Y THỦ CHE THIÊN

“Đông Phương Minh số 76.”

. . . . . .

“Đông Phương Ly số 116.”

“Đông Phương Liệt số 117.”

Đợi cho đám đông đứng trong gian phòng đều nghe được những báo cáo của Đông Phương Thành: “Nếu mọi người có vấn đề gì cần nói thì có thể tìm trưởng lão trực ban, phòng ở bên ngoài kia chính là phòng của trưởng lão trực ban.”

Mọi người rối rít gật đầu, tuy nói trong ngày thường lúc tu luyện hẳn là không có vấn đề gì , nhưng chuyện gì đều có vạn nhất, bình thường những trưởng lão như vậy bọn họ cũng đâu thể dễ dàng được nhìn thấy ?

Sau khi Đại trưởng lão Đông Phương Huấn từ trong đám đệ tử trở lại trước tiên chính là đi tới chỗ Quán chủ hiện đang ở trên ngọn núi.

“Quán chủ, lần này Niên so đã kết thúc, tổng cộng có ba mươi tên ngoại môn đệ tử thông qua khảo hạch trở thành đệ tử nội môn, cộng thêm hai người Quán chủ tự mình phê chuẩn, tổng cộng ba mươi hai người.”

Nghe vậy, trong mắt Đông Phương Khiếu cũng hiện lên vẻ hứng thú: “Ngươi có thấy hai tiểu tử mới tới không? Cảm giác như thế nào?”

“Theo ta thấy, hai người bọn họ có thiên phú tu luyện tất nhiên là không cần phải nói, nếu để so tâm chí thì người bình thường không thể sánh bằng được . Như vậy việc trực tiếp trở thành để tử nội môn thì trong mắt những người khác cũng tuyệt đối là một chuyện đáng để khoác lác, nhưng hai người bọn họ cũng không vì vậy mà tỏ ra cao ngạo.

Ta cũng coi như đã từng nhìn qua vô số người, ta cho rằng bọn họ là những nhân tài có thể đào tạo, nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ vẫn duy trì được tâm tính hiện tại.” Những thiên tài hắn từng nhìn thấy nhiều không kể xiết, nhưng cuối cùng những người thật sự có thể ngạo thị thiên hạ có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Có lẽ là thấy quá nhiều đệ tử từ lúc ban đầu vốn cũng chính là thiên tài nhưng về sau lại không khác gì người bình thường, thời điểm Đông Phương Huấn nói lời này cũng không có bảo đảm.

Đông Phương Khiếu khẽ gật đầu: “Có thể có được sự đánh giá của ngươi, xem ra hai tên tiểu tử này đúng là không tệ. Ngươi không biết tam đại thế lực kia không tranh thủ được hai tên tiểu tử này, hiện tại đối với Đông Phương gia nghen tỵ đến chết rồi, ha ha.”

Nghĩ đến có thể ở điểm này vượt lên trên tam đại thế lực một bậc, hắn chính là cảm thấy trong lòng có tư vị thoải mái nói không nên lời!

Trên mặt Đông Phương Huấn cong lên nụ cười nhẹ, ngay từ thời điểm biết được kết quả này hắn cũng có thể đoán được thái độ của tam đại thế lực rồi.

“Quán chủ, hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly này chia ra có thiên phú thuộc tính Thời gian cùng với thiên phú thuộc tính Không gian, hai loại thiên phú này chính là thiên phú cường đại đã từ lâu rồi chưa từng xuất hiện qua ở Chủ thế giới chúng ta, nếu không phải tận mắt nhìn thấy ở trên người bọn hắn mà nói….. có thể tất cả mọi người cũng sẽ cho rằng hai loại thiên phú thuộc tính này chính là đã tuyệt tích rồi.

Không biết Quán chủ có hay không tính toán từ từ bồi dưỡng hai người bọn họ? Nếu hai loại thiên phú này một khi thi triển ra, thì so với thiên phú bình thường thì không chỉ mạnh hơn một bậc thôi đâu!”

“Thực lực của hai tiểu tử này bây giờ còn chưa đủ mạnh, hiện tại sẽ để bọn họ tu luyện từ từ xem sao. Đợi đến khi bọn họ có được thành tựu nhất định ta sẽ đi gặp bọn họ sau.” Hiển nhiên tâm tình của Đông Phương Khiếu cũng không tệ, lúc nói chuyện trên mặt vẫn mang theo nụ cười như có như không.

Nghe được lời nói của Đông Phương Khiếu…, sâu trong đáy mắt Đông Phương Huấn cũng hiện lên vẻ kinh ngạc. Hắn biết Quán chủ đối với hai tân đệ tử này là có nổi lên tâm tư, nhưng cũng không nghĩ tới hắn sẽ để ý tới như vậy, cố ý đi gặp bọn họ, đây cũng là đãi ngộ mà những đệ tử khác tuyệt đối không thể có được.

Đợi sau khi Đông Phương Thành rời đi, ba mươi hai người mới được tấn lên đệ tử nội môn cũng rối rít đi vào bên trong phòng của mình, mà những người này nghiễm nhiên cũng phân thành mấy phe cánh, những người trước đó có nhận thức nhau tự nhiên là ở chung một chỗ, so ra mà nói họ đối với Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt ngược lại là không hợp nhau.

Ở trong mắt người khác, chỉ cảm thấy Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt không phải là dựa vào thực lực chân chính mà là thông qua đi quan hệ do đó mới có thể trở thành đệ tử nội môn.

Bọn họ cố gắng tu luyện lâu như vậy mới đạt được địa vị bây giờ, thế nhưng bọn họ cái gì cũng không làm liền trực tiếp chiếm được, đổi lại bất kỳ một người nào khác thì trong lòng cũng sẽ không thoải mái, cho nên mọi người cố ý hay vô ý cũng có thái độ bất hòa với hai người.

Đối với những chuyện như vậy, hiển nhiên hai người cũng không để ý. Người khác thấy thế nào là việc của họ, không liên quan tới bọn họ.

Hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chia ra đi vào phòng của mình, bọn họ ở nơi này ngay từ lúc bắt đầu Niên so chính là hạ quyết tâm, kế tiếp một thời gian ngắn đúng là thời gian bọn họ bế quan.

Áp lực thực lực thời khắc áp bách ở trong lòng của bọn họ, phải bằng thời gian nhanh nhất để có thể đột phá thực lực, bọn họ mới có thể ở Đông Phương gia có địa vị của mình cùng với tài nguyên!

Cho dù tình huống của bọn họ hôm nay, tất cả mọi người không biết, cho nên rất nhiều người cũng là không dám đối với bọn họ nói gì, nhưng đồng dạng bọn họ cũng biết sau ngày hôm nay tin tức này sợ là rất nhanh sẽ bị các đệ tử khác của Đông Phương gia biết được.

Đợi đến khi đó, nếu thực lực của bọn họ không đủ để chấn nhiếp thì địa vị của hai người cũng sẽ tràn ngập nguy cơ.

Đợi Mộ Chỉ Ly đi vào bên trong nhà cũng chú ý tới đồ trưng bày ở bên kia giường, hai bộ quần áo chuyên thuộc về đệ tử nội môn Đông Phương gia, ngoài ra còn có ba quyển sách cùng với một túi càn khôn.

Một trong đó chính là quy tắc của đệ tử nội môn, hai quyển khác đương nhiên là công pháp và vũ kỹ của Đông Phương gia. Đây chính là đồ mà mỗi một đệ tử nội môn đều có được, Mộ Chỉ Ly trước tiên cầm lên quyển quy tắc của đệ tử nội môn nhìn lại.

Từ trong miệng Đông Phương Thành và Đông Phương Phong thì nàng đối với Đông Phương gia hoặc nhiều hoặc ít cũng có một chút hiểu biết , nhưng nếu muốn hiểu rõ hơn thì cần phải tìm hiểu kỹ quy tắc của đệ tử nội môn mới biết được.

Tuy nói là quy tắc của đệ tử nội môn, chỉ có phía trước le que hai tờ nói đến những chuyện mà đệ tử nội môn cần tuân thủ, rồi sau đó hơn phân nửa còn lại là giới thiệu về Đông Phương gia mà đủ loại trách nhiệm của đệ tử nội môn cần làm .

Đợi Mộ Chỉ Ly xem xong toàn bộ quy tắc của nội môn đệ tử, vốn trong lòng còn có khái niệm mơ hồ thì lúc này cũng vô cùng rõ ràng.

Với tư cách của đệ tử nội môn, ở Đông Phương gia có không ít quyền hạn, bọn họ có thể tự do xuất nhập Đông Phương gia, mỗi tháng có tài nguyên tu luyện từ Đông Phương gia, có những tài nguyên tu luyện này, bọn họ có thể nhanh chóng tăng lên thực lực bản thân.

Đông Phương gia vốn là một thế lực khổng lồ, bất luận đệ tử nội môn hay là đệ tử ngoại môn đều có không ít mâu thuẫn, ở Đông Phương gia cũng không ngăn cản chuyện như vậy, hoàn toàn thực lực vi tôn, thậm chí còn có lôi đài đặc biệt dành cho các đệ tử ở giữa tỷ thí với nhau.

Nhưng trách nhiệm trên lưng bọn hắn cũng không nhiều, vạn nhất nếu Đông Phương gia gặp chuyện không may thì tất cả mọi người đều phải xuất ra một phần thực lực, ngày sau bọn họ đạt được thành công cũng chớ quên mất Đông Phương gia.

So sánh với những thứ mà Đông Phương gia cung cấp cho bọn hắn mà nói, những thứ này thật sự không tính là gì. . . . . .

Mộ Chỉ Ly cũng phần nào hiểu được Chủ thế giới này, kim tệ … Đã không phải là thứ tiền tệ được lưu thông ở đây, tại thế giới này, dùng đan dược thay cho tiền bạc, phẩm cấp càng cao thì giá trị cũng càng cao.

Đồng dạng, đan dược của Chủ thế giới cùng với đan dược của Phân thế giới cũng có sự khác biệt không nhỏ, đan dược của Chủ thế giới chỉ có một tác dụng, đó chính là tăng thực lực lên!

Ngoại trừ điều đó ra, những đan dược có tác dụng chữa thương ở chỗ này trên căn bản không có tác dụng, dù sao lấy bọn họ thực lực hôm nay bị chút ít đả thương chỉ cần không có chết thì không bao lâu vết thương thì có thể hoàn toàn bình phục, chính bởi vậy nên những đan dược kia đúng là y như gân gà*(rất hiếm).

Để cho Mộ Chỉ Ly bất đắc dĩ chính là trong sách giới thiệu rất ít về đan dược, về những sự tình liên quan đến Dược sư lại càng căn bản không có, nàng muốn biết được cũng là không có cách nào, xem ra chỉ có qua ít ngày mình lại đi nghe ngóng.

Mở chiếc nhẫn trữ vật ra, này vừa nhìn, thì Mộ Chỉ Ly cũng ngẩn ra. Trong này sự phong phú của đan dược thật sự ngoài dự liệu của nàng, có những nguồn tài nguyên tu luyện phong phú này nàng có thể tuyệt đối nắm chắc khả năng bế quan tu luyện đột phá đến Càn Khôn cảnh!

Rất rõ ràng, ba mươi tên đệ tử nội môn khác khẳng định không có tài nguyên tu luyện phong phú như bọn họ, trong này không ít cũng là tài nguyên mà Đông Phương gia lúc trước đáp ứng cho bọn họ tu luyện.

Trong này kém cỏi nhất cũng là đan dược cửu phẩm, số lượng đan dược thập phẩm cũng không ít, để cho Mộ Chỉ Ly kinh ngạc là trong này vẫn còn có đan dược Thập Nhất phẩm!

“Chủ thế giới quả nhiên không hổ là Chủ thế giới, ở Phân thế giới thì đan dược cửu phẩm đã là rất trân quý, ở chỗ này cũng là tính bằng đơn vị hàng nghìn phần thưởng, chênh lệch này. . . . . . Chậc chậc.”

Sau khi kiểm kê đồ đạc xong, thì Mộ Chỉ Ly cũng trực tiếp tiến vào trạng thái bế quan.

Ở một chỗ khác của Chủ thế giới.

Một nữ tử áo trắng như tinh linh xuất chúng cùng với một nam tử áo tím quý khí bức người lúc này cũng đang trong quảng trường trên thành tiến hành khảo nghiệm thiên phú.

Hai người này cũng chính là hai người đi theo nhảy vào trong giếng là Thiên Nhi và Mộ Dật Thần, sau khi bọn họ đi tới Chủ thế giới thì cũng không tiến hành khảo nghiệm thiên phú, mà đang trong Hoàng thành đi khắp nới tìm kiếm hai người Mộ Chỉ Ly cùng với Hàn Như Liệt.

Rõ ràng là bọn họ cùng nhau xuống dưới, nhưng suốt ba ngày bọn họ chưa từng nhận được bất kì tin tức gì từ hai người bọn hắn. Dùng đặc thù mặc áo đỏ của bọn hắn, nếu có người gặp nhất định sẽ nhớ được.

Trải qua nhiều lần hỏi thăm cũng chưa từng đạt được bất kỳ kết quả nào, vậy thì chứng minh hai người bọn họ không đến ở chỗ này. Chẳng qua là không có ở đây nơi này, bọn họ sẽ ở nơi nào?

Hai người Thiên nhi và Mộ Dật Thần cũng nghĩ không ra, biện pháp duy nhất hiện tại chính là ở nơi này phát triển, đợi sau khi thực lực cường đại sẽ tiếp tục đi tìm kiếm bọn họ.

Bọn họ tin tưởng thực lực của Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt , chỉ cần cho bọn hắn thời gian nhất định, tên tuổi của bọn hắn ở Chủ thế giới cũng nhất định có thể nổi danh, đến lúc đó hẳn là có thể dễ dàng tìm được bọn họ.

Sau khi đi tới Chủ thế giới, bọn họ mới hiểu được thực lực của bọn họ là yếu kém cỡ nào, dù bọn hắn có muốn đi tìm người căn bản cũng sẽ không đủ thực lực, thực lực như vậy ở Chủ thế giới tuyệt đối là mặc người chém giết.

Đại Lục Thiên Huyền.

Mộ Chỉ Ly, Hàn Như Liệt, Thiên nhi cùng với Mộ Dật Thần bốn người mất tích đã nhấc lên một trận song to gió lớn.

Tùy ý Bạch gia, Hàn gia cùng Thiên Âm Môn ba cổ thế lực ở cả Đại Lục Thiên Huyền tìm mà không đạt được nửa phần tin tức, bốn người này giống như là đã bốc hơi không để lại bất kì tung tích nào.

Vốn dĩ lấy thực lực của bọn họ, ở Thiên Huyền Đại Lục có thể nói là đi ngang cũng sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề, nhưng bốn người sống như vậy đột nhiên như bốc hơi không khỏi cũng quá kì quái.

Khuôn mặt Bạch Mạt Lăng u sầu đang đứng ở bên ngoài tẩm điện của Mộ Chỉ Ly tại Thiên Âm Môn: “Ly nhi bọn họ đã biến mất suốt ba tháng, khi bọn hắn biến mất lúc trước có đệ tử nói ở tẩm điện này có nhìn thấy Thiên nhi và Mộ Dật Thần đi tìm Ly nhi, nhưng về sau lại không thấy tăm hơi.

Chẳng lẽ Thiên Âm Môn có mật đạo? Nếu không làm sao sẽ đột nhiên biến mất?”

Nghe được lời Bạch Mạt Lăng, Mộ Thiên Tĩnh cũng đặt tay lên bả vai nàng : “Mạt Lăng, đừng quá lo lắng, với thực lực của bọn họ có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì , ta và nàng cũng biết Đại Lục Thiên Huyền rất thần kỳ, nói không chừng bọn họ phát hiện cái di tích gì… Cũng không nhất định.”

So với Bạch Mạt Lăng mà nói, Mộ Thiên Tĩnh lại lạnh nhạt hơn rất nhiều. Khi hắn thấy loại khả năng này tính là lớn nhất, di tích lúc nào xuất hiện lúc nào kết thúc đây đều là nói không chính xác .

Người tu luyện có thể tiến vào di tích kia cũng là cơ duyên thật lớn, dù có tốn hao mấy năm thời gian cũng không là gì. Hắn tin tưởng nữ nhi mình tuyệt đối sẽ không có việc gì!

Bạch Mạt Lăng khẽ gật đầu, trong mắt vẫn như cũ tràn ngập lo lắng. Tình huống Bạch Mạt Lăng bây giờ giống như tiễn con đi xa ngàn dặm vậy, cả nhà bọn họ đã phải trải qua thiên tân vạn khổ mới có thể ở cùng nhau, hiện tại lại không thấy Ly nhi, làm sao nàng không lo lắng được ?

Thời điểm cửa phòng số 116 mở ra đã là ba tháng sau rồi, trên mặt Mộ Chỉ Ly gương lên nụ cười nhẹ nhàng, ba tháng bế quan quả thật nàng đã đột phá đến Cản Khôn Cảnh!

Không chỉ là Càn Khôn cảnh, mà là Càn Khôn cảnh trung kỳ!

Thiên Lực tại Chủ thế giới này đúng là nồng nặc gấp mấy lần Phân thế giới, cộng thêm ngày đó có rất nhiều đan dược phụ trợ, tốc độ tu luyện của nàng nghĩ muốn không nhanh cũng không được.

Trải qua thời gian nàng bế quan, số lượng đan dược trong túi càn khôn đã tiêu mất một nửa. Thực lực tăng lên mặc dù mau, nhưng tốc độ tiêu hao đan dược còn nhanh hơn! Nhìn nhiều đan dược như vậy thoáng chốc biến mất, nàng cũng không tránh được một trận thịt đau.

Vốn là cảm thấy số lượng đan dược này đã vô cùng nhiều rồi, bây giờ nhìn lại căn bản không đáp ứng nổi sự tiêu hao của nàng.

Đột phá đến Càn Khôn cảnh cần phải có số lượng đan dược khổng lồ như thế, này cảnh giới phía sau càng cao thì số lượng đan dược cần dùng cũng càng nhiều, căn bản là một cái động không đáy!

“Lần này bế quan trọn vẹn ba tháng, tài nguyên tu luyện cũng tích lũy được ba tháng rồi chưa có đi lĩnh. Thừa dịp này đi lĩnh tài nguyên xem sao!”

Mộ Chỉ Ly đi ra khỏi cửa phòng, nhìn cửa phòng 117 bên cạnh kia như cũ đóng chặt lại, xem ra Liệt còn đang bế quan ở bên trong, không biết sau khi xuất quan thực lực Liệt sẽ tăng đến dạng cảnh giới gì.

Một đường hướng phương hướng kho tài nguyên, Mộ Chỉ Ly cũng gặp được không ít đệ tử Đông Phương gia, trong này toàn bộ gặp được tuyệt đại đa số tất cả đều là đệ tử nội môn.

Ở Đông Phương gia thì đệ tử nội môn mặc áo giống nhau, áo màu trắng, nơi ống tay áo thêu mấy đóa hoa cúc tím, ở trên ngực thêu hai chứ Đông Phương nhỏ và tinh sảo.

Mộ Chỉ Ly không biết này áo là dùng làm bằng vật liệu gì làm thành , so với quần áo bình thường tốt hơn không biết bao nhiêu lần, thậm chí dùng kiếm cũng không dễ dàng cắt được.

Một mỹ nhân duyên dáng như vậy bất luận đi tới nơi nào cũng sẽ dẫn đến sự chú ý của những người khác, huống chi phần lớn đệ tử Đông Phương gia cũng là đệ tử trẻ tuổi, là thời điểm huyết khí phương cương, nhìn thấy mỹ nhân như vậy thì trong lòng mọi người cũng không tránh khỏi mấy phần niệm tưởng.

Thậm chí có người gan lớn trực tiếp đi tới bên người Mộ Chỉ Ly hỏi tên của nàng hoặc có ý đồ dẫn dắt Mộ Chỉ Ly đi tới kho tài nguyên.

Mộ Chỉ Ly như không có gì theo hướng kho tài nguyên đi tới, gương mặt trong trẻo lạnh lùng không có bất kì biểu tình gì. Cả người tản mát ra hơi thở lạnh lùng khiến không ít người thu hồi tâm tư ban đầu.

Thời điểm Mộ Chỉ Ly đi tới kho tài nguyên, trong kho tài nguyên cũng có không ít người ở đó.

Nhìn thấy Mộ Chỉ Ly, trưởng lão quản lý kho tài nguyên cũng lên tiếng hỏi: “Ngươi tới đây lấy tài nguyên mỗi tháng hay là tới đổi bảo bối ?”

“Ta tới lấy tài nguyên .”

“Đưa ra thẻ bài thân phận của ngươi.” Trưởng lão cũng không có chút nghi hoặc gì, mà là cực kỳ hệ thống nói ra trình tự .

Một lệnh bài màu vàng xuất hiện trên tay Mộ Chỉ Ly, mỗi đệ tử Đông Phương gia đều có được lệnh bài thân phận của mình. Trên lệnh bài màu vàng rõ ràng hiện ra ba chữ Đông Phương Ly .

Nhìn thấy ba chữ Đông Phương Ly kia, trong mắt trưởng lão cũng hiện lên một chút kinh dị, xem xét một hồi rồi lên tiếng: “Ngươi có ba tháng tài nguyên chưa nhận lấy, giờ là cùng nhận hay tách riêng ra?”

“Cùng nhau nhận lấy.” Mộ Chỉ Ly trực tiếp lên tiếng nói, chính nàng hiện tại tài nguyên dùng cũng không đủ, đương nhiên là muốn lấy tất cả về.

Trưởng lão khẽ gật đầu: ” Đệ tử nội môn mỗi tháng có 1000 viên đan dược cửu phẩm, 100 viên đan dược thập phẩm, 10 viên Trúc Cơ Đan. Ngươi có ba tháng chưa lấy, tổng cộng là 3000 viên đan dược cửu phẩm, 300 viên đan dược thập phẩm cùng với 30 viên Trúc Cơ Đan, không có vấn đề gì chứ?”

Nghe được trưởng lão lời mà nói…, Mộ Chỉ Ly cũng ngẩn ra, trong bụng cũng nghĩ đến Trúc Cơ Đan sợ là chính là thập nhất phẩm đan dược rồi, chẳng lẽ ở thế giới này đan dược thập nhất phẩm được gọi là Trúc Cơ Đan?

“Không thành vấn đề!” Mộ Chỉ Ly gật đầu đáp: “Trưởng lão, Trúc Cơ Đan này là?”

Nhìn ánh mắt nghi ngờ của Mộ Chỉ Ly, trưởng lão cũng không có nửa phần kinh ngạc, trên tay lập tức xuất hiện một quyển sách: “Đây là kiến thức thông dụng tại Chủ thế giới , những vấn đề đơn giản đều có viết ở bên trên, ngươi trở về xem thật kĩ thì sẽ biết.”

“Đa tạ trường lão.” Mộ Chỉ Ly nhận lấy sách của trưởng lão, cực kỳ cung kính cảm tạ nói, có sách để xem, vấn đề của nàng phải làm là có thể giải quyết không ít.

Cảm giác như vậy thật là làm nàng không biết phải làm sao, giống như người nông dân mới vào thành vậy, quá nhiều chuyện đều không biết được.

“Trưởng lão, ta còn có một chuyện muốn xin hỏi trưởng lão.”

“Nói đi.”

“Đổi tài nguyên là có ý gì?” Nàng nhớ được thời điểm nàng vừa tới nhận tài nguyên thì trưởng lão đã hỏi nàng là tới nhận tài nguyên hay đổi tài nguyên, thật khó mới có tài nguyên tu luyện còn có thể dùng được vật gì khác tới đổi?

“Ngươi vào xem một chút đi, ở đại sảnh ngoài cùng bên trái đều có giải thích, sau này ngươi đi ra ngoài lịch lãm nếu có cần bảo bối tốt thì cũng có thể tới nơi này đổi.”

“Đa tạ trường lão chỉ điểm.” Mộ Chỉ Ly thi lễ một cái sau chính là hướng đại sảnh nội bộ đi tới, trong lòng còn cảm khái trưởng lão quản lý kho tài nguyên thật đúng là không tệ, ít nhất không bày ra bộ dạng cao ngạo trước mặt người khác, làm cho người ta rất dễ sinh ra ấn tượng tốt.

Song, Mộ Chỉ Ly cũng không biết đây hết thảy cũng chỉ vì thiên phú của Mộ Chỉ Ly, có thể nói hiện tại Đông Phương gia mọi người đều biết hai người Đông Phương Ly cùng với Đông Phương Liệt, hắn làm trưởng lão đương nhiên cũng biết rõ ràng.

Bọn hắn là đệ tử có tiềm lực như vậy, ngày sau nhất định có thể phát triển rất cao, mặc dù hắn là trưởng lão, cũng nên có quan hệ tốt với nàng ấy.

Hắn là trưởng lão quản lý kho tài nguyên, trưởng lão cùng với Đông Phương gia dựa vào thực lực trưởng lão, nhưng địa vị kia không giống như vậy!

Đợi Mộ Chỉ Ly đi vào đại sảnh kho tài nguyên, lọt vào tầm mắt chính là nguyên một đám giá sách giá gỗ, bên trên bày đặt rất nhiều bảo bối, mà mỗi cái bảo bối bên cạnh cũng là ghi chú rõ kỳ danh chữ, tác dụng cùng với giá trị!

Chẳng qua là tinh tế nhìn lại, trong mắt Mộ Chỉ Ly cũng hiện lên nồng đậm vẻ khiếp sợ! Những bảo bối này tác dụng tuyệt đối là làm cho người ta ngắm nghía , chẳng qua là giá tiền này lại càng làm cho người rung động!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi