Y THỦ CHE THIÊN

Sau khi Mộ Chỉ Ly nói những lời này, không khí giữa hai người đột nhiên căng thẳng hẳn lên, bốn mắt nhìn nhau, tia lửa sắc bén tỏa ra khắp nơi, đáy mắt hai người đều không che giấu sát khí lạnh lẽo với đối phương, tất cả những việc này từ lúc bọn Hoàng Húc Lỗi truy đuổi bọn họ đến đây đã không thể thương lượng được nữa rồi!

Tròng mắt của nam tử áo đen lộ vẻ lạnh như băng, trường thương trong tay hung hăng đập mạnh lên mặt đất, thiên lực trong nháy mắt bắt đầu khởi động, hơi thở nhanh chóng bùng nổ, ngay sau đó cả người hắn hóa thành một mũi nhọn cầu vồng bắn nhanh về phía Mộ Chỉ Ly, chỉ cảm thấy một tia màu đen hiện lên, ngay sau đó hắn đã xuất hiện ở trước mặt Mộ Chỉ Ly.

Nam tử áo đen nhìn thấy Mộ Chỉ Ly gần ngay trước mắt, cố gắng tìm kiếm trên khuôn mặt nàng một tia hoảng sợ, nhưng làm hắn thất vọng rồi, trên mặt Mộ Chỉ Ly chỉ có lạnh nhạt, khuôn mặt thanh lệ thậm chí còn có một tia tươi cười nhợt nhạt.

Tốc độ của hắn quả không tồi, ở trong mắt người bình thường, tốc độ như vậy đúng là có thể tạo thành chút ảnh hưởng cho bọn họ, nhưng Mộ Chỉ Ly cũng không phải người bình thường, tu luyện Phiêu Miểu thân pháp, tốc độ của nàng có thể so sánh với cường giả Cực Thành Cảnh, trong mắt Mộ Chỉ Ly, tốc độ của nam tử áo đen chỉ là chậm chạp rất nhiều.

Nếu nàng muốn tránh né thì chỉ là chuyện đơn giản, nhưng thực lực đối thủ như vậy, nàng căn bản không cần trốn tránh, đánh chính diện cũng không có vấn đề gì!

Thiên lực trong nháy mắt bùng nổ, thiên lực màu trắng thông qua thủ pháp của Mộ Chỉ Ly nhanh chóng biến thành những đóa hoa sen màu trắng mờ ảo, thoắt ẩn thoắt hiện, trong chớp mắt những đóa sen nhanh như cắt bắn về phía nam tử áo đen.

Nhìn thấy những đóa hoa sen giống nhau như đúc, trong lòng nam tử kinh ngạc, trình độ khống chế thiên lực của nàng rốt cuộc đạt tới cảnh giới nào? Lấy ánh mắt của hắn có thể nào không nhìn ra những đóa hoa sen này không đơn giản, trong đó thấm đẫm uy lực?

Hoa sen này là hoàn toàn từ thiên lực ngưng tụ thành! Cầm thương đánh nát một đóa hoa sen, chân mày nam tử nhíu lại, hắn phát hiện nữ tử trước mắt thật sự quỷ dị, tại sao thiên lực của nàng lại là màu trắng? Nhiều năm như vậy rồi đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy thiên lực màu trắng.

Ở hoàn cảnh bình thường, thiên lực màu trắng cũng sẽ không làm cho hắn có cảm xúc gì, nhưng giao thủ một lúc hắn mới phát hiện ra sự đặc biệt của thiên lực màu trắng, uy lực còn lớn hơn uy lực của thiên lực thuộc tính kim vài phần, chẳng lẽ là thiên lực khác thường?

Nhưng mà Mộ Chỉ Ly liên tiếp công kích làm cho hắn không có thời gian suy nghĩ tỉ mỉ, nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, hoa sen màu trắng hướng tới hắn ùn ùn, trường thương của hắn tuy rằng uy lực không nhỏ, nhưng đối mặt với một lượng lớn hoa sen như vậy, trên mặt cũng không khỏi hiện ra một tia ngưng trọng.

Lúc nam tử vẫn còn cố gắng giằng co cùng hoa sen kia, một đóa hoa sen to gấp mấy chục lần mang theo uy lực khủng khiếp hướng tới hắn bay đi, trên đóa hoa sen tinh khiết kia cả hoa văn cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, giống như hoa sen của Quan Âm tỏa ra ánh sáng thánh khiết.

Nhìn thấy đóa hoa sen khổng lồ này, trên mặt nam tử hiện lên một tia kinh hoàng, tay càng huy động tốc độ nhanh hơn, đồng thời thân ảnh lùi rất nhanh về phía sau, lúc này hắn căn bản không thể phân thân ra để đi đối phó với cái hoa sen kia, những hoa sen bé kia khi đánh ra nhìn như không có tác dụng gì, nhưng hắn lại biết nếu nó rơi xuống người hắn, vậy đương nhiên sẽ bị thương.

Mộ Chỉ Ly không chút hoang mang thu tay lại, hoa sen đó là nàng tại đây ngưng tụ ra, thừa dịp hôm nay thử xem nó rốt cuộc có bao nhiêu uy lực, như vậy cũng có thể phán đoán ra chiêu này có thích hợp dùng trong tương lai không.

Nếu nam tử áo đen kia biết mình là đối tượng thí nghiệm của Mộ Chỉ Ly, sợ sẽ tức giận không chịu được, bất quá hiện tại hắn cảm thấy rất bực mình, hắn không hiểu được tu vi của hắn cao hơn so với Mộ Chỉ Ly, vì sao lúc giao thủ lại bị nàng khống chế, thực lực của hai người dường như đã tới một loại, đồng thời hắn cũng hiểu được vì sao Hồ Thụy Đào mới chỉ có một chiêu đã thua trên tay Mộ Chỉ Ly.

Bên này Mộ Chỉ Ly chiến đấu dễ dàng như thế, những người khác chiến đấu với nhau đều lộ vẻ khí thế ngút trời. Cao Chính Thanh cơ bản đối phó với hai người có chút khó khăn, bất quá trong tay có quả cầu sắt cũng thành đánh thành ngang tay, sau khi nam tử áo đen đi đối phó Mộ Chỉ Ly, tình huống bên Cao Chính Thanh đã xảy ra thay đổi.

Quả cầu sắt xoay tròn hướng tới đối phương gào thét, kình phong kịch liệt quét vào mặt đau đớn, cấp bậc thực lực hai người vốn bằng nhau, cộng thêm bản năng sinh tồn của Cao Chính Thanh, ngay lập tức chênh lệch liền hiện ra rõ ràng, trong khoảng thời gian ngắn, đối phương đã bị Cao Chính Thanh dồn ép cực kỳ nguy hiểm, không bao lâu nữa Cao Chính Thanh đã có thể giành thắng lợi.

Trái lại, ba người Hiên Viên Dật, bọn họ cùng đối thủ có thể nói là ngang sức ngang tài, dù sao bọn họ đều là tinh anh của các quốc gia, mà Thiên Thăng quốc cùng Hoàn Lăng quốc cũng đều xấp xỉ nhau, cho nên thực lực của bọn họ kém nhau cũng không lớn, phân thắng bại đương nhiên khó.

Nhưng mà trong số đó, kịch liệt nhất vẫn là Hiên Viên Dật đấu với Hoàng Húc Lỗi. Xem xét theo góc độ nhất định, bọn họ đều là đội trưởng của hai nhóm, trình độ chiến đấu nhất định ảnh hưởng kết quả của đội ngũ hai bên.

Âm thanh bạo liệt thật lớn truyền đến, thiên lực của hai người mặc sức tàn phá, hai người nhìn đối phương cũng không thoái nhượng chút nào, rất có không khí tranh đoạt.

“Ta rất muốn nhìn xem người đứng đầu Thiên Thăng quốc có tài cán gì!” Vẻ mặt Hoàng Húc Lỗi tràn đầy hàn ý, mặc kệ trước ngực truyền đến một tia đau đớn lạnh lùng nói.

Nghe vậy, Hiên Viên Dật cũng dồn lại một tia máu trong miệng, đôi mắt như chim ưng gắt gao theo dõi hắn, trong đó chứa đựng quyết tâm chiến thắng: “Ngươi yên tâm, tuyệt đối so với Hoàn Lăng quốc các ngươi mạnh hơn!”

“Trừ bỏ nghèo hèn, miệng lưỡi mồm mép đùa bỡn ra, các ngươi còn có bản lĩnh gì? Cả đám đều miệng lưỡi bén nhọn, ta xem các ngươi thực lực cũng không có, chẳng qua chỉ là một chút công phu mồm mép thôi”. Vẻ mặt Hoàng Húc Lỗi khinh thường, lúc hai bên tiếp xúc, điều mà hắn cảm thấy sâu sắc chính là điểm ấy.

Hiên Viên Dật không chút nào để ý tới Hoàng Húc Lỗi khinh thường, ngữ khí lạnh nhạt nói với Hoàng Húc Lỗi, trong mắt cũng không che giấu châm chọc nồng đậm: “Ngoài miệng ngươi nói không lại chúng ta, đương nhiên tài cán cũng không bằng chúng ta. Huống hồ sự tình phía trước đều là các ngươi gây chuyện, phải biết rằng chúng ta cũng không phải người dễ chọc, đều phải trả giá thật lớn, giống như kết cục của Hồ Thụy Đào”.

Lúc trước khi nam tử áo đen kêu lên, tất cả mọi người đều chú ý một màn đó, tại đây trong một thời gian ngắn, Hồ Thụy Đào đã mất mạng làm cho ngay cả bọn họ cũng phải kinh ngạc, bất quá nghĩ đến chiến tích trước kia của Mộ Chỉ Ly thì cũng không có gì quái lạ, nếu mất nhiều thời gian thì mới là kỳ quái.

Quả nhiên, nghe đến những lời này của Hiên Viên Dật, sắc mặt Hoàng Húc Lỗi đột nhiên âm trầm: “Các ngươi sẽ vì những điều các ngươi gây nên mà trả giá thật lớn! Ta sẽ cho ngươi xem khoảng cách giữa nửa bước Cực Thành Cảnh cùng thực lực của ngươi là như thế nào!” Thiên lực lập tức hùng hồn bật ra, một chưởng hội tụ thiên lực mạnh mẽ hướng tới Hiên Viên Dật đánh tới.

Nhất thời, hơi thở vô cùng hùng hồn hướng tới Hiên Viên Dật thổi đến, trong nháy mắt một chưởng mênh mông thiên lực đã ở trước mắt hắn, một chưởng uy lực như thế này nếu như đánh trúng, e là sẽ phải chịu thương không nhỏ, dù sao thực lực của Lăng Thiên Cảnh đỉnh cũng không thể coi thường, tốc độ của hắn tuy rằng có thể đợi thực lực tăng cường rồi tăng lên, nhưng hắn rõ ràng có thể nhận thấy được thân thể không thể chống đỡ được.

“Để ta xem ngươi có bản lĩnh gì mà có thể cuồng vọng như vậy!” Mặt Hiên Viên Dật không đổi sắc, trường kiếm ở giữa không gian vẽ nên vô số đóa kiếm hoa, trực tiếp đem một chưởng kia đánh tan.

Một chưởng bị đánh tan tác, trên mặt Hoàng Húc Lỗi cũng không có gì kinh ngạc, điều này hắn đã sớm đoán được, nếu đối phương thật sự dễ giải quyết như thế đã không xứng để hắn ra tay. Ngay sau đó, hắn lại ra tay, miệng vừa lẩm nhẩm hai tay kết ấn, trong lúc đó, thiên lực hùng hồn trực tiếp ngưng tụ thành một thanh chùy khổng lồ gần trăm trượng!

Đầu chùy*(chày) thật lớn trôi nổi phía chân trời, thân chùy che hết ánh sáng trước mặt Hiên Viên Dật, chỉ còn lại một bóng ma, thiên lực cực kỳ cường hãn dao động rồi khuếch tán ra, hàn ý lạnh lẽo theo thân chùy phát ra, hơi thở sắc bén làm cho lòng người không tự giác cảm thấy hàn ý.

Đại chùy gần trăm trượng thật sự làm rung động lòng người, ngay cả ánh mắt của đám Mộ Chỉ Ly cũng không khỏi bị hấp dẫn, ngưng tụ ra quái vật lớn như vậy tất nhiên sẽ tiêu hao thiên lực khổng lồ, khó trách Hoàng Húc Lỗi cách Cực Thành Cảnh chỉ có nửa bước.

Lăng Thiên Cảnh đỉnh bình thường chắc chắn không thể làm được như thế này, thậm chí Sở Vân lúc trước cũng không làm được như vậy, từ đây có thể nhìn thấy một ít năng lực của Cực Thành Cảnh!

Nhìn thấy con ngươi đám Hiên Viên Dật rung động, Hoàng Húc Lỗi cũng có chút đắc ý, chiêu này là chiêu mạnh nhất của hắn! Hiện tại hắn hy vọng có thể nhanh chóng đả bại Hiên Viên Dật, hắn muốn chính là đạp nát thực lực của đối thủ, huống chi giải quyết Hiên Viên Dật xong, thắng bại giữa hai quốc gia đã xác định, đương nhiên, đây cũng chỉ là ý tưởng của hắn mà thôi.

“Tạo hóa thần chuy”

Hoàng Húc Lỗi quát lạnh một tiếng, tạo hóa thần chuy kia mang theo một bóng ma thật mạnh hướng tới Hiên Viên Dật, không ai hoài nghi sức nặng cùng uy lực của cây búa này, nếu bị đánh trúng chắc chắn sẽ hóa thành một đám máu nhão.

Nhìn thấy chuy lớn hướng về hắn bay tới, trên mặt Hiên Viên Dật hiện ra một tia ngưng trọng, hắn không nghĩ tới con bài chưa lật của Hoàng Húc Lỗi là vũ kỹ mạnh mẽ như thế, bất quá nếu như cứ thế mà buông tha thì hắn cũng không nguyện ý nhận thua. Hoàng Húc Lỗi có thủ đoạn, tất nhiên hắn cũng có!

“Cuồng cố thiên kiếm”

Trường kiếm trong tay Hiên Viên Dật múa thật nhanh, thiên lực hùng hồn hướng vào rót đầy thân kiếm, đồng thời trong miệng Hiên Viên Dật cũng lẩm nhẩm, âm thanh rất nhỏ, trừ hắn ra không ai có thể nghe thấy.

Nhưng mà dần dần, mọi người phát hiện ra chiêu này của Hiên Viên Dật rất lợi hại, chỉ thấy thân kiếm nguyên bản bình thường bỗng chốc toát ra ánh sáng ngọc quang mang, lấy uy thế xé nát trời đất mà ra, ánh sáng chói mắt mọi người, bất quá sức mạnh phát ra làm cho người ta có thể cảm nhận được.

Hai đạo công kích khổng lồ chói mắt ở trong mắt mọi người ầm ầm va chạm vào nhau, ngay lập tức, gió lốc điên cuồng từ không trung hiện ra, không gian xung quanh xuất hiện một khe nứt nhè nhẹ, mà thiên lực trong không khí cũng hỗn loạn.

“Thật là, đối chiến này thật đủ cường hãn!” Cao Chính Thanh nhìn hai đạo công kích giữa không trung, không khỏi ra tiếng nói, đổi lại nếu là hắn sợ sẽ không có năng lực tiếp được chiêu này của Hoàng Húc Lỗi.

“Oanh”

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, chỉ nghe thấy tiếng “răng rắc”, trên thân chùy lớn xuất hiện một vết rạn nứt, mà sau tiếng vang đó, từng đợt âm thanh liên tiếp vang lên, trong thời gian ngắn ngủi, trên thân chùy lớn vết rách che kín, cuối cùng không kiên trì nổi đã biến mất.

Hiên Viên Dật đã dùng một chiêu đưa chùy lớn này phá hủy! Nhìn thấy một màn như vậy, trong lòng mọi người không khỏi sinh ra một tia biến hóa.

Một chiêu thất bại, Hoàng Húc Lỗi cũng bị ảnh hưởng, rút lui mấy chục bước mới có thể đứng vững được, ban dầu khuôn mặt hồng nhuận lúc này đã tái nhợt, tia máu đỏ theo miệng hắn tràn ra, lộ vẻ quỷ dị nói không nên lời.

Búi tóc của hắn giờ phút này cũng đã cực kỳ rối loạn, không bao giờ có thể khôi phục bộ dáng phong lưu phóng khoáng trước kia nữa, một kích này hiển nhiên đã làm cho hắn bị thương trầm trọng.

Trái lại bên kia, “xì” Hiên Viên Dật không thể khống chế mà phun ra một búng máu, sắc mặt lúc này còn tái nhợt hơn Hoàng Húc Lỗi không ít, nếu tinh tế quan sát có thể nhận thấy hơi thở hỗn loạn trong cơ thể, so với Hoàng Húc Lỗi còn bị thương không ít.

Một chiêu vừa rồi tuy rằng hắn tiếp được, nhưng thực lực hai người chênh lệch không thể xem nhẹ, nếu thực lực của hắn cũng bằng Hoàng Húc Lỗi thì kết quả trong trận giao thủ này đã có thể cải thiện, chính là trên đời không có chữ nếu, khóe miệng hiện lên một tia bất đắc dĩ, hiện tại hắn đã không có năng lực tiếp tục chiến đấu.

So với việc Hiên Viên Dật hoàn toàn đánh mất khả năng chiến đấu, tình huống của Hoàng Húc Lỗi tốt hơn một chút, lúc chùy lớn bị phá hủy, hắn nguyên bản còn cảm thấy tràn đầy khiếp sợ, càng nhiều hơn là tuyệt vọng, nhưng nhìn đến tình huống của Hiên Viên Dật, trên mặt hắn hiện lên tươi cười dữ tợn.

“Ha ha, kết quả cuối cùng vẫn là ngươi chết ở trên tay ta?” Nghĩ đến kết quả như vậy, cho dù trên người đang đau đớn dữ dội Hoàng Húc Lỗi cũng không có cảm giác, lập tức bước chân tiến đến gần Hiên Viên Dật.

Nhìn thấy một màn như vậy, đám Nguyễn Ngọc Hành đều lộ ra thần sắc hoảng hốt, vội vàng muốn tách ra đi giúp Hiên Viên Dật, nhưng tình huống này bọn họ phát hiện ra thì đối phương cũng nhận biết, lập tức sử dụng thế võ cả người dây dưa làm cho bọn họ không thể tách ra được, thấy thế, đám Nguyễn Ngọc Hành cũng chỉ có thể lo lắng, hận không thể cấp tốc đem đối thủ giải quyết, nhưng hết lần này tới lần khác…

Lúc Hoàng Húc Lỗi chuẩn bị động thủ, một thân ảnh chắn trước mặt Hiên Viên Dật, người này không phải ai khác, chính là Mộ Chỉ Ly.

Khóe miệng vung lên một nụ cười trào phúng: “Muốn giết hắn? Trước qua cửa của ta!”

Thấy Mộ Chỉ Ly đột nhiên xuất hiện, vẻ mặt Hoàng Húc Lỗi kinh ngạc, không khỏi nhìn về hướng nam tử áo đen , hắn rõ ràng để cho nam tử áo đen bám lấy Mộ Chỉ Ly, tại sao nàng ta thoát ra được? Thật sự là làm việc không nên hồn!

Nhưng vừa nhìn sang, trên mặt Hoàng Húc Lỗi hiện lên một tia cứng ngắc, không phải vì chuyện khác, đơn giản là thân ảnh của nam tử áo đen đã ngã xuống đất, hắn có thể nhìn thấy trên người hắn ta chảy ra những tia máu đỏ tươi…

“Ngươi… Thế nhưng… ” Bất luận như thế nào, hắn đều không nghĩ đến hai người bọn họ đều chết ở trên tay Mộ Chỉ Ly, Hồ Thụy Đào thất bại hắn có thể lý giải, nhưng thực lực của nam tử áo đen còn cao hơn Mộ Chỉ Ly một ít, vì sao lại cũng thua?

Mộ Chỉ Ly mỉm cười: “Sao? Nhớ bạn bè của ngươi? Yên tâm đi, ngươi rất nhanh có thể nhìn thấy bọn họ”. Dung nhan thanh lệ cười nói tự nhiên, nhìn kiều diễm như vậy, nhưng nói được làm được làm cho người ta cảm thấy lòng lạnh như băng.

Ngay cả Hiên Viên Dật phía sau cũng kinh ngạc mãi không thôi, nếu hiện tại hắn không làm sao, tất nhiên cũng sẽ không nương tay mà giết Hoàng Húc Lỗi, dù sao với bản tính của đối phương, nếu để cho hắn sống sót chắc chắn sẽ gây phiên toái thật lớn cho bọn họ, chuyện tình thiệt thòi này hắn tất nhiên sẽ không làm, thế nhưng Mộ Chỉ Ly xuống tay không chút lưu tình, so với hắn tựa hồ còn hung ác hơn một ít.

Vừa thấy Mộ Chỉ Ly tàn nhẫn mà khiếp sợ, lại vừa cảm thấy xem trọng Mộ Chỉ Ly, tại hoàn cảnh như thế này chỉ có tâm tính như vậy mới có thể sống sót được, làm cho hắn yên tâm không ít, nếu như đổi lại là một cô nương hiền lành lương thiện, hắn mới thật sự cảm thấy phiền.

Đương nhiên Hiên Viên Dật không biết tuổi của Mộ Chỉ Ly bất quá chỉ là mười tám, nhưng chuyện nàng đã trải qua còn nhiều hơn hắn, ở nơi áp lực cực lớn, mọi người trào phúng và hãm hại nàng, chuyện nàng phải thừa nhận mà không có tâm tính như vậy, làm sao nàng có thể sống sót đến bây giờ? Gặp qua nhiều người ghê tởm như vậy, còn không rõ đạo lý không để lại tai họa sau này hay sao?

Nếu Hiên Viên Dật biết được thì có thể lý giải, nhưng chuyện tình mà cô gái này đã trải qua không phải dễ dàng làm sao mà hắn có thể biết được.

Hoàng Húc Lỗi nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, vẻ mặt cũng mang theo một chút hoảng hốt: “Ngươi… Ngươi tốt nhất không nên xuống tay đối với ta, Hoàn Lăng quốc chúng ta phụ thuộc vào Cuồng Khuynh quốc, nếu các ngươi động thủ, bọn họ nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi! Lấy thực lực của các ngươi căn bản không thể chống đỡ cùng với bọn họ!”

Hắn rất rõ ràng thực lực của hắn hiện tại không thể cùng Mộ Chỉ Ly đấu, dù sao nội thương của hắn rất nghiêm trọng, nên đành phải đem bối cảnh sau lưng nói ra.

Nghe được lời của Hoàng Húc Lỗi, Mộ Chỉ Ly cùng Hiên Viên Dật nhìn nhau cười, nếu lúc trước bọn họ còn muốn buông tha Hoàng Húc Lỗi, hiện tại tuyệt đối không thể, bọn họ biết rằng nếu hôm nay bọn họ đưa hắn thả về, không bao lâu sau Cuồng Khuynh quốc trong miệng hắn sẽ đến tìm bọn họ!

Loại phiền toái này bọn họ cũng không muốn trêu chọc, chỉ có thể nói tại Hoàng Húc Lỗi ngu xuẩn! Nếu bất luận giết hay không giết đối phương đều biết, đương nhiên bọn họ sẽ lựa chọn giết!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi