, Cao Chính Thanh kịp phản ứng sau vài giây ngây người, chợt ha ha nở nụ cười, hắn cảm thấy vui vẻ thực sự, Chỉ Ly chẳng những không có việc gì, mà còn đánh bại khâu Thanh Lân, điều này thật sự vượt ra khỏi tưởng tượng của mọi người!

Nguyễn Ngọc Hành chỉ giật mình chốc lát sau liền nhẹ nhàng thở ra, cũng lộ ra ý cười trên mặt, may mắn nàng không có việc gì, chỉ cần nàng không có việc gì là được!

Những người khác há to miệng đến hoàn toàn không khép lại được, thời gian dài cũng không biết có thể sai khớp hay không, rất nhiều người lại xoa xoa hai mắt của mình, bọn hắn nhìn thấy gì? Lăng Thiên cảnh sơ cấp – Mộ Chỉ Ly chiến thắng Lăng Thiên cảnh cao cấp – Khâu Thanh Lân? Mộ Chỉ Ly không có danh tiếng gì từ thành trì nhỏ chiến thắng Khâu Thanh Lân thanh danh hiển hách của thành trì lớn kia?

Đây quả thực là thiên phương dạ đàm (chuyện nghìn lẻ một đêm, ý nói những chuyện quá hoang đường, không thực)! Xác suất nhỏ đến cực hạn, chuyện tình mà cho dù truyền ra ngoài cũng sẽ không có bất luận kẻ nào tin tưởng lúc này lại phát sinh trước mặt của bọn hắn, làm cho bọn hắn muốn không tin cũng không được! Cái này… Một màn này hoàn toàn phá vỡ nhận thức của bọn hắn, thắng lợi khi khiêu chiến vượt cấp! Mộ Chỉ Ly lần nữa sáng tạo ra kỳ tích!

Tĩnh lặng, hết sức tĩnh lặng.

Mọi người thấy một màn này, há miệng nhưng không phát ra được âm tiết nào, tự tiêu hóa lấy chuyện này tại trong đầu mình, bọn hắn biết rõ từ hôm nay về sau, danh hào Mộ Chỉ Ly – La Thiên Thành chính là sẽ hoàn toàn khai nổ, chỉ riêng chiến tích lần này đã đủ để triệt tiêu xuất thân từ thành trì nhỏ của nàng!

Mộ Chỉ Ly chậm rãi đi đến phía Khâu Thanh Lân, mà lúc này Khâu Thanh Lân nhìn về phía Mộ Chỉ Ly thậm chí có hoảng sợ trong mắt, hắn thật không nghĩ đến Mộ Chỉ Ly vậy mà có sứ bật khủng bố như vậy, nếu sớm biết, hắn nhất định sẽ không làm như vậy, Xích Long hỏa sâm gì đó đã không trọng yếu, ít nhất đắc tội một người như vậy tuyệt đối là hành động không sáng suốt!

Thanh âm từng bước chân phảng phất vang lên trong trái tim Khâu Thanh Lân, những người còn lại của thành Thanh Long sau khi kịp phản ứng liền rất nhanh chắn trước mặt Mộ Chỉ Ly, theo bước chân Mộ Chỉ Ly bọn hắn cũng từng bước một lui về phía sau, thẳng lui đến trước mặt Khâu Thanh Lân mới rốt cuộc không lui được nữa.

Thời điểm cả 14 người đối mặt Mộ Chị Ly, bọn hắn không ai dám ra tay trước tiên, Mộ Chỉ Ly đã dùng thực lực của nàng uy hiếp bọn hắn, liền lão đại lợi hại nhất cũng thua trên tay của nàng, bọn hắn thì càng không cần phải nói rồi, lần này đối với danh vọng thành Thanh Long bọn họ thực là một đả kích cực lớn, đương nhiên bọn hắn hiện tại cũng không có có tâm tư đi suy nghĩ những việc này, bọn họ suy nghĩ chỉ là hôm nay làm thế nào có thể sống sót.

Bọn hắn cũng không còn trông cậy vào có thể đạt được thứ tự tốt trong cuộc thi đấu toàn quốc lần này, bất luận thời điểm nào tánh mạng đều là trọng yếu nhất! Hiển nhiên Khâu Thanh Lân hiện tại đã không có tác dụng gì rồi, Mộ Chỉ Ly tuy đã suy yếu, nhưng là lực chiến đấu của nàng vẫn còn tại, huống chi ai cũng biết Mộ Chỉ Ly có rất nhiều đan dược, muốn khôi phục sức chiến đấu lại là chuyện tình quá đơn giản.

Tại bên cạnh Mộ Chỉ Ly còn có một yêu thú đủ để cùng so sánh với cường giả cấp Lăng Thiên cảnh cao cấp! Phần thắng của bọn hắn có thể nói là cực kỳ thấp, hiện tại ý chí chiến đấu của bọn hắn đã bị đả kích đến điểm thấp nhất, ngay tại lúc này khả năng chiến thắng thật sự quá nhỏ rồi.

“Ta nói rồi, đồ đạc của ta không ai có thể cướp đi, cho dù tu vi của ngươi so với ta cao, cũng không có khả năng.” Mộ Chỉ Ly lạnh nghiêm mặt nói ra lời này, bởi vì Thiên Lực tiêu hao quá lớn, sắc mặt nàng có chút tái nhợt, bất quá mạt ý khốc liệt nơi đáy mắt kia càng thêm sắc bén.

“Ngươi…” Khâu Thanh Lân há hốc mồm nhưng lại chỉ có thể nhổ ra một chữ này, lòng tin của hắn cũng bị đả kích đến điểm thấp nhất, sự tình hôm nay sợ là không ra một ngày thời gian chính là được truyền |đích mọi người đều biết, đến lúc đó mặt của hắn coi như là mất hết.

Theo Mộ Chỉ Ly càng ngày càng tới gần, một người của thành Thanh Long cũng là không khỏi lên tiếng nói: “Ngươi đến cùng muốn làm gì?”

“Ta muốn làm gì? Nếu người thất bại là ta, các ngươi sẽ làm gì?” Mộ Chỉ Ly hỏi ngược lại, mỗi người bọn hắn đều tinh tường, nếu thất bại chính là nàng…, người của thành La Thiên sợ là không ai có thể trốn thoát được vận mệnh phải chết!

Nghe được lời nói của Mộ Chỉ Ly, người của thành Thanh Long liền thay đổi sắc mặt, Khâu Thanh Lân hướng phía người bên cạnh hô: “Các ngươi đang làm cái gì! Mười bốn người chẳng lẽ còn sợ bốn người bọn họ? Cùng tiến lên cho ta!” Nói xong, Khâu Thanh Lân cũng cường chống đứng lên, nuốt một viên đan dược vào trong miệng.

Sau khi Khâu Thanh Lân lên tiếng, những người kia như đã tìm được người tâm phúc, lập tức xuất hiện tình trạng vây quanh công kích hướng phía Mộ Chỉ Ly, ba người Mộ Vũ Hoài đã sớm vận sức chờ phát động, thân hình khẽ động liền xuất hiện ở bên cạnh Mộ Chỉ Ly, bốn người một Sói đối phó mười bốn người, nếu là lúc trước, ở đây không ai sẽ cho rằng bọn họ có khả năng thắng lợi, nhưng hiện mọi người đều tin tưởng Mộ Chỉ Ly bọn hắn nhất định có thể thắng, hơn nữa là toàn thắng!

“NGAO…” Bụi Thái Lang tru một tiếng, chợt hóa thành một đạo ánh sáng bạc xông về phía mười bốn người kia, động tác của ba người Mộ Vũ Hoài cũng không chậm chút nào, Mộ Chỉ Ly sau khi uống đan dược, thiên lực trong cơ thể tiêu hao không còn chút nào đã rất nhanh tăng trở lại!

Thanh âm binh khí giao nhau vang lên, tất cả mọi người đều trợn tròn mắt nhìn xem một màn này, trong lòng của bọn hắn kết quả trận chiến này đã không còn hồi hộp, Khâu Thanh Lân ở bên ngoài vòng vây sau khi nhìn thấy một màn này, định thừa dịp thời điểm bọn người Mộ Chỉ Ly không có phát hiện liền chạy trước!

Nhưng mà hắn lại không biết Mộ Chỉ Ly vẫn luôn chú ý hắn, đây cũng không phải bởi vì cái gì khác, mà là Mộ Chỉ Ly biết rõ thành trì lớn như thành Thanh Long vậy có lẽ đã cướp được không ít thẻ bài thân phận, rất hiển nhiên những thẻ bài thân phận này phần lớn đều là tập trung ở trên người Khâu Thanh Lân, bọn họ đã xuất thủ, tự nhiên là không thể thiếu chiến lợi phẩm, nàng làm sao có thể lại để cho Khâu Thanh Lân trốn thoát nha?

Mộ Chỉ Ly cũng không có đi truy kích, bất quá ngược lại là một đạo ánh sáng bạc dùng tốc độ như tia chớp bạo lướt hướng khâu Thanh Lân đang chạy trốn.

Mọi người nhìn thấy bóng lưng Khâu Thanh Lân chạy trốn, nguyên một đám đều lộ ra thần sắc khinh thường trên mặt, ném lại đồng bạn của mình chính mình chạy trốn, loại chuyện này bình thường chỉ cần người có nghĩa khí đều làm không được, cho dù địa vị thân phận của hắn cũng không tệ, hiện tại đối với hắn mọi người đã tràn ngập khinh thường, loại người này bất luận cuối cùng tu vị đạt tới loại cảnh giới nào đều là đối tượng bị mọi người xem thường!

Kế tiếp chiến cuộc rất nhanh chóng lộ ra, mười bốn người kia nguyên vốn là có chút ít không tập trung tinh thần, tại thời điểm nhìn thấy Khâu Thanh Lân chạy trốn mỗi một người đều đại loạn trong lòng, bọn hắn ai cũng không nghĩ tới Khâu Thanh Lân sẽ làm như vậy, một cỗ cảm giác băng giá từ trong tim bọn hắn truyền ra, nhưng đối diện với mấy người này, đám người Mộ Vũ Hoài không lưu tình chút nào, bọn hắn mặc kệ bọn họ có phải hay không lạnh tâm, bọn họ chỉ nghĩ vừa rồi Chỉ Ly thiếu chút nữa nguy hiểm tánh mạng!

Tại một khắc này, một cỗ tiếc hận khó nói lên lời xuất hiện trong lòng của bọn hắn, hiện tại biết rõ Chỉ Ly không có việc gì, thời điểm đối phó bọn hắn tự nhiên cũng là dùng hết sức, có lẽ vì phát tiết hối hận trong lòng chính mình! Về sau tuyệt đối không thể để cho Chỉ Ly một mình đi đối mặt nguy hiểm như vậy, nếu là nàng thật sự đã xảy ra chuyện, bọn hắn thật sự không biết nên thừa nhận như thế nào!

Ước chừng sau một nén nhang, bốn người Mộ Chỉ Ly cũng đã ngừng tay, mà ở bên cạnh bọn họ là mười bốn cỗ thi thể, nhìn qua có chút rung động. Bất quá xuất hiện ở chỗ này không có có bất cứ ai mà tay chưa từng dính qua máu tươi đấy, bọn hắn rung động là vì thực lực mười bốn người này đều bất phàm nhưng lại bị giải quyết trong thời gian ngắn ngủi như vậy, mà không phải bởi vì số lượng của mười bốn cỗ thi thể này.

Không ít người cũng là tại cảm thán, tuy nhiên thành La Thiên đưa bọn chúng cho giải quyết, nhưng là quan trọng nhất là Khâu Thanh Lân lại bỏ chạy, cái này thật sự là có chút tiếc nuối, dù sao thiên phú của Khâu Thanh Lân cũng là không kém, bỏ lỡ cơ hội lần này, trong tương lai Khâu Thanh Lân ngóc đầu trở lại, chắc hẳn sẽ cho bọn hắn tạo thành phiền toái cực lớn.

Ngay tại thời điểm mọi người đang cảm thán điểm này, một đạo quang mang màu bạc theo xa xa chạy trở về, nhìn kỹ đúng là yêu thú vừa rời đi kia, cái này cũng chưa tính, trên miệng của nó còn ngậm một cỗ thi thể, chẳng phải chính là Khâu Thanh Lân chạy trốn lúc trước sao?

Mộ Chỉ Ly duỗi bàn tay trắng nõn ra, mười lăm túi càn khôn đều rơi vào trong tay của nàng, cùng ba người Mộ Vũ Hoài liếc nhau sau liền cùng nhau rời đi, trước khi rời đi Mộ Chỉ Ly còn hướng phía Nguyễn Ngọc Hành nói: “Nguyễn công tử, lần sau gặp lại là lúc ta chắc chắn có thể định ra biện pháp.” Nàng cũng không phải khoa trương, mà là chính mình thật sự có tin tưởng này kia!

Nói xong lời này, thân hình đám người Mộ Chỉ Ly cũng đã biến mất trong tầm mắt chúng nhân, Nguyễn Ngọc Hành nhìn phương hướng bọn họ biến mất, trên mặt cũng thêm ý cười, hắn hiện tại thế nhưng tràn đầy tin tưởng đối với Mộ Chỉ Ly, nàng đã nói có thể, như vậy liền nhất định có thể!

Cho dù trong cuộc thi đấu toàn quốc lần này, không cách nào đạt được thứ tự, hắn cũng có thu hoạch đủ để cho hắn vui vẻ! Hắn tin tưởng không bao lâu sau bọn họ sẽ gặp lại nhau!

Mặc dù đám người Mộ Chỉ Ly đã rời đi, nhưng tất cả những người khác đều đang thảo luận chuyện này.

Không có bất kỳ ai ngăn trở bọn họ rời đi, cũng không ai dám đánh chủ ý đến Xích Long Hỏa sâm vốn làm cho mọi người trông mà thèm kia, hiện tại nó chính là ở trong tay Mộ Chỉ Ly, mà ngay cả quái vật khổng lồ như thành Thanh Long vậy cũng đều bị tổn thất tại trong tay của bọn họ, bọn hắn đi lên chẳng phải muốn chết sao? Cho nên dù Xích long hỏa sâm lại làm cho bọn hắn thèm thuồng cũng chỉ có thể trơ mắt ra nhìn nó theo trước mặt của bọn hắn rời đi.

Tuy Linh dược như vậy bọn hắn không cách nào đạt được, nhưng bọn hắn cũng không có quá mức phiền muộn, dù sao bọn hắn được chứng kiến một trận đại chiến kinh thiên mà thường nhân khó có thể thấy được, điều này cũng giúp cho bọn hắn tăng thêm không ít đề tài nói chuyện, về sau tùy nơi đều có thể gặp bọn họ giao lưu.

“Đại chiến giữa thành La Thiên cùng thành Thanh Long các ngươi có gặp được không?” Một nam tử nói rất đắc ý, chuyện này trong thời gian ngắn ngủi đã được truyền ồn ào huyên náo, không ít người đều đang bàn luận, chỉ có điều đại bộ phận mọi người đều không có thấy tận mắt.

Nghe nam tử nói thế, người bên cạnh cũng cảm thấy rất hứng thú tiến đến trước mặt hắn, nhỏ giọng nói: “Ngươi gặp được? Lúc ấy tình huống là thế nào đấy, cùng chúng ta nói xem! Người thành La Thiên thật sự thắng sao?”

Tên còn lại tỏ vẻ không tin: “Điều đó không có khả năng a! Đây chính là thành Thanh Long! Trong nhiều thành trì dự thi như vậy, thành Thanh Long tuyệt đối là có thể xếp thứ tự cao đấy, không riêng thực lực mạnh, nhân số cũng nhiều! Thành La Thiên kia tổng cộng có ba người, làm sao có thể thắng?”

“Ngươi đây cũng không biết a! Thành Thanh Long là không tệ, nhưng mà thành La Thiên kia là chân chính hắc mã (*ngựa lội ngược dòng)! Mộ Chỉ Ly dựa vào thực lực Lăng Thiên cảnh sơ cấp đánh bại Khâu Thanh Lân ở Lăng Thiên cảnh cao cấp! Mười bốn người còn lại vốn một chiêu cũng không địch nổi Mộ Chỉ Ly, nàng chỉ nhẹ nhàng giơ ra ngón tay, bọn hắn liền chết rồi.”

Bọn họ đều là người của một số thành trì nhỏ, tiếp xúc việc đời cũng không nhiều lắm, nam tử nói rất sống động, giống như chứng kiến thực sự, làm cho mọi người nguyên vốn không tin đều bắt đầu tin tưởng lên.

“Còn có chuyện càng ngạc nhiên hơn, bên cạnh Mộ Chỉ Ly còn có con yêu thú cực kỳ cường đại, nghe nói thực lực đã đạt đến tình trạng chúng ta phải ngưỡng vọng.”

“Đó là yêu thú gì?”

“Đó là một cái yêu thú hình sói, bất quá nếu ngươi chỉ cho rằng nó là sói thì ngươi liền sai rồi, lúc ấy à, hơi mù quanh thân mang theo thất thải tường vân*(ý là cầu vồng tốt lành)! Chỉ há miệng ra liền trực tiếp hút ngay một người vào trong bụng, cái kia quả thực là…”

Lời đồn này dưới sự truyền đi điên cuồng của mọi người cũng là càng ngày càng thoát ly sự thật, cuối cùng lại giống như là Thần Thoại, nếu như mà Mộ Chỉ Ly nghe được, cũng không biết nên là cảm tưởng gì, trong nháy mắt tiêu diệt một người? Trên người Bụi Thái Lang có thất thải tường vân? Nếu quả thật mạnh mẽ như vậy, nàng này ổn chắc ngồi vị trí số một rồi, còn cần cố gắng cướp lấy thẻ bài thân phận như hiện tại sao?

So với việc mọi người đàm luận, đám người Mộ Chỉ Ly hiện tại vô cùng bình tĩnh, bọn họ biết rõ chuyện lần này ảnh hưởng không nhỏ, tại lúc ấy chấn nhiếp một ít người, nhưng là trong đó những người có thực lực lại không nhiều lắm, nếu là thật sự gặp được một ít thành trì càng cường đại hơn, bọn hắn cũng phải cực kỳ cẩn thận, dù sao chuyện trên người mang theo Xích long hỏa sâm đã truyền ra ngoài.

Cũng chính là bởi vì điểm này, bọn họ lựa chọn một con đường hẻo lánh mà đi, không giống với mọi người đều chọn đường to, đường nhỏ tuy mới đầu đi lại bất tiện, bất quá lại có thể miễn đi không ít phiền toái, hơn nữa Cao Chính Thanh đối với loại đường xá này cũng rất hiểu rõ, cho nên cũng mang đến phiền toái gì cho bọn hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi