Y THỦ CHE THIÊN

Đám người Mộ Chỉ Ly nhanh chóng đi theo phía sau Phong Hàn để rời đi, cũng không thèm nhìn tới Uyển Vận kia đang giật mình đứng ngay tại chỗ.

Không cần phải nói, bắt đầu từ ngày hôm nay, địa vị của Uyển Vận ở Thần Quyết Cung sẽ xuống dốc không phanh. Cho dù nàng trở lại Phân Điện tu luyện, sợ là cũng sẽ không có ai cho nàng chút mặt mũi nào.

Mộ Chỉ Ly không khỏi cảm khái, hôm nay nàng mới nhìn thấy Uyển Vận ở Chủ Điện, cũng là ngày hôm nay nàng ấy phải rời đi Chủ Điện. Duyên phận sư tỷ muội này thật đúng là vô cùng nông cạn, bất quá kết quả như thế cũng là do nàng ấy tự mua dây buộc mình.

Nàng cảm thấy, người thù hận nàng đương nhiên nàng không có cách nào xuống tay cả, ở trong Thần Quyết Cung này, bởi vì quan hệ sư tỷ muội, nàng không thể ra tay độc ác, cách làm hôm nay của sư phụ coi như là đã giúp nàng một việc lớn.

Trong ngày thường thấy sư phụ chung sống hoà ái như vậy, chưa từng nghĩ một mặt khi phát uy lại uy nghiêm như thế, bất quá nàng rất thích …

Mười người cùng nhau đi theo phía sau Phong Hàn thẳng đến trước Đại Điện Thần Quyết Cung, ngay khi bọn họ đi tới liền phát hiện ba điện khác cũng đều ở hướng bên này.

Danh ngạch của bốn điện là bằng nhau, mỗi Đại Điện có mười người, cộng thêm một đặc thù là đệ tử Cung chủ Lăng Lạc Trần, cùng với mười một người của Luyện Đan Thất, tổng cộng năm mươi sáu người.

Bốn Điện chủ và một Thất chủ cùng nhau đi trước, dù sao Cung chủ trấn giữ Thần Quyết Cung cũng không là cái gì.

Nếu như là đi trao đổi cùng môn phái khác, bọn họ sẽ không cùng nhau đi trước, bất quá Thần Quyết Cung và Dược Tông quan hệ không tệ, bọn họ ở Dược Tông cũng có bạn cũ, cho nên là cùng nhau đi trước.

Năm người nhìn thoáng qua lẫn nhau, chợt nói: “Nếu tất cả mọi người đã đến đủ, vậy chúng ta liền cùng nhau lên đường đi!”

Năm mươi người đứng vô cùng chỉnh tề, ở xung quanh không ít đệ tử Thần Quyết Cung cũng nhìn bọn họ rời đi. Trong mắt tràn đầy tia hâm mộ, mong đợi lúc nào đó bọn họ cũng có thể trở thành một thành viên trong bọn họ, dù sao đây cũng là một chuyện đủ để tự hào.

Khinh xa thục lộ *(ý là ý đường quá quen thuộc nên đi rất dễ dàng), Điện Chủ thuận lợi mang theo mọi người đi đến địa điểmTruyền Tống Trận. Trên căn bản mỗi môn phái đều có Truyền Tống Trận, chỉ là cũng không phải là trực tiếp truyền tống đến bên trong Dược Tông, mà là cách đó không xa thôi.

Bởi vì có quá nhiều người nên mọi người phải phân ra thành năm lần đi, sau khi hội hợp lại cùng nhau đi tới Dược Tông.

Lúc này, Tư Đồ Diêu nhìn dưới chân núi, trên mặt cũng là vẻ tươi cười. Hôm nay hắn có thể gặp Mộ Chỉ Ly lần nữa rồi, vốn là trao đổi giữa hai phái cũng không phải sớm như vậy, hết thảy cũng bởi vì Mộ Chỉ Ly.

Mọi người ở Dược Tông muốn gặp người có thành tựu cao ở luyện đan Mộ Chỉ Ly cũng không phảilà bí mật, có thểtruyền lưuchung quanh, bất quá theo hắn thấy chuyện Mộ Chỉ Ly truyền đi cũng không có vấn đề chút nào, dù sao đây vốn là kết quả trao đổi của bọn họ.

Một số trưởng lão Dược Tông thật sự là quá bảo thủ, hắn xem chừng bọn họ là muốn không để cho Mộ Chỉ Ly tiếp tục truyền phương pháp kia đi, bất quá hắn đối với lần trao đổi này cũng cực kỳ vui mừng.

Căn cứ tin tức hắn nhận được, Mộ Chỉ Ly ở Thần Quyết Cung biểu hiện vô cùng tốt, ở biểu hiện lần đầu tiên liền trực tiếp tiến vào Chủ Điện tu luyện. Mặc dù hắn đã sớm nghĩ rằng sau khi Mộ Chỉ Ly tiến vào Thần Quyết Cung nhất định biểu hiện bất phàm, nhưng cũng chưa từng nghĩ đến nàng biểu hiện xuất sắc như thế.

Hắn tin tưởng nhất định trong danh sách lần này có nàng, bất luận thực lực hay là thiên phú luyện đan.

Đoàn người Thần Quyết Cung lần lượt xuất hiện ở trong Dược Tông. Nếu là ngày bình thường, đội ngũ hơn năm mươi người cũng coi như không ít, nhưng là ở trong môn phái Dược Tông lớn như vậy, hơn năm mươi người căn bản không đáng coi là cái gì.

Khi đi vào phạm vi của Dược Tông, Mộ Chỉ Ly liền ngửi thấy được một cổ mùi thuốc nồng nặc, này so với ở Dược Điền phía sau Luyện Đan Thất còn muốn đậm hơn.

Những người không phải dược sư không có cảm giác quá lớn,nhưng người trong Luyện Đan Thất cũng phải lộ vẻ mặt sợ hãi than.Ánh mắt Mộ Chỉ Ly sáng lên, số lượng đan dược trong Dược Tông này tuyệt đối đạt đến một loại cảnh giới kinh người. Ở trong nơi nồng nặc mùi hương này, nàng không chỉ ngửi thấy được hương thơm của dược liệu mà còn có hương thơm đan dược.

Nghĩ đến hẳn là đang có đệ tử luyện đan, một môn phái lấy dược sư làm chủ như vậy quả nhiên không giống với bình thường, nói là thiên đường của dược sư cũng không có quá chút nào. Sau khi đến nơi đây, ngay cả bọn họ cũng có một loại xúc động muốn luyện đan, không khí như vậy có tác dụng rất lớn .

Một đường đi tới phía trước, dọc đường cũng là gặp được không ít đệ tử Dược Tông, rối rít nhìn đám người bọn họ nhỏ giọng nghị luận.

Mộ Chỉ Ly cũng phát hiện đệ tử Dược Tông mang theo một tia cao ngạo, ngẫm nghĩ lại cũng có thể hiểu, dù sao địa vị dược sư ở trên thế giới này vốn là tôn quý, so với tu luyện giả càng thêm tôn quý. Càng là dược sư cấp bậc cao càng cao ngạo, đối với điều này, dường như đệ tử Thân Quyết Cung sớm đã thành thói quen, cũng không có lộ ra tâm tình khác.

Khi mọi người đi đến trước Đại Điện Dược Tông, đám người trưởng lão Dược Tông cũng ra mặt nghênh đón bọn họ, Mộ Chỉ Ly cũng thấy được thân ảnh quen thuộc.

Tư Đồ Diêu khẽ mỉm cười với Mộ Chỉ Ly, Mộ Chỉ Ly cũng hồi đáp một nụ cười.

Qua mấy tháng, Tư Đồ Diêu không có chút nào biến hóa, khuôn mặt cương nghị như cũ khiến cho hắn thoạt nhìn có một loại thành mị lực thục, cùng so với Lăng Lạc Trần ở trước mặt, mặc dù thiếu một phần tuấn dật nhưng nhiều hơn một phần trầm ổn, tổng thể mà nói Tư Đồ Diêu cũng là một nam tử vô cùng mị lực.

Loại cảm giác an toàn làm cho người ta tin phục vốn là một loại mị lực nhân cách khó nói lên lời, từ biểu hiện của hắn cũng có thể nhìn ra được hắn là một người thành thục ổn trọng đáng giá làm cho người ta tin tưởng.

Lăng Lạc Trần cũng chú ý tới cử động của Tư Đồ Diêu, ban đầu ở chiến trường Thiên Huyền hắn cũng chú ý thấy sự chú ý của Tư Đồ Diêu đối với Mộ Chỉ Ly, trong đầu không khỏi nghi vấn, có thể nào lần này Dược Tông cố gắng thúc đẩy hai phái trao đổi chính là vì để sớm ngày gặp Chỉ Ly?

Ý nghĩ này rất nhanh tiêu tán, một Dược Tông lớn như vậy tuyệt đối sẽ không chỉ có vì vậy liền làm như thế.

“Bốn vị Điện chủ và Thất chủ cùng tới a, hoan nghênh hoan nghênh, chỗ ở của mọi người chúng ta cũng đã chuẩn bị xong.” Đại Trưởng lão Dược Tông Thiên Ngô cười nói.

Điện chủ Thanh Long Điện Trữ Trí Viễn liếc hắn một cái nói: “Thiên Ngô ngươi giỏi a, đến bây giờ mới bao lâu không gặp , thế mà đã lên giọng quan a.”

Nghe vậy, Thiên Ngô cũng cười: “Chỉ đùa một chút thôi, ta chờ các ngươi thật lâu a. Từ ngày mai sẽ bắt đầu trao đổi ngày, hôm nay đệ tử của các ngươi cứ tuỳ ý đi thăm Dược Tông xem sao. Chúng ta cũng lâu rồi chưa gặp, lát nữa đi uống vài chén.”

“Tốt, đây cũng là ngươi nói, hôm nay chúng ta phải đem ngươi say đến không uống nổi nữa!” Giang Tuyệt cũng lên tiếng nói.

Hai người Phong Hàn và Ty Khôn cũng ở một bên cười ha ha, bọn họ cũng là quen thân, cho nên không có chút nào câu thúc.

Nhìn thấy bộ dáng kia, trong lòng chư vị đệ tử cũng bớt khẩn trương, nếu đã quen thuộc như vậy thì cũng không cần bó tay bó chân. Đại đa số đệ tử cũng là lần đầu tiên đến Dược Tông, hôm nay khó được có cơ hội đi thăm, hiển nhiên bọn họ không thể bỏ qua.

Song, đột nhiên Mộ Chỉ Ly thay đổi ánh mắt, một đôi con ngươi dừng lại ở trên người Thiên Ngô, trong mắt còn mang theo một tia không xác định. Thiên Nhi cũng giống vậy, hai mắt không ngừng đánh giá Thiên Ngô, chẳng lẽ là một trong số những người bọn họ muốn tìm?

Mộ Chỉ Ly không cách nào khẳng định Ngô trưởng lão có phải Thiên Ngô mình muốn tìm hay không, ban đầu Tử Thấm chẳng qua là nói cho mình tên trưởng lão, nhưng còn rất nhiều cần dựa vào chính nàng tới xác nhận.

Trước khi đi, Tử Thấm giao cho nàng một cái huyết sắc ban chỉ *(nhẫn nàu đỏ), nếu như Thiên Ngô quả thật là thân tín của Tử Thấm thì nhìn thấy ban chỉ này nhất định sẽ hỏi mình, như vậy nàng cũng có thể xác định.

Chẳng qua là nếu nàng muốn tìm cơ hội để cho Thiên Ngô nhìn thấy ban chỉ của mình, hôm nay mình chẳng qua là đệ tử Thần Quyết Cung, muốn gặp Thiên Ngô trưởng lão không thể nghi ngờ là cực kỳ khó khăn.

Đúng lúc này, Tư Đồ Diêu đi tới bên người Mộ Chỉ Ly nói: “Chỉ Ly, lát nữa sau khi ngươi xác định chỗ ở ta liền dẫn ngươi đi xung quanh Dược Tông xem một chút như thế nào?”

Nếu Chỉ Ly tới Dược Tông, đương nhiên hắn muốn làm chức trách của chủ nhà

Nghe vậy, trong đầu Mộ Chỉ Ly cũng đang suy nghĩ một kế hoạch, liền lập tức cười đáp: “Tốt, ta cũng muốn đi thăm Dược Tông.”

Dược Tông an bài nơi ở cho mọi người ở Thần Quyết Cung cực kỳ không tệ, nghĩ đến cũng phải mất một phen tâm tư. Bọn họ ở Dược Tông trao đổi bảy ngày rồi mới rời đi, dù sao hạng mục trao đổi giữa hai phái cũng không ít.

Mộ Chỉ Ly cũng không có để ý hoàn cảnh, chẳng qua là sau khi ghi nhớ chỗ ở của mình liền đi ra ngoài tìm Tư Đồ Diêu rồi, còn Thiên Nhi ở lại trong phòng tu luyện.

“Chỉ Ly, Dược Tông của chúng ta đáng giá nhất chính là Dược Điền, ta dẫn ngươi đi Dược Điền xem trước một chút được không?” Tư Đồ Diêu đề nghị, nếu là đệ tử khác của Thần Quyết Cung thì đối với Dược Điền sợ là không có hứng thú, nhưng Mộ Chỉ Ly thân là một dược sư tất nhiên là cảm thấy hứng thú .

Dược sư yêu thuốc, đây là điểm giống nhau giữa các dược sư, chỉ cần là nghe thấy được nồng nặc hương thuốc cũng đã cảm thấy tâm tình vô cùng sảng khoái.

Mộ Chỉ Ly gật đầu: “Tốt, vừa tiến vào Dược Tông liền nghe thấy nồng nặc mùi thuốc, ta cũng thật muốn biết Dược Điền này đến tột cùng có bao nhiêu đây.” Nàng muốn nhìn thấy nhất chính là Dược Điền này, thừa dịp này xem thử thật cũng không tệ.

Hiện tại bốn vị Điện chủ và Thất chủ đang cùng mấy vị trưởng lão Dược Tông uống rượu nói chuyện phiếm, lúc này nàng cũng không gặp được Thiên Ngô, không bằng trước nhìn thử, đợi tùy thời cùng Tư Đồ Diêu thỉnh cầu gặp Đại Trưởng lão.

Ở dưới sự hướng dẫn của Tư Đồ Diêu, Mộ Chỉ Ly một đường đi tới Dược Điền. Dược Điền này cũng ở phía sau Dược Tông, dù sao dược liệu cũng là căn bản của Dược Tông, sao có thể để cho người khác vừa tiến đến liền nhìn thấy Dược Điền rộng lớn này?

Cùng nhau đi tới, Mộ Chỉ Ly phát hiện diện tích Dược Tông so với Thần Quyết Cung không mảy may nhỏ chút nào, nhưng bộ dáng để tử lại bất đồng.

Đại đa số đệ tử mặc áo dược sư, trên người tản ra một cổ mùi thuốc nồng nặc, khi mọi người nhìn thấy Tư Đồ Diêu cũng là rối rít hành lễ, trong mắt mang theo một tia khâm phục.

Xem ra danh vọng Tư Đồ Diêu ở Dược Tông không kém, sợ là cùng danh vọng Lăng Lạc Trần ởThần Quyết Cung không khác biệt lắm. Những đệ tử này đối với hắn cũng là từ trong lòng khâm phục, trong mắt không ít nữ đệ tử lại càng mang theo nồng đậm vẻ ái mộ .

Nhìn thấy một màn này, khóe miệng Mộ Chỉ Ly không khỏi giương lên nụ cười. Quả thật mỗi môn phái đều có loại hiện tượng này, dù sao thực lực cùng thuật luyện đan của Tư Đồ Diêu đạt được địa vị như vậy cũng bình thường.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi