Y THỦ CHE THIÊN

Theo như lời người dân, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt có thể hiểu rõ đại khái tình hình.

Lương gia và Nghê gia hiện tại giằng co như nước với lửa, còn Thủy gia và Đông Phương gia thì không màng tranh chấp, trước mắt không phát sinh bất kì xung đột lớn nào, giống như một thân một mình.

Thế nhưng bọn họ đều hiểu những điều này chỉ là bề ngoài, thế lực càng lớn thì càng nhiều phiền toái, hoàn toàn không có khả năng yên ổn bình tĩnh như vậy.Trừ phi đã có tồn tại một thế lực vượt trội.

Xét tổng thể, thực lực bốn đại gia tộc này không quá mức chênh lệch, từ lời bàn tán của người dân cũng khó mà nghe ngóng được thông tin gì rõ ràng.

Hai người nhàn nhã an tọa trong phòng uống nước thưởng trà. Theo như dự đoán của bọn họ, không lâu nữa sẽ có người tự động tìm tới.

Quả nhiên, cũng không lâu lắm thì có người gõ cửa.

Trên mặt Lương Tĩnh Viên mang theo nụ cười như tắm gió xuân, thời điểm nhìn thấy hai người, nụ cười càng trở nên hiền hòa, không mang nửa điểm kiêu ngạo.

Lúc trước hắn dùng tốc độ nhanh nhất thông báo tin tức cho Lương gia, khi tin tức này đã kinh động đến toàn bộ người cấp cao , Quán chủ càng khẳng định, trực tiếp hạ lệnh bất luận như thế nào cũng đều phải mời được hai vị này về. Thậm chí Quán chủ còn đồng ý cho hai người này những điều kiện tu luyện khiến trên dưới Lương gia thèm thuồng không thôi.Chỉ cần có thể lôi kéo được hai người này về phía gia tộc mình, bản thân hắn cũng nhận được không ít lợi ích.

“Hàn công tử, Mộ cô nương, kẻ hèn là Lương Tĩnh Viên Lương gia”. Lương Tĩnh Viên cười nói, chính bởi vì cái gọi là đưa tay không đánh người cười, ứng xử của Lương Tĩnh Viên rõ ràng không khiến cho người khác chán ghét.

“Lương công tử, mời ngồi.” Hàn Như Liệt đưa tay ra mời, phong thái trầm tĩnh bình ổn, dù biết Lương Tĩnh Viên đã thông báo với Lương gia, tâm tình cũng không mảy may biến đổi. Điều này khiến cho Lương Tĩnh Viên không khỏi đánh giá Hàn Như Liệt cao hơn mấy phần.

Hắn đã điều tra qua, hai người này cũng vừa mới tới đây hôm nay, hẳn là họ cũng biết rõ một trong tứ đại gia tộc, Lương gia.

Thông thường, đối với những người tu luyện trong giới này, khi nhắc đến Lương gia tất sẽ một mực cung kính.Nhưng đối với hai người này, hai chữ Lương gia đối với bọn họ dường như không có chút uy lực gì.

Hiển nhiên, hai người trước mắt cũng là người thông minh, hù dọa bọn họ không hề có tác dụng, Lương Tĩnh Viên trước nhất cũng nhận định được điểm này.

“Hàn công tử, Mộ cô nương hẳn là cũng đoán được mục đích của ta khi đến đây.” Lương Tĩnh Viên trực tiếp nói thẳng vào trọng điểm.Thời điểm giành giật từng giây như hiện tại, trước khi có những thế lực khác chạy tới đây, hắn phải tranh thủ đem bằng được hai người này về cùng.

“Ta hi vọng hai vị có thể gia nhập Lương gia, ta nghĩ các vị đối với danh tiếng Lương gia cũng không còn xa lạ.Gia nhập chúng ta, Lương gia chính là chỗ dựa của hai vị, đồng thời cũng không cần lo nghĩ về nguồn tài nguyên cần cho việc tu luyện. Bằng thiên phú của hai vị, con đường phát triển sau này nhất định không có giới hạn. Lương gia chúng ta đồng ý, chỉ cần hai vị đáp ứng gia nhập thì có thể trực tiếp vượt qua đệ tử ngoại môn trở thành đệ tử nội môn! Lại càng được ưu tiên chọn lựa tài nguyên để tu luyện.

Người bình thường để tiến từ đệ tử ngoại môn lên trở thành đệ tử nội môn cũng phải hao tốn thời gian dài.Đệ tử ngoại môn chỉ có thể được cấp chút ít tài nguyên, luôn phải tự mình tìm cách xoay xở; nhưng là đệ tử nội môn, những vấn đề như vậy không cần phí tâm suy nghĩ.

Nói nghe đơn giản chỉ là trực tiếp trở thành đệ tử nội môn, nhưng trên thực tế, khoảng cách chênh lệch là rất lớn, có rất nhiều người cố gắng hơn mười năm vẫn không thể trở thành đệ tử nội môn.

Nghe những gì Lương Lĩnh Viên nói, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau, lâm vào trầm tư. Trên thực tế bọn họ đang muốn trì hoãn thời gian, nhưng những điều kiện Lương gia đưa ra vô cùng hào phóng, phải biết rằng mục tiêu chính của Cung Tuấn Bân chính là trở thành đệ tử nội môn.

Hiển nhiên tiền tài và đãi ngộ mà Lương gia dành cho đệ tử nội môn hơn hẳn những thế lực bình thường khác Bọn họ đang chờ người của những thế lực khác đến, người nào đưa ra được những điều kiện có lợi nhất đối với bọn họ, đương nhiên bọn họ lựa chọn được đi về đâu.

Nhìn biểu tình hai người, trên mặt Lương Tĩnh Viên mang ý cười, không lên tiếng quấy rầy.Hắn trông thấy, ai có thể kháng cự những điều kiện tốt như vậy được? Ngược lại sợ là đã sớm đáp ứng những gì hắn nói rồi.

Vừa vặn sau khi Lương Tĩnh Viên nói xong không lâu, một tiếng cười sang sảng từ ngoài cửa vọng vào.

Không thấy bóng người, chỉ nghe thấy tiếng.

“Ha ha, Lương gia các người đưa ra mấy điều kiện này ai mà chả nói được? Đừng thấy người ta mới tới mà ức hiếp!” Giọng nói thô lỗ và trầm thấp truyền vào tai mọi người.

Nghe những lời này, mặt Lương Tĩnh Viên biến sắc, hiển nhiên từ giọng nói , hắn đã đoán được người nói là ai.

Tiến vào tầm mắt Mộ Chỉ Ly là một người đàn ông cao to vạm vỡ, người này thân cao tầm 1m9, thoạt nhìn giống như con gấu, da thịt ngăm đen chen căng quần áo gần như muốn bung, đi lại càng có cảm giác đồ sộ cao ngất.

Nam tử kia da vốn đen, cười lên lộ ra hàm răng trắng noãn, bộ dáng thật thà khiến cho người khác có cảm giác là người đàng hoàng, tuy thế tất cả mọi người đều rõ người này tuyệt đối không phải là một nhân vật đơn giản.

“Nghê Kiêu Tráng, ngươi đừng ngậm máu phun người, ta không hề bắt nạt người mới!”Lương Tĩnh Viên gấp gáp giải thích.

Nghê Kiêu Tráng này vừa mở miệng câu nói đầu tiên đã hung hăng công kích Lương gia. Cái gì gọi là bắt nạt người mới?Cái mũ này mà bị chụp vào rồi, mục đích lôi kéo hai người này về Lương gia chẳng phải không còn hi vọng?

Nghê Kiêu Tráng như cũ cười không tim không phổi, không hề để ý đến lời Lương Tĩnh Viên, ngược lại hướng tầm mắt đến hai người Mộ Chỉ Ly.

“Hàn công tử, Mộ cô nương quả là trời sinh một đôi, một đôi tình lữ quả thực khiến cho người khác hâm mộ.”Nghê Kiêu Tráng lớn lên dù không thông minh nhưng nói chuyện lại vô cùng khôn khéo.

Nghe vậy, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng chỉ khẽ mỉm cười, không thể hiện rõ thái độ, chỉ lặng lặng chờ nghe câu kế tiếp của Nghê Kiêu Tráng.

“Nghê gia chúng ta luôn luôn coi trọng nhân tài, chỉ cần hai vị chịu gia nhập Nghê gia, Nghê gia chúng ta bảo đảm tuyệt đối sẽ không bạc đãi hai vị.Ngoài những điều kiện Lương gia vừa mới nói, hai vị còn có thể được một vị thái thượng trưởng lão bất kì đích thân chỉ dạy, điều này cực kì có lợi đối với việc nâng cao năng lực sau này của hai vị.”Nghê Kiêu Tráng trực tiếp nói ra điều kiện.

Trong nhà, ngoài địa vị cao của Quán chủ bên ngoài ra thì thái thượng trưởng lão là chính người có vị trí tối cao. Muốn được thái thượng trưởng lão hướng dẫn cũng không phải là việc đơn giản, huống chi Nghê Kiêu Tráng còn nói là bất kì vị thái thượng trưởng lão nào.

Cái này có nghĩa là ngươi chọn thái thượng trưởng lão chứ không phải thái thượng trưởng lão chọn ngươi.Thoạt nhìn tựa hồ không khác biệt, trên thực tế chênh lệch vô cùng lớn.

Lương Tĩnh Viên bất giác tay nắm thành quyền, ngay cả hắn cũng không thể không thừa nhận Nghê gia đưa ra điều kiện tốt hơn bọn hắn. Chẳng qua giờ cũng không còn cách nào tăng thêm điều kiện.

Bởi vì bản thân hắn không có quyền hạn, nếu đợi trở về xin chỉ thị rồi mới quay lại nói thì…, sợ rằng đó căn bản cũng không phải việc hắn nên làm.Hiện tại hắn muốn đi không được, ở không xong, muốn nói cũng không biết nói gì, chỉ có thể lúng túng ngồi đó mà sốt ruột.

“Quý thế lực ra điều kiện đúng là rất tốt.”Hàn Như Liệt gật đầu nói. So sánh hai bên, Lương gia rõ ràng là yếu thế.

Nghe được lời này của Hàn Như Liệt, Lương Tĩnh Viên càng nóng ruột, mà Nghê Kiêu Tráng thì ngược lại nở nụ cười.Hắn biết những điều kiện Nghê gia đưa ra đã là cực kì hào phóng.

Những gia tộc khác có lẽ cũng không rộng rãi được như bọn họ đi, ít nhất so với Lương gia thì bọn họ không có chút khả năng cạnh tranh nào.Bất luận như nào, có thể thấy dáng vẻ Lương gia kinh ngạc khiến hắn vô cùng vui sướng.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt vẫn như cũ không đáp ứng.Hai thế lực còn lại còn chưa tới, bọn họ cũng không vội.

Những thế lực nhỏ khác nghĩ đều biết hai người bọn họ tất sẽ gia nhập một trong tứ đại thế lực cho nên cũng không thấy đến mời. Cũng bởi đối với các điều kiện tứ đại gia tộc đưa ra, bọn họ căn bản không có khả năng so sánh.

Trong tửu lâu lúc này có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

Vốn đang uống rượu, mọi người nhìn thấy Lương Tĩnh Viên đi vào khu ghế lô lầu hai thì đã đoán được hắn muốn tới mời nhân tài.Điều này cũng không có gì kì quái, Lương Tĩnh Viên ở Lương gia chính là người phụ trách việc này, thường ngày nhìn thấy thường xuyên.

Tuy nhiên, không lâu sau Nghê Kiêu Tráng tới, lại tiến vào cùng một khu ghế lô, cái này có chút thú vị.Là hạng người nào mà khiến cho tới hai đại thế gia phải đến mời đây?

Nhất thời tất cả mọi người có chút hâm mộ.Người bình thường được một trong tứ đại thế lực đến mời đã đủ để kiêu ngạo rồi, đằng này tận hai đại thế lực tới mời, vậy cũng quá mức nổi trội rồi.

Song, sau một khắc, mắt tất cả mọi người dường như đồng loạt mở to, không thể tin nổi nhìn về phía khu ghế lô lầu hai.Bởi vì Thủy gia và Đông Phương gia đều phái người tới, chỗ bọn họ hướng đến không phải là khu ghế lô người của Lương gia và Nghê gia vừa tiến vào sao?

Đây là chuyện gì đang xảy ra? Tứ đại thế lực vậy mà lại cùng coi trọng một người? Nhân vật phải thiên tài cỡ nào mới có thể đạt được đến đãi ngộ như vậy?

“Ngươi có nhớ lúc trước có một đôi tình lữ mặc áo đỏ tiến vào khu ghế lô lầu hai không?Bọn họ chính là đi vào phòng này đúng không?”

“Chính xác, lần đầu nhìn ta đã thấy bọn họ không đơn giản, người bình thường sao có loại khí chất như vậy được.”

“Có thể khiến tứ đại thế lực tranh nhau mời về, ngoài một chữ “xuất sắc” ra, quả thật không còn từ nào có thể diễn tả.”

—————–

Thủy Lăng Sa và Đông Phương Thành đến gần như cùng lúc. Sau khi nghe được tin tức họ đều tức tốc chạy tới đây.Về phần Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ở nơi nào, đối với họ cũng không khó tìm ra.

Khi trông thấy Lương Tĩnh Viên và Nghê Kiêu Tráng đã an tọa bên trong, hai người không nhịn được cảm khái tốc độ Lương gia và Nghê gia thật đúng là nhanh.

Trong lòngThủy Lăng Sa cũng rất tò mò về hai người mới tới này. Chậc, thật không ngờ có thể có được thực lực cường hãn cùng với thiên phú đến vậy, cho đến bây giờ nàng chưa từng thấy người nào có khả năng như vậy đấy.

Song khi Thủy Lăng Sa nhìn đến khuôn mặt anh tuấn của Hàn Như Liệt, hai mắt không khỏi sáng lên. Nam tử này không những có khả năng thiên phú, lớn lên cũng vô cùng anh tuấn nha!

“Hàn công tử.” Thủy Lăng Sa nũng nịu kêu. Giọng nói yêu kiều kia quả thật khiến cho nam nhân nào vừa nghe cũng không nhịn được mà mềm lòng.

Đây cũng là đại sát chiêu của Thủy Lăng Sa. Nam tử bình thường vừa nhìn thấy dáng vẻ của Thủy Lăng Sa sợ là đều không nhịn được mà muốn nhanh nhanh gia nhập Thủy gia.

Mộ Chỉ Ly khẽ nhíu mày nhìn Thủy Lăng Sa. Cô gái này thể hiện tình ý với Liệt cũng quá rõ ràng đi, mặc dù biết nàng ta cũng không phải thật tình có ý như thế, nhưng nhìn nàng ta câu dẫn chồng trước mặt mình, quả thực không thể chấp nhận!

“Hàn công tử gia nhập Thủy gia chúng ta đi!” Thủy Lăng Sa đi tới bên cạnh Hàn Như Liệt hỏi. Trong mắt chỉ có Hàn Như Liệt, hết thảy xung quanh đều làm lơ.

Nam tử theo đuổi Thủy Lăng Sa nàng không ít nhưng nàng một chút cũng không thèm để ý. Cũng chính bởi tâm cao khí ngạo như vậy mà đến bây giờ vẫn chưa có yêu ai, thế nhưng đối với Hàn Như Liệt trước mắt, nàng lại có cảm giác động tâm.

Giờ phút này hiển nhiên nàng đã hoàn toàn quên mất ý định ban đầu khi tới đây. Nếu sau này có một nam nhân anh tuấn ưu tú như vậy bên cạnh, cuộc sống của nàng cũng coi như viên mãn rồi.

Nhìn dáng vẻ chủ động của Thủy Lăng Sa, trong mắt ba nam tử còn lại không khỏi toát lên vẻ hâm mộ, tuy thế họ cũng cười thầm trong lòng, Thủy gia này sợ là chẳng còn chút cơ hội cạnh tranh nào.

Quả nhiên, môi mỏng khẽ mở, giọng nói trong trẻo lạnh lùng vọng từ trong phòng ra: “Mời cô nương trở về, chúng ta sẽ không gia nhập Thủy gia.” Bất luận Thủy gia có ra điều kiện gì tốt hơn nữa, bọn nàng cũng sẽ không đi.

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói, Thủy Lăng Sa sững sờ, lúc này mới chú ý đến Mộ Chỉ Ly đang ngồi trước mặt, sắc mặt bỗng chốc trở nên khó coi.

Nàng lại không chú ý tới trong phòng còn có một nữ tử dung mạo xinh đẹp như vậy. Nàng luôn vô cùng tự tin về nhan sắc của bản thân, nhưng khi nhìn đến cô gái trước mắt, nàng cũng thấy yếu thế đi mấy phần.

Thủy Lăng Sa đẹp không? Nàng rất đẹp. Chỉ là khi so sánh nàng và Mộ Chỉ Ly với nhau, nàng chính là quá diễm lệ mà thiếu đi khí chất.

Thủy Lăng Sa chuyển tầm mắt về phía Hàn Như Liệt, chưa từ bỏ ý định hỏi: “Hàn công tử, người nghĩ sao?”

“Nương tử ta nói không đi, vậy chính là không đi.”Hàn Như Liệt cũng không vì sắc đẹp cùng với dáng vẻ chủ động của nàng ta mà biến chuyển chút nào.Đối với hắn mà nói, ngoại trừ Mộ Chỉ Ly, những nữ tử khác cũng chẳng khác gì cải trắng.

Bị Hàn Như Liệt đả kích như vậy, sắc mặt Thủy Lăng Sa càng trở nên khó coi hơn. Nàng không nghĩ Hàn Như Liệt nói chuyện không nể mặt như vậy, nhất là sau khi cảm nhận được ba ánh mắt giễu cợt kia, thật sự là không mặt mũi nào ở lại, liền nhanh chóng chạy ra ngoài.

Đợi sau khi Thủy Lăng Sa rời đi, Đông Phương Thành lúc này mới lên tiếng: “Mục đích tới của ta cũng giống bọn họ, chỉ cần các ngươi đồng ý gia nhập Đông Phương gia thì có thể bỏ qua đệ tử ngoại môn, trực tiếp trở thành đệ tử nội môn. Trong lúc đó các ngươi có cơ hội tiến vào Hạo Thiên Động của Đông Phương gia hay không, ta cũng muốn xem xem thực lực bản thân các ngươi như thế nào. Các ngươi rất có thiên phú, ta thừa nhận.Nhưng trên thế giới này không thiếu nhất chính là thiên tài, Đông Phương gia ta coi trọng công bằng, thực lực thế nào tất nhận được đãi ngộ tương đương. Chỉ cần các ngươi có lòng tin ở bản thân, ở Đông Phương gia chính là nền tảng phát triển tốt nhất!”

Đông Phương Thành vẻ mặt thành thật nói. Bộ dáng cương trực công chính như vậy khiến không người nào có thể hoài nghi độ tin cậy trong lời nói của hắn.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đều toát ra ánh sáng, lời này của Đông Phương Thành rõ ràng tác động bọn họ! Điều bọn họ muốn không phải chính là công bằng sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi