Y THỦ CHE THIÊN

Ba ngày sau.

Đoàn người Mộ Chỉ Ly rốt cục đã thành công tới truyền thừa chi địa.

Theo tầm mắt Mộ Chỉ Ly nhìn lại, đập vào mắt là một mảnh phế tích, bốn phía đã hoàn toàn thay đổi tuyệt đối, từ những đường nét kia không khó nhìn ra trước kia nơi này phồn hoa như thế nào.

“Nơi này chính là cửa vào truyền thừa chi địa rồi, trước kia nơi này cũng là một thành trì, nhưng yêu thú triều dâng xuất hiện đã phá hủy tất cả.” Đông Phương Hào hướng hai người Mộ Chỉ Ly nói

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, trong lòng đối với yêu thú triều dâng kinh khủng cũng có hiểu rõ nhất định, kiến trúc của Chủ thế giới so với Phân thế giới muốn chắc chắn hơn, phá hủy cũng không phải là chuyện tình đơn giản như vậy.

Sau khi chư vị đệ tử tới mọi người chính là tứ tán tách ra, ở nơi truyền thừa chi địa này mọi người cơ hồ cũng là tiểu đoàn thể hoạt động, quan hệ đủ thân thiết thiết mới có thể ở chung một chỗ.

Dù sao trong truyền thừa chi địa này có rất nhiều nguy hiểm không biết, nếu là người chưa quen thuộc đi cùng nhau …, khả năng bị ám hại cũng không nhỏ. Đồng dạng, người một thân một mình đi trước cũng không nhiều, một người không đủ thực lực rời xa tập thể cũng thật nguy hiểm.

“Hào sư huynh, Tinh sư tỷ, chúng ta ở chỗ này chia ra đi, cám ơn các ngươi chiếu cố.” Mộ Chỉ Ly quay đầu nhìn hai người Đông Phương Hào lên tiếng nói, lúc Đông Phương Hào giới thiệu cho bọn họ, bọn họ đối với truyền thừa chi địa cũng hiểu hơn rất nhiều, ít nhất sẽ không phạm một chút sai lầm nhỏ.

Nghe lời Mộ Chỉ Ly nói …, gương mặt sáng rỡ của Đông Phương Tinh hiện ra vẻ kinh ngạc : “Các ngươi không đi cùng với chúng ta sao?” Theo chân bọn họ thành một tổ chức là chuyện mà không biết là bao nhiêu người chờ đợi không nghĩ tới hai người Đông Phương Ly thế nhưng căn bản không có ý định đi theo bọn họ.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt liếc mắt nhìn nhau sau đó lắc đầu, từ chối nhã nhặn nói: “Hay là chia ra đi, một chút nguy hiểm mới làm kinh nghiệm nhanh tăng lên hơn không phải sao?”

Nàng và Hàn Như Liệt đều có được thủ đoạn của mình cùng với lá bài tẩy, mặc dù Đông Phương Hào bọn họ là người có thể tin, nhưng từ đầu đến cuối mà không có hai người bọn hắn thì dễ dàng hơn nhiều. Huống chi tránh né nguy hiểm cũng không phải là phong cách của bọn họ.

Vẻ mặt Đông Phương Tinh phức tạp, nàng có ấn tượng rất tốt đối với Đông Phương Ly, nói như thế nào đối phương cũng là ân nhân cứu mạng của nàng. Dọc theo con đường này theo chân bọn họ ở chung một chỗ cũng là muốn thừa cơ hội này có thể báo đáp bọn họ, Đông Phương Cường rất có thể sẽ chế tạo phiền toái cho bọn họ.

Nếu như theo chân bọn họ tổ chức thành đoàn thể lời mà nói…, phạm vi nguy hiểm có thể giảm xuống rất nhiều, nhưng hai người bọn họ làm ra quyết định này thật sự là ngoài dự liêu của nàng.

Khi Đông Phương Tinh chuẩn bị lên tiếng lần nữa, thì Đông Phương Hào cũng là kéo lại Đông Phương Tinh, trên khuôn mặt tuấn dật kia tràn đầy tia khâm phục, hướng hai người Hàn Như Liệt nói: “Làm theo các ngươi nói, tất cả hãy cẩn thận.”

“Cáo từ!” Hàn Như Liệt ôm quyền nói

“Cáo từ!”

Vừa nói xong, Hàn Như Liệt lôi kéo Mộ Chỉ Ly, thân hình hai người vừa động chính là biến mất ở trước mắt hai người Đông Phương Hào.

Đợi sau khi hai người rời đi, lúc này Đông Phương Tinh mới có chút không giải thích được nhìn Đông Phương Hào: “Hào! tại sao? Hai người bọn họ sẽ có nguy hiểm.”

Hai tay Đông Phương Hào khoác lên hai vai của Đông Phương Tinh ,trên khuôn mặt lãnh khốc nổi lên vẻ sủng nịch: “Tiểu Tinh, bọn họ có quyết định của chính mình, loại tâm thái không sợ hãi nguy hiểm này mới chính là tâm thái của một gã cường giả.

So với tổ đội, cách làm hiện tại của bọn họ càng làm cho ta khâm phục. Ta tin tưởng, thành tựu ngày sau của bọn họ nhất định sẽ ngoài sức tưởng tượng của chúng ta!”

Nhìn vẻ mặt trịnh trọng của Đông Phương Hào, Đông Phương Tinh không khỏi ngẩn ra, song khi nàng suy nghĩ cẩn thận những lời nói này thì bắt đầu hiểu ý tứ của Đông Phương Hào .

Đúng là, trên đời này không có ai không sợ chết, mà hai người Đông Phương Liệt dám làm như thế cũng là bởi vì bọn họ có lòng kiên cường của một cường giả, tin chắc bọn họ là cái dạng người gặp khó khăn đều muốn dựa vào chính mình để giải quyết, không cần nhờ lực lượng khác.

Như thế nói đến, lúc trước tư tưởng của nàng cũng quá hẹp hòi rồi.

Sau khi Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt chia tay hai người Đông Phương Hào chính là trực tiếp đi vào trung tâm truyền thừa chi địa.

Căn cứ lời Đông Phương Hào nói, bên trong truyền thừa chi địa này có không ít di tích truyền thừa , nhưng đã nhiều năm như vậy, di tích truyền thừa bên trong sớm bị người khác đạt được, mà ở trong đó thỉnh thoảng sẽ xuất hiện ở một chút trân quý dược liệu cùng với yêu thú, cho nên thành nơi cho đệ tử lịch lãm.

Tuy nói trong này di tích truyền thừa là không có rồi, nhưng nếu là vận khí tốt lần nữa phát hiện truyền thừa hoặc là bảo bối khó lường cũng có khả năng không nhỏ, nghe nói trước kia đã từng phát sinh, chẳng qua là tỷ lệ này nhỏ đến nỗi không thể nhỏ hơn.

Cách làm của tứ đại thế lực như thế chắc là để cho đệ tử tiến hành tỷ thí, nói tàn khốc chút chính là đệ tử tàn sát lẫn nhau, quan điểm nhược nhục cường thực ở nơi truyền thừa chi địa này hiện ra rất rõ ràng.

Sau khi đi vào truyền thừa chi địa, Mộ Chỉ Ly phát hiện trên mặt đất ở nơi này thỉnh thoảng có thể thấy một chút đầu lâu xương cốt, danh tiếng cực hung chi địa chắc là truyền đi như vậy , nhân số chết ở nơi này nhiều không kể xiết.

Ở dọc theo đường đi Hàn Như Liệt đều đánh giá cẩn thận hoàn cảnh chung quanh, kinh nghiệm trước kia cực kỳ phong phú, đối với việc này hình thức lịch lãm tới cũng là rất tinh tường.

“Ly nhi, bây giờ chúng ta tiến vào cửa cái phương hướng này là thuộc về Đông Phương gia , những đệ tử thế lực khác hẳn là từ ba phương hướng khác đi vào, đoán chừng thời điểm chúng ta xâm nhập vào trung tâm mới có thể gặp phải bọn họ.” Hàn Như Liệt nhẹ giọng nói

Mộ Chỉ Ly khẽ gật đầu, dịu dàng nói: “Hiện tại tạm thời là không có gì nguy hiểm, chúng ta phải chú ý đúng là yêu thú triều dâng cùng với Đông Phương Cường có thể phái người tới.”

Nghe được tên của Đông Phương Cường , tròng mắt Hàn Như Liệt híp lại, vẻ ngoan sắc không che dấu chút nào xuất hiện ở trên khuôn mặt của hắn: “Nếu là cái loại không biết phân biệt tốt xấu kia…, ở nơi truyền thừa chi địa này giải quyết hắn.”

Đôi môi Mộ Chỉ Ly nhấp nhẹ, cũng không hủy bỏ ý nghĩ Hàn Như Liệt: ” Lúc trước thực lực Đông Phương Cường là Linh Tịch cảnh sơ kì, lấy thiên tư của hắn nói vậy trong chín tháng này cũng có tiến bộ không nhỏ, thực lực hẳn là chừng ở Linh Tịch cảnh trung kỳ.”

Đông Phương Cường là cừu nhân của nàng, nhưng nàng cũng sẽ không vì vậy mà hủy bỏ thành tích của Đông Phương Cường. Có thể trở thành cao thủ thứ hai Đông Phương gia, bất luận là thiên phú hay là tâm thái cũng không phải là người bình thường có thể sánh bằng .

“Hôm nay thực lực của ta đạt đến Kim Đan cảnh hậu kỳ, cùng linh tịch cảnh vẫn còn có chênh lệch nhất định.” Hàn Như Liệt trầm ngâm chốc lát lên tiếng nói, trên khuôn mặt anh tuấn không có vì vậy mà có nửa điểm như đưa đám, ngược lại rất tự tin: “Nếu dùng hết thủ đoạn…, thì giải quyết hắn hẳn là không có vấn đề gì.”

Hai người Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cũng là người thủ đoạn ùn ùn , lá bài tẩy so với người bình thường nhiều hơn không ít.

“Đông Phương Cường dám đối với Quán chủ cứng rắn như vậy, nhất định có chỗ dựa mạnh mẽ.” Mộ Chỉ Ly trầm giọng nói, nàng vốn là người giỏi về quan sát, từ trong biểu hiện của Đông Phương Cường thì nàng có thể nhìn ra: “Hiện tại thật cũng không vội, xem một chút rồi mới đưa ra quyết định.”

Cũng may là bọn họ ở trong động Hạo Thiên ngây người chín tháng thời gian, thực lực tinh tiến rất nhiều , so với lúc trước cùng Đông Phương Cường chênh lệch không thể vượt qua , hiện tại chênh lệch này đã rút nhỏ không ít, Đông Phương Cường có thể mang đến uy hiếp cho bọn họ cũng giảm nhỏ vài phần.

Hàn Như Liệt gật đầu, theo trực giác thì Đông Phương Cường này cũng không phải là người nghe lời gì đó, ở Đông Phương gia hắn sẽ không tìm bọn họ gây phiền toái, chỉ khi nào ra khỏi Đông Phương gia thì hoàn toàn không giống với lúc trước.

Bất luận là Quán chủ hay các trưởng lão cũng sẽ không nhúng tay vào chuyện trong truyền thừa chi địa, nếu như bọn họ chết ở chỗ này, cho dù Quán chủ bọn hắn muốn điều tra cái gì sợ là cũng truy xét không tới.

Hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn cũng là ở bên trong truyền thừa giới chỉ của riêng mình, lần lịch lãm này bất luận đối với Mộ Chỉ Ly hay là Hàn Như Liệt đều có được nhiều chỗ tốt, nếu không phải cần thiết bọn họ sẽ không nhúng tay, nếu không thì sẽ không có cách nào đưa đến hiệu quả lịch lãm chân chính .

Dọc theo con đường này Mộ Chỉ Ly thấy được không ít dược thảo, nhưng phẩm cấp đều không coi là cao, chẳng qua là thuận tay ngắt lấy một chút thôi.

“Phía trước sao có nhiều người như vậy?” Mộ Chỉ Ly kinh ngạc lên tiếng

Hai người cũng không nhanh, chỉ có thể gọi là tốc độ bình thường thôi, cho nên dọc theo con đường này gặp phải cũng không có nhiều người, nhưng phía trước lại tụ tập nhiều đệ tử của Đông Phương gia như vậy, đây cũng không phải là có chút kỳ quái?

Hàn Như Liệt theo phương hướng Mộ Chỉ Ly chỉ nhìn lại , quả nhiên nhìn thấy phía trước một mảnh màu trắng tinh khiết, lập tức không khỏi tăng nhanh tốc độ, đi tới phía trước bọn họ mới hiểu đến tột cùng là chuyện gì xảy ra.

“Này chẳng lẽ là yêu thú triều dâng cỡ nhỏ?” Mộ Chỉ Ly lẩm bẩm lên tiếng

Rơi vào trong tầm mắt Mộ Chỉ Ly là từng mảng lớn yêu thú, yêu thú này số lượng có khoảng hàng trăm hàng ngàn con, bụi đất tung bay trong lúc chạy trốn tiếng ầm vang phảng phất như cả mặt đất cũng sẽ bị đánh rách tả tơi, cực kỳ đồ sộ.

Ở nơi này trong đàn yêu thú đông nghịt cũng không thiếu một chút thân ảnh màu trắng, trước mắt chỉ có này một cái lối đi, muốn đi tới chỉ có từ trong đàn yêu thú xuyên đi qua.

Nói thì dễ dàng, muốn xuyên đi qua cũng không phải là một chuyện đơn giản, chỉ có hai cái lựa chọn, một chính là mở một đường máu, trực tiếp xông qua, thứ hai chính là thông qua tự bản thân mình né tránh đi qua.

Những bầy trâu điên đánh mất thần trí này căn bản không biết sợ, chỉ có một mục tiêu chính là xông về phía trước, đoạn đường này giết đến mức tay rất đau rồi, một đường xuyên qua đoán chừng cũng là kiệt sức.

Bết bát nhất chính là giữa đường không có khí lực cũng chỉ có một cách giải quyết —— chà đạp! Đợi sau khi bị trên trăm con trâu điên chà đạp sợ là chỉ có thể còn dư lại một cục thịt nhão rồi, đây cũng nguyên nhân tại sao các đệ tử đều đứng ở đây như vậy.

Mộ Chỉ Ly khẽ lắc đầu, cho dù đứng ở chỗ này cũng chỉ tránh được nhất thời chứ không tránh được cả đời, theo tốc độ của bầy trâu điên kia không được bao lâu sẽ gặp vọt tới nơi bọn họ .

“Này mô hình nhỏ yêu thú triều dâng cũng đã mạnh mẽ hung hãn như vậy rồi, nếu là yêu thú triều dâng quy mô lớn thật đúng là có chút không thể tưởng tượng.” Mộ Chỉ Ly chậm rãi lên tiếng nói

“Cái vận khí này cũng không biết nên tốt hay là không.” Hàn Như Liệt cười khẽ, bộ dáng nhàn nhã cũng không có chút lo lắng: “Đông Phương Hào và Đông Phương Tình đã ở trong yêu thú cuồng triều.”

Nghe vậy, Mộ Chỉ Ly nhìn kỹ, quả bất kỳ nhiên nhìn thấy thân ảnh của hai người Đông Phương Hào , tầm mắt ngưng tụ cũng thấy một thân ảnh khác bên trong bầy yêu thú: “Đông Phương Cường đã ở bên trong.”

Trong lúc hai người đàm luận, chung quanh cũng có không ít đệ tử đánh giá bọn hắn, Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly này ở Đông Phương gia hôm nay danh tiếng như mặt trời ban trưa, không biết bọn họ có dám xông vào yêu thú triều dâng này?

Nhìn hai người nhỏ giọng trò chuyện với nhau nhưng không đi vào, không ít người trong mắt đều hiện lên vẻ trào phúng, còn không phải là tiểu quỷ nhát gan.

“Chúng ta cũng vào đi thôi.” Hàn Như Liệt lên tiếng nói, muốn biết rõ tình huống, tiếp tục đứng ở chỗ này chẳng qua là lãng phí thời gian.

Mộ Chỉ Ly cũng là đột nhiên kế chạy lên não, trên khuôn mặt tinh xảo kia hiện lên nụ cười như hoa sen , môi đỏ mọng khẽ mở: “Liệt, chúng ta thử xem ai thông qua yêu thú triều dâng này nhanh hơn, như thế nào?”

Tu vi của nàng vẫn đều thấp hơn một chút so với Liệt, trong lòng nói như thế nào cũng có chút không phục, tốc độ của nàng coi như là có chút sở trường đặc biệt , mượn lần này xoay mình cũng là không tệ.

Hàn Như Liệt chuyển con ngươi nhìn về phía nương tử mình yêu mến, phàm là đề nghị của nàng thì cho tới bây giờ mình cũng chưa từng cự tuyệt, không khỏi cười nói: “Tốt.”

“Vậy thì bắt đầu đi!” Sau khi Mộ Chỉ Ly cười một tiếng , thân hình vừa động chính là trực tiếp trào vào trong yêu thú cuồng triều.

Hàn Như Liệt liền giật mình, chợt khẽ cười một tiếng nhanh chóng đi theo, xem ra chính mình lại phải đuổi theo nương tử .

Vốn là đệ tử khác của Đông Phương gia còn đang âm thầm cảm khái hai người Đông Phương Ly và Đông Phương Liệt này sợ là mất mặt rồi, không nghĩ tới quay người lại hai người thế nhưng đã không thấy, nhất là nhìn bộ dáng hai người khẽ cười dường như muốn xông vào bên trong yêu thú cuồng triều để nói chuyện yêu đương, sắc mặt mọi người cũng có chút ít kỳ quái.

“Siết ta đi, thật là người tài cao gan lớn a, bọn họ căn bản không có đem này yêu thú triều dâng để ở trong lòng?” Một người đột nhiên lên tiếng nói ra câu cảm khái này.

Nghe nói như thế, không ít người lại càng gật đầu đồng ý: “Có thực lực chính là tốt, chúng ta ở chỗ này suy nghĩ không dám đi, bọn họ chuyện trò vui vẻ tự đắc phải đi.”

“Lúc trước Đông Phương Hào và Đông Phương Tình cũng là như vầy, phải không? Không có nổi người yêu a .”

“Ta cũng muốn tìm người yêu , nhưng cái này luôn không phải là chuyện của một người a. . . . . .” Một người ước mơ nói

Thời điểm Mộ Chỉ Ly xông vào yêu thú triều dâng thì đã hiểu được kinh khủng như thế nào, ở chỗ này thực lực mỗi người cũng sẽ bị hạn chế thật lớn, phạm vi quá nhỏ, muốn phát huy ra thực lực quá mức khó khăn.

Mấy con trâu này chạy như điên căn bản không có theo quy luật , chẳng qua là mù quáng hướng một chỗ chạy trốn, thậm chí hết thảy trước mắt bọn chúng cũng sẽ không đi để ý, chỉ sợ phía trước là kiến trúc bọn họ cũng sẽ không chút lựa chọn đụng vào, cộng thêm bụi mù bay đầy trời, thực lực của con người lại càng bị ảnh hưởng không nhỏ.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ nghiêm túc, ở bên trong chỗ này nếu còn không nghiêm túc, vậy cũng không khác gì muốn chết.Trong lúc Thiên Lực bắt đầu khởi động , Phiêu Miểu thân pháp trực tiếp thi triển ra.

Tốc độ phản ứng thần kinh của nàng vốn là rất tốt, ban đầu Đại trưởng lão Mộ gia đặc biệt huấn luyện phản ứng tốc độ của nàng, sau đó nàng cũng không có buông lỏng điểm này, cho nên ở phương diện né tránh năng lực của nàng rất mạnh.

Trong tầm mắt của mọi người, Mộ Chỉ Ly hóa thành một đạo khói trắng, ở trong bầy trâu điên đông nghịt cực kỳ tùy ý xuyên qua , chợt trái chợt phải, mỗi một lần cũng có thể bằng độ cong nhỏ bé từ trong đàn yêu thú xuyên qua, từ đầu đến cuối không có yêu thú dính vào góc áo của nàng.

Mọi người đều cho rằng Mộ Chỉ Ly làm hết thảy rất đơn giản, chỉ có Mộ Chỉ Ly biết đây hết thảy có bao nhiêu khó khăn, tinh thần của nàng căng thẳng , thời thời khắc khắc chú ý đến biến hóa nho nhỏ chung quanh, tinh thần khống chế Thiên Lực làm cho nàng chưa từng lãng phí nửa điểm Thiên Lực.

Số lượng yêu thú trong cuồng triều nhiều như thế, coi như là lấy tốc độ bây giờ của nàng xuyên đi qua cần hao tốn thời gian cũng không ít, bảo tồn một phần Thiên Lực thì an toàn thêm một phần.

Ở thời điểm Mộ Chỉ Ly lấy hết tốc độ tiến về phía trước , tốc độ Hàn Như Liệt cũng không chậm.Phương thức của hắn cùng với Mộ Chỉ Ly cũng không giống nhau, hắn là đem thân hình né tránh cùng chém giết kết làm nhất thể, cầm trong tay lợi kiếm, thân hình chớp động trong lúc thỉnh thoảng chém giết yêu thú phía trước .

Hắn cũng không có tu luyện cái gì thân pháp vũ kỹ cường đại, cho nên ở tốc độ đi tới tự nhiên là so ra kém Mộ Chỉ Ly , nhưng chỉ cần chém giết một con yêu thú trên căn bản là có thể đi tới khoảng cách nửa thước, cho nên tốc độ cũng chưa từng chút nào chậm lại.

Tương đối mà nói, phương thức này của Hàn Như Liệt tiêu hao thiên lực rất nhiều so với Mộ Chỉ Ly , nhưng tu vi của hắn cao hơn so với Mộ Chỉ Ly, hiển nhiên tích trữ thiên lực trong cơ thể cũng nhiều hơn so với Mộ Chỉ Ly, cho nên hai người có thể nói chẳng phân biệt được trên dưới.

Toàn lực thi triển tốc độ Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt bị vây đàn yêu thú trong cũng không có cảm giác gì, nhưng các đệ tử đứng phía sau quan sát cũng mở to mắt ra mà nhìn.

Bởi vì ở nơi này trong thời gian thật ngắn, hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt đã đi vào một phần năm khoảng cách, tốc độ này so với bọn Đông Phương Hào đều nhanh hơn không ít, chỉ cảm thấy tay áo tung bay trong lúc hai người tùy ý hướng phía trước chạy tới , trâu điên kia nổi danh cậy mạnh căn bản không cách nào tạo thành bất kỳ ảnh hưởng đối với bọn họ.

Mộ Chỉ Ly giống như một con cá bơi lội, ở trong đó cực kỳ tùy ý mà xuyên qua, mà Hàn Như Liệt cơ hồ là trong lúc kiếm lên kiếm xuống thì có một con trâu điên chết, này giết yêu thú cũng tự đắc như giết gà.

Một gã đệ tử sau khi nhìn thấy tất cả, thì khóe miệng co giật nói : “Đây là cái gì tốc độ a? Trước mặt yêu thú triều dâng quả thực cũng không có ảnh hưởng tới bọn họ a!”

Người bên cạnh không khỏi gật đầu: “Theo tốc độ bọn họ tiếp tục như vậy, đoán chừng không được bao lâu cũng có thể đuổi theo bọn người Đông Phương Hào phía trước.”

Lúc này Đông Phương Hào cũng mới chỉ ở bên trong một phần ba của yêu thú cuồng triều, dĩ nhiên lấy tốc độ hai người Mộ Chỉ Ly nếu không xảy ra biến cố đuổi theo bọn họ thì không có vấn đề gì.

“Hai người bọn họ ở phương diện tốc độ so với Đông Phương Hào thì bọn họ mạnh hơn, này thật là. . . . . .”

Vừa nói, trong lòng mọi người cũng có chút ít khổ sở. Nếu bại bởi Đông Phương Hào bọn họ thật cũng không coi là cái gì, dù sao thời gian tu luyện của đám người Đông Phương Hào so với bọn hắn, thực lực so với bọn hắn mạnh cũng là bình thường, nhưng hai người mới như Đông Phương Liệt thì thực lực đều vượt qua bọn họ, này thật không thể tìm cái gì để viện cớ.

Đang lúc Mộ Chỉ Ly ở bên trong yêu thú cuồng triều khẩn trương xuyên qua , Xảo Xảo không biết lúc nào cũng từ trong truyền thừa giới chỉ đi ra, ở trên không trung bay lên, trong miệng không ngừng nhìn : “Cố gắng lên cố gắng lên! Đánh bại Tuấn Tuấn!”

“Chủ nhân, ngươi mau cố gắng lên a! Nhất định phải đánh bại Xảo Xảo!” Tuấn Tuấn ở phía sau gấp gáp hô

Nghe lời hai tiểu tử nói…, Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt cũng là một trận bất đắc dĩ, đây rõ ràng là hai người bọn họ tỷ thí, sao bây giờ lại biến thành hai người Xảo Xảo và Tuấn Tuấn tỷ thí?

Nhưng không thể phủ nhận ở dưới việc hai tiểu tử ồn ào, thì không khí tỷ thí cũng trở nên càng thêm khẩn trương mấy phần, hai tiểu tử cơ hồ là đem tất cả vốn liếng đều đem ra sử dụng rồi, thật giống như bọn họ không cố gắng sẽ phải liều mạng vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi