Y THỦ CHE THIÊN

Cùng nhau đi tới, đập vào mắt, ngoại trừ huyền băng vạn năm thì vẫn là huyền băng. Một vùng trong suốt ngược lại trông rất mỹ lệ. Mộ Chỉ Ly buông ra tầng bảo vệ thân thể để nhận tia hàn khí.

Muốn tu luyện ở chỗ này, trước tiên nàng phải thích ứng với hoàn cảnh như vậy mới được, nếu không hết thảy cũng chỉ là nói suông. Đến lúc đi tới bên trong, hàn khí lại càng cường thịnh không ít, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy trên mặt của mình đã xuất hiện tầng tầng băng sương, da thịt lại càng vô cùng cứng ngắc.

Đánh giá hoàn cảnh chung quanh, sau đó là ngồi xuống mặt đất, trên mặt đất cũng là huyền băng vạn năm, cả người không khác gì rơi vào hầm băng.

Vừa mới ngồi xuống, Mộ Chỉ Ly cũng không nhịn được phát run, tuy chỉ là ngồi ở trên Huyền Băng. Chẳng qua là nhìn một màn trước mắt , trên mặt Mộ Chỉ Ly cũng không nhịn được lộ ra một nụ cười. Bộ dáng kia giống như là nằm ở trên giường băng, ban đầu cảm thấy ý cảnh rất là quyến rũ, hôm nay mới biết khó có thể chịu đựng được.

Không còn thời gian mà lãng phí nữa, hai mắt Mộ Chỉ Ly nhắm lại tiến vào trạng thái tu luyện, Thiên lực hùng hồn dưới sự ảnh hưởng của hàn khí cũng là chậm không ít, có thể thấy được hàn khí nhè nhẹ không ngừng hội tụ vào bên trong cơ thể của Mộ Chỉ Ly,xung quanh người thêm một tầng hàn khí mờ ảo, làm cho người ta nhìn không rõ lắm.

Hàn khí tiến vào tế bào xương cốt của Mộ Chỉ Ly, thanh trừ tạp chất trong đó. Chân mày Mộ Chỉ Ly càng nhíu chặt, một cỗ cảm giác đau đớn vây quanh, theo thời gian trôi qua, cảm giác đau đớn này cũng càng lợi hại.

Sau khi cơ thể nàng trải qua tẩy gân phạt tủy và được năng lượng hắc trì cải tạo thì tạp chất trong cơ thể đã cực ít, năng lực này đổi lại bất luận kẻ nào cũng sẽ sợ hãi, mà bây giờ nàng đang tiếp thụ hàn khí cải tạo lần thứ ba. Có thể nói năng lượng của huyền băng vạn năm tinh khiết và sạch sẽ, tạp chất trong cơ thể Mộ Chỉ Ly đã cực ít, nó chỉ có tiến vào trung tâm da thịt tế bào tham dự bài xuất tạp chất cho Mộ Chỉ Ly .

Quá trình thống khổ, cộng thêm hàn khí lạnh như băng xâm nhập vào cơ thể lúc này, Mộ Chỉ Ly thừa nhận thống khổ so với tẩy gân phạt tủy cùng với hắc trì thống khổ hơn. Lúc này cả người Mộ Chỉ Ly đã ngã xuống Huyền Băng vạn năm, cảm giác đau đớn mãnh liệt khiến cho sắc mặt nàng thảm bại, cắn chặc hàm răng cũng không có phát ra bất kỳ thanh âm nào.

Đã nhiều lần thống khổ, nàng đối với độ thống khổ nhẫn nại cũng tăng lên không ít. Chẳng qua lần thống khổ này , nàng cũng cảm thấy sống một ngày như bằng một năm. Dưới làn da lồi gân xanh , có thể thấy được thừa nhận thống khổ kia bao nhiêu .

Hàn khí đem tạp chất trong xương cốt tế bào loại bỏ đi ra ngoài, dung nhập vào trong cơ thể. Ở Hỗn Độn Thiên Lực gắng sức chống đỡ, thì hàn khí trong cơ thể, không ngừng chạy nhanh ở trong người.

Bởi vì rét lạnh , sắc mặt của Mộ Chỉ Ly hiện ra xanh tím, đây là cực hạn trong thống khổ không thể động đậy, bởi vì … Huyền Băng Chi Khí khiến cho cả người nàng cứng ngắc không cách nào nhúc nhích, nếu khi này ngất đi thật cũng không sai, chẳng qua là đáng tiếc lúc này thần trí nàng so sánh với bất cứ lúc nào cũng rỏ ràng hơn, trong cơ thể mảy may biến hóa có thể rõ ràng cảm nhận được.

Cả phòng băng lộ ra vẻ an tĩnh dị thường, phảng phất âm thanh đều đình chỉ, chẳng qua Huyền Băng Chi Khí là lạnh như băng thấu xương . . . . . .

Đại môn đột nhiên mở ra, Lăng Lạc Trần quen thuộc đi tới trong phòng Băng. Khác với Mộ Chỉ Ly, thần sắc Lăng Lạc Trần lạnh nhạt, ở hàn khí nơi này cũng là thản nhiên, phảng phất như không có chút nào ảnh hưởng.

Tùy ý hàn khí xâm nhập trong cơ thể, vẻ mặt Lăng Lạc Trần bình tĩnh hướng vào chỗ sâu phòng băng . . . .

Trong tầm mắt, thân ảnh tuyệt sắc đang nằm ở trên Huyền Băng. Áo màu trắng phảng phất đã cùng Huyền Băng vạn năm hòa tan thành nhất thể, ba búi tóc đen xõa làm cho nàng tăng thêm một tia quyến rũ khác thường . Đó chính là một bức họa tốt đẹp, Lăng Lạc Trần kinh ngạc đứng tại chỗ nhìn ngây dại .

Hiển nhiên hắn có thể nhìn ra, cô gái nằm trên Huyền Băng chính là Mộ Chỉ Ly. Tại sao nàng lại tới nơi này? Huyền Băng Chi Khí cũng không phải là thường nhân có thể chịu được , chỉ là khắp nơi Huyền Băng thánh đầm tràn đầy năng lượng Thiên Huyền cảnh , ngay cả võ giả cần thói quen một thời gian ngắn. Nàng như vậy xuất hiện ở trong phòng băng làm sao chịu được?

Không khỏi nhớ lại, hắn vừa gặp Điện chủ điện Chu Tước, chẳng lẽ là Phong Hàn mang Chỉ Ly tới? Tại sao phải làm cho nàng tu luyện ở chỗ này?

Mộ Chỉ Ly toàn tâm chú ý tình hình trong cơ thể, không hề biết bên cạnh có người đến, ở nơi này cực hạn thống khổ này, da từng khúc nứt ra, vết máu theo vết thương chảy xuôi trên mặt băng trong suốt, vẻ diêm dúa lẳng lơ, màu hồng càng làm cho này bức họa tăng thêm mấy phần thê lương.

Nhìn thấy một màn này, Lăng Lạc Trần lập tức đi tới, nhìn trên người Mộ Chỉ Ly chảy ra vết máu, trong mắt cũng là lộ ra một tia đau lòng. Hắn biết hàn khí đang cải tạo thân thể Mộ Chỉ Ly, lúc này hai mắt nàng nhắm lại, môi anh đào đã bị nàng cắn ra vết máu.

Loại đau đớn tê tâm liệt phế này , ban đầu hắn cũng thừa nhận qua, Mộ Chỉ Ly chỉ là một nữ tử lại có thể nhịn xuống đau đớn như vậy mà không có lên tiếng, nghị lực như vậy đủ cho hắn rất là bội phục.

Không khỏi đem Mộ Chỉ Ly ôm vào trong lòng, máu nhiễm đỏ áo hai người, hai tay Lăng Lạc Trần xoa phía sau lưng Mộ Chỉ Ly, trợ giúp Mộ Chỉ Ly điều chỉnh năng lượng trong cơ thể.

Hắn vốn là Minh Hàn thánh thể(*ý là thể chất lạnh), trời sanh chính là thích hợp tu luyện hàn khí, cho nên người thường khó mà chống đỡ, hàn khí đối với hắn mà nói cũng là vật đại bổ, đối với năng lực khống chế hàn khí cũng rất mạnh.

Lăng Lạc Trần xuất hiện, Mộ Chỉ Ly chỉ cảm thấy đau đớn trong cơ thể mình giảm bớt không ít, ý thức bắt đầu mơ hồ, hôn mê bất tỉnh. . . . . .

Lăng Lạc Trần đem lực lượng hướng tới Mộ Chỉ Ly ,sau đó chính là phát hiện tình trạng Mộ Chỉ Ly tốt hơn nhiều, kế tiếp hàn khí tiếp tục cải tạo thân thể của nàng, mặc dù cũng không giống như lúc trước tạo thành thương tổn lớn như vậy. Mộ Chỉ Ly ngủ thiếp đi lông mi run rẩy, trên mặt không còn có vẻ kháng cự trong trẻo lạnh lùng, ngược lại tháo xuống hết thảy, lộ ra vẻ khả ái.

Lúc mới gặp gỡ nàng, mặc dù cảnh giới xê rịch rất nhiều, nhưng khí chất cũng không có chút nào khác biệt. Sư phụ dạy hắn chớ để có thất tình lục dục, nữ nhân thường tình là vết thương trí mệnh, nhưng là hắn bởi vì Chỉ Ly mà trầm luân rồi, mặc dù đối với tu vi có một chút ảnh hưởng nhưng lại vui vẻ chịu đựng.

Kìm lòng không đậu, cúi đầu ở mi tâm lạnh như băng của Mộ Chỉ Ly rơi xuống một nụ hôn. Động tác cực kỳ mềm nhẹ , mang theo một vẻ khẩn trương, một tia run rẩy, sợ giai nhân tỉnh lại.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly lần nữa mở mắt ra, trước mặt cũng thấy được Lăng Lạc Trần tuấn dật, đầu tiên là ngẩn ra chỉ cảm thấy mình hẳn là nhìn lầm rồi, song thời điểm lần nữa nhìn lại Lăng Lạc Trần không khỏi nhanh chóng ngồi dậy.

Lăng Lạc Trần lẳng lặng ngồi ở một bên, nhìn động tác Mộ Chỉ Ly khóe miệng tràn ra nụ cười. Mộ Chỉ Ly ngủ thiếp đi lộ ra vẻ vô cùng khả ái, bộ dạng nàng mở mắt ra mê mang càng làm cho ái nhân không nỡ buông tay. Ngày thường cũng không dễ thấy qua bộ dáng nàng như vậy, Lăng Lạc Trần chỉ cảm thấy tâm tình của mình cũng là vô cùng dễ chịu.

Mộ Chỉ Ly vừa động liền lụy đến vết thương, chân mày không khỏi nhíu lại. Lúc này mới phát hiện mình bị thương, bất quá lại phát hiện thân thể của mình nhẹ nhàng không ít, so với lúc trước mạnh hơn gấp đôi.

Xem ra hàn khí này cải tạo đã hoàn thành, cả người máu tươi thoạt nhìn rất khủng bố , bất quá đều là bị thương ngoài da, không bao lâu là có thể hoàn toàn khép lại. Hơn nữa nàng có thể cảm nhận được, bây giờ nàng đối với hàn khí đã thành thói quen rất nhiều, không bao giờ … giống như thời điểm vừa tới khó chịu như vậy.

“Lạc Trần, ngươi cũng tới.” Mộ Chỉ Ly cười nói, mặc dù trên mặt như cũ mang theo một tia tái nhợt nhưng cũng không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng.

Nàng đã sớm biết Lăng Lạc Trần cũng ở nơi đây tu luyện, cho nên nhìn thấy hắn cũng không cảm thấy chút nào kỳ quái. Mới vừa rồi kinh hoảng chỉ là bởi vì vừa mở mắt nhìn thấy hắn có chút ngoài dự tính của nàng.

Nghe vậy, Lăng Lạc Trần cười gật đầu: “Vừa tới chính là nhìn thấy ngươi ở nơi này, lo lắng ngươi xảy ra tình trạng gì cho nên mới theo ở bên cạnh ngươi.” lời đơn giản nhưng đem hết thảy tất cả giải thích rõ ràng.

Trước mặt Mộ Chỉ Ly lộ ra một nụ cười: “Quần áo của ngươi cũng ô uế, thật sự xin lỗi.”Quần áo luôn luôn trắng noãn không dơ bẩn, lúc này đã bị nàng lây một cái vết máu, nhìn lại áo trắng của mình so với hắn cũng chật vật không ít.

Ăn vào đan dược, vết thương Mộ Chỉ Ly cũng nhanh chóng khôi phục , đối với Mộ Chỉ Ly mà nói không… thiếu hụt nhất chính là đủ loại đan dược.

“Không có chuyện gì, trở về đổi lại cho thuận tiện. Sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?” Lăng Lạc Trần lên tiếng hỏi, hiển nhiên Chỉ Ly là lần đầu tiên tu luyện ở Huyền Băng vạn năm, nếu không sẽ không phát sinh chuyện mới vừa rồi.

“Phong hàn điện chủ nói cho ta biết, Hỗn Độn Thiên lực của ta nếu là hấp thu đầy đủ hàn khí thì có thể tiến hóa, cho nên ta mới đến nơi đây. Hôm qua ở Huyền Băng Thánh đàm ta đã hấp thu bộ phận hàn khí, chẳng qua là hàn khí nơi đó so với nơi này thật sự là ít ỏi.”

Trước mặt Lăng Lạc Trần lộ ra một tia chợt hiểu : “Thì ra là như vậy, vậy sau này ngươi sẽ tu luyện ở phòng Băng? Hỗn Độn Thiên lực quả thật rất thần kỳ .” Hỗn Độn Thiên lực của Mộ Chỉ Ly hắn đã sớm biết được, bốn vị Điện chủ vì chuyện tình Mộ Chỉ Ly mà tranh chấp ,hắn cũng là có nghe thấy.

“Vậy tại sao ngươi tu luyện ở chổ này?” Mộ Chỉ Ly tò mò hỏi, nàng có Hỗn Độn Thiên lực, so với thường nhân chịu được hàn khí tốt hơn một chút, thời điểm nàng đợi Hỗn Độn Thiên lực có thể dung nạp nhiều một chút hàn khí, nghĩ đến những thứ hàn khí này đối với nàng mà nói liền không có gì ảnh hưởng, như vậy Lăng Lạc Trần thì sao đây?

Nàng chỉ nghe sư phụ nói Lăng Lạc Trần vẫn tu luyện ở phòng Băng, hôm nay xem ra Lăng Lạc Trần đối với năng lượng ở phòng Băng không sợ hãi chút nào, ở chỗ này tựa như bên ngoài một chút cũng không có ảnh hưởng.

“Ta là Minh Hàn thánh thể, trời sanh chính là thích hợp tu luyện ở chỗ này, qua nhiều năm như vậy vẫn luôn là như thế.” Lăng Lạc Trần trong mắt mang theo một tia mền mại, có thể cùng nàng như vậy nói chuyện với nhau —— thật tốt

Mộ Chỉ Ly sửng sốt, không nghĩ tới hắn dĩ nhiên là Minh Hàn thánh thể, khó trách ở chỗ này có thể tùy ý như thế.

Minh Hàn thánh thể nàng từng từ trong miệng Thiên Nhi nghe nói qua, Minh Hàn thánh thể từ kỳ danh bên trên có thể đại khái biết được kỳ đặc chút. Có Minh Hàn thánh thể người có thể nói là thiên chi kiêu tử, bọn họ sở tu luyện Thiên lực cũng có thể xưng là hàn khí, không phải là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ , mà hơn nữa loại hàn khí uy lực rất lớn.

Trên cái thế giới này Minh Hàn thánh thể xuất hiện xác suất so với Thiên lực Hỗn Độn của nàng cũng cao không được bao nhiêu, nếu lời của người bên cạnh không phải áp dụng Thiên lực Minh Hàn thánh thể căn bản là không ra cảm giác, mà thoát khỏi Ngũ Hành ở ngoài hàn khí không tồn tại bất kỳ thuộc tính áp chế, hơn nữa hàn khí nhập vào cơ thể thường có thể lấy được hiệu quả ngoài dự đoán mọi người . Căn bản không phải một loại thiên lực có thể chống lại , có thể nói ở trong mắt hắn ngang cấp không địch thủ!

Hai người nói chuyện với nhau một phen .Sau đó đối với đối phương cũng là nhiều mấy phần hiểu rõ, một người có Hỗn Độn Thiên lực, một người có Minh Hàn thánh thể, truyền đi sợ là làm cho không ít người kinh ngạc. Thời gian này thiên lực khó gặp cùng thể chế lại đều xuất hiện ở phòng Băng.

Một phen hiểu rõ, hai người không có ở lại phòng Băng, dù sao một thân vết máu bọn họ cần trở về sửa soạn một phen. Hai người cùng nhau đi ra từ phòng Băng, điện Thanh Long cùng điện Chu Tước đều ở phía trước, hai người cũng là đồng hành một đường.

Cùng nhau đi tới, mọi người đều nhìn thấy hai người cũng là sửng sờ tại chỗ. Thần Quyết cung hai nhân vật phong vân lại đi cùng một chỗ, tất nhiên Lăng Lạc Trần không cần phải nói, hắn ở Thần Quyết cung ảnh hưởng thật lớn, mà mặc dù Mộ Chỉ Ly không đạt tới cái loại trình độ này, nhưng gần đây nàng làm những chuyện như vậy cũng là đáng khen, có thể nói ở Thần Quyết cung cơ hồ không có ai không nhận ra hai người bọn họ.

Hai người này cùng nhau đi tới vốn là rất kỳ lạ rồi, trên người hai người lại có vết máu? Tất nhiên nhãn lực của bọn họ có thể nhìn ra vết máu này từ trên tay Mộ Chỉ Ly ra, bởi vì vết máu là từ trên mặt quần áo nàng, mà vết máu trên người Lăng Lạc Trần còn lại là bị lây dính, đây chẳng phải là nói bọn họ có tiếp xúc gần gũi?

Hiển nhiên, mọi người để ý nhất chính là điểm này. Hai người này là loại sinh ra chớ gần, nhưng hai người này lại tiếp xúc gần gũi? Ý vị này như thế nào? Nghĩ tới đây, tất cả mọi người không cách nào bình tĩnh rồi, mà một tin tức trong khoảng thời gian ngắn chính là ở Thần Quyết cung lan truyền ra. Thân là nhân vật chính trong chuyện này lại hồn nhiên không biết mà trở về phòng sửa soạn lại.

Mộ Chỉ Ly đổi một thân xiêm y sạch sẻ, chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái không ít. Lúc trước vết máu kia kề cận thân thể luôn có chút không thoải mái, lúc này trên người hoàn toàn không ít vết thương, hàn khí nhập vào cơ thể khiến cho da nàng từng khúc nứt ra, sau khi uống thuốc mặc dù đang nhanh chóng khép lại, bất quá muốn hoàn toàn khép lại cũng còn cần một thời gian ngắn.

Lúc này, Thiên nhi cũng là từ bên ngoài trở lại, ở Thần Quyết cung Thiên Nhi lộ ra vẻ thói quen vô cùng, mỗi ngày thần thái sáng láng và vui vẻ.

Sau khi chào đón Mộ Chỉ Ly trở về, ánh mắt của nàng cũng là trừng lớn: “Chỉ Ly, ngươi thật trở lại a!”

Mộ Chỉ Ly cười khẽ: “Chẳng lẽ ngươi có thể biết trước hay sao ? Cũng biết ta đã trở về.”

Thiên nhi cũng là lắc đầu: “Ta vừa mới ở trên đường nghe nói ngươi cùng Lăng Lạc Trần nhiễm một thân vết máu trở lại, ta còn không tin, vừa nhìn ngươi quả thật đã trở lại, xem ra kia lời đồn đãi là sự thật.”

“Ta ở phòng Băng hàn khí nhập vào cơ thể bị thương, Lạc Trần giúp ta cho nên cũng nhiễm vết máu. Không nghĩ tới tốc độ lời đồn đãi này lại nhanh như vậy, xem ra mị lực Lạc Trần thật là không nhỏ.” Mộ Chỉ Ly cười lắc đầu, ngay từ lúc thời điểm bên ngoài Huyền Băng Thánh đàm nàng chính là biết địa vị Lăng Lạc Trần trong suy nghĩ các đệ tử, cho nên đối với lời đồn đãi này cũng không lộ vẻ ngoài ý muốn.

Muốn đổi lại bất luận kẻ nào đi cùng với Lăng Lạc Trần một chỗ cũng sẽ khiến cho phong ba, nghĩ đến cũng là thật thú vị.

“Bọn họ cũng không nói không ngừng, bọn họ nói ngươi cùng Lăng Lạc Trần có tiếp xúc thân mật. Chỉ Li, nhưng ngươi trở thành tất cả cô gái ở Thần Quyết cung hâm mộ hoặc ghen tỵ!” trong mắt Thiên nhi mang theo một tia giảo hoạt, sau một khắc cũng gật đầu nói: “Bất quá, hâm mộ hoặc ghen tỵ với Lăng Lạc Trần cũng không hiếu”

Mộ Chỉ Ly liếc Thiên nhi một cái, nói: “Ngươi này sống mấy trăm năm Mĩ Long cũng rất bát quái sao! Có thời gian này thì hãy tu luyện cho tốt!” Nói đến đây, Mộ Chỉ Ly như phảng phất nhớ ra cái gì đó, đột nhiên hỏi: “Thiên nhi, ngươi là người Long Tộc. A Vũ một mực chờ thời điểm Bụi Thái Lang thực lực cường đại hồi một chuyến Lang tộc Khiếu Nguyệt Thiên, ngươi rời đi Long Tộc lâu như vậy không cần trở về sao?”

Nghe vậy, nụ cười trên mặt Thiên nhi cũng tắt ngấm”Trước mắt ta sẽ không trở về, đợi đến tương lai ta và ngươi hai người thực lực cường đại, chúng ta sẽ cùng nhau đi tới nơi đó.”

Nhìn bộ dáng Thiên nhi, Mộ Chỉ Ly cũng không có hỏi tới, gật đầu đáp: “Đợi đến khi đó chúng ta cùng nhau đi.” Nhưng trong lòng thì thầm than trên người Thiên nhi còn có chuyện xưa, không biết mọi người trong chủng tộc cường đại phải loại bộ dáng nào.

Lúc này Mộ Chỉ Ly nhìn Bụi Thái Lang trên mặt đất tu luyện, lại nhìn một chút Thiên nhi, không khỏi phát hiện thì ra là không riêng gì chính nàng ,việc cần phải làm rất nhiều, hai người bọn họ việc cần phải làm cũng là không ít a!

Nghĩ tới những thứ này, Mộ Chỉ Ly lại cũng không cảm thấy phiền toái, ngược lại tràn đầy hứng thú. Bọn hắn bây giờ hai người giúp đỡ mình đi hoàn thành chuyện của mình, tương lai nàng giúp bọn hắn đi hoàn thành bọn họ việc cần phải làm, kể từ đó người này sinh cũng cực kỳ đặc sắc.

Cường đại LongTộc cùng Khiếu Nguyệt Thiên Lang tộc hãy đợi nàng, Mộ Chỉ Ly sẽ đi!

Hàn gia.

Hàn Như Liệt đứng ở trong rừng trúc sau nhà , chau mày. Từ trong miệng Hàn Thành Hạo hiểu đến chuyện tình Đinh Thục Nghi , chân mày hắn cũng chưa có buông ra.

Trước kia hận không được mau chút đem Đinh Thục Nghi giải quyết , tâm tư lúc này cũng phai nhạt, có lẽ là bởi vì đã biết kết cục Đinh Thục Nghi , cho nên không để ý tới. Nghĩ tới Đinh Thục Nghi ở Hàn gia kiêu ngạo sống hơn hai mươi năm, cuối cùng bất quá lại biết nàng là con cờ Hàn gia an bài hơn hai mươi năm , thậm chí thay nàng cảm thấy một tia thê lương.

Song, hắn hiện tại phiền não cũng không phải là những thứ này, đến tột cùng hắn phải nên làm như thế nào? Nếu là mình để cho kế hoạch của Hàn gia an bài nhiều năm như vậy lại hủy hoại chỉ trong chốc lát…, thì danh vọng mình ở Hàn gia sợ là sẽ bị tổn hại lớn.

Dựa theo lời của Hàn Thành Hạo, mình có thể giả vờ trước lừa gạt Đinh Thục Nghi, đợi Đinh Thục Nghi sau khi chết ,hắn có thể không cố kỵ chút nào cùng Mộ Chỉ Ly ở chung một chỗ, hơn nữa cả Hàn gia cũng sẽ vô cùng ủng hộ hắn.

Dường như mục đích hai người đều có thể đạt tới, nhưng kỳ thật cũng không phải là như vậy. Hắn hiểu rõ Chỉ Ly, nàng tuyệt đối sẽ không tiếp nhận chuyện như vậy. Nếu mình nghe lời cưới Đinh Thục Nghi…, đó chính là phản bội Chỉ Ly, cho dù trong lòng hắn không nghĩ như vậy, nhưng đó chính là không khác gì phản bội.

Hắn không thể làm như vậy, hắn rõ ràng biết một khi làm như vậy, Chỉ Ly sẽ cách hắn càng ngày càng xa, như vậy những thứ này còn có ý nghĩa gì. Cho nên hắn đã đem điểm này bác bỏ, hắn suy tư hôm nay chính là muốn như thế nào có thể đạt thành mục đích không cưới Đinh Thục Nghi.

Đinh Thục Nghi thông minh tài trí, muốn lừa gạt nàng cũng không dễ dàng, cho nên cần tỉ mỉ bố trí một bàn cờ, để cho Đinh Thục Nghi cảm giác không ra. Mà bàn cờ này hắn cần phải tự định giá cẩn thận, nhất định phải thành công!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi