Y THỦ CHE THIÊN

“Đúng vậy, các ngươi cực khổ tìm lâu như vậy, sao chúng ta không đùa giỡn một chút chứ?” Khóe miệng Mộ Chỉ Ly cong lên một vòng giễu cợt.

Mấy người trước mắt này thực lực chỉ có thể coi là một loại bình thường, nghĩ đến đệ tử của Lương gia chỉ coi là tầng lớp trung đẳng mà thôi, lúc trước Lương Tĩnh Hoa xuất khẩu cuồng ngôn nói vậy chỉ là vì mặt mũi của mình mà thôi, nếu không sau khi gặp lại bọn họ cũng không lộ ra thần thái kinh sợ như vậy.

Hiện tại Lương Tĩnh Siêu hận không được tìm một cái động cho mình chui vào, cái mệnh này đều sắp không giữ được nữa? Hắn không phải là nhìn không ra người ở bên cạnh lúc này mới vừa nãy còn xuất khẩu cuồng ngôn đấy sao? Tại sao lại bị hai người sát tinh này tìm tới a.

Nhìn vẻ mặt bốn người Lương Tĩnh Siêu đau khổ vô cùng, Mộ Chỉ Ly biết ý nghĩ của bọn hắn, lập tức cũng không lãng phí thời gian nữa, thân pháp Phiêu Miểu giống như quỷ mị một loại lần nữa, trong tay kiếm Vị Ương giống như lưỡi hái của tử thần một cách nhanh chóng thu nhặt lấy một cái sinh mạng.

Tay nâng tay xuống, vốn là bốn người còn sống giờ chỉ còn lại có thi thể dần dần lạnh băng, lau lau một chút lợi kiếm trong tay, sắc mặt hai người Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt lạnh nhạt hướng phía trước đi tới.

Bọn họ chém giết đệ tử đều ghi chép lên thân phận bài của bọn họ, cho nên cũng không cần tận lực ghi chép cái gì cả, chắc chắn thành tích hôm nay của bọn họ thì Quán chủ cùng với chư vị trưởng lão đều biết được a.

Sự thật cũng đúng như Mộ Chỉ Ly phỏng đoán như vậy, không riêng gì Đông Phương gia còn có trên thân phận bài của các đệ tử tam đại thế lực khác đều có được chức năng này, nếu không thì bản thành tích này làm như thế nào xem a? Chỉ có phương thức như thế mới là công bằng nhất.

Ở mỗi một cái thế lực trong tứ đại thế lực, đều có một đệ tử đặc biệt ghi chép thành tích cùng với phân tích kết quả tại chỗ, mà thẻ bài thân phận và thẻ bài trường sinh có chỗ tương tự, chỉ cần có đệ tử bỏ mình …, như vậy ở bên trong tấm bảng sẽ tự động tương ứng ảm đạm xuống.

Tứ đại thế lực chính là thông qua phương thức như thế để điều tra an nguy đệ tử nhà mình ở truyền thừa chi địa, mà thu hoạch của bọn họ càng cao, thì màu sắc trên tấm bảng cũng sẽ càng lóe sáng, vừa bắt đầu là màu trắng, nếu là đệ tử chết ở trên tay người đó vượt qua năm mươi tên…, thì tấm bảng kia sẽ biến thành màu vàng, mà màu vàng đậm đến mức tận cùng sau sẽ biến thành màu đỏ như máu.

Trên căn bản, nhiều lần đệ tử lịch lãm như vậy, rất ít có người có thể đạt tới thân phận bài màu đỏ như máu, không nói đến vấn đề tàn nhẫn hay không tàn nhẫn, đệ tử đó có thể tiến vào truyền thừa chi địa cũng không phải là hạng người hời hợt, há lại dễ dàng bị giết như vậy?

Song, hiện tại trong lúc này Đông Phương gia cũng là lâm vào trạng thái rất kinh ngạc.

Sau khi Đông Phương Huấn tiến vào trong phòng bài vị đánh giá một phen, sắc mặt cũng không cách nào giữ vững lạnh nhạt lúc trước nữa, mà là giống như gặp quỷ cấp tốc hướng về phía Quán Chủ Phong chạy đi, tin tức kia nhất định phải nhanh chóng báo cáo cho Quán chủ!

Đông Phương Khiếu nhìn bộ dáng vội vàng xao động của Đông Phương Huấn kia, chân mày không tự chủ cau lại, từ lúc nào Đại trưởng lão trở nên lỗ mãng như vậy rồi?

“Quán chủ, xảy ra chuyện lớn!” Đông Phương Huấn cũng bất chấp quan tâm cách nhìn của Đông Phương Khiếu, vội vàng lên tiếng nói.

“Xảy ra đại sự gì? Nói rõ ràng, trước ngươi không phải đi phòng bài vị sao?” Đông Phương Huấn trước đó không lâu vừa mới theo Quán Chủ Phong rời đi, có thể là phòng bài vị có chuyện gì xảy ra?

Nghĩ tới đây, trong lòng Đông Phương Khiếu cũng hiện lên một vẻ khẩn trương, chẳng lẽ lần này Đông Phương gia bọn họ ở truyền thừa chi địa tổn thất thảm trọng sao? Đây cũng là vấn đề thượng cấp a.

“Chính là vấn đề ở phòng bài vị.” Đông Phương Huấn lên tiếng nói: “Mới vừa rồi ta phát hiện thẻ bài thân phận trong phòng lại xuất hiện hai khối màu đỏ như máu.” Này cũng không nên trách hắn ngạc nhiên, thẻ bài thân phận màu đỏ như máu này hắn nhớ không rõ có bao nhiêu năm không có xuất hiện qua.

Nghe thấy lời nói Đông Phương Huấn …, Đông Phương Khiếu cũng mở to hai mắt nhìn: ” Thẻ bài thân phận màu đỏ như máu? Ngươi xác định ngươi không có nhìn lầm?” Thẻ bài thân phận màu đỏ như máu, vậy thì chứng minh đối phương chết ở trên tay trên tay bọn họ tuyệt đối trên trăm rồi, số lượng này thật sự là. . . . . .

“Khẳng định không nhìn lầm, Quán chủ cũng cùng ta cùng đi xem đi.” Vẻ mặt Đông Phương Huấn nghiêm túc bảo đảm nói, lần đầu tiên nhìn qua hắn cũng cảm thấy là chính mình bị hoa mắt, cho nên liên tiếp nhìn vài lần lúc này mới đến đây hồi báo.

Đông Phương Khiếu vung lên ống tay áo, lên tiếng nói: “Gọi mấy vị trưởng lão khác, cùng nhau đi đến phòng bài vị.” Không đợi Đông Phương Huấn đi báo cho mấy vị trưởng lão khác, chính hắn dẫn đầu hướng phòng bài vị tiến đến.

Sau khi các vị trưởng lão đều đến phòng bài vị, cơ hồ đầu tiên nhìn thấy là bên trên kia có hai thân phận bài màu đỏ như máu, làm bọn hắn khiếp sợ chính là màu đỏ như máu này không phải là đậm bình thường a.

Đến gần nhìn, mọi người thấy rõ ràng tên trên thẻ bài thân phận, đối với cái kết quả này mọi người cũng không kinh ngạc nhiều lắm, lần này trong hàng đệ tử đi đến truyền thừa chi địa có thể làm được một bước này cũng chỉ có mấy người đệ tử thôi, suy đoán là có thể đoán tám chín phần mười.

” Hai người Đông Phương Liệt và Đông Phương Ly thật là mạnh mẽ hung hãn như thế? Nhiều năm như thế không có thẻ bài thân phận của thiếu niên nào xuất hiện màu đỏ như máu rồi?” trên mặt Nhị trưởng lão mang theo nồng đậm kinh ngạc, bất khả tư nghị lên tiếng.

“Cái thành tích này thật không thể tưởng tượng được, nghĩ đến tam đại thế lực khác lần này tổn thất cũng không nhỏ a.” Tam trưởng lão hắc hắc nở nụ cười, Đông Phương Ly bọn họ giết đệ tử càng nhiều, thì chứng minh những thế lực khác tổn thất càng lớn.

Ở nơi này dưới cái hình thức cạnh tranh như vậy, tam đại thế lực khá bị tổn thất đúng là điều bọn họ cảm thấy vui nhất, đợi đến thời điểm trao đổi chiến, Đông Phương gia bọn họ rất có thể đỗ trạng nguyên a!

Trên mặt Đông Phương Huấn cũng mang theo vẻ vui mừng: ” Hai người Đông Phương Liệt có thể chém giết nhiều tên đệ tử như vậy, thực lực của bọn họ cũng tăng lên không nhỏ, nếu không muốn làm đến một bước này là khó càng thêm khó.”

Bọn họ đều rõ ràng chém giết trên trăm đệ tử, này cần có điều kiện thật sự quá nhiều, thẻ bài thân phận của hai người Đông Phương Cường và Đông Phương Hào cũng chỉ là màu vàng thôi. Không nghĩ tới lần này ở truyền thừa chi địa này đệ tử thể hiện tốt nhất dĩ nhiên là hai thất hắc mã này!

Đông Phương Khiếu nghe mấy vị trưởng lão đàm luận, trong lòng suy tư cũng là so với bọn hắn còn nhiều hơn, từ lúc trước trong trao đổi hắn đối với tính tình Đông Phương Ly hai người đều có hiểu rõ nhất định, trong mắt của hắn phán đoán một người trẻ tuổi tuyệt đối sẽ không xuất hiện sai lầm.

Hai người bọn họ tuyệt đối không phải là người hiếu sát, nếu không phải chuyện gì xảy ra quả quyết không thể nào chém giết nhiều đệ tử như vậy, xem ra lần này ở trong truyền thừa chi địa hẳn là xảy ra một chút chuyện tình ngoài dự liệu của bọn họ đi.

Bất luận là từ nguyên nhân gì, cái thành tích này đủ để cho bọn họ rung động. trong mắt Đông Phương Khiếu không khỏi hiện lên vẻ hi vọng, nói không chừng hai người bọn họ xuất hiện thật có thể cải biến hết thảy!

So sánh với Đông Phương gia vui vẻ lúc này, tam đại thế lực khác đều lộ ra vẻ cực kỳ buồn bực, bọn họ cũng không hiểu lần này ở trong truyền thừa chi địa rốt cục có chuyện gì xảy ra, làm sao đệ tử lại tổn thất thảm hại như vậy!

Cơ hồ mỗi một ngày cũng sẽ có thẻ bài thân phận ảm đạm đi xuống, mỗi lần ảm đậm cũng là mấy thẻ bài thân phận cùng nhau ảm đạm đi xuống, này rất rõ ràng chính là đối phương hướng về phía một đoàn đội động thủ, để cho bọn họ kinh ngạc là những thứ thân phân bài lu mờ thời gian cực kỳ tương cận, dường như là trong thời gian một cái nháy mắt liền toàn bộ đã chết.

Đệ tử của mình thực lực như thế nào bọn họ đã quá rõ ràng, cho dù một người bị giết, những người khác cũng có thể trong thời gian ngắn nhất chạy trốn, nhưng là thông qua hiện ra hết thảy này xem ra bọn hắn căn bản thời gian chạy trốn cũng không có, mệnh liền như thế bị lấy đi.

Trong lúc nhất thời, bọn họ đều ở suy đoán đến tột cùng là đệ tử của thế lực nào thực lực mạnh như thế, hạ thủ cũng tàn nhẫn như vậy. . . . . .

Trong truyền thừa chi địa.

Mộ Chỉ Ly và Hàn Như Liệt tiếp tục đi về phía trước, tính toán trong tất cả các đệ tử hai người bọn họ nhất định là thu hoạch phong phú nhất rồi, tài vật của tất cả đệ tử bị bọn họ chém giết cũng bị bọn họ thu vào trong túi, có thể nói cục diện nghèo khó ban đầu đã hoàn toàn biến mất.

Chẳng qua là mấy ngày nay đệ tử chết nhiều lắm, cho nên mọi người cũng là đều hợp thành đoàn thể hướng trung tâm vùng đất truyền thừa tiến vào, bọn họ hạ thủ khó khăn liền lớn thêm không ít, cũng không thể ở dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người động thủ đi? Như vậy rất dễ dàng khiến cho đệ tử của một thế lực đoàn kết lại đuổi giết !

Mấy ngày nay bọn họ trên căn bản đối phó cũng là đệ tử lạc đàn hoặc là tiểu đoàn đội, cơ hồ hết thảy hành động cũng chưa từng bị những người khác phát hiện, cho nên cho dù mọi người đối với chuyện tình bọn họ chém giết vẫn hiểu lầm không ngừng, ai cũng đều không thể khẳng định.

“Xem ra là không có gì truyền thừa rồi, qua một ít ngày nữa nên đi trở về.” Mộ Chỉ Ly vừa nhìn phong cảnh chung quanh vừa lên tiếng nói, mấy ngày nay cuộc sống đuổi giết làm cho nàng trên mặt biểu hiện lạnh nhạt liền nhiều hơn một phần sát khí.

Sóng mắt lưu chuyển trong lúc đó, có thêm một cổ lãnh khốc lạnh lẽo không tự chủ lộ ra, vốn là nàng có chút lãnh đạm nhưng bây giờ là lạnh như băng. Cũng may người ở bên cạnh nàng là Hàn Như Liệt, nếu không đổi lại người bình thường sợ là sẽ phải có chút chịu không được.

Đối với lần này, Mộ Chỉ Ly cũng cảm giác được, theo tình hình giết người của mình thì lệ khí trong lòng cũng có một chút gia tăng, có thể tưởng tượng muốn đi trừ cũng không phải là một chuyện tình đơn giản như vậy, ít nhất phải tâm bình khí hòa tu luyện một thời gian ngắn mới có thể làm được, tình huống bây giờ hiển nhiên là không thể nào.

Tình huống của Hàn Như Liệt so với Mộ Chỉ Ly tốt hơn một chút, dù sao hắn vốn là một người cực kỳ giỏi về ngụy trang, chẳng qua là ở nơi này giết chóc bốn phía, lệ khí kia vẫn là thỉnh thoảng có biểu hiện ra.

Nghe được lời Mộ Chỉ Ly nói…, Hàn Như Liệt nhẹ gật đầu: “Mấy ngày nay nhìn thấy di tích cũng là trước kia rồi, trừ có thể che gió che mưa ra cũng không có những thứ tác dụng khác, trừ phi di tích mới không hề có người nào phát hiện được, nhưng cho dù có, muốn xuất hiện cũng không phải là dễ dàng như vậy.”

Hàn Như Liệt đối với di tích có nghiên cứu nhất định, hắn trước kia ở Đại Lục Thiên Huyền liền thường xuyên hướng địa phương có di tích chạy đến, nếu không cũng sẽ không ở thành Ngải Y gặp phải Mộ Chỉ Ly.

“Di tích lúc trước kia lưu lại không nhiều, tuyệt đại đa số cũng là ẩn náu, chỉ có lúc đến giới hạn của nó hoặc là phong ấn nới lỏng mới có thể bị chúng ta phát hiện, trừ cái đó ra còn có một loại có thể đó chính là có người trong lúc vô tình chạm đến cơ quan mới có thể xuất hiện, bất luận loại khả năng nào đều rất nhỏ.” Hàn Như Liệt giới thiệu nói.

“Đông Phương gia để cho ta đến đây mục đích chủ yếu chính là cùng với các đệ tử khác tiến hành tranh đấu, về phần di tích chỉ có thể nhìn vận khí a, yên lặng theo dõi kỳ biến.” Mộ Chỉ Ly khẽ cười nói, nàng cũng không phải là cái người lòng tham không biết đủ, đối với cái di tích này chẳng qua là ôm tâm thái thử một lần mà thôi.

“Ta càng muốn tìm được Đông Phương Cường, nếu là ở nơi này giải quyết được Đông Phương Cường …, thì chúng ta sẽ giảm đi bao nhiêu phiền toái.” Trong mắt Hàn Như Liệt hiện lên vẻ lãnh ý, trong lòng hắn đối với Đông Phương Cường sát ý đã đạt đến đỉnh!

Ý nghĩ của Hàn Như Liệt và Mộ Chỉ Ly cũng rõ ràng, khẽ thở dài nói: “Chúng ta mục tiêu kế tiếp đặt ở trên người Đông Phương Cường, sau khi trở về mới giải quyết hắn thì phiền toái càng nhiều.”

Trong lúc hai người đang nói chuyện, vốn là bầu trời bao la vạn dặm không mây đột nhiên xảy ra biến hóa!

Trong lúc nhất thời, cuồng phong gào thét, sương mù cát bay đá chạy che chắn tầm mắt hai người, ở đây trời cao mây đen giăng đầy, kỳ lạ nhất là mây đen này phảng phất nhận lấy cái dẫn dắt gì làm chuyển động tròn, mà ở giữa kia mặt trời vẫn như cũ rực rỡ, xa hoa.

Trong mắt Mộ Chỉ Ly hiện lên vẻ nghi hoặc, nàng sống nhiều năm như vậy còn chưa bao giờ từng thấy qua tình huống như thế, trong đầu đột nhiên nghĩ đến một loại khả năng, sắc mặt cũng trở nên đặc sắc .

Không đợi Mộ Chỉ Ly nói chuyện, Hàn Như Liệt liền lên tiếng nói: “Thiên địa dị tượng, hẳn là có cái bảo bối gì đó hiện thế rồi!”

“Tại phía trước, chúng ta mau đi xem một chút!” Mộ Chỉ Ly đưa tay chỉ hướng phía trước kia địa phương ba động lớn nhất, có thể khiến cho thiên địa dị tượng như vậy tuyệt đối không phải là bảo bối đơn giản, di tích hiện thế cũng không phải là không thể được!

Hai người tốc độ đột nhiên tăng nhanh, hóa thành hai đạo khói trắng nhanh chóng hướng phía trước chạy tới, ở thời điểm hai người chạy tới, những đệ tử khác cũng rối rít hướng về phía đó chạy tới.

Đến thời điểm này, ai cũng chẳng quan tâm khiêm tốn nữa, cơ hồ đem tất cả thực lực của mình đều đi ra ngoài, dù sao đến sớm một bước khả năng đạt được bảo bối thì càng lớn!

Đệ tử của Tứ đại thế lực ở lúc thiên địa dị tượng này xuất hiện rốt cục cũng tụ tập lại với nhau, làm cho hai người Mộ Chỉ Ly tới thời điểm này thế mới biết đến tột cùng là chuyện gì xảy ra, chẳng qua là nhìn trước mắt một màn như cũ có chút run sợ.

Dường như vẻ mặt các đệ tử cũng là giống nhau, nhìn một màn trước mắt kia làm cho người ta rung động ngẩn người, đây tuyệt đối là bọn họ lần đầu tiên nhìn thấy một màn khủng bố như thế này!

Xuất hiện ở trước mắt đám người Mộ Chỉ Ly rõ ràng chính là di tích, chỉ là một cái di tích tất nhiên sẽ không khiến cho bọn họ có vẻ mặt rung động như vậy, bởi vì trước mắt là không là một cái di tích, mà là một tòa thành di tích!

Tòa thành di tích khổng lồ kia giống như một loại ngang trời xuất thế, trôi nổi tại giữa không trung, tản ra vầng sáng màu trắng mê người, một tia sáng thánh khiết thuần khiết bao phủ mọi người.

Trong tòa thành di tích có chứa nhiều di tích nhỏ, một cái nhìn lại tối thiểu cũng có hơn mười cái di tích, vừa xuất hiện liền xuất hiện ra hơn mười cái di tích, đây là kinh người như thế nào?

Hiện tại tòa thành di tích mới vừa xuất hiện, phía trên cấm chế còn không có tiêu trừ, lúc này muốn đi vào cũng không cách nào đi vào, chỉ có thể chờ cấm chế này giải trừ đi.

Tại chỗ mọi người cũng không phải là hạng người ngu ngốc, cấm chế thành di tích này mặc dù không có mạnh, vốn dĩ thực lực bọn họ hôm nay muốn bài trừ nó hiển nhiên vẫn không thể nào làm được.

Người tới sớm tự nhiên là buồn bực nhất, vốn là sớm đi đến liền có thể đủ sớm đi đạt được di tích truyền thừa, nhưng là bây giờ chỉ có thể bị động đứng ở nơi này chờ, thời gian càng dài cái đệ tử chạy tới càng nhiều, sức cạnh tranh bọn họ cũng là càng lớn.

Mộ Chỉ Ly nhìn tòa thành di tích trước mắt, trong lòng không khỏi cảm khái nói: quả nhiên không hổ là truyền thừa chi địa a, di tích này vừa xuất hiện chính là một tòa thành trì nghiêm chỉnh, đổi lại những địa phương khác căn bản không có thể thấy được.

Mặc dù Hàn Như Liệt ngoài miệng không có nói gì, nhưng khiếp sợ trong mắt kia đã tiết lộ tâm tình của hắn, như vậy thái độ đối với di tích không có người nào có thể giữ vững vẻ lạnh nhạt của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi